Vĩnh thoái hiệp sĩ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Undead King of the Palace of Darkness

(Đang ra)

The Undead King of the Palace of Darkness

Tsukikage

Đây là câu chuyện về vị Vua Undead hèn nhát. Trong hành trình theo đuổi tự do, cậu lao đầu vào những cuộc chiến và đôi khi lại quay đầu bỏ chạy.

36 845

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

(Đang ra)

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Tomobashi Kametsu

Từ đòi tắm chung, cho đến chế cả xuân dược... Liệu ông bố mạnh nhất có chịu nổi tình yêu "quá khích" từ những cô con gái của mình? Một câu chuyện fantasy hài hước và ấm áp về gia đình mạnh nhất chính

18 82

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

(Đang ra)

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

漢唐歸來

“Cứ lảm nhảm mấy điều vô nghĩa đó đi và tôi sẽ…”

77 4115

Kochira, Shuumatsu Teitai Iinkai

(Đang ra)

Kochira, Shuumatsu Teitai Iinkai

Aien Kien

Tôi, một kẻ từng làm chân sai vặt cho một băng đảng mafia và ước mơ cuộc đời bình dị. Nhưng biết đâu, tại nơi đây, tôi có thể tận hưởng một cuộc sống học đường đầy ắp niềm vui thì sao?

4 56

Danshi Kinsei Game Sekai de Ore ga Yarubeki Yuitsu no Koto

(Đang ra)

Danshi Kinsei Game Sekai de Ore ga Yarubeki Yuitsu no Koto

Ryo Hazakura

Tất cả những tình huống éo le này khiến câu chuyện không chỉ đơn giản là một câu chuyện tình yêu mà còn chứa đựng những tình huống hài hước, gay cấn đầy bất ngờ.Source: BookWalker

18 306

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

(Đang ra)

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

Bạn nghĩ đây sẽ là một câu chuyện về phản diện hoàn lương? Không, anh chàng của chúng ta bị đưa vào tình thế không thể cứu vãn: Khi nhân vật phản diện đã cướp nữ chính khỏi tay nhân vật chính.

21 589

Chương 100 - 200 - Chương 131 - Trận tử chiến xoay chuyển cả chiến trường

Rem phấn khích.

Ragna tràn đầy động lực và khao khát.

Còn Audin, anh cảm thấy như vừa nhận được câu trả lời từ chính Encrid trong trận đấu tập sáng nay.

Với Audin, những lời cầu nguyện với Chúa trời luôn là những câu hỏi không bao giờ có lời hồi đáp.

Ngài, vị Chúa ấy luôn lấy sự im lặng làm vũ khí. Và việc của con người là tự tìm thấy câu trả lời trong cái cõi lặng thinh ấy.

Thế nhưng đôi khi, chỉ là đôi khi thôi, Audin tin rằng Chúa vẫn ban đáp án. Dẫu Ngài chẳng cất lời nói ra. Ngài biểu đạt chúng qua những phương cách khác. Và qua trận đấu tập ngày hôm đó, Audin đã cảm nhận được một lời hồi đáp từ Encrid. Đúng, cảm giác ấy rõ ràng đến thế.

"Một người như anh ta cố gắng đến tuyệt vọng như thế để làm gì? Liệu nỗ lực của anh ta có đơm hoa kết trái?"

Những nỗ lực của một con người nhanh chóng dẫn họ đến những câu hỏi đã day dứt từ lâu.

"Dù Ngài đã ra lệnh cho chúng ta bảo vệ kẻ yếu, nhưng sao Ngài lại không che chở họ? Sao Ngài không ban thưởng cho những cố gắng của họ?"

Kẻ mạnh và người yếu, thiện và ác. Đó là những câu hỏi muôn thuở.

Tại sao những kẻ Ngài coi là 'ác' lại thịnh vượng?

Trong khi những người Ngài xem là 'thiện' lại đau khổ?

Hắn đã chứng kiến những người tốt, yếu ớt, và cả những người tốt, mạnh mẽ bị nghiền nát. 

Thậm chí ở trong đền thờ, nơi được gọi là chiếc nôi do Thần linh xây dựng, tội ác vẫn len lỏi và sinh sôi.

Tại sao Chúa lại đứng nhìn tất cả những điều đó xảy ra?

Tại sao Ngài không giáng xuống sự trừng phạt?

Vì sao những kẻ tra khảo chỉ biết xiềng xích kẻ yếu vô vọng?

Tại sao Chúa chỉ lặng im quan sát?

Giữa tất cả những hỗn loạn đó, có một người đàn ông sống với nỗ lực điên cuồng, cố gắng uống cạn cả dòng sông. Luôn đứng trước mặt Audin, bất biến như mặt trời mọc mỗi sáng.

Nếu có một vị Chúa, Ngài đáng lẽ phải ban cho một câu trả lời.

Ngài không thể làm ngơ trước một kẻ sống bằng cách tự thiêu đốt bản thân mình như thế.

Có thực sự có sự can thiệp của thần thánh không?

Audin không biết. Hắn không thể nói chắc được.

Nhưng dẫu không có thì cũng chẳng sao. Việc được biết Encrid và những ngày tháng họ cùng trải qua đã dạy cho Audin một điều.

"Câu hỏi nằm ở chính mình"

Và 'câu trả lời' cũng nằm ở trong chính bản thân hắn. Hắn cảm thấy như đã nhận được đáp án cho những thắc mắc của mình qua trận đấu tập.

Thành thật mà nói, một cảm giác nhẹ nhõm tràn ngập lồng ngực. Cảm giác này đủ để anh nghiền nát vài cái đầu kẻ thù.

Điều này đã đưa Audin bước vào trận đấu tập với Encrid. Nó cũng kéo theo Rem và Ragna. Có lẽ không ai biết điều này trước đó, và cũng sẽ không ai biết sau này, nhưng vào khoảnh khắc ấy, cục diện trận chiến đã thay đổi nhờ vào sự quyết tâm mãnh liệt của Encrid. Trận đấu tập của anh đã lay động trái tim của tất cả các thành viên trong trung đội và đưa họ ra chiến trường.

"Lạy Chúa, hôm nay con xin gửi những người sẽ ở lại bên Ngài"

Tước đoạt một sinh mạng có thể là tội lỗi.

Nhưng cũng có thể không bị coi là tội lỗi.

Mọi tôn giáo đều phản ánh thời đại của mình. Điều này đúng với Audin. Vị Chúa của hắn không né tránh việc tước đoạt mạng sống. Nói cách khác, nếu cần, hắn có thể làm được. Hắn có thể gửi những người sẽ phục vụ bên cạnh Chúa mà không chút do dự.

Audin mạnh dạn bước tới. Các đồng minh của anh nhận ra hắn, thì thầm với nhau rồi im bặt.

"Những kẻ nào đã nhận được đồng xu từ Nữ thần may mắn thì nên lùi lại"

Audin đã thể hiện lòng nhân từ và sự thương xót. Do sương mù dày đặc, hắn chỉ có thể nhìn rõ ngay trước mắt mình. Một trong những tên lính địch nhìn Audin và nhếch mép.

"Mày đang cố bắt chước gã khổng lồ của bọn tao à?"

Một cách nào đó, có lẽ trông hắn thật giống.

Audin khẽ mỉm cười.

Hắn không thấy khó chịu hay bực tức.

Việc đưa kẻ thù về bên cạnh các vị Thần để tìm kiếm sự tha thứ là tất cả những gì quan trọng. Chẳng có lý do gì để nổi giận. Lúc này, không có chỗ cho sự khó chịu của một con người.

"Ta không cần phải giả vờ là ai khác đâu, người anh em"

"Anh em cái chó gì"

Họ đứng đối mặt nhau, chỉ cách vài bước chân.

Audin từ từ bắt đầu đếm.

"Năm"

Không ai biết con số đó có nghĩa là gì.

"Mày đang nói cái mẹ gì vậy? Giết hắn!"

Chiến trường đã sôi sục bởi sự xuất hiện của gã khổng lồ. Sự phấn khích đã lan tỏa đến những người lính. Một tên lính từ phe Aspen đâm giáo tới.

Thịch.

Audin gạt ngọn giáo bằng mu bàn tay, nhẹ nhàng đẩy nó ra ngoài. Ngọn giáo mất phương hướng khi trượt dọc theo mu bàn tay anh. Tên lính địch suýt vấp ngã nhưng nhanh chóng lấy lại thăng bằng.

"Bốn"

Audin tiếp tục đếm.

"Thằng khốn nạn…"

Kẻ địch nhận ra rằng những chuyển động của Audin không hề tầm thường. 

Tên lính ra hiệu.

Hắn đang ở vị trí dẫn dắt một tiểu đội. Ngay lập tức, tiểu đội của hắn bao vây Audin. Giáo là vũ khí tốt nhất mà một bộ binh có thể có. Tất cả mũi giáo của chúng đều chĩa vào Audin. Đây là tình huống mười người nhắm vào một.

"Ba"

Audin đếm khi quan sát.

"Hắn ta hoàn toàn điên rồi"

Ngay cả khi nói, tên đội trưởng vẫn cảm thấy bất an. Lưng hắn tê dại, dạ dày quặn lại.

Cái quái gì vừa xảy ra vậy?

Làm sao một người có thể ung dung gạt giáo bằng tay không?

Hắn có đeo gì trên tay không?

Hắn đeo găng tay trắng mỏng, nhưng chúng không giống găng tay chiến đấu. Hơn nữa, bàn tay hắn khá lớn.

"Hai"

Trong lúc hắn đang suy nghĩ, số đếm giảm dần. Tên đội trưởng nhổ toẹt xuống đất và nói:

"Khạc, giết hắn"

Lệnh được ban ra.

"Một"

Con số cuối cùng cũng bật ra từ miệng Audin. Đây là một cử chỉ nhân từ cuối cùng. Nếu ai đó đã nhặt được đồng xu từ Nữ thần may mắn, họ nên rút lui, đó là lòng thương xót và tử tế.

'Chỉ riêng ngày hôm nay thôi.'

Hắn đã chọn đáp lại tiếng gọi của Thần chiến tranh. Hắn không cần phải trở thành môn đồ của Thần chiến tranh.

Không đến mức đó.

Audin hy vọng có một đối thủ tương tự như gã khổng lồ từ phía địch. Vì hắn đã quyết định cầu khẩn danh của Thần chiến tranh, việc anh muốn có một trận chiến đúng nghĩa là điều đương nhiên.

"Vậy thì..."

Giữa những mũi giáo bay vút, hắn bình tĩnh nói.

'Một' - vừa dứt lời, Audin rút vũ khí ra.

Không thể gọi đó là vũ khí yêu thích của hắn. Hắn đã để lại vũ khí yêu thích của mình khi rời khỏi đền thờ. Đây chỉ là một vật thay thế. Một cây gậy gỗ ngâm dầu. Nó không có đinh nhọn hay làm bằng kim loại. Nhưng thế là đủ rồi.

Bùm.

Với tên lính địch đang đâm giáo tới, Audin dường như biến mất. 

Tất nhiên không phải vậy. Hắn chỉ đơn giản là ngả người ra sau, gần như nằm xuống để tránh ngọn giáo. Ba tên lính đã đồng thời chĩa giáo vào ngực hắn.

Thể hiện sự nhanh nhẹn không phù hợp với vóc dáng khổng lồ của mình, Audin đứng dậy, đẩy người khỏi mặt đất. Với một cú vung gậy nhẹ, hắn ra đòn.

Thịch!

Chỉ với một cú vung gậy theo một đường vòng cung, ba ngọn giáo bị hất văng sang phải.

"Ugh!"

Khi ba tên cầm giáo mất thăng bằng và loạng choạng, Audin bước thêm một bước. Và rồi cây gậy của hắn giáng xuống đầu một tên lính địch.

Thịch!

Chỉ với một đòn, một cái đầu bị nghiền nát.

Thịch, thịch! Thịch, thịch!

Mỗi cú vung, ba cái đầu nổ tung. Mọi chuyện diễn ra trong nháy mắt. Audin dù vóc dáng to lớn lại nhanh nhẹn như một chú sóc.

"Ưgh…?"

Phần còn lại cũng tương tự. Dù giáo hay dao găm bay tới, hắn đều né tránh hoặc bắt lấy và ném trả lại. Sau đó, hắn sẽ tiếp cận và đập nát đầu bằng cây gậy của mình.

Thịch, và những cái đầu nổ tung như bí ngô.

Không, những cái đầu dường như còn mềm hơn cả bí ngô. Một tên lính Naurillia đứng phía sau quan sát, tặc lưỡi.

"Hắn ta đúng là một con quái vật"

Ai cũng biết rằng nếu né tránh và tấn công, họ sẽ thắng. Có điều là không ai khác có thể thực hiện nó như thế. Cứ mỗi cú thịch, một cái đầu nổ tung. Lúc đầu chỉ dùng gậy. Khi kẻ thù bắt đầu bắn cung và xông lên, hắn bắt đầu dùng chân. Cảm giác như đang xem một đội kỵ binh xung trận vậy. Bất cứ ai hắn tiếp cận đều bị đánh gục.

"Hahahaha!"

Trong khi đó, đồng minh quái dị của họ bật ra một tràng cười sảng khoái.

"Mong phước lành của Thần chiến tranh sẽ ở bên các ngươi!"

Và hắn lại hét lên.

Hắn ta dường như hoàn toàn chìm trong điên loạn.

Tất nhiên với tên lính Naurillia đang theo dõi, có một cảm giác nhẹ nhõm. Dù sao tên điên đó cũng là phe của họ.

"Tất cả xông lên!"

Đơn vị chỉ huy nhanh chóng đánh giá tình hình. Với cục diện đang thay đổi, toàn bộ quân đội tràn lên. Audin tiếp tục càn quét giữa lực lượng địch.

"Mày định đi đâu!"

Trong sự hỗn loạn, vài chiến binh thiện chiến từ đơn vị Tro Khuyển đã thách đấu với hắn.

Ấy vậy mà...

"Chào mừng, người anh em!"

Audin làm động tác giả với cây gậy của mình, kéo nó về rồi xoay eo trên chân trái, tung ra một cú đá. Một cú đá tưởng chừng là phần mở rộng của cặp đùi như khúc gỗ của hắn.

Thịch! Rắc!

Một cú đá ngang nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực đã khiến cơ thể đối thủ gập đôi.

Cú đá quái quỷ gì mà lại mang sức mạnh khủng khiếp đến thế?

Cứ như thể hắn ta đeo giáp sắt ở ống chân vậy. Chỉ với một đòn duy nhất, cơ thể kẻ địch đã gập đôi. Cú va chạm mạnh đến mức làm vỡ nát nội tạng, khiến mặt hắn đỏ bừng, các mạch máu vỡ tung. Tên địch bị đánh bay sang một bên, hạ gục thêm ba bốn tên lính khác.

"Hắn ta là cái quái gì vậy?"

Với những tên lính địch, đó là một cảnh tượng khó hiểu đến tột cùng. Audin chiến đấu như một cái tổ kiến, nuốt chửng mọi thứ tiếp cận mình.

---o0o---

Nữ chỉ huy Đại đội Tiên tộc, Sinar, nhìn thẳng vào bóng người đang tiến đến.

Đối thủ cũng là một Tiên tộc.

Không có gì lạ khi chạm trán và chiến đấu với một đồng loại ở nơi như thế này. Thời thế đã thay đổi. Đã qua rồi cái thời Tiên tộc co cụm trong rừng sâu. Một xã hội khép kín dễ dàng trở nên lỗi thời. Và khi đã lỗi thời, nó sẽ bị lãng quên. Các vị thần và cả Tiên tộc cuối cùng cũng phải nhường lại nơi ở của mình cho những kẻ xâm lược.

Những lựa chọn của Tiên tộc trong quá khứ đã thay đổi cuộc đời của con cháu họ. Một số đánh đổi tuổi thọ của mình để lấy Krona. Họ trở thành lính đánh thuê hoặc gia nhập quân đội vì những phần thưởng khác.

Thế nên Nữ chỉ huy Đại đội Tiên tộc, Sina nghĩ rằng mình và đối thủ chẳng khác gì nhau. Dù là vì Krona hay vì mục đích nào khác. Dù sao đi nữa, sự thật là họ phải chiến đấu một khi đối mặt nhau như kẻ thù thì không thay đổi.

"Một thanh kiếm kim?"

Lưỡi kiếm lá được gọi là Naidil. Thanh kiếm kim, một vũ khí nhọn chuyên dùng để đâm, cũng được gọi là Naidil. Đó là những vũ khí đặc trưng của tộc Tiên. Hai vũ khí đối đầu nhau với những mục đích khác nhau.

"Vậy ra vẫn còn đồng tộc"

Tên Tiên tộc từ Aspen là một gã đàn ông mắt sắc. Hắn có mái tóc ngắn và cái miệng trông cứng cỏi.

À thì hầu hết Tiên tộc đều bướng bỉnh.

Ngay cả Sinar, một Tiên tộc cũng phải thừa nhận điều này. Mũi kiếm của đối thủ đỏ lòm. Máu nhỏ giọt từ mũi kiếm xuống đất. Quân lính đã lùi lại, tạo thành một vòng tròn quanh hai người. Một bên là Nữ chỉ huy Đại đội. Một bên là quân bài tẩy do quân đội chuẩn bị.

"Nếu ngươi bỏ chạy, ta sẽ không đuổi theo và giết ngươi đâu"

Tên Tiên tộc nam lên tiếng. Nhìn thanh kiếm kim dính máu của hắn, Sinar cũng rút kiếm của mình ra. Một tiếng kim loại vang lên khô khốc. Đó là Naidil, kiếm Diệp.

"Đó lẽ ra phải là câu của ta mới đúng"

Ngay sau đó, hai người giao chiến.

Trận chiến không kéo dài. Sinar ở đẳng cấp cao hơn tên Tiên tộc dùng kiếm kim vài bậc. Tài năng, kỹ năng, kinh nghiệm và sự tinh tế. Tên Tiên tộc nam không thể vượt qua Sinar ở bất kỳ điểm nào trong số đó.

Sau vài chiêu, lưỡi kiếm của Sinar lướt qua cổ tên Tiên tộc nam.

Xoẹt!

Cảm nhận được cảm giác trong tay, Sinar chắc chắn về cái chết của đối thủ. Tên Tiên tộc nam ôm lấy cổ họng, ngã gục về phía trước. Thấy vậy, Sinar cảm thấy khá khó chịu.

'Đồ khốn'

Đó là một cái bẫy.

Mối đe dọa thực sự đến ngay sau đó.

Trong khi cô đang chiến đấu với tên này, cô cảm nhận được sát khí của ít nhất ba kẻ khác đang nhắm vào mình. Chúng dùng mồi nhử để thu hút sự chú ý của cô rồi tấn công từ phía sau. Chúng đang cố ám sát chỉ huy theo cách này. Ý định của chúng quá rõ ràng. Biến số duy nhất không ngờ tới là đồng minh của tên đang hấp hối này vẫn chưa đến. Đó là lý do tại sao hắn ta chết với đôi mắt mở trừng trừng.

'Thật hèn hạ'

Tất nhiên trên chiến trường, sự hèn hạ có thể là một lợi thế nếu thành công. Không may cho kẻ thù, chúng đã mất cơ hội thể hiện sự hèn hạ của mình.

Sát khí tan biến.

Có thể có hai lý do.

Một, kẻ thù bỏ cuộc và bỏ chạy.

Hai, có sự can thiệp từ bên ngoài.

Câu trả lời là vế sau.

Một người đàn ông đang lau kiếm sạch sẽ trên quần áo của xác chết. Đôi mắt nâu của anh ta có một chút ánh đỏ. Mái tóc cùng màu nâu đỏ, không một giọt máu vấy bẩn. Không, Sinar, Nữ chỉ huy Đại đội Tiên tộc, chưa bao giờ thấy người đàn ông này dính máu. Anh ta luôn sạch sẽ.

Có điều trừ khi anh ta ở cùng một cô gái làng chơi, quần áo của anh ta sẽ lộn xộn. Cô cũng đã thấy điều đó. Người đàn ông đó đang bước ra sau khi ở cùng một người phụ nữ.

"Đến đây sao?"

"Rảnh nên ghé"

Jaxon đáp lại lời của đội trưởng.

Jaxon thì khác.

Nhìn thấy sự trưởng thành của Encrid đã khiến anh tràn đầy niềm vui. Nếu Encrid ở gần đó, anh không thể không bày tỏ điều đó. Miệng anh ngứa ngáy, và tay anh cũng vậy. Anh muốn giải tỏa cảm giác này ở đâu đó. Có vẻ như có những người khác cũng tỏa ra một sự rung cảm tương tự.

Jaxon xuất hiện xuyên qua màn sương mù, đi theo Nữ chỉ huy Đại đội Tiên tộc. Anh cắt cổ ba tên sát thủ. Điều đó không khó. Mặc dù chúng là Tiên tộc và có kỹ năng cao theo tiêu chuẩn thông thường, nhưng đối với Jaxon, chúng chỉ ở mức khá. Chúng là những chiến binh mài giũa tài năng bẩm sinh của mình hơn là được huấn luyện bài bản. Theo một cách nào đó, Jaxon thấy chúng là những kẻ dễ đối phó nhất.

"Ngươi định bỏ mặc Trung đội trưởng của mình sao?"

Trước câu hỏi của cô Tiên, Jaxon nghiêng đầu.

"Nếu anh ta phải chết ở một nơi như vậy thì anh ta đã chết từ lâu rồi"

Đó là một lời khen ngợi cao cả. Nó giống như việc nói rằng anh tin tưởng Encrid. Anh ấy giờ đã đạt đến một cấp độ mà không cần phải trông chừng nữa.

'Lần tới'

Đã đến lúc dạy cho anh ấy một cái gì đó khác ngoài việc di chuyển đơn thuần.

Sau khi mài giũa các giác quan của mình, bài huấn luyện tiếp theo là gì? Nếu anh ta đã mở Cánh Cổng Giác Quan Thứ Sáu.

'Quan sát thật kỹ và phản ứng'

Đây là những điều vẫn cần thời gian và nỗ lực để thành thạo. Anh đã từng dạy những điều như vậy một cách đàng hoàng chưa?

Dường như là chưa.

"Haizz"

Khi Jaxon nghĩ về điều này, anh thở dài, tự hỏi tại sao mình lại nghiêm túc đến vậy. Thực ra đó không phải là điều anh cần phải dạy.

Thấy vậy, Nữ chỉ huy Đại đội Tiên tộc lên tiếng.

"Vị Tiểu đoàn trưởng này không phải kẻ ngốc. Anh ta biết cách chiến đấu bằng cách đọc dòng chảy của trận chiến"

Cô ấy có nghĩ anh thở dài vì đơn vị không di chuyển không?

Không phải vậy. Jaxon luôn giỏi che giấu suy nghĩ thật của mình. Nữ chỉ huy Đại đội Tiên tộc không hiểu lầm tiếng thở dài của anh.

Trung đội điên đó liệu có quan tâm đến những điều như vậy không?

Rằng Jaxon đang ở ngay trước mặt cô, thể hiện kỹ năng của mình bằng cách giết chết ba tên sát thủ.

Lời nói của cô ngụ ý rằng cục diện đang thay đổi. Lời nói của cô không chỉ đến tai Jaxon mà còn đến tai những người lính xung quanh. Cô ngụ ý rằng thời khắc xoay vần đã đến, dẫn đến một chiến thắng cho lực lượng của họ.

"Tất cả vào vị trí"

Theo lệnh của cô, năm thành viên trong đại đội, những người đã đi theo cô làm cận vệ xếp hàng phía sau cô. Ngay khi cô vừa dứt lời, tiếng còi hiệu vang lên từ mọi hướng, các sứ giả vội vã chạy đi.

Đúng như cô nói.

Marcus luôn biết cách cưỡi lên dòng chảy của chiến trận.