A Noble Young Lady Who Is Supposed to Be Studying Abroad, But For Some Reason She Is Only Training to Be a Bride

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Monogatari series - Monster season

(Đang ra)

Monogatari series - Monster season

Nision Isin

Monogatari là một series light novel do Nisio Isin sáng tác và Vofan minh hoạ. Cốt truyện xoay quanh Araragi Koyomi, một nam sinh cuối cấp ba đã may mắn sống sót sau khi bị ma cà rồng tấn công.

10 170

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

90 132

Web Novel - Chương 6

Trans: Yuuki

Edit: 鈴木松井 (Zẻo)

 

***************************************************

 

Buổi học chiều trôi qua với đủ thứ việc như phân công vai trò và các hoạt động làm quen, rồi cuối cùng cũng đến giờ tan học. Đó cũng là lúc bắt đầu sinh hoạt câu lạc bộ.

“Được rồi, Sota. Đến câu lạc bộ tennis thôi.”. Lily nói trong khi tay đang cầm vợt tennis.

Tôi là thành viên của câu lạc bộ tennis. Tối qua khi nhắc đến chuyện đó, Lily liền lấy ra cây vợt và nói: “Vậy thì tớ cũng sẽ tham gia câu lạc bộ.” 

Có vẻ đây là cây vợt cô ấy mang theo từ Anh sang.

“À thế còn về chuyện phòng thay đồ thì sao?”

Tất nhiên là tôi không thể vào phòng thay đồ nữ được rồi. Nhưng mà để Lily vào đó mà không có bất kì hướng dẫn cụ thể nào thì có vẻ không ổn. Có lẽ tôi nên nhờ một bạn nữ nào đó giúp.

“Ê, Sota. Bạn gái cậu cũng định tham gia câu lạc bộ tennis à?”

 Một người bạn cùng lớp khoác tay lên vai tôi. Đó là một cô gái hoạt bát với mái tóc đen ngang vai, cô khoác lên mình bộ đồng phục được phối theo cách thời trang cùng chiếc váy ngắn.

“Thôi đi Misato, cô ấy không phải bạn gái tớ.”

Tên của cô nàng này là Kawanishi Misato, theo tôi nhớ thì cô ấy đã từng là nữ sinh đẹp nhất trường cho đến khi Lily xuất hiện.

“Hả? Cô ấy sống cùng với cậu mà. Hình như chính cô ấy cũng tự giới thiệu như vậy mànhỉ?”

“Tất cả là hiểu lầm thôi.”

Tôi vừa nói vừa liếc nhìn Lily. Cứ nghĩ cô ấy sẽ giận khi bị gọi là bạn gái của tôi, nhưng Lily chẳng có biểu hiện gì cả. Nếu mà có thỉ có thể trông… hơi lơ đãng.

“Lily, đây là Kawanishi Misato. Cậu ấy là... bạn tớ.”

Dù đã giới thiệu trong lớp rồi, tôi nghĩ vẫn cần phải nói lại. Misato buông vai tôi ra và tiến lại gần Lily.

“ Gọi là “bạn” nghe hơi xa cách nhỉ? Tớ là Kawanishi Misato, cứ gọi tớ là Misato. Liệu tớ có thể gọi cậu là “Lily-chan” được không?”

Lily nhíu mày tỏ vẻ không vui dù Misato đang tỏ ra thân thiện

“Tớ là Amelia Lily Stafford. Gọi tớ là Amelia. Chỉ Amelia thôi.”

 “Ra vậy. Rất vui được gặp cậu, Amelia-chan!”

Misato nở một nụ cười tươi rồi thúc nhẹ vào khuỷu tay tôi.

“Cậu được gọi cô ấy bằng tên đệm à? Thân thiết ghê... Cậu chắc là không phải bạn trai cô ấy chứ?”

“Thì bọn tớ cũng chỉ khá là thân thiết thôi.”

“Đi thôi, còn đứng đó làm gì nữa?”

Lily chen vào cuộc hội thoại của chúng tôi với vẻ hơi khó chịu.

Hình như Misato cũng là thành viên của câu lạc bộ tennis thì phải.

“Này Misato, cậu có thể dẫn Lily đến phòng thay đồ được không? Tới giờ sinh hoạt câu lạc bộ rồi đấy.”

“Được thôi. Đi nào Amelia-chan!”

“Ừ.”

Lily nhìn tôi với vẻ mặt buồn bã rồi lặng lẽ theo sau Misato. Có lẽ cô ấy thấy bất an khi phải xa tôi, nhưng mà dựa vào thôi nhiều quá cũng không tốt.

Mình cũng nên đến phòng thay đồ nam thôi nhỉ?

[Góc nhìn của Misato]

Tôi-Kawanishi Misato—đã dẫn cô nàng du học sinh xinh đẹp đang gây xôn xao-Amelia-chan- đến phòng thay đồ nữ.

“Đây là phòng thay đồ, nếu có tiết thể dục cần thay đồ thì cứ dùng ở đây nhé. Số học sinh của cậu trùng với số tủ đồ, nên đừng nhầm lẫn. Tủ không có khóa đâu, nếu không muốn bị mất đồ thì cậu cần phải tự mua ổ khóa đấy.”

Amelia-chan gật đầu nhẹ khi tôi giải thích bằng tiếng Anh. Tiếp đó cậu ấy hướng về phía tủ trùng với mã học sinh của mình. Có vẻ như cô ấy hiểu những gìtôi đã truyền đạt.

“Thay đồ nhanh lên nhé.”

“Ừ.”

Amelia-chan đáp lại bằng tiếng Nhật trôi chảy. Phát âm chưa thuần thục lắm, nhưng nghe rất dễ thương.

 Tôi là con gái nhưng cũng thấy tim đập nhẹ một cái. Bảo sao mấy đứa con trai cứ xôn xao cả lên.

“Wow, chân cậu thon quá với cả thân hình cậu đẹp thật đấy!’”

Ngực và hông thì đầy đặn, eo thì nhỏ đến mức tưởng như có thể gãy, chân thì dài và thon. Đúng là gái Tây có khác.

“… Làm ơn đừng nhìn tớ chằm chằm như thế.”

Nghe tôi nói vậy, Amelia-chan đỏ mặt và lấy tay che cơ thể,làn da trắng như tuyết của cậu ấy ửng hồng nhẹ. Cô ấy hiện tại trông dễ thương thật đấy.

“Này, tớ hỏi chút được không, Amelia-chan?”

 “Cậu cứ nói tiếng Nhật đi.”

 “Hiểu rồi, Nếu tớ nói không hiểu gì thì cứ hỏi nhé! Tại sao cậu lại đến Nhật vậy Amelia-chan? Có phải là vì theo đuổi Sota không nhỉ?” 

Tôi hỏi với giọng trêu chọc, nhưng Amelia-chan trả lời ngay không chút do dự.

“Tớ đến để học làm một người vợ.”

Câu trả lời khiến tôi hoàn toàn bất ngờ. Trên mặt Amelia-chan hiện lên sự tự tin.

“Vậy… mối quan hệ của cậu với Sota là gì?”

Amelia-chan hỏi ngược lại với giọng có phần kiêu kỳ—dù tôi cao hơn, nhưng cách cậu ấy nói cứ như đang nắm thế chủ động. Nhưng mà khi nhìn kỹ thì cậu ấy lại tránh ánh mắt tôi, trông hơi bối rối.

Thử trêu cậu ấy xem sao.

“Tụi tớ khá thân, trên mức bạn bè.”

“Hả…? “

“Để mà nói thì… tụi tớ từng tắm chung với nhau.”

“HẢ… CẬU NÓI GÌ CƠ?”

Mặt của Amelia-chan bỗng đỏ bừng lên rồi vô tình nói bằng tiếng Anh. Dễ thương thật.

“Đùa thôi, là chuyện hồi tụi tớ chín tuổi. Giờ thì... chỉ là bạn thôi”

 Đúng vậy, khoảng thời gian chúng tôi “đặc biệt thân thiết” cũng lâu lắm rồi.

Nhưng tôi tự tin là mình hiểu Sota hơn cô nàng này. Dù sao thì chúng tôi cũng là bạn từ hồi còn bé, liệu cậu ấy có cảm thấy được sự tự tin của mình không nhỉ?

“Còn tớ giờ đang sống cùng với cậu ấy.”

 Amelia-chan nhìn tôi như thể đang thách thức. Đây là... lời tuyên chiến à?

“Haha... được thôi. ‘Cố lên nhé.’”

Tôi bật cười, bản thân có thể thấy rõ sự thù địch của cậu ấy đang tăng lên. Cô ấy thú vị thật.

Gần đây trêu Sota không còn vui nữa. Được rồi, từ hôm nay tôi sẽ trêu cô này.