What Happens If You Saved A High School Girl Who Was About To Jump Off?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

281 5637

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

346 768

Ultimate Antihero

(Hoàn thành)

Ultimate Antihero

Misora Riku

Bức màn được vén lên cho một câu chuyện fantasy về một chàng trai trẻ vô song và bất bại, một người mà không đồng minh hay kẻ thù nào có thể theo kịp, và **sớm muộn gì cũng sẽ được cả nhân loại tôn xư

134 872

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

(Đang ra)

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

Hasekura Isuna

Đây là câu chuyện về Sói và Giấy da – chuyến phiêu lưu của hai người, một hành trình rồi sẽ làm thay đổi cả thế giới!

2 2

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

155 1976

Tập 01 - Ngoại truyện - Khoảng Thời Gian Bí Mật Của Kotori

Hatsushiro Kotori… à không, Shimizu Kotori đang sánh bước cùng Yuuki trên đường đi học về.

“Vậy nhé Kotori, hẹn gặp lại ở phòng anh sau.”

“Vâng. Em đã làm lại món dưa chuột ngâm dấm mà lần trước anh khen ngon rồi đấy ạ.”

“Hô. Thế thì phải mong chờ để về nhà thôi. Vậy nhé, hôm nay anh sẽ dốc sức làm việc để còn về thưởng thức tài nấu nướng của Kotori mới được.”

Nói rồi, Yuuki cất bước theo hướng ngược lại với đường về nhà. Nhìn kỹ bóng lưng anh, cô thấy anh đang vui sướng đến độ khẽ nhún nhảy theo từng bước chân.

“... Thiệt tình, anh Yuuki à.”

Cô thường nghe những người đàn ông đã có gia đình nói những câu như “Tôi có thể nỗ lực là nhờ có vợ tôi”, nhưng thú thật, Kotori đã nghĩ phần lớn họ chỉ đang nói đãi bôi cho phải phép mà thôi.

Thế nhưng, khi nhìn bạn trai của mình, cô lại nghĩ khác.

À, con người này thật sự đang mong chờ được ăn món mình nấu đây mà.

Việc được anh cần đến nhường này…

Từ trước đến nay, Kotori đã luôn cố gắng để thay mẹ gánh vác người cha hiện đang trong quá trình cải tạo của mình.

(Nhưng, rốt cuộc thì mình vẫn không thể nào thay thế được mẹ…)

Sau cùng, cô chưa một lần được thấy nụ cười thật tâm từ cha mình.

Thế nên, việc Yuuki thật lòng vui mừng mỗi khi cô làm điều gì đó cho anh khiến cô hạnh phúc không tả xiết.

… Mải mê với dòng suy nghĩ, cô đã về đến khu căn hộ nơi mình và Yuuki sống.

Cô lục lọi trong cặp.

Kotori có hai chiếc chìa khóa.

Một chiếc là của phòng cô.

Kotori dùng nó để mở cửa phòng mình, quẳng cặp sách xuống rồi lập tức rời khỏi. Dù đã bắt đầu sống ở đây được khoảng một tháng, nhưng thú thật, cô gần như chỉ dùng nó để ngủ vào ban đêm hoặc chứa đồ mà thôi.

Nơi cô dành phần lớn thời gian của mình là căn phòng được mở bằng chiếc chìa khóa còn lại.

Chiếc chìa khóa đó, tất nhiên, là chìa khóa dự phòng căn hộ của Yuuki.

Kotori mở cửa bằng những động tác đã thành thói quen rồi bước vào phòng anh.

Cô cởi đôi giày lười theo quy định của trường ra và xếp gọn gàng, rồi với lấy cây lau nhà dựng ở góc phòng khách để lau khắp sàn. Cùng lúc đó, cô dùng chổi lông phẩy sạch những nơi có vẻ dễ bám bụi như trên nóc tủ hay gờ cửa sổ. Vì ngày nào cô cũng làm nên chỉ cần lau sơ là đã đủ sạch bong.

Sau đó, cô cũng cẩn thận dọn dẹp khu vực có nước như nhà vệ sinh và phòng tắm.

Tuy là một công việc đơn điệu, nhưng Kotori lại khá thích những việc tỉ mỉ thế này.

Hơn hết, Yuuki giờ này đang phải đổ mồ hôi sôi nước mắt để kiếm tiền trang trải cuộc sống. Nếu chỉ mới làm từng này mà đã than mệt thì cô còn mặt mũi nào nhìn anh nữa.

“... Với lại,”

Kotori nhớ lại, lần trước khi vào tắm, Yuuki đã nói “Lúc nào cũng sạch bong sáng bóng nên thích ghê,” vừa nói vừa thích thú lấy ngón tay miết lên vách tường sạch bóng cho nó kêu lên kin kít.

Khóe môi cô bất giác cong lên thành một nụ cười.

Vâng… nếu việc này có thể khiến anh ấy cảm thấy dễ chịu, thì cũng đáng mà. Cô thật tâm nghĩ vậy.

“Ừm. Thế này là được rồi.”

Khoảng ba mươi phút sau, Kotori đã dọn dẹp xong xuôi.

Cô xả nước nóng vào bồn tắm vừa được cọ rửa sạch sẽ, rồi cứ thế cởi bỏ bộ đồng phục, bước vào bồn để gột rửa hết bụi bẩn của một ngày.

“... Phù.”

Cô thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Kotori mê mẩn cảm giác được tắm bồn.

Được một mình tận hưởng khoảng lặng trong không gian khép kín này mang đến cho cô một cảm giác an lòng khó tả. Có lẽ một phần cũng là do người cha nghiêm khắc của cô chưa bao giờ nói gì mỗi khi cô đang tắm.

Nhân tiện, nhà vệ sinh và phòng tắm của khu căn hộ này được tách riêng. Dù Yuuki đã chọn nhà với suy nghĩ cơ bản là “chỉ cần có chỗ ngủ thì sao cũng được”, nhưng nơi duy nhất anh câu nệ lại chính là việc phòng tắm và nhà vệ sinh phải riêng biệt này. Vì lẽ đó mà nơi này hơi xa trường và tiền thuê cũng đắt hơn một chút (dù tiền nhà đã được trường hỗ trợ nên cũng không ảnh hưởng mấy đến túi tiền của anh), nhưng dẫu vậy, Kotori vẫn nghĩ đó là một lựa chọn tuyệt vời.

Quả nhiên, cảm giác an tâm đặc biệt như được tách khỏi cuộc sống thường nhật khi ngâm mình trong bồn tắm khó có thể cảm nhận được trong một phòng tắm tích hợp chung với nhà vệ sinh.

(Nào…)

Ngâm mình một lúc cho cơ thể đủ ấm, cô bước ra khỏi bồn, cho sữa tắm ra tay rồi bắt đầu kì cọ cơ thể từ dưới cánh tay.

Những cô gái bình thường khác dường như sẽ xếp rất nhiều lọ mỹ phẩm trong phòng tắm, nhưng Kotori chỉ dùng chung sữa tắm và dầu gội xả hai trong một với Yuuki mà thôi.

Vì nghe Ootani nói rằng cô ấy dùng rất nhiều loại, nên cô cũng đã hỏi thử xem mình có nên dùng không.

『Cũng như người ngày nào cũng vận động hùng hục thì chẳng cần đến thực phẩm ăn kiêng, một đứa chẳng bao giờ ăn đồ ăn vặt, chỉ toàn ăn đồ Nhật một cách điều độ như cậu thì mấy cái tiểu xảo này không cần thiết đâu. Chỉ cần chăm sóc da chống tia UV là được rồi.』

Vì được bảo vậy nên cô đã làm theo đúng như thế.

Sau khi tắm rửa xong xuôi, cô xả lại người bằng vòi sen rồi bước ra khỏi phòng tắm.

Cô lau khô người bằng khăn rồi thay sang đồ mặc ở nhà.

… Thế là, những việc Kotori cần làm sau khi về nhà đã hoàn thành.

Giờ cô chỉ cần bắt đầu chuẩn bị bữa tối khoảng một tiếng trước khi Yuuki về. Cho đến lúc đó, vẫn còn gần ba tiếng đồng hồ nữa.

“Giờ thì…”

Thực ra, kể từ đây mới là khoảng thời gian mà một cô gái tên Shimizu Kotori thầm mong chờ. Chuyện này là bí mật ngay cả với bạn trai cô, Yuuki.

Niềm vui đó chính là…

“... Ei!!”

‘Phịch’ một tiếng, Kotori gieo mình lên chiếc giường Yuuki vẫn thường ngủ.

“Hít hà… phààà…”

Cô vùi mặt vào chiếc gối, hít hà thật sâu mùi hương của Yuuki còn vương lại rồi khẽ thở ra một hơi dài khoan khoái.

Phải, niềm vui bí mật của Kotori chính là được ngủ trên chiếc giường mà Yuuki vẫn thường nằm, được bao bọc trong mùi hương của anh.

“Mư, mư.”

Kotori ôm chiếc gối đã thấm đẫm mùi hương của Yuuki vào lòng và lăn qua lăn lại một cách thích thú.

Và rồi, cô trùm cả chiếc chăn mà Yuuki vẫn thường dùng lên tận đầu.

Một mùi hương vừa có chút mồ hôi, nhưng lại rất nam tính và đem lại cảm giác an tâm bao bọc lấy toàn thân cô.

“Hừm nyaa…”

Một âm thanh lơ đãng chẳng thành lời thoát ra từ môi Kotori.

Cảm giác cứ như đang được chính anh Yuuki ôm trọn vào lòng, một cảm giác an toàn đến lạ. Sự mệt mỏi của cả một ngày dài dường như đang tan chảy từ từ vào trong chăn ấm.

Và, tất nhiên. Không chỉ đơn thuần là cảm giác an tâm, mùi hương đang bao bọc lấy cô là của người bạn trai mà cô hết mực yêu thương.

“... Ưm.”

Nói một cách thẳng thắn thì… à, cái cảm giác rạo rực cũng khẽ trỗi dậy trong cô.

Cô dùng hai đùi kẹp chặt lấy chiếc chăn của Yuuki.

“... Ư ưm.”

Một tiếng thở dốc khêu gợi khẽ bật ra từ môi cô.

“... Quả nhiên, việc này, trông biến thái quá phải không ạ.”

Không phải là “trông giống”, mà nếu đây không phải là đồ của bạn trai cô, thì nó chính là hành vi của một kẻ biến thái thực thụ.

“Nhưng mà, chỉ riêng việc này, thì em không tài nào dừng lại được…”

Cảm giác an lòng, cảm giác thả lỏng, và cảm giác rạo rực, tất cả những sự dễ chịu đó hòa quyện vào nhau và gột rửa đi mọi mệt mỏi tích tụ trong cô… Khoảnh khắc này đối với Kotori là một sự chữa lành không gì thay thế được.

Trên hết, được bao bọc trong mùi hương của Yuuki cứ như thể được anh ôm vậy, khiến cô không tài nào chịu nổi.

“Ước gì, mình lại được anh ôm chặt…”

Yuuki mới chỉ ôm cô đúng hai lần. Kể từ ngày đến gặp cha, cô vẫn chưa được anh ôm lần nào nữa.

Cô hiểu rằng việc tự mình lên tiếng… là rất quan trọng.

Đây là sự ích kỷ của riêng cô, nhưng dường như cô vẫn luôn mong muốn Yuuki là người chủ động tìm đến mình.

Có lẽ là, được anh chủ động như vậy… đơn giản là khiến cô hạnh phúc hơn. Với tư cách là một cô gái.

Cứ đà này, có lẽ cô sẽ không chịu nổi mà tự mình nói ra mất…

“... Không chỉ ôm… mà cả những chuyện sau đó nữa… nếu là anh Yuuki thì em…”

Chỉ cần tưởng tượng đến ngày đó, trái tim cô đã trở nên ấm áp và ngập tràn hạnh phúc.

Khi đang mải mê với những suy nghĩ ấy, một cơn buồn ngủ dễ chịu ập đến.

Kotori đặt báo thức trên chiếc đồng hồ để bàn trước một tiếng so với giờ Yuuki về, rồi lại kéo chăn lên cao hơn và ôm chặt lấy chiếc gối.

Và rồi, được bao bọc trong mùi hương dịu dàng và hơi ấm của bạn trai, cô từ từ khép mắt lại, mơ về một ngày nào đó trong tương lai không xa.