Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

77 166

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

870 3395

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

432 2834

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

(Đang ra)

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

小v希

Thế nên với Tần Liễu mà nói, "nhập gia tùy tục", làm nữ quỷ thêm một kiếp nữa cũng không phải lựa chọn quá tệ.

482 1810

Kẹo giả kim của Gisele

(Đang ra)

Kẹo giả kim của Gisele

Shiba

Một câu chuyện fantasy về việc chế tác tự do và vui vẻ của Giselle, một nhà giả kim thuật vô cùng tài năng mà không hề hay biết, cùng với Tinh linh mềm mại Taa-chan, xin được phép bắt đầu

29 35

Độc Vương: Khi Ta Nắm Giữ Quyền Năng Tối Thượng, Harem Mỹ Nhân Say Đắm Chẳng Rời

(Đang ra)

Độc Vương: Khi Ta Nắm Giữ Quyền Năng Tối Thượng, Harem Mỹ Nhân Say Đắm Chẳng Rời

LeonarD

Tuy nhiên, cậu không ngờ rằng loại độc trong người lại có ảnh hưởng “kỳ lạ” đến những mỹ nhân mà cậu gặp trên đường!

12 46

Volume 2 - Bonus Truyện Ngắn 5

Người Cam Chịu và Kẻ Tự Do

Cho phép tôi, nếu bạn không phiền, đưa bạn quay trở lại cái ngày mà hội fan của Sacrosanct phát sốt lên vì tin đồn rằng cặp đôi thiêng liêng ấy đang lục đục với nhau.

“Ugggh...”

Tôi thở dài một tiếng thật sâu, thật dài, dồn hết hơi trong buồng phổi mà thở ra một cách mệt mỏi đến cùng cực. Nguồn cơn của sự chán chường này thì khỏi phải nói cũng biết. Thời gian gần đây, mọi nỗi lo của tôi gần như đều xuất phát từ một nơi duy nhất.

“Yotsuba Hazama,” tôi lẩm bẩm. Tôi mới nói chuyện với cô ta được mấy lần, và chẳng phải thân thiết gì, nhưng nghe đâu cô ấy nổi tiếng theo cái kiểu không hay ho cho lắm. Điểm thì thấp nhất khối, thể lực cũng được đồn là tệ đến mức khó tin.

Tôi chẳng định trách móc cô ta về mấy chuyện đó—mỗi người có điểm mạnh, điểm yếu riêng, với tôi thì thế là bình thường. Nhưng có một điều tôi không thể làm ngơ: những người mà cô ta chọn kết giao. Sacrosanct là một cặp đôi được trường học xem như thần tượng, và Hazama lại... chọn họ để kết bạn.

“Ugggh...”

“Ôi, chị yêu quý~?”

“Eeek?!” Tôi thét lên, giọng bỗng dưng vút lên thành falsetto.

“Em cuối cùng cũng tìm thấy chị rồi!”

“E-E-Emma?!”

“Vâng~!” Emma đáp, cười toe toét khi cúi xuống nhìn tôi—từ khe giữa trần nhà và vách ngăn buồng vệ sinh mà tôi đang ngồi trong đó.

“Emma, đây là nhà vệ sinh! Cái buồng này đang có người!”

“Vâng~!”

“Câu đó không phải để xác nhận lại, mà là phàn nàn đó,” tôi thở dài, còn Emma thì nghiêng đầu tỏ vẻ bối rối. Nếu là người khác thì tôi đã nghĩ họ giả vờ ngu, nhưng với con bé này thì chắc nó thật sự không hiểu. Emma Shizumi là đàn em khóa dưới rất... gắn bó với tôi, nói thế cho nhẹ nhàng, nhưng như bạn thấy đó, nó cũng thuộc dạng tự do vô đối. “Làm sao em biết chị đang ở trong này vậy, Emma?”

“Hmm... Em cảm nhận được khí tức của chị~!”

“Dĩ nhiên là em cảm nhận được rồi.” Tôi chẳng buồn hỏi vặn lại. Phí lời. Mấy quy chuẩn xã hội thông thường đâu có áp vào được cái đứa như nó. Việc Emma luôn hành xử vượt ngoài lề thường tôi vốn vẫn xem là điểm tốt... nhưng lần này thì đúng là rắc rối thật. “Nghe chị nói nè, Emma: khi có người đang dùng nhà vệ sinh, tuyệt đối không được trèo lên nhìn trộm qua vách.”

“Nhưng mà, chị yêu ơi,” Emma đáp, “chị đâu có... làm cái chuyện đó đâu, phải không?”

“Làm cái chuyện... ờ thì đúng là không, nhưng—” Như con bé nói, tôi lúc đó chỉ đang ngồi trên bệ xí thôi. Váy và đồ lót vẫn nguyên vẹn như mọi khi. Còn chuyện làm sao mà Emma biết được điều đó trước khi nó nhìn vào thì... ừm, có lẽ tốt nhất là không nên nghĩ sâu quá.

Thỉnh thoảng, tôi vẫn có thói quen trốn trong nhà vệ sinh như thế này. Tôi luôn chọn những buồng ít người dùng ở tận sâu trong trường, để không gây phiền phức cho ai. Cho rõ ràng thì—tôi không phải dạng học sinh đáng thương ăn trưa trong nhà vệ sinh vì không có bạn, và cũng chưa bao giờ kể cho Emma chuyện này. Có vẻ tôi sẽ phải tìm chỗ trốn khác trong tương lai gần rồi.

“Dù sao đi nữa, leo xuống khỏi đó đi, rồi chúng ta có thể—”

“Vâng~ Em hiểu hết rồi!”

“Hả?”

“Chị muốn nói chuyện với người tên là ‘Yotsuba Hazama’ đúng không!”

“...Hả?”

“Ước nguyện của chị cũng là ước nguyện của em! Em được truyền cảm hứng rồi!”

“Truyền cảm—? Không, khoan đã! Emma!”

Tôi hét lên khi Emma nhảy xuống khỏi cửa buồng vệ sinh và chạy biến đi. Tiếng chân của nó lạch bạch vang lên rồi xa dần trước khi tôi kịp đuổi theo. “Ôi trời ơi, nó lại định giở trò gì đây?!”

Tôi lao ra khỏi buồng, nhưng như đã đoán trước, không thấy bóng dáng nó đâu. Nó nói được truyền cảm hứng...? Nghĩa là nó có linh cảm chăng? Nó định làm gì Hazama à?

“Không,” tôi lắc đầu lẩm bẩm, “chắc nó chỉ buột miệng nói bừa như mọi khi thôi. Dù hơi tưng tửng, nhưng nó đâu có làm chuyện gì thái quá chỉ vì lý do cỏn con như vậy.”

Nhưng rồi, điện thoại tôi rung lên. Một cảm giác bất an lan khắp người khi tôi mở tin nhắn... và thấy một dòng gửi từ chính Emma. Con bé vẫn còn đang học tiếng Nhật, nên tin nhắn của nó đầy lỗi chính tả và kiểu cách kỳ cục. Phải mất một lúc tôi mới tạm dịch được đại khái nội dung.

“Để xem... ‘Yotsuba bắt giữ sân thượng’—bắt giữ?! Nó không dám đâu! Làm ơn nói là nó không dám! “Khoan đã—chuyện này xảy ra trước mặt hai người kia sao...? M-Mình phải đi tìm họ ngay lập tức! Nó nói gì đó về sân thượng... nhưng không, tốt nhất là kiểm tra lớp học trước đã... Aaaah, mình không cần cái này ngay lúc này đâu!”

Không còn thời gian để suy nghĩ. Tôi lao đi như tên bắn.

“Này, em kia! Không được chạy trong—ơ, Koganezaki?!”

“Ah—em xin lỗi!”

Lần đầu tiên tôi bị la vì tội chạy trong hành lang. Khi đó, tôi thấy đó là một cột mốc quan trọng trong đời học sinh của mình... Nhưng tất nhiên, cái mối quan hệ đầy rắc rối mà tôi chuẩn bị rơi vào sau đó mới thật sự khiến mọi cột mốc khác trở nên nhỏ bé đến tầm thường.