A Noble Young Lady Who Is Supposed to Be Studying Abroad, But For Some Reason She Is Only Training to Be a Bride

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cách phục hồi sư sử dụng pháp thuật

(Đang ra)

Cách phục hồi sư sử dụng pháp thuật

Kurokata

Vào một ngày mưa, cậu học sinh bình thường, Usato Ken, bị triệu hồi tới thế giới khác cùng 2 người bạn mới quen Inukami Suzune và Ryuusen Kazuki. Với năng lực mới không quá nổi trội, Ken tưởng rằng mì

2 13

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

(Đang ra)

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

Kurotome Hagane

Đây là bản ghi chép để đời về một chàng trai siêu khéo léo nhưng lại ngại giao tiếp, lui về ở ẩn tại Okutama. Về hành trình cậu trở thành thợ chế tác trượng phép, và từ một góc khuất hẻo lánh, dần làm

26 230

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

322 8332

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

121 3681

Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

(Đang ra)

Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

Takata

Vừa chơi game, xem phim, đọc manga, vừa uống Coca, ăn Junk Food được ship đến như Hamburger hay Pizza. Đó là khoảng thời gian ăn chơi của tôi và Asanagi-san, nhưng nó cũng là một bí mật rất quan trọng

259 44611

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

88 11340

Web Novel - Chương 15

Sau khi tiết đầu tiên kết thúc, tôi hỏi Lily:

“Tiết lịch sử Nhật thế nào?”

Với một người đến từ Anh như cô ấy, chắc nội dung khá xa lạ và khó hiểu.

Không biết cô ấy có theo kịp không.

“Thú vị thật đấy.”

Lily trả lời với vẻ điềm tĩnh thường thấy.

Cô ấy đang có tâm trạng tốt, chắc là thật sự thấy hứng thú.

Nhìn cách cô ấy ghi chép — toàn bằng tiếng Anh — thì có vẻ vẫn theo được bài.

“Có vài chỗ tớ chưa hiểu lắm, tối nay tớ hỏi cậu nhé.”

“À, được thôi.”

Tối nay à…

Bị cô ấy tiếp cận trong bộ đồ đó mỗi tối đúng là thử thách.

Mà tôi cũng không thể nói là mình ghét điều đó.

“Tiết tiếp theo là tiếng Anh, nhưng… cậu học lớp khác đúng không?”

Câu hỏi này của tôi là thừa.

Tôi không nghĩ Lily còn gì để học trong môn tiếng Anh.

Nếu nhớ không nhầm thì du học sinh sẽ học riêng môn tiếng Nhật.

“Tớ học tiếng Nhật… Cậu biết lớp đó ở đâu không?”

“Ở trên tầng ba đấy. Để tớ dẫn cậu đi nhé?”

“Cảm ơn nhé.”

Tôi đưa Lily đến lớp học được chỉ định.

Trên đường đi…

“(Đó có phải là du học sinh xinh đẹp đang được đồn không?)”

“(Wow, dễ thương thật.)”

“(Dáng đẹp ghê. Chân dài nữa…)”

“(Nghe nói là quý tộc. Đúng là có khí chất khác biệt.)”

“(Tóc bạch kim đó là thật à? Tuyệt thật!)”

“(Có bạn trai chưa nhỉ?)”

“(Nghe nói cô ấy đến Nhật để theo người yêu.)”

“(Chẳng phải là cậu trai đang đi cùng kia sao?)”

Có vẻ Lily đã trở thành tâm điểm của trường.

Ai cũng chú ý đến cô ấy.

“Um, Sota?”

“Ừ? Sao vậy?”

“Tớ thấy như mình đang bị nhìn chằm chằm…”

Lily nói nhỏ, vẻ mặt hơi khó chịu.

Má cô ấy hơi ửng đỏ.

…Không ngờ cô ấy lại ngại bị chú ý. Tôi tưởng cô ấy là kiểu người thờ ơ.

“Váy tớ… trông kỳ lắm à?”

Lily nhúc nhích chân, kéo nhẹ gấu váy.

Có vẻ cô ấy hiểu lầm rằng mọi người đang nhìn vì váy ngắn.

“Không phải đâu, ổn mà.”

“…Vậy là vì điều gì?”

“Kiểu như “Đó là du học sinh xinh đẹp đang được đồn đại” ấy.”

“Hmm, ra vậy.”

Lily có vẻ hơi vui khi nghe tôi nói vậy.

Khi đến lớp, tôi chào tạm biệt Lily rồi quay về lớp mình.

Sau 65 phút, tiết hai kết thúc.

Tiết tiếp theo là hóa học, chúng tôi được học ở phòng thí nghiệm của trường.

“Mình nên đi đón cô ấy không nhỉ?”

Tôi đến lớp học tiếng Nhật của Lily.

Nhưng không thấy thấy bóng dáng cô ấy.

Khi đang nghĩ có thể cả hai bị lạc nhau, tôi bỗng nghe thấy giọng Lily:

“Cảm ơn nhưng tôi không có hứng thú.”

“Làm ơn trở thành quản lý của CLB Bóng đá đi mà.”

Tôi thấy Lily đứng gần đó, xung quanh có ba nam sinh.

Một người trông quen quen — chắc là thành viên CLB bóng đá.

Có vẻ họ đang cố mời Lily làm quản lý CLB.

Và cô ấy đang cố gắng từ chối.

Bóng đá… chắc không phải sở thích của Lily. Có khi rugby thì còn hợp hơn.

Với lại, Lily không giống kiểu người có thể làm quản lý.

“Hmm, hay là cậu ấy không hiểu?”

Cậu thành viên CLB bóng đá nghiêng đầu.

Chắc không phải do tiếng Nhật của cậu ấy, mà là do Lily không hiểu tiếng Anh mà anh chàng đó nói.

“Tôi đã nói không hứng thú.”

“Khoan đã. Chúng ta chưa nói xong.”

Cậu ta nắm tay Lily khi cô ấy định rời đi.

Lily gạt tay cậu ta ra.

Không khí bắt đầu trở nên căng thẳng.

“Xin lỗi, Lily. Tớ đến muộn.”

Tôi chen vào giữa và nói.

Rồi nhẹ nhàng nắm tay áo Lily, định rời khỏi đó…

“Này, đừng cản trở việc tuyển thành viên của bọn tôi.”

Cậu ta trừng mắt nhìn tôi.

Tuyển thành viên trong giờ nghỉ là bị cấm, nhưng lý lẽ thì chẳng ngăn được ai.

“Cô ấy đã là thành viên CLB tennis rồi.”

Nghe vậy, mặt cậu ta nhăn lại vì khó chịu.

CLB bóng đá thiếu người đến mức này sao?

“Này, sao không làm quản lý CLB bóng đá nhỉ? Vui hơn tennis nhiều. Có nhiều bạn nữ khác nữa đấy.”

Cậu ta vẫn cố gắng thuyết phục Lily.

Có vẻ cậu ta không chỉ muốn cô ấy làm quản lý, mà muốn Lily.

“Vì thế…”

“Lily.”

“Ơ, này, đợi chút…”

Tôi kéo Lily lại gần, khi thấy cô ấy sắp nổi giận.

Lily trông hơi bối rối.

Tôi lờ đi và mỉm cười với cậu kia:

“Cô ấy là bạn gái của tôi.”

Bầu không khí như đóng băng… Có lẽ lời tôi nói hơi sến quá.

Dù sao thì cậu ta cũng đứng hình rồi.

“Đi thôi, Lily.”

“Vâng…”

Tôi đẩy nhẹ Lily đang đơ người và rời khỏi đó.

Qua cầu thang là chắc không bị bám đuôi nữa.

“Um, Sota. Buông tay ra đi.”

“À, xin lỗi.”

Tôi vội bỏ tay khỏi vai Lily.

Mặt cô ấy đỏ bừng.

“Cảm ơn vì đã giúp tớ. Nhưng mà…”

Lily cúi mặt, ngượng ngùng.

“Cậu đừng nói ‘bạn gái của tôi’ trước mặt người khác nữa nhé.”

Có lẽ tôi hơi quá đà.

Dù chỉ là diễn, tôi cũng thấy hơi ngượng.

“Xin lỗi. Tớ nghĩ nói vậy sẽ giải quyết nhanh hơn.”

“Tớ hiểu. Mà… cậu đến đây làm gì?”

“À, tiết tiếp theo học ở phòng thí nghiệm. Tớ định dẫn cậu đi.”

“Ra vậy. Vậy thì nhờ cậu nhé.”

Lily nói vậy, nhưng không nhìn vào mắt tôi.

…Chẳng lẽ cô ấy giận rồi?