Khổng Tử từng nói: Nhân chi sơ, tính bản thiện.
Còn Tuân Tử lại đi ngược lại với luân lí này: Nhân chi sơ, tính bản ác.
Những điều ấy có đúng hay không, con người khi mới sinh ra là "thiện" hay "ác"? Tùy theo cách nghĩ của mỗi người mà ta sẽ có các kết luận khác nhau.
Nhưng một điều chắc chắn rằng chúng ta, để đối mặt với cuộc sống, để tồn tại trong cái thực tại nghiệt ngã và bất công này, đều có một hoặc vô vàn sai lầm nối tiếp. Rồi khi muốn xóa mờ đi những vết nhơ ấy khỏi cuộc đời mình, họ sẽ không ngại vứt bỏ đi sự lương thiện của bản thân mà làm điều còn tàn độc hơn thế.
Và tôi đây, kẻ dường như đã tuyệt vọng hoàn toàn, lại không muốn phải gây ra thêm bất kì một tội lỗi nào nữa, sẽ chọn trốn tránh khỏi kiếp hồng trần này...
... bằng cách chết đi.
o O o
Nếu ngày đó tôi không gặp cô ấy, có thể “cuộc đời”, à không, “định mệnh” của tôi sẽ rẽ sang một hướng khác.