Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

(Đang ra)

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

悲殇的秋千

Một linh hồn đến từ thế giới khác đã tiến vào cơ thể anh.Anh học được ma pháp, lại sở hữu ký ức ba trăm năm của dị giới.

80 95

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

81 114

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

282 5947

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

401 6773

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

(Đang ra)

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

Absolute Hat - 절대삿갓

Ai đó làm ơn đưa tôi về trái đất giùm cái!

13 231

Volume 2 - Bonus Truyện Ngắn 1

Truyện ngắn đặc biệt

Trong Lớp Học Lúc Chạng Vạng

“The Sacrosanct”—cặp đôi đại diện cho hình mẫu thuần khiết và lý tưởng nhất của yuri, được mọi người ngưỡng mộ.

Tôi cũng từng là một fan như bao người khác, hoàn toàn bị cuốn hút bởi sức hấp dẫn đầy mê hoặc của mối quan hệ giữa hai người họ. Tôi thường âm thầm dõi theo từ xa, lặng lẽ quan sát từng cử chỉ, từng ánh mắt họ trao nhau không chớp... Ừm, ngày xưa thì là vậy.

“Ugggh,” tôi rên rỉ khi nhìn chằm chằm vào tấm ảnh hiển thị trên màn hình điện thoại.

Một bức hình thật sự rất ấn tượng—hai cô gái đang nhìn nhau đắm đuối trong khung cảnh một lớp học ngập ánh hoàng hôn. Một khoảnh khắc quý giá đến mức không thể định giá... Thế mà không hiểu sao, khi ngắm nhìn bức ảnh đó, tôi lại thấy một cảm giác khó chịu kỳ lạ len lỏi trong lòng.

“Yooootsuuubaaa!”

“Gì thế? Mặt cậu nhăn nhó ghê luôn.”

“Á! Nè...!” tôi thốt lên khi chính hai nhân vật trong bức ảnh tiến lại gần: YunaRinka.

“Cậu làm xong bài tập chưa đó?” Yuna hỏi.

“V-Vẫn chưa...” tôi đáp.

“Ra là đang viện cớ bấm điện thoại để trốn làm bài,” Rinka nhận xét.

“K-Không phải vậy đâu! Tớ chỉ đang, ừm... tra đáp án cho câu này thôi mà!”

“Còn tệ hơn nữa,” Rinka lạnh lùng chốt lại.

Chiều đã trôi qua, hoàng hôn cũng sắp buông, và tôi đã đinh ninh rằng hai người họ về từ lâu rồi. Ấy vậy mà giờ tôi lại rơi vào đúng cái khung cảnh y hệt lúc mình chụp bức ảnh đó...

“Ơ, chẳng phải đây là tấm hình cậu chụp tụi tớ bữa trước sao?” Yuna nói.

“À, thì ra... Cậu mở ra vì thấy cô đơn à?” Rinka hỏi thêm.

“Hử, dễ thương dữ trời ơi!” Yuna reo lên.

“Đ-Không đến mức đó đâu,” tôi lúng túng nói. Dù vậy... cũng không thể phủ nhận là tôi đã thấy hơi cô đơn thật. Nếu hôm nay tôi không quên bài tập, hẳn giờ này tôi đang tung tăng ngoài phố với hai người họ rồi, đâu phải bị nhốt lại trong lớp một mình thế này.

“Phải nói là tấm ảnh này đẹp thật đấy,” Yuna vừa nói vừa ngắm màn hình. “Nhìn vô mới thấy sao tụi mình lại có nhiều fan như vậy!”

“Ừm... nhưng mà...” tôi lẩm bẩm.

“Có vẻ như cậu đang cảm thấy khác thì phải,” Rinka tinh ý nói.

“Gì cơ?! Nhưng lúc chụp hình đó, cậu vui lắm mà?!” Yuna ngạc nhiên.

“Không, không phải là tớ không còn thích nó nữa!” tôi vội xua tay. “Tấm hình này rất đẹp, và hai cậu trong hình thì cũng tuyệt vời lắm, chỉ là...”

Cảm giác khó chịu ấy vẫn không chịu biến mất khỏi tâm trí tôi.

“Có khi nào... cậu đang ghen với tụi tớ không?” Rinka hỏi.

“Hả?”

“Aaa, giờ thì tớ hiểu rồi!” Yuna reo lên.

“Phải đấy,” Rinka gật đầu. “Hình như Yotsuba bây giờ thích tụi tớ hơn với tư cách bạn gái, chứ không phải với tư cách The Sacrosanct nữa.”

“À... thì... chắc là vậy,” tôi thừa nhận.

Đúng là hai người họ là hình mẫu lý tưởng của tình yêu đồng nữ, được cả trường ngưỡng mộ... nhưng với tôi, họ còn đặc biệt hơn thế nhiều: họ là bạn gái của tôi.

“The Sacrosanct” chỉ là vỏ bọc bề ngoài—tôi hiểu điều đó.

Dù vậy, mỗi khi thấy hai người họ bên nhau, rạng rỡ đến mức tưởng chừng không thể chạm tới, tôi vẫn không tránh khỏi chút cảm giác... ghen tị. Liệu một ngày nào đó, tôi có thể sánh vai cùng họ thật sự không?

Tôi lo lắng. Nói đúng hơn là—rất lo lắng.

Thế nhưng...

“Hee hee hee!”

...nhìn hai người họ cười tít mắt trước lời thú nhận vụng về của tôi, tôi bỗng thấy trong lòng dâng lên một quyết tâm mạnh mẽ.

Dù sao đi nữa, tôi cũng muốn trở thành một người xứng đáng với họ—xứng đáng như cách họ luôn xứng đôi với nhau. Hoặc ít nhất... tôi sẽ cố gắng hết mình để tiến gần đến điều đó.