A Noble Young Lady Who Is Supposed to Be Studying Abroad, But For Some Reason She Is Only Training to Be a Bride

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bản chức là nhân viên kiểm soát nhập cảnh!

(Đang ra)

Bản chức là nhân viên kiểm soát nhập cảnh!

Chuột xanh lá

Xin hãy trình bày tên, quê quán, và lý do nhập cảnh. Bạn sẽ có năm phút.

2 7

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

146 4699

Boushoku no Berserk ~ Ore dake Level to Iu Gainen wo Toppa Suru ~

(Đang ra)

Boushoku no Berserk ~ Ore dake Level to Iu Gainen wo Toppa Suru ~

Isshiki Ichika

Dần dần, một người vốn bị đối xử như đống rác rưởi, bị xã hội ruồng bỏ; bắt đầu vực dậy và ngẩng cao đầu. Phá vỡ khái niệm “level” - thứ đang chi phối cả thế giới này, anh gieo rắc nỗi sợ với sức mạnh

208 24656

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

56 317

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

3 9

Web Novel - Chương 9

Trans: Yuuki

Edit: 鈴木松井

 

***************************************************

 

"Hôm nay mẹ về muộn nên tớ sẽ nấu cơm... Cậu muốn ăn gì nào?" Tôi hỏi Lily Trên đường về.

"Sota, cậu cũng biết nấu ăn à?"

"Ừm, cũng sơ sơ thôi."

Nói thế chứ thật ra tôi chỉ biết làm mấy món đơn giản mà những thằng con trai hay nấu thôi chứ chả phải biết nấu mấy món cầu kì gì đâu. Không biết một tiểu thư như Lily có thấy ổn không nữa.

"Tớ muốn ăn gì đó vừa vừa thôi."

"Được rồi, tớ sẽ cố hết sức."

Tôi đã hỏi lại Lily muốn ăn món gì, thì cô ấy bảo: "Trong mấy món Nhật cậu làm được, chọn món nào cậu giỏi nhất đi."

Thế thì làm yakisoba vậy, dù không hẳn là món Nhật truyền thống nhưng kiểu món cơm nhà thì nó là chuẩn rồi. Cái này chỉ cần làm bằng nguyên liệu có sẵn, nêm nếm thì dùng gói gia vị kèm theo với muối tiêu là xong.

Tầm 7 giờ tối, sau khi mẹ nhắn tin bảo rằng bà ấy phải ở lại công ty qua đêm thì tôi bắt đầu nấu ăn.

Tuy tôi không nhanh bằng mẹ, nhưng món này dễ nên làm tầm 30 phút là xong.

"Ngon quá, vị này tớ thích nhất luôn."

May quá, Lily có vẻ thích yakisoba.

Nhớ hồi ở Anh, cô ấy cũng hay ăn mấy món dạng đồ ăn nhanh.

Có vẻ cô ấy thích đồ ăn vặt.

"Sota, cậu nấu ngon đến bất ngờ đấy."

Từ "bất ngờ" hơi thừa nhỉ.

...Thật ra thì nhờ gói gia vị chứ không phải tôi giỏi hay gì.

Sau khi ăn xong và rửa bát, tôi hỏi Lily:

"Ai tắm trước đây?"

Lily suy nghĩ một chút. Mặt cô ấy hơi ửng đỏ rồi thì thầm:

"Ừm... vậy thì... cùng nhau..."

"Cùng nhau á?"

Tôi có nghe nhầm không vậy?

Khi tôi hỏi lại thì Lily lại lắc đầu lia lịa.

"Không có gì đâu... Tớ tắm sau cũng được."

Thế là tôi đi tắm trước.Tôi tắm với tốc độ kinh hoàng, lau khô người rồi định ra ngoài thì chợt nhớ...

"Suýt thì quên."

Lily giờ đang ở đây mà. Không thể cứ thế mà đi ra ngoài được.

Tôi thay đồ đàng hoàng rồi mới ra.

"Xin lỗi vì để cậu đợi."

"Không sao."

Lily bước vào phòng thay đồ.

Cô ấy đóng cửa lại.

Một lúc sau, tôi nghe thấy tiếng quần áo sột soạt... chắc chỉ là tưởng tượng thôi.

Nhưng nghĩ đến việc Lily đang thay đồ trong đó...

...Thôi, tốt nhất là không nên nghĩ đến mấy chuyện đó.

Để tịnh tâm, tôi ngồi xuống sofa và bật TV.

Tầm mười phút sau, nghe tiếng cửa phòng thay đồ mở.

"Tớ xong rồi."

Tim tôi lỡ nhịp khi tôi quay lại nhìn.

"Cậu đang nhìn gì thế?"

Lily mặc một bộ đồ trắng giống váy gọi là “negligee” thì phải, là đồ ngủ kiểu dễ thương, sang trọng, có ren phủ lên lớp vải trắng mềm mại. Người Nhật chắc không mặc kiểu này nhưng với Lily — người sở hũu mái tóc bạch kim, mắt xanh — thì hợp cực kỳ.

Xinh thật đấy. Cứ như công chúa bước ra từ truyện cổ tích vậy.

Tối qua cô ấy đâu có mặc cái này...

"Không... không có gì đâu..."

Tôi vội quay mặt đi.

Không thể nói là mình bị thu hút bởi sự dễ thương của cô ấy được.

"Cậu đang nhìn gì thế?"

"Này..."

Lily tiến lại gần với sự tò mò trên mặt.

Lúc đó tôi mới nhận ra dù có thiết kế dễ thương, vải của bộ đồ này mỏng đến mức có thể gần như nhìn xuyên thấu được. Làn da hồng hào của Lily sau khi tắm hiện lên dưới lóp vải.

Cổ áo kiểu chữ V, lộ đường nét cổ và vai rất đẹp. Nói thật thì có... hơi gợi cảm.

"Cậu không hiểu tớ nói à? Cậu đang nhìn gì thế?"

Bị hỏi bằng tiếng Anh, tôi đành thú thật.

"T-tớ thấy cậu... dễ thương thật đấy."

"...Hả?"

"Lily... bộ đồ đó... hợp với cậu lắm. Cứ như là công chúa vậy."

Tôi nói trong khi tránh nhìn vào mắt cô ấy.

Nhưng Lily không nói gì.

Tôi nghĩ là cô ấy giận rồi.

Nhìn lại thì thấy Lily đang đứng đơ mình ra.

Mặt thì đỏ bừng, đỏ đến tận tai.

"...Cậu đang trêu tớ à?"

"Hả?"

"Tớ hỏi cậu đang nhìn gì! Ai bảo cậu khen tớ!!"

Lily hét lên rồi chỉ vào TV.

À, ra là thế!

Tôi tưởng Lily giận vì tôi dán mắt vào cô ấy.

"X-xin lỗi! Tớ hiểu nhầm. Tưởng cậu giận vì tớ nhìn... Tớ không có ý trêu đâu. Là thật lòng đấy."

"Thật à... Vậy thì không sao."

Nghe tôi nói, Lily ngượng ngùng vuốt tóc.

Có vẻ cô ấy không giận.

"...Vậy cậu đang xem gì thế?"

"Là chương trình TV Nhật."

"Oh... Khi nào thì hết?"

"Hả? À, còn khoảng 30 phút nữa. Cậu có muốn xem gì không?"

Lily lắc đầu.

"Không, khi hết rồi thì tớ có chuyện muốn nhờ. Được không?"

"Không sao đâu."

Tôi tắt TV, điều đó Lily hơi ngạc nhiên.

"Cậu không xem nữa à?"

"Tớ xem chỉ để giết thời gian thôi."

"...Ra vậy."

Nghe thế, Lily cười nhẹ.

"Vậy, cậu cần gì?"

Tôi hỏi bằng tiếng Nhật. Lily cũng đáp lại bằng tiếng Nhật.

"Giúp tớ học bài với."