Vì tôi cực kỳ yêu cô senpai nhỏ nhắn và dễ thương, nên mỗi ngày tôi muốn chọc cô ấy đỏ mặt ba lần!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Hoàn thành)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

567 5236

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

187 980

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

288 6374

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

278 5728

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

397 6163

Kẹo giả kim của Gisele

(Đang ra)

Kẹo giả kim của Gisele

Shiba

Một câu chuyện fantasy về việc chế tác tự do và vui vẻ của Giselle, một nhà giả kim thuật vô cùng tài năng mà không hề hay biết, cùng với Tinh linh mềm mại Taa-chan, xin được phép bắt đầu

94 417

Volume 1 (Light Novel) - Chương 3.5: Một ngày hè nọ (Phần 1)

Đó là một ngày hè oi bức đến ngột ngạt.

Mặt trời như tỏa ra những tia lửa thiêu đốt, rát ràn rạt trên da thịt.

Mồ hôi chảy thành dòng từ trán xuống như thác đổ.

Vai cậu đau nhói, đập dồn theo từng nhịp tim.

Cảm giác như trong bả vai đang nhét một quả cầu sắt có đầy gai nhọn, cứ phập phồng lớn nhỏ theo từng nhịp đập của trái tim.

Cậu biết mình sắp chạm giới hạn.

Nhưng…

Không thể rời sân lúc này.

Không có ai thay thế cậu làm người ném bóng.

Nếu cậu từ bỏ ở đây… đội sẽ thua cuộc.

Cậu sẽ phản bội lời hứa, phản bội niềm tin của đồng đội.

Và điều đó… là điều không thể tha thứ.

“……”

Mắt bắt đầu mờ dần.

Phía trước, người bắt bóng là Hino đang liên tục ra ký hiệu bằng tay,

nhưng cậu không còn nhìn rõ nữa.

Khoảng cách chỉ 18,44 mét từ vị trí ném bóng đến găng tay bắt bóng,

giờ đây lại xa đến tưởng như 100 mét.

Chỉ còn hai hiệp nữa.

Chỉ cần ném hết hai hiệp cuối cùng, là kết thúc.

Hoàn thành xong trận hôm nay, ngày mai cậu sẽ được nghỉ.

Có thể đi bệnh viện.

Cơn đau chắc chắn rồi cũng sẽ lành lại.

Cậu làm được.

Không ai – đồng đội, huấn luyện viên, trợ lý –

nhận ra điều gì bất thường nơi cậu.

Chỉ cần chịu đựng thêm một chút, giấu đi tất cả,

mọi thứ rồi sẽ ổn.

“……”

Cậu tự nhủ như vậy, và lấy đà để ném bóng.

Ngay lúc đó—

『Thông báo thay người.

Cầu thủ Ichimura rời sân, được thay bởi Wakabayashi.

Ichimura rời sân, thay bằng Wakabayashi……』

Một giọng nói vang lên.

Trong cơn mê man, đó là giọng nói trong trẻo như thiên thần,

tựa như nữ thần trong giấc mộng, vang vọng nhẹ nhàng nhưng sâu lắng,

thấm vào tận trong tim.

Và đó là… điều cuối cùng cậu còn nhớ rõ.

Cơn đau ở vai không còn là đau nữa – mà là nóng rát như thiêu đốt.

Từ khu vực ghế dự bị, cậu lờ mờ thấy huấn luyện viên và trợ lý

đang hốt hoảng kêu lên:

“Chúng tôi không yêu cầu thay người! Ai tự ý vậy!?”

Nhưng tiếng ồn ào đó mờ dần đi, và chỉ còn lại giọng nói ngọt ngào kia vang lên trong tâm trí.

Ryuunosuke như được bao phủ trong âm thanh ấy,

và rồi… ý thức chìm vào bóng tối.