Trans: Yuuki
***************************************************
Chúng tôi vừa xong bữa sáng thì mẹ về. Sau khi bảo với mẹ rằng hôm nay tôi và Lily sẽ đi mua quần áo thì bà ấy đưa tôi một ít tiền.
“Nếu mấy đứa ra ngoài thì sao không kiếm gì đó ngon để ăn trưa đi?”
Sau khi kết thúc bữa sáng là mẹ đi thẳng về phòng.
“Mẹ đi ngủ đây.”
Rồi tôi cùng Lily bắt dầu đi mua sắm.
“Được rồi, đi thôi.”
Lily hối thúc tôi. Cô ấy đang mặc lên người một chiếc váy trắng.
Có lẽ đây là một trong những bộ đồ mặc thường ngày mà cô ấy mang từ Anh sang. Đây hẳn phài là bộ mà Lily yêu thích nhất.
“Cơ mà cậu măc như thế không thấy lạnh à?”
Bây giờ mới là đầu tháng Tư. Trời đù có hửng nắng nhưng không khí vẫn hơi se lạnh.
Mình nghĩ cô ấy nên mặc thứ gì đó ấm hơn chút thì vẫn tốt hơn.
“Thật á? Mình thấy Nhật ấm hơn bên Anh nhiều nên mặc thế này là ổn rồi.”
Đúng là quê nhà cô ấy lạnh hơn ở đây thật. Với tôi thì có lẽ hơi lạnh nhưng Lily thì thế này là ấm áp rồi.
“Hay là… cậu thấy bộ đồ này nhin kỳ lắm à?”
“À không. Nhìn cậu dễ thương lắm.”
Lily là cô gái xinh đẹp với dáng chuẩn, nên những bộ đồ đơn giản như thế này lại càng làm tôn lên vẻ đẹp của cô ấy. Có thể nói là chỉ có Lily mới mặc được đẹp như này.
Má Lily bỗng đỏ lên khi nghe thấy thế.
“Nếu không sao thì tốt.”
Lily khẽ hít một hơi.
“Chúng ta mua được nhiều đồ ghê.”
Lily nói với vẻ mặt rạng rỡ sau khi mua xong đống quần áo.
Để mà nói thì tôi thấy việc này mệt thật đấy.
Mỗi lần cô ấy thử đồ là lại hỏi cảm nghĩ của tôi.
Tôi phải cố để cho các câu trả lời không được lặp lại. Hai ba bộ thì không sao nhưng đây tận hơn mười bộ thì đúng là kiệt sức.
“Đi tiếp thôi.”
“Cậu còn định mua gì nữa à?”
Tôi buột miệng hỏi.
“Ừm…”
Lily bối rối không biết trả lời kiểu gì bằng tiếng Nhật nên đứng yên rồi nhìn quanh một lúc. Và rồi cô ấy chỉ tay vào một cửa hang.
‘Chỗ đó.”
“Ra vậy.”
Cửa hang mà Lily chỉ là một tiệm đồ lót nữ. Ừ thì nó quan trọng thật.
Mỗi ngày đều phải thay nên cần mua vài bộ.
“Đi thôi.”
“Hả? Tớ cũng phải vào á?
“Tất nhiên rồi. Tớ có hiểu tiếng Nhật mấy đâu.”
Lily trêu tôi. Với trình độ tiếng Nhật của cô ấy thì thừa để mua đồ lót rồi mà.
“Tớ không thích đi một mình…”
Lily cúi mặt xuống, rồi ngẩng lên nhìn tôi với ánh mắt long lanh.
Mỗi lần cô ấy làm bộ mặt đó là tôi không thể từ chối được.
“Thôi được rồi, tớ đi với cậu.”
Tôi bước vào cửa hàng như thể bị cô ấy kéo theo.
Xung quanh chỉ toàn là đồ lót. Kể cả con ma nơ canh trong cũng hơi gợi cảm.
Người mẫu kia trông hơi giống Lily.
Không biết cô ấy có thể mặc bộ đó không nhỉ…?
Chờ đã… mình đang nghĩ cái quái gì vậy?
“Cậu nhìn gi thế?”
Khi tôi đang mải ngắm nhìn bức hình của một người mẫu thì một giọng nói với vẻ khó chịu phát ra từ sau lưng tôi.
“À, không có gì đâu. Mình chẳng nhìn cái gì hết.”
“Nói dối. Mặt cậu nãy trông gian lắm. Cậu đang nghĩ đến cái gĩ giữa buổi hẹn hò của chúng ta thế?”
Mặt trông gian á? Tôi đâu có nghĩ gì xấu lắm đâu…
“Mình chỉ nghĩ là người mẫu đó trông giống cậu thôi.”
Ngay khi tôi nói thì đôi mắt xanh của Lily bỗng mở to ra còn khuôn mặt thì đỏ bừng lên.
Chết, mình lỡ nói thẳng ra luôn rồi. Nếu bị nói là quấy rối thì cũng chẳng cãi được…
“Tớ không có ý gì kỳ lạ đâu…”
“Nếu vậy thì nhìn thẳng vào tớ đi.”
Lily nói rồi quay mặt đi, má vẫn đỏ.
Cô ấy khẽ hít một hơi.
Không giống giận… mà giống như đang ngượng hơn.
…Có khi nào cô ấy vui vì được khen giống người mẫu?
“(Cậu thích thế à…)”
Lily đỏ mặt, lẩm bẩm gì đó bằng tiếng Anh…
Rồi cô ấy cầm lên bộ đồ lót giống hệt bộ của người mẫu đang mặc, được trưng bày ngay bên cạnh.
“Sota.”
“Gì vậy?”
“Cậu thấy cái nào đẹp hơn?”
Lily hỏi tôi trong khi hai tay đang cầm hai bộ đồ lót — một đỏ, một xanh…
…Không, làm ơn đừng hỏi tớ chuyện đó chứ.