Tsuyokute New Saga

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

83 184

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Đang ra)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

58 12

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

357 4251

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

(Đang ra)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

Nagano Bunzaburou

Hỗ trợ mấy tân binh mộng mơ bằng đống bánh kẹo vừa rẻ vừa bí ẩn, tiện thể có khi còn cưa đổ luôn một chị phù thủy yandere... nào, cùng nhau cố gắng nào!

30 88

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

352 1932

Quyển 8 - Chương 5: Chương 5

Nếu bạn yêu thích tác phẩm của chúng tôi, xin hãy theo dõi chúng tôi trên các nền tảng mạng xã hội, tham gia máy chủ Discord và cân nhắc ủng hộ chúng tôi trên Patreon:

https://discord.gg/e4BJxX6https://www.patreon.com/CClawTrans

Khoảng một ngày trôi qua, Kyle và Urza lại được gọi trở lại căn phòng.

“Dù không mấy mặn mà với ý tưởng này, nhưng chúng tôi sẵn lòng liên hệ với Gilbohl để nối lại các cuộc họp định kỳ,” Rifuaro nói.

Kyle và Urza nhìn nhau mỉm cười, định cất lời cảm ơn.

“Có thật không ạ?! Cảm ơn ngài rất nh—”

“Tuy nhiên! Chúng tôi vẫn chưa thể tin những gì các ngươi kể. Nếu chuyện về loài quỷ không phải sự thật, chúng tôi thấy không cần thiết phải làm đến mức đó.”

“Nhưng anh ấy nói thật! Con đã tận mắt nhìn thấy!” Urza bước tới, nhưng Rifuaro không hề để tai.

“Urza, con đã rời khỏi khu rừng này mà không xin phép trước. Thực tế, con thậm chí còn không được phép có mặt ở đây một cách chính thức, nên lời nói của con chẳng có trọng lượng gì cả.”

“…” Urza không tìm được lời nào để phản bác lại cha mình.

“Kyle, ngươi có thể được xem là một anh hùng bên ngoài khu rừng này, nhưng đối với chúng tôi, ngươi cũng chỉ là một con người mà thôi. Chúng tôi không thể mù quáng tin lời ngươi được.”

Điều này đúng thật. Nếu không có sự giúp đỡ của Urza, rất có thể ngay từ đầu họ đã chẳng đồng ý gặp mặt.

*Và nếu những thành tựu của mình ở bên ngoài không có giá trị gì ở đây, thì…*

Kyle chợt nghĩ ra điều gì đó.

“Nếu đã vậy… tôi phải làm gì đây ạ?” Cậu hiểu rằng họ muốn cậu chứng minh giá trị của mình.

“Hừm, đúng là một đứa trẻ. Nhưng, ngươi nói đúng. Chúng tôi muốn ngươi hoàn thành một thử thách nhất định… hay đúng hơn là một yêu cầu của chúng tôi.”

Đây là giới hạn tột cùng mà tộc tiên tinh sẵn lòng can thiệp. Họ muốn Kyle trở thành một cá nhân có giá trị đối với chủng tộc của mình, để họ có thể lấy đó làm cái cớ rằng họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đồng ý gặp mặt tộc người lùn. Cá nhân Kyle không hề quan tâm đến những mâu thuẫn giữa hai chủng tộc này, nhưng cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đồng ý.

“Và nhân tiện… Urza, con không được phép giúp đỡ bất cứ điều gì. Con sẽ ở lại và…”

“Không, con sẽ ở bên cạnh giúp Kyle, bất kể cha nói gì,” Urza ngắt lời cha mình, thể hiện quyết tâm mạnh mẽ. “Và nếu cha không chấp thuận yêu cầu này, xin hãy trục xuất con. Con không ngại nếu cha đối xử với con như một kẻ đào ngũ!”

Trong sự quyết tâm mạnh mẽ đó, cô bé đã thực sự nói ra điều gì đó khá ngông cuồng. Thông thường, tất cả tiên tinh đều được sinh ra trong rừng và chết đi trong rừng. Một kẻ đào ngũ là người tự nguyện rời khỏi khu rừng. Họ sẽ bị đối xử như người không thuộc chủng tộc của mình, và sẽ không được phép quay trở lại rừng. Điều đó tương tự như nhận án tử hình. Thế nhưng, Urza vẫn không lùi bước, bất kể hoàn cảnh nào. Cô bé sẽ không bao giờ để Kyle một mình sau khi anh đã nỗ lực hết mình để cứu nhân loại.

“K-Khoan đã! Ai nói chúng ta phải đi xa đến mức này!”

Tuy nhiên, lời tuyên bố này suýt nữa đã khiến Rifuaro lên cơn đau tim.

“À, ta biết rồi! Con sẽ được giao nhiệm vụ canh chừng con người này để đảm bảo hắn không làm bất cứ điều gì mờ ám trong suốt thử thách! Thế là ổn rồi!”

Không chỉ vậy, điều này thậm chí còn tạo ra một cái cớ để Urza đi cùng. Đương nhiên, cô bé không phải là người giỏi nhất trong việc giám sát, nhưng ông ta muốn bảo vệ con gái mình, và không một trưởng lão nào xung quanh dám can thiệp.

“Thằng khốn… Sao ngươi dám…”

Kyle vô cùng vui mừng về điều đó, nhưng cậu nhận ra ánh mắt của Rifuaro lúc này vô cùng giận dữ. Các gân máu sắp nổi lên trên đầu ông ta, khiến Kyle phải lo sợ cho mạng sống của mình.

“Vậy thì… Để ta nói cho ngươi biết về thử thách của ngươi. Chúng tôi yêu cầu ngươi lấy được một cành của Cây Thế Giới!”

Khoảnh khắc hai người nghe thấy cụm từ đó, mắt họ mở to.

“Trên đời này, chỉ có duy nhất một cây quyền trượng được tạo tác từ một cành cây của Cây Thế Giới. Và chúng ta vẫn luôn nghĩ, cần phải tạo ra thêm nhiều cây như vậy nữa cho các nghi lễ của mình.”

Quyền trượng làm từ cành của Cây Thế Giới chứa đựng năng lượng tinh linh cực kỳ mạnh mẽ. Hiện tại, mẹ của Urza đang giữ một cây, nhưng càng có nhiều càng tốt.

“Nhưng mà nói đến Cây Thế Giới…”

“Phải! Chính là cái cây nơi những con rồng sinh sống!”

Thấy vẻ ngạc nhiên của Kyle, Rifuaro bỗng cảm thấy tự hào, tinh thần phấn chấn hẳn lên. Ông ta không hề nhận ra Kyle đang nhìn chằm chằm vào cái túi của mình, mà tiếp tục nói.

“Nhiệm vụ này gần như là bất khả thi với một con người như ngươi! Mà cho dù ngươi có tìm được một cành, thì có lẽ cũng nằm ngoài tầm với của ngươi. Tự mình đi đến Cây Thế Giới chẳng khác gì hành động ngu xuẩn!”

“B-Bố, nghe con nói…”

“À, ta biết rồi! Người đàn ông này được mệnh danh là [Sát Long Giả]! Bọn rồng sẽ không đời nào chịu đưa cành cây cho ngươi đâu!”

Urza cố gắng giải thích cho Rifuaro nhưng ông ta lại không thèm nghe.

“Nhưng nếu đến cả điều đó ngươi cũng không làm được, thì ta sẽ không đời nào cho phép một người ngoài như ngươi đến nói với chúng ta phải sống như thế nào!”

Kyle bị khí thế của Rifuaro áp đảo, im lặng… ít nhất thì đối với Rifuaro là như vậy.

“Không, ừm…”

Rifuaro lại một lần nữa ngắt lời Urza.

“Con đường trước mắt ngươi thật gian nan và khó khăn. Có thể phải mất nhiều năm, hoặc cũng có thể là không thể. Nhưng ta không quan tâm việc ngươi có sống sót hay không. Bây giờ, ngươi có đủ quyết tâm để nhận nhiệm vụ này không?!” Rifuaro nở một nụ cười tự mãn khi chỉ tay vào Kyle. May mắn thay, ông ta thậm chí còn không biết khuôn mặt mình đang trông như thế nào. “Và nếu ngươi có thể thuyết phục lũ rồng giao cành cây… chúng ta sẽ sẵn lòng xem xét yêu cầu của ngươi!” Rifuaro nở một nụ cười khá khó coi.

“…”

Urza đã bỏ cuộc, không cố gắng lên tiếng nữa, nhưng cũng không dám nhìn thẳng mặt cha mình, đành phải lấy tay che mắt.

“Ngươi là người đàn ông được Urza chọn. Ta không muốn thừa nhận điều đó… Nhưng ngươi phải chứng tỏ rằng mình không chỉ có sức mạnh, nếu không sẽ không đi được xa đâu!”

Đó là lần đầu tiên Rifuaro bỏ qua mọi vẻ bề ngoài mà nói chuyện như một chàng trai trẻ đang ghen tuông.

“Xây dựng mối quan hệ tin tưởng với loài rồng sẽ không dễ dàng. Tuy nhiên, chúng không phải là loài cứng đầu. Ngươi phải thể hiện sự tin tưởng của mình, rồi ngươi sẽ làm được thôi,” Rifuaro nói rồi đi về phía cửa. “Urza, để xem người đàn ông mà con đã chọn có tài cán đến mức nào.”

Khi ông ta rời khỏi phòng, các vị trưởng lão khác cũng nối gót. Nirua là người cuối cùng rời đi, nghiêng đầu nói: “Có gì đó không ổn với ông ấy.” Urza và Kyle ban đầu không thể cử động, cho đến khi Kyle lên tiếng.

“À… Cô biết đấy, xin lỗi về chuyện này,” anh nói, cảm thấy cần phải xin lỗi.

Anh thậm chí còn không biết chính xác mình đang xin lỗi vì điều gì, nhưng anh chỉ cần nói ra cho nhẹ lòng.

“Không, chắc chắn đây là lỗi của ông ấy. Ông ấy… có vẻ như đang say sưa với quyền lực,” Urza nói, đổ lỗi cho cha mình.

Đưa ra một thử thách để chứng tỏ giá trị của Kyle, người đàn ông mà con gái mình chọn… hẳn phải là khoảnh khắc duy nhất để ông thể hiện niềm tự hào của một người cha. Tuy nhiên… đây không hề là một thử thách.

“Ý tôi là, tôi đang mang theo vài cành của Cây Thế Giới đây mà.”

Kyle nắm lấy cái túi đeo ở hông và lấy ra một cành cây lớn, mà lẽ ra nó không thể vừa trong đó. Nó chắc chắn toát ra một khí chất thần thánh. Cái túi này thực ra là một chiếc Túi Cất Giữ, cho phép Kyle truy cập kho báu nằm sâu trong mê cung của Ma Pháp Vương, thuộc Dãy núi Sangurd. Và đây chính là phương pháp anh dùng để cất giữ tất cả các vật phẩm quý giá để có thể lấy ra ngay lập tức. Nói cách khác, anh có thể hoàn thành thử thách ngay lúc này, nhưng chỉ lần này thôi, anh phải biết nhìn sắc mặt mà để thời gian trôi qua một chút.

“Chúng ta cứ thong thả, kéo dài ra… cỡ mười ngày nữa rồi hẵng báo cho hắn biết là mình đã hoàn thành xong việc thì sao?”

Tuy không hẳn là dựng cớ vắng mặt, nhưng trong thoáng chốc, cậu cũng nghĩ đến việc quay về Cây Thế Giới.

“Tôi nghĩ được đấy. Cảm ơn cậu đã ‘tử tế’ với hắn ta như vậy.” Urza đáp lại bằng một nụ cười nửa miệng.

“D-Dù sao đi nữa, chuyện này sẽ giúp chúng ta trở lại đúng hướng và cho phép các tinh linh cùng người lùn kia… Khoan đã, chỉ tinh linh và người lùn thôi à?” Kyle cố gắng nhìn vào mặt tích cực của vấn đề thì chợt nhận ra điều gì đó. “Chỉ dừng lại ở đó thì phí quá. Tại sao chúng ta không nhân cơ hội này… lôi kéo cả rồng vào cuộc luôn, đằng nào cũng đã đến đó rồi mà.” Kyle lẩm bẩm một mình, trong khi Urza nhìn cậu với ánh mắt nghi hoặc.

“Cậu đang nói gì vậy?”

“Tôi vừa nghĩ ra một ý hay. Tôi nghe Shildonia kể về chuyện này rồi. Nghe nói nó đã bị trì hoãn từ cái thời Zaales còn thịnh vượng. Phải thừa nhận là cực kỳ vô lý, nhưng nếu tôi xoay sở được… tôi có thể giải quyết được 80% công việc của mình ngay lập tức!”

Kyle có vẻ rất tâm đắc với ý tưởng vừa nảy ra.

“Dù khó chuẩn bị, nhưng phần thưởng sẽ cực kỳ lớn,” cậu nói, giọng đầy tự tin.