Cuộc Sống Thường Ngày Của Chị Em Nhà Hazama: Buổi Diễn Áo Tắm
“Chị Yotsuba ơi! Bên này nè, nhanh lên!”
“Đừng chạy như thế, Aoi! Té bây giờ!”
“Chị chỉ đang chậm quá thôi mà.”
“Này, Sakura?!”
Cứ thế, tôi bị Aoi lôi đi đằng trước, Sakura đẩy đằng sau, bị kẹp ở giữa như... một lát giăm bông trong chiếc sandwich mang tên “em gái.” Cả ba đang hướng tới điểm đến đã được định sẵn—một trung tâm thương mại lớn gần nhà ga mà tụi tôi hay lui tới. Hôm đó, ở đó đang có chương trình khuyến mãi đặc biệt—giảm giá áo tắm.
“Ư ừ... Chị thấy mình không cần—”
“Không không không! Không có chuyện đó đâu!” Aoi ngắt lời. “Chị thậm chí còn không có áo tắm đúng không?”
“Chị có mà! Cái từ hồi cấp hai ấy...”
“Đồ bơi trường học hả?” Sakura nhíu mày. “Chị biết mặc đồ đó ra bãi biển sẽ gây chú ý cỡ nào không hả?”
“Chắc là có... nhưng mà...” Tôi lắp bắp. Cái cửa hàng này toả ra thứ aura thời thượng lấp lánh gì đó khiến tôi thấy hoảng luôn! Đúng kiểu nơi mà một đứa con gái hướng nội bẩm sinh như tôi chẳng tài nào dám bước chân vào!
“Thôi đừng lo nữa—tụi em sẽ vào cùng chị mà,” Sakura trấn an.
“Chính xác!” Aoi hớn hở tiếp lời. “Tụi em sẽ chọn cho chị bộ áo tắm đẹp nhất quả đất luôn!”
“Sakura... Aoi...” Hai đứa thật đáng tin cậy! Em gái của tôi đúng là những người tôi có thể dựa vào nhất trần đời! “V-Vậy... được rồi. Chị tin hai đứa vậy.”
“Okay!” cả hai reo lên một cách vô cùng khí thế. Với tụi nó bên cạnh, tôi nghĩ mình sẽ không sao đâu.
...Tôi đã nghĩ là thế.
“Được rồi, Yotsuba! Bắt đầu với cái này, cái này... rồi cái này nữa nha!” Aoi tíu tít. “Mặc thử hết đi!”
“Sau đó thì cái này. Cái này nữa... À, cái đằng kia cũng phải thử nhé!” Sakura không chịu thua.
“U-Um... Aoi? Sakura...?”
“Thôi nhanh lên nào! Không thử lẹ là cửa hàng đóng cửa đó!” Aoi hối thúc.
Một đống đồ bơi dần chất đầy trong cái giỏ hai đứa đưa cho tôi. Kiểu dáng thì đủ loại, nhưng tôi còn không chắc cái nào vừa với mình luôn ấy...
“Đừng lo. Tụi em biết cỡ của chị rồi.”
“Em biết cái gì, Sakura?!”
“Em hỏi nhân viên thử rồi. Người ta nói chị mặc thử nhiều cũng được.”
“Aoi?! Em làm chuyện đó hồi nào?!”
Hoá ra Aoi đã đóng vai cô em gái cực kỳ mong muốn tìm ra bộ áo tắm hoàn hảo cho chị và... thuyết phục luôn cả nhân viên bán hàng. Đúng là biết cách tận dụng vị thế “em út” để đàm phán!
“Giờ thì tới lúc rồi đó,” Sakura tuyên bố.
“Vào phòng thử đồ đi chị Yotsuba~!” Aoi hăng hái.
Và thế là tôi bị hai đứa đẩy thẳng vào trong.
Một lúc sau...
“Um... Hai đứa này? Cái này có hơi... hở hang quá không vậy...?”
Tụi nó nói đúng thật—tôi phải thử đủ mọi kiểu đồ bơi: từ áo liền thân, đến bikini, rồi cả mấy kiểu lai tạp kỳ lạ mà tôi không biết gọi tên sao luôn nữa... Và rồi, tụi nó đưa cho tôi thử một bộ bikini mà tôi thề là nó chỉ che đúng phần tối thiểu cần che thôi!
“Cái này... cơ bản là mặc như không mặc mà!”
“Đừng lo,” Sakura nói. “Hàng bày bán trong cửa hàng thì không thể hở quá đáng được.”
“Em hóng quá đi mất!” Aoi thêm vào.
Combo an ủi + kỳ vọng này tôi ăn không biết bao nhiêu lần rồi mà vẫn dính! Nhưng mà cái này thì quá sức thật. Không tài nào mặc nổi cái—
“Ơ? Mặc xong rồi hả?” Sakura hỏi.
“GYAAAH?! Nhìn trộm phòng thay đồ là phạm luật đó nha!”
“Thì chị không chịu ra nên tụi em mới phải... mà ôi chao! Cái này sexy ghê á!” Aoi reo lên.
“Ugh... Mặc cái này chẳng khác gì đi dạo trong tình trạng gần như khỏa thân luôn ấy!”
“...”
“Sao hai đứa im re vậy?! Hè lô?!”
Cả hai đang nhìn tôi không chớp mắt. Ánh nhìn nghiêm túc đến mức làm tôi thấy sờ sợ luôn!
“Thì cũng không thể chụp hình trong phòng thay đồ được...” Sakura nói. “Phải ghi nhớ cảnh tượng này kỹ vào.”
“V-Với lại, tụi em cũng từng thấy chị khỏa thân rồi còn gì...” tôi ấp úng.
“Không phải chuyện khỏa thân!” Aoi phản pháo. “Mà là gần như khỏa thân! Tin em đi, kiểu đó còn kích thích hơn á!”
“EEK! Chị KHÔNG mua cái này đâu, rõ chưa?!”
“Không sao,” Sakura đáp. “Dù sao mặc cái đó ra đường cũng không được.”
“Với lại, tụi em đã chọn sẵn bộ áo tắm thật để mua cho chị rồi,” Aoi nói thêm.
Nghe thì có vẻ như tụi nó đang trả lời lời phản đối của tôi, nhưng giọng thì vô cảm còn mặt thì đơ như tượng. Cứ như là hai đứa nó chỉ đang tập trung... ngắm tôi thôi vậy.
“Heh heh heh...” cả hai cười nhẹ.
“Cái kiểu cười đó đáng sợ lắm rồi nha, hai đứa!”
Tóm lại thì, hai đứa em gái của tôi đã chọn ra được một bộ đồ bơi khá dễ thương mà đến tôi cũng phải công nhận là hợp với mình...
Nhưng, không hiểu sao, tôi vẫn không thể nào mở miệng cảm ơn tụi nó một cách chân thành được.
Dù vậy, thấy Sakura và Aoi hớn hở vui vẻ là tôi cũng thấy vui lây rồi.
...Nói gì thì nói, tôi là chị của hai đứa mà!