Minami Yuuki xoa cằm nhìn vào bảng điều khiển.
Asano Nao có nhận thức sai lầm về nhan sắc của mình ư? Thảo nào, rõ ràng là một mỹ nhân mà lại thiếu tự tin đến mức này.
[Asano Nao cầm giấy bút bạn đưa, cẩn thận chấm cho mình bảy điểm. Dưới ánh mắt của bạn, cô ấy lại sửa bảy thành sáu... rồi bốn... rồi hai.]
Sao lại chỉ có chữ thế này, đoạn ký ức đâu? Một khung cảnh thú vị như vậy sao có thể thiếu được!
Minami Yuuki thầm nghĩ.
Ngay sau đó, một đoạn ký ức ùa vào tâm trí cậu.
Hóa ra còn có thể chủ động yêu cầu!
Cậu nhắm mắt lại, cảm nhận ký ức.
Tại nhà Asano, Minami Yuuki vừa kết thúc buổi học thêm, kéo vali đến gõ cửa.
Asano Nao vui vẻ xuống nhà, mở cửa chào đón.
Xa cách đã lâu, cô muốn dựa vào người Minami Yuuki, hít hà mùi hương của cậu thiếu niên.
Nhưng sự phấn khích trong lòng cô đã tan biến ngay khi thấy khuôn mặt của Minami Yuuki. Đôi mắt nóng bỏng của cậu đang nhìn cô chằm chằm, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Cô dừng bước, từ từ lùi lại, trốn sau ghế sofa.
Minami Yuuki túm cổ áo, lôi cô dậy.
"Tôi biết lỗi rồi." Asano Nao run rẩy đưa thẻ ngân hàng ra.
Cô cứ ngỡ là mình đã làm hỏng buổi gọi video, nên Minami Yuuki đến để hỏi tội. Cô rưng rưng nước mắt, chỉ mong tiền bạc có thể chuộc lại lỗi lầm, cô không muốn mất ngón út, cũng chẳng muốn tự đâm thủng cánh tay mình.
Minami Yuuki không biết Asano Nao lại tự biên tự diễn ra những gì, cậu gạt thẻ ngân hàng sang một bên, lấy giấy bút ra rồi dúi vào tay cô.
Asano Nao lập tức bắt đầu viết.
Tôi đã nói chị viết gì đâu? Sao đã động bút rồi? Minami Yuuki ngơ ngác.
Cậu bước đến sau lưng Asano Nao, xem cô đang viết gì.
"Hôm nay, tôi, Asano Nao, vì lý do cá nhân, quyết định cắt ngón út tay trái. Mọi thương tổn tôi gánh chịu đều là tự nguyện, không có ai ép buộc..."
"... Tuy không biết chị đã hiểu lầm chuyện gì, nhưng tôi không định ngâm ngón út của chị trong bình thủy tinh, cũng không cần tiền của chị."
Asano Nao ngớ người: "Vậy thì là?"
"Đưa giấy bút cho chị là để chị tự chấm điểm nhan sắc của mình."
"Không phải vì cậu bị trêu chọc ở lớp học thêm à?" Asano Nao lo lắng nhìn Minami Yuuki.
"Không đâu, ngược lại là đằng khác, rất nhiều người ngưỡng mộ đấy."
"Vậy thì tốt quá rồi, họ thật là những người tốt bụng!"
Asano Nao thở phào nhẹ nhõm. Cô lật tờ giấy lại, chuẩn bị hoàn thành nhiệm vụ Minami Yuuki giao.
Tự chấm điểm nhan sắc của mình...
Hay là cứ cắt ngón út đi cho rồi?
Asano Nao nảy sinh ý định bỏ trốn.
"Viết nhanh lên chị, thang điểm mười." Minami Yuuki giữ vai Asano Nao, không cho cô chạy thoát.
Bị cậu ép, Asano Nao từ từ viết xuống một con số -- 7.
Thấy Minami Yuuki cau mày, Asano Nao vội khoanh tròn số "7", rồi viết số "6" bên cạnh.
"Chị chắc không?" Minami Yuuki nghiêng đầu nhìn cô.
Cô lại dùng cây bút run rẩy, gạch số "6" đi, đổi thành "4".
Minami Yuuki im lặng, Asano Nao khóc thút thít, rồi lại đổi số "4" thành "2".
Để ngăn cô đổi thành số âm, Minami Yuuki giật lại tờ giấy. Cậu nhìn những con số trên đó rồi hỏi: "Chị dựa vào tiêu chuẩn nào để chấm điểm nhan sắc của mình vậy?"
Nếu để cậu chấm, Asano Nao chắc chắn được 9 điểm, 10 điểm cũng chẳng thành vấn đề. Trong ký ức của Minami Yuuki, chỉ có người mà chủ nhân cơ thể trước thầm mến, Ichinose Shiori, mới có thể sánh ngang với Asano Nao về mặt nhan sắc.
Tại sao Asano Nao lại nghĩ mình chỉ được bảy điểm? Thậm chí còn tự hạ điểm xuống tận hai điểm?
Câu hỏi của cậu có vẻ quá sắc bén. Asano Nao ngồi thụp xuống đất, lưng dán chặt vào ghế sofa, trông như thể muốn chui vào kẽ hở giữa sofa và sàn nhà.
Cô quay sang liếc Minami Yuuki một cái rồi vội ngoảnh đi, nhìn bàn ăn, nhìn sàn nhà, nhìn chiếc đèn trên trần, rồi lại nhìn Minami Yuuki. Ánh mắt cô như một chú thỏ đế, muốn nhảy vào lòng cậu nhưng lại sợ bị ghét bỏ, thế là cứ nhảy vòng quanh cậu. Sau khi lấy hết can đảm, cô mới dám cọ nhẹ vào chân cậu một cái rồi vội vàng lẩn đi.
Sau hai lượt đảo mắt, Asano Nao mới rụt rè lên tiếng: "Tôi... tôi đoán dựa trên ins."
ins, một ứng dụng mạng xã hội chia sẻ hình ảnh.
"Chị dựa vào ảnh selfie người khác đăng trên ins để phán đoán ư?" Minami Yuuki bừng tỉnh.
Thì ra là thế!
Asano Nao suốt ngày ru rú trong nhà, chẳng thấy được phụ nữ bên ngoài trông thế nào. Cô chỉ có thể qua mạng, qua những bức ảnh và video trên mạng xã hội để quan sát dung mạo của những người phụ nữ khác.
Nếu là hai mươi năm về trước, cách này cũng không sai, vì ảnh chụp gần như phản ánh đúng dung mạo thật. Nhưng trong thời đại công nghệ phát triển như vũ bão ngày nay...
Chưa kể đến sự phát triển của kỹ thuật trang điểm, chỉ cần dùng các thủ thuật chỉnh ảnh là đã có thể khiến ảnh và người thật khác một trời một vực.
Chỉ nhìn những bức ảnh được chỉnh sửa quá đà trên mạng, tất nhiên sẽ nảy sinh ảo giác rằng có rất nhiều người đẹp!
Dù vậy, Minami Yuuki vẫn còn một điều thắc mắc.
Cậu hỏi: "Kể cả có nhìn ảnh trên mạng để phán đoán, thì 7 điểm vẫn là quá thấp. Chị chỉ cần bỏ kính ra, vén tóc mái lên là đã có thể so bì với những bức ảnh được photoshop kỹ càng kia rồi."
Asano Nao tròn mắt: "Như vậy không phải là phẫu thuật thẩm mỹ sao? Không được đâu!"
... Tại sao bỏ kính với vén mái lại thành phẫu thuật thẩm mỹ được cơ chứ!
"Hơn nữa, những người thật sự xinh đẹp sẽ không đăng ảnh lên mạng đâu. Cho nên, trên mạng chỉ toàn là những cô gái xinh đẹp ở mức bình thường thôi!" Asano Nao nói tiếp.
"... Mạn phép hỏi một câu, tại sao những người thật sự xinh đẹp lại không đăng ảnh lên mạng ạ?"
"Bởi vì..." Asano Nao đỏ mặt, "Họ đều là của riêng của giới quyền quý!"
Ra chị còn là một nhà thuyết âm mưu nữa cơ đấy!
[Thì ra, Asano Nao đã so sánh khuôn mặt mộc mạc của mình với những bức ảnh đầy công nghệ trên mạng, nên mới mất tự tin.]
[Bạn không sửa lại nhận thức cho cô ấy, chỉ cần quá trình trị liệu của bạn diễn ra suôn sẻ, khi Asano Nao tiếp xúc với nhiều người hơn, cô ấy sẽ tự khắc hiểu ra.]
[Thời gian còn lại của kỳ nghỉ hè, bạn đều ở nhà Asano. Senju Kazumi thường xuyên ghé qua để học cùng bạn.]
[Cuối cùng, vào một buổi chiều tà, Asano Nao vì thức đêm chơi game nên ngủ trưa đến tận lúc đó. Cô lơ mơ đi xuống nhà và tình cờ gặp Senju Kazumi.]
[Nhờ kinh nghiệm gặp gỡ người khác qua mạng từ trước, Asano Nao dù hoảng hốt nhưng không bỏ chạy. Cô vội chào Senju Kazumi rồi thực hiện một cuộc rút lui chiến lược vào bếp.]
[Senju Kazumi đã sớm nghe bạn kể rằng bạn có một người bạn gái sống chung. Trong những ngày ở nhà Asano, qua những chi tiết như bát đũa, cốc nước, cô đã nhận ra sự tồn tại của Asano Nao. Nhưng khi thực sự thấy Asano Nao bước xuống, cô vẫn không khỏi thấy hụt hẫng.]
[Bạn mời cô ở lại dùng bữa. Không ngoài dự đoán, cô đã đồng ý. Cô bước vào bếp phụ giúp Asano Nao.]
[Bạn tin chắc Senju Kazumi là một cô gái tốt bụng. Cô ấy hơi lập dị, hơi quê mùa, quả thực là một phiên bản Asano Nao cấu hình thấp. Cô ấy đã không phụ lòng tin của bạn. Khi ngồi vào bàn ăn, bạn thấy Asano Nao đã thư giãn hơn rất nhiều.]
[Theo đề nghị của bạn, họ đã kết bạn LINE với nhau. Bạn thêm hai người vào một nhóm chat, đặt tên là Biệt đội nhà Asano.]
[Bạn luôn là người khơi mào các chủ đề trong nhóm. Đến cuối kỳ nghỉ hè, Asano Nao đã có thể tự mình trò chuyện với Senju Kazumi. Senju Kazumi có chơi vài game phổ biến trên SWITCH, cô ấy không có người bạn nào khác, nên Asano Nao thường xuyên chơi online cùng.]
[Liệu trình đã tiến thêm một bước nhỏ, bạn rất vui. Bạn nghĩ, đã đến lúc triển khai liệu pháp phụ trợ rồi.]
[Ngoài việc động viên Asano Nao trong chuyện bạn bè, bạn còn lên kế hoạch động viên cô trong công việc.]
[Trong thời đại Internet, người ta có thể làm việc mà không cần ra khỏi nhà. Asano Nao là một otaku chính hiệu, rất am hiểu về light novel, manga, anime và game. Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, bạn khuyến khích Asano Nao viết một cuốn light novel.]
[Về chủ đề của tiểu thuyết, bạn chọn...]
[Một, "Hãy trải qua một mối tình thanh xuân chua chát đi!"]
[Hai, "Đến lúc bị xe tải tông chết và chuyển sinh sang thế giới khác rồi!"]
[Ba, "Người cô đơn thì tất nhiên phải lập ban nhạc!"]
[Bốn, Mô phỏng tự do]
Bocchi the Rock! (?)