Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

108 859

Người về từ dị giới

(Đang ra)

Người về từ dị giới

Ra-eo

Vấn đề là: Khi một nhân vật cộm cán đã chán chường cuộc sống 'ác quỷ vĩ đại' và chỉ muốn ngủ nướng cả ngày... anh ta sẽ làm gì với cái thế giới vừa ồn ào vừa đầy rẫy trách nhiệm này? Liệu Trái Đất có

92 97

Tensei Shitara Heishi Datta? Akai Shinigami to Yobareta Otoko

(Đang ra)

Tensei Shitara Heishi Datta? Akai Shinigami to Yobareta Otoko

Shiriken

Ma pháp tồn tại, nhưng chủ nhân không thể sử dụng. Đây là một thế giới có Thần.

155 1980

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

16 114

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

449 10942

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

331 9432

Volume 2 - Bonus Truyện Ngắn 6

Nhịp Sống Thường Ngày Cùng Nhà Hazama: Bữa Trưa Của Ba Chị Em

Vài ngày sau chuyến đi suối nước nóng, tôi lại có mặt trong bếp vào một buổi trưa như mọi ngày. Hôm nay tới lượt tôi vào bếp, và tôi đang tất bật chuẩn bị bữa ăn trưa cho cả nhà. Tuy nhiên, có một điều khiến hôm nay khác với thường lệ.

“Sakura ơi, đưa chị cái đĩa bự với!”

“À, ừm... Chị nói cái này hả?”

“Đúng rồi đó! Cảm ơn nhé!”

Hôm nay, Sakura đang phụ tôi nấu ăn! Tôi không khỏi tự hào về cô em gái nhỏ bé của mình—giờ đã trở thành một cô gái hiền hậu đáng yêu thế này!

“Chị tính dồn hết đống này lên cái đĩa đúng không?” Sakura hỏi. “Vậy để em cầm giùm cho.”

“Ồ, vậy thì nhớ cầm mép đĩa thôi nha! Đáy đĩa sẽ nóng lên nhanh lắm đó.”

“Biết rồi mà!” Sakura phụng phịu, nhưng cũng ngoan ngoãn dời tay cầm về mép đĩa như tôi dặn.

Món ăn trưa hôm nay là yakisoba! Tôi làm một mẻ thật to và quyết định bày theo kiểu buffet: chất đầy lên một cái đĩa lớn để mọi người tự xúc ăn tùy thích.

“Không nặng quá chứ? Em cầm chắc không đó?” tôi hỏi, trong lúc chất mì lên.

“Ổn mà,” Sakura đáp. “Để em bưng ra bàn.”

“Được rồi! Chị sẽ lấy trà lúa mạch rồi theo sau ngay.”

Tôi cởi tạp dề, ngâm chảo vào bồn rửa, lấy bình trà từ tủ lạnh ra, rồi nhanh chóng theo sau em gái. Không thể để món ăn nguội được!

◇◇◇

“Vậy thì, mời cả nhà ăn~!” Cả ba chúng tôi—Sakura, Aoi và tôi—đồng loạt vỗ tay cảm ơn trước bữa ăn, rồi bắt đầu xới yakisoba ra đĩa.

“Ôi trời, thơm quá đi!” Aoi reo lên.

“Chị cũng thấy vậy đó!” tôi hào hứng tiếp lời. “Sakura giúp chị nấu mà, nên chắc sẽ còn ngon hơn mọi khi nữa đó!”

“Ể—em cũng muốn được nấu chung cơ!” Aoi phụng phịu.

“À. Ờm...” tôi lúng túng.

“Chỉ là em không có mặt đúng lúc thôi, Aoi,” Sakura chen vào cứu nguy giùm tôi.

“Buuuuu,” Aoi làu bàu. Dù em có phản đối đi nữa thì... tôi thật sự vẫn chưa đủ sức để hướng dẫn Aoi nấu ăn được. Xin lỗi nha, Aoi.

“Mà thật ra thì, chị ấy nói em giúp vậy thôi,” Sakura nói thêm. “Thực tế chị ấy chẳng cho em làm gì mấy.”

“À... Thì... Dùng dao bếp nguy hiểm mà! Chị không muốn em bị đứt tay hay bị bỏng gì hết,” tôi vội giải thích. “Tay em đẹp như vậy, mà lỡ có chuyện gì là chị bị lôi ra tứ mã phanh thây mất!”

“Không, chị sẽ không bị vậy đâu!”

“Là bị ‘hủy’ trên mạng liền luôn đó!”

“Không, thiệt sự là cũng không đến mức đó đâu.” Sakura thở dài.

Mà, ý chị là vậy đó mà! Chị sẽ cảm thấy tội lỗi lắm luôn!

“Em đã nói là em muốn học nấu ăn rồi mà, đúng không?” Sakura hỏi.

“Ừm...” tôi thừa nhận một cách miễn cưỡng. Theo lời em thì em đang chuẩn bị cho việc sống tự lập sau này. Mà thật lòng... tôi không muốn chút nào. Tôi không chịu nổi khi nghĩ đến cảnh em ấy chuyển ra ngoài sống! Biết là chuyện đó kiểu gì cũng tới, dù mình có muốn hay không, nhưng chấp nhận nó thì vẫn rất khó.

“À—nhưng mà chị không phải cố tình đâu đó nha! Hồi xưa mẹ cũng dạy chị kiểu vậy đó! Ban đầu mẹ không cho chị đụng đến dao kéo gì hết!”

“Vậy hả?” Sakura hỏi.

“Ừ! Hồi đầu mẹ nấu hết, chị chỉ đứng xem rồi học theo. Mãi sau này, khi chị học được kha khá rồi thì mẹ mới bắt đầu cho chị làm từng chút một.”

“Em không ngờ là chị cũng từng học gì đó đấy,” Aoi buông một câu sắc như dao.

“Chị học suốt mà! Dù kết quả không mấy ra hồn thì chị vẫn học đó chứ!” tôi kháng nghị, dù trong lòng cũng thầm thừa nhận là, ừm... đúng là chị dở thật. Thôi, bỏ qua đề tài này đi cho lẹ. “Tóm lại là, từ giờ nếu em cần nghỉ xả hơi khỏi việc học thì cứ nhờ chị dạy nấu ăn nha! Chị không thích nghĩ tới chuyện em dọn ra ở riêng đâu, nhưng mà chị sẽ dạy em như một người chị nên làm, hứa luôn!”

“Em biết mà. Cảm ơn chị, Yotsuba,” Sakura đáp. “Em chắc cũng sẽ giúp được chị vài lần sau khi học được nấu ăn thôi.”

Làm sao mà em lúc nào cũng biết chính xác điều chị muốn nghe vậy chứ? Được làm chị của em đúng là một đặc ân!

“Nè nè, nếu ban đầu chỉ cần ngồi xem và học thôi, thì em cũng tham gia được đúng không?” Aoi hỏi.

“Hmm... Nếu chỉ ngồi xem thì chắc không sao đâu... nhưng trong bếp có vô số thứ nguy hiểm lắm, nên hai đứa phải ngoan ngoãn tuyệt đối nghe chưa?”

“Ừ,” Sakura gật đầu.

“Được luôoon!” Aoi tươi cười rạng rỡ.

Mà thật ra thì không chỉ hai đứa cần giữ mình đâu. Tôi cũng phải cẩn thận hết sức, kẻo bị mất tập trung rồi lại làm mấy trò ngớ ngẩn như tay mơ!

...Nói vậy thôi chứ, tôi bắt đầu nghĩ đến chuyện xem thêm vài video dạy nấu ăn để học vài tuyệt chiêu mới rồi. Dù sao thì, làm chị lớn cũng phải được dịp ra oai chứ nhỉ!