Ultimate Antihero

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Số Mệnh Của Thế Tử Phản Diện Thật Sự Quá Khổ Rồi!

(Đang ra)

Số Mệnh Của Thế Tử Phản Diện Thật Sự Quá Khổ Rồi!

Katena

“Lưng của thế tử phản diện này… thật sự quá khổ mà! Hu hu hu…”

18 14

Đầu Voi

(Đang ra)

Đầu Voi

Bậc quái kiệt từng đoạt Honkaku Mystery Award bày ra một mê cung suy luận có một không hai.---Bác sĩ tâm thần Zouyama yêu gia đình mình.

17 34

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

(Đang ra)

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

兎のしっぽ?

Khoảng cách tuổi tác chẳng là gì sất!Mục tiêu chính là một cuộc sống hạnh phúc bên tất cả mọi người!Xin trân trọng giới thiệu một tác phẩm hài-lãng mạn siêu quậy thuộc thể loại "cùng nhau sẻ chia hạnh

150 1191

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

(Đang ra)

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

Ai Riia

Cuộc hành trình chữa lành dị giới, nay chính thức bắt đầu!

27 214

Silent Hiill

(Hoàn thành)

Silent Hiill

山下 定

Tiểu thuyết chính thức của tựa game nổi tiếng SILENT HILL

4 10

Silent Hill 3

(Hoàn thành)

Quyển 4 - Kẻ Mạnh Nhất - Chương 2: Đoạn mở đầu.2

Trong khi đó, khu vực sinh sống của Tokyo, nơi từng bị màn sương đen nuốt chửng, giờ đây lại nằm dưới vòm trời của một cõi âm u.

Dưới tầng mây ngũ sắc bí ẩn, phát sáng lung linh.

Và một vùng đất hoang tàn trải dài bất tận.

Khu vực từ tuyến phòng thủ thứ ba đã mất đi bức tường bảo vệ, cho đến cảnh quan đô thị phía trong, bị bỏ mặc trơ trọi giữa chốn này.

Cả không gian, bao gồm khu vực sinh sống ấy, đã được thuật pháp của Homura chuyển tới đây – tận cùng sâu thẳm trong mê cung của Eihort.

Và rồi, một bóng hình đang bước đi trên hoang địa, hướng về phía thành phố kia.

Người đó, với thân hình khoác chiếc Áo khoác Pháp Sư màu đỏ tựa trang phục cô cao bồi, chính là Hoshikawa Sumika – “Viên Đạn Tử Thần”. Nàng đáng lẽ đã phải bỏ mạng sau khi bị “Bạch Kỵ Sĩ” phản bội trong trận chiến trước, và bị chặt đứt đầu.

Trước khi cô gái ra trận, nàng đã nhận được mạng dự trữ – “Búp bê Voodoo” từ “Hỗn Loạn Bò Lổm Ngổm”, nhờ đó mà nàng chỉ mất đi một sinh mạng.

Sumika, sau khi tỉnh dậy, bắt đầu bước đi, cố gắng trở về thành phố để xác nhận tình hình.

Căn cứ vào hoàn cảnh hiện tại, rõ ràng là có điều cực kỳ tồi tệ đã xảy ra với Người sử dụng Ác Thần mà nàng hằng kính trọng… thế nhưng, ý chí chiến đấu của Sumika vẫn không hề suy giảm.

Nàng không hề cảm thấy đau lòng như một cô gái ở tuổi mình.

Bởi vì cô gái ấy có sự tự ý thức.

Nàng là một pháp sư cấp S. Một trong những người bảo hộ của nhân loại.

Thế thì, không đời nào nàng có thể cứ mãi ngủ vùi ở nơi như thế này.

Nàng phải trở về bên những người mà nàng có nghĩa vụ bảo vệ, dù chỉ nhanh hơn một giây.

– Đúng vậy, nàng đang tiến bước với một ý chí sắt đá.

Thế nhưng,

“Haa… ha… – …!”

Bước chân của nàng nặng trĩu.

Vẻ mệt mỏi hằn rõ trên khuôn mặt.

Nàng vừa mới giữ được mạng sống, nhưng với Sumika – người đã gần như một mình đè bẹp lực lượng chiến đấu mạnh nhất của “Giáo Hội Thánh Đạo” là các “Đặc Sứ Truyền Giáo” – nàng đã hoàn toàn kiệt sức.

Và rồi –

“A…”

Chân nàng vấp phải một chỗ lồi nhỏ trên mặt đất khô cằn, và nàng ngã gục mà không kịp chống đỡ.

Sumika ngay lập tức dồn sức vào tứ chi, cố gắng đứng dậy, nhưng nàng lại như thể không thể tìm thấy chút sức lực nào.

Không, hơn thế nữa, nàng cảm thấy nặng nề đến mức không thể tự mình mở nổi mí mắt.

Dù trái tim nàng không hề yếu đi, nhưng cơ thể nàng đã đạt đến giới hạn.

(Khụ… Thật đáng thương hại.)

Ngay cả khi đã được Homura bảo vệ kỹ lưỡng đến tận bây giờ, nhưng giờ đây nàng thậm chí không thể chiến đấu vì thế giới quan trọng mà Homura đã phải hy sinh tính mạng để bảo vệ.

Dù rằng đó là bổn phận của họ khi anh ấy không còn ở đây.

– Trong tình trạng như thế này, nàng còn nói gì đến chuyện đứng ngang hàng với anh ấy chứ.

Nàng không thể đứng ngang hàng với Homura.

Giọng nói của Cổ Thần Vĩ Đại đó vang lên trong tâm trí nàng, nước mắt chực trào ra vì tự ghê tởm.

Nhưng, ngay vào khoảnh khắc đó.

“May quá… Em vẫn sống sót…”

“――――!”

Một giọng nói vang đến Sumika, người đang gục ngã trên đất.

Dưới bầu trời đầy điềm gở này.

Ấm áp và dịu dàng, cùng với một ánh sáng như tia nắng ban mai.

Sumika ngước nhìn chủ nhân của giọng nói qua kẽ mắt đang chực khép lại của mình.

Và rồi,

“Ngươi… ngươi là… –”

Nhìn thấy người đó đưa tay về phía mình, Sumika đang ngã dưới đất, đôi mắt nàng mở to vì quá đỗi kinh ngạc.