A Noble Young Lady Who Is Supposed to Be Studying Abroad, But For Some Reason She Is Only Training to Be a Bride

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Monogatari series - Monster season

(Đang ra)

Monogatari series - Monster season

Nision Isin

Monogatari là một series light novel do Nisio Isin sáng tác và Vofan minh hoạ. Cốt truyện xoay quanh Araragi Koyomi, một nam sinh cuối cấp ba đã may mắn sống sót sau khi bị ma cà rồng tấn công.

10 170

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

90 132

Web Novel - Chương 10

Trans: Yuuki

 

***************************************************

 

Có vẻ như các du học sinh đã được giao bài tập trong kỳ nghỉ xuân.

Bài tập là viết một bài luận bằng tiếng Nhật nênLily đã nhờ tôi sửa bài giúp cô ấy.

“Chỗ này chắc nên cắt bớt thì hơn. Dấu chấm nên đặt ở đây, nếu không thì ý nghĩa sẽ bị lệch.”

“À, ra vậy.”

Lily nói chuyện hằng ngày rất trôi chảy, nhưng kỹ năng viết thì… nói sao nhỉ, hơi tệ.

Cô ấy tập trung vào nghe và nói, còn đọc và viết thì gần như bỏ qua.

Kết quả là cô ấy không viết được chữ kanji, toàn bộ bài viết chỉ toàn hiragana.

Có chỗ thì “wa (は)” lại thành “wa (わ)”, “wo (を)” lại thành “wo (お)”.

Thậm chí có đoạn “ho (ほ)” bị nhầm thành “o (お)” hay “a (あ)”.

Vì quen nói chuyện, nên cách viết của cô ấy cũng giống như đang nói miệng.

Câu văn thì dài lê thê, nối nhau không dứt, đọc mà không hiểu cô ấy đang muốn nói gì.

Giải mã bài viết đó đúng là một thử thách.

Nhưng còn một điều khó hơn nữa…

“Ra vậy.”

Cô ấy lại tiến gần hơn.

Lily rất chăm chú lắng nghe, nhưng không biết từ lúc nào, khoảng cách giữa hai đứa đã gần đến mức vai gần chạm nhau.

Cô ấy cúi người về phía trước, chiếc áo rộng để lộ một chút khe ngực.

Mỗi lần cô ấy cử động, mùi hương ngọt ngào từ mái tóc bạc lại thoảng qua.

Tôi bắt đầu thấy bị kích thích.

Nhớ lại thì hồi ở Anh, cô ấy cũng hay tiến gần như vậy.

Lúc mới gặp, hai đứa còn khá xa cách…

Không biết từ khi nào mà cô ấy lại trở nên thân mật như thế này?

“Cảm ơn cậu nhiều nhé.”

“À… không có gì. Vậy là ổn rồi.”

Tôi tưởng cô ấy sẽ lùi lại, nhưng không.

Lily vẫn đứng gần tôi.

“Sota, tớ có chuyện muốn nói.”

“Ch-Chuyện gì vậy?”

“Ngày mai… cậu có muốn đi hẹn hò với tớ không?”

Hẹn hò á?

Ngày mai là ngày nghỉ, nhưng…

“Cậu muốn đi đâu thế? Tham quan Nhật Bản à?”

Lily lắc đầu khi nghe tôi hỏi.

“Tớ muốn đi mua sắm. Tớ cần mua quần áo.”

À, đúng rồi.

Cô ấy từng nói sẽ mua đồ ở Nhật nên mang theo rất ít.

Nếu không mua sớm thì sẽ bất tiện.

“Được thôi. Tớ sẽ đi với cậu.”

“Cảm ơn cậu nhiều!”

Khuôn mặt Lily sáng bừng lên vì vui sướng.

…Khoảng cách gần thật sự rất áp lực đấy.

“Sota, tớ có chuyện muốn nhờ.”

Lily mặc chiếc váy ngủ trắng, ngồi lên người tôi.

Cơ thể tôi cứng đờ như đá, không thể cử động.

“Ch-Chuyện gì vậy…”

Cô ấy chỉ tay vào ngực mình.

Tháo chiếc nơ, phần ngực lộ ra.

Cô ấy bắt đầu cởi váy ngủ, làm nó trượt xuống khỏi vai…

“Đ-Đợi đã! Lily, cậu đang làm gì vậy…”

Lily, người giờ đã hoàn toàn khỏa thân, từ từ tiến lại gần rồi thì thầm vào tai tôi:

“Dậy đi nào.”

Một cảm giác nặng nề trên bụng.

Có ai đó đang lay tôi thì phải.

“Sota, Sota. Dậy đi.”

Giọng nói dễ thương như thiên thần vang lên, tôi tỉnh dậy.

Trong tầm nhìn mờ mờ, một thiên thần tóc bạc hiện ra.

“Chào buổi sáng.”

“Ừ… chào buổi sáng. …Khoan đã, Lily… Đây không phải là mơ sao!?”

Tôi bật dậy.

Và Lily thì đang ngồi trên bụng tôi.

Nhìn kỹ lại thì cô ấy vẫn mặc váy ngủ.Hoàn toàn không khỏa thân.

Có vẻ một nửa là mơ.

“Có chuyện gì vậy!?”

“Tớ đến gọi cậu dậy.”

Gọi mình dậy á…

…Chết rồi, mình đã ngủ quên á!?

Tôi nhìn đồng hồ, hiện tại đã 8 giờ sáng.

Đến giờ đi học rồi.

…Khoan, hôm nay là thứ Bảy, mình nghỉ học mà.

“…Sớm quá không vậy?”

Ngày nghỉ thì ai chẳng muốn ngủ nướng.

Lily liền quay mặt đi với vẻ buồn bã.

“…Cậu quên rồi sao?”

“Quên? …Chuyện gì cơ?”

“Buổi hẹn hò của chúng ta. Tối qua cậu đã hứa rồi mà.”

Lily lắc người tôi đầy bất mãn.

Cảm giác khó chịu lan xuống phần dưới cơ thể.

Làm ơn đừng lắc kiểu đó nữa…

“Tớ định đi vào buổi chiều mà.”

“Hể!?”

Lily xị mặt. Đây là biểu cảm giận dỗi của cô ấy.

Có vẻ cô ấy không tin tôi thì phải.

Đúng là tôi không hứa sẽ đi vào buổi sáng, nhưng cũng không nói là không đi.

Chắc trong đầu Lily đã mặc định là sáng rồi.

Khi tôi đang nghĩ vậy…

Ọc ọc…

Tiếng bụng tôi kêu lên.

“Cậu muốn ăn sáng không?”

“…Không cần đâu.”

Lily quay mặt đi, má hơi đỏ.

Sau đó chúng tôi ăn sáng với những món làm theo phong cách quê nhà của Lily.

Từ khi về Nhật, tôi đã rất nhớ hương vị đó, nên cố gắng tái hiện lại theo cách của mình…

Nên là món này tôi khá tự tin.

“Ngon thật đấy.”

Lily ăn với vẻ mặt vui vẻ.

May quá, có vẻ nó hợp khẩu vị của một tiểu thư Anh quốc.