Tsuyokute New Saga

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

83 184

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Đang ra)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

58 12

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

357 4251

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

(Đang ra)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

Nagano Bunzaburou

Hỗ trợ mấy tân binh mộng mơ bằng đống bánh kẹo vừa rẻ vừa bí ẩn, tiện thể có khi còn cưa đổ luôn một chị phù thủy yandere... nào, cùng nhau cố gắng nào!

30 89

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

352 1932

Quyển 2 - Chương 12: Chương 12

Nếu quý vị yêu thích công việc của chúng tôi, xin hãy theo dõi chúng tôi trên các mạng xã hội, tham gia Discord và cân nhắc ủng hộ chúng tôi trên Patreon:

https://discord.gg/e4BJxX6https://www.patreon.com/CClawTrans

“Vậy là có kẻ đã ra tay trước rồi…” Kyle lẩm bẩm với vẻ mặt ủ rũ, chân đá tung những tàn tích của căn nhà đã bị thiêu rụi.

Ngay sau khi nhận được tin báo cháy, Kyle và nhóm của mình đã vội vã đến dinh thự của thị trưởng. Thế nhưng, ngọn lửa đã lan rộng đến mức ảnh hưởng cả những căn nhà xung quanh, buộc họ phải chờ đợi đám cháy tự lụi tàn. Sau khi cả nhóm nghỉ ngơi xong xuôi, họ quay lại hiện trường, nhưng lúc đó, dinh thự đã hoàn toàn bị thiêu rụi.

“Cháy sạch đến mức gần như bất thường.” Urza nhăn mặt vì mùi khét vẫn còn vương vấn.

Là một căn nhà xây bằng đá, lẽ ra nó không thể cháy rụi dễ dàng đến vậy, nhưng giờ đây chỉ còn lại một đống đổ nát.

“Đám cháy xảy ra đúng lúc thế này, không thể là trùng hợp được.”

“Vậy là nó được dùng để đánh lạc hướng, hủy chứng cứ và tẩu thoát sao?”

Urza gật đầu rồi nói tiếp:

“Nếu con quỷ đó biến mất thì mọi chuyện sẽ ổn thỏa nhất…”

“Tôi e là không dễ vậy đâu,” Kyle gãi má.

Lính gác thành phố Callan đã lùng sục khắp đống đổ nát, nhưng vẫn chưa tìm thấy thị trưởng. Theo một cách nào đó, tình hình này lại là một cơ hội trời cho đối với nhóm Kyle. Giờ đây, họ có thể đổ hết mọi tội lỗi lên đầu thị trưởng.

“Vấn đề còn lại chỉ là việc giải thích chính thức, và xem như chẳng có gì được giải quyết, nhỉ.”

Vị trí của thị trưởng, sự an toàn của những người đã bị bắt cóc, và con quỷ kia… vẫn còn vô số vấn đề khác cần lo lắng.

“Hừm… Tôi đã cược vào cái cơ hội một phần triệu rằng chúng ta có thể tìm thấy gì đó, nhưng ở đây chẳng có gì cả nhỉ.” Seran lật tung một vài mảnh vỡ, tìm kiếm bất cứ thứ gì đáng giá.

Dĩ nhiên, thứ đáng giá mà cậu ta muốn tìm chỉ có thể là Thánh kiếm Rand.

“Tôi không thích cái cảm giác phải đi ăn trộm ở một nơi như thế này chút nào, nhưng mà, tôi cũng chưa tìm thấy thứ mà tôi không muốn tìm thấy ở đây.”

Cậu ta không nói rõ, nhưng ‘thứ mà cậu ta không muốn tìm thấy ở đây’ thực chất là chỉ Gazas. Theo lời các nhân chứng, có lẽ do được gọi đến, Gazas đã vào dinh thự thị trưởng vào trưa hôm qua, và giờ thì hắn cũng hoàn toàn biến mất. Chắc chắn Miranda đang rất bối rối trong lòng, nhưng cô ấy không hề để lộ một dấu hiệu nào, chỉ đơn giản là quay về đại sứ quán.

“Hơn nữa, có vẻ như có rất nhiều người làm việc ở dinh thự này, thế mà chúng ta không tìm thấy một thi thể nào cả.” Seran nói tiếp. “Chưa kể chúng ta còn chẳng biết họ đang ở đâu.”

“Nếu đây là một âm mưu nhằm trốn khỏi sự chú ý của thế giới, hẳn họ đã chuẩn bị thi thể giả, vậy nên tôi đoán đây chỉ là một cách khác để câu giờ. Tuy nhiên, dù là vậy, việc sự việc lại thành ra thế này cho thấy phe thị trưởng đã có những tính toán sai lầm trong kế hoạch của mình…” Kyle bắt đầu suy nghĩ, cố gắng nhớ lại càng nhiều càng tốt về Miranda và những lời cô ấy từng nói ở thế giới trước.

Khi Miranda say xỉn lần đó, cô ấy đã nói gì đó về ‘Giá như mình tìm thấy lối đi bí mật sớm hơn’… Nói cách khác, Gazas đã chết dưới lòng đất, bên kia lối đi bí mật đó?

Sẽ ra sao nếu, thay vì giả chết, toàn bộ vụ cháy này chỉ nhằm mục đích che giấu lối vào của lối đi bí mật? Kyle đứng dậy, nhìn quanh khu vực đầy đổ nát.

Giả sử có một lối đi bí mật dẫn xuống lòng đất, làm thế nào để tìm thấy nó đây…

Cậu không thể lãng phí quá nhiều thời gian. Một khả năng chợt hiện ra trong đầu cậu, nhưng điều đó đòi hỏi sức mạnh của Urza.

“Ưm… Urza. Tôi nói chuyện một chút được không?”

“Cậu muốn gì? Trông cậu đáng sợ quá.” Urza lùi lại một bước, trong lòng dấy lên dự cảm không hay.

“À thì, nếu tôi đoán không sai, thì hẳn ở đây phải có một lối đi bí mật dẫn xuống lòng đất. Tuy nhiên, tìm kiếm nó giữa đống đổ nát này sẽ tốn rất nhiều thời gian… vậy nên, tôi muốn cậu dùng Tinh Linh Đất của mình đào một cái hố, và tìm thẳng lối đi đó.”

“Khoan đã… Cậu còn chẳng biết nó ở đâu, chứ đừng nói là nó có thật sự tồn tại hay không, đúng chứ?”

“Đúng vậy. Nhưng, nó chắc chắn phải ở đâu đó trong đống phế tích này.” Kyle nhìn quanh những tàn tích của dinh thự, khiến vẻ mặt Urza càng thêm cau có.

“…Nghe này, so với việc chỉ thay đổi độ cứng của đá như ở mê cung Shildonia, việc đào một cái hố trực tiếp tốn rất nhiều ma lực. Và dù cho tôi có đủ ma lực đi chăng nữa, nếu cậu cứ bảo tôi đào bừa bãi thế này, tôi sẽ cạn sạch ma lực trước khi tìm được gì mất thôi!”

“Tôi biết mà… Đó là lý do tôi mang theo thuốc hồi phục ma lực đây.”

Ngay khi Urza nhìn thấy cái lọ nhỏ đó, cô liền há miệng sẵn sàng buông lời phàn nàn với Kyle.

“Tôi biết nó quá rõ. Tôi cũng biết nó hiệu nghiệm đến mức nào… và mùi vị kinh khủng ra sao.”

“Đúng vậy, nó còn khó chịu dạ dày nữa chứ.”

Loại thuốc ma thuật đó vừa đắt đỏ, vừa cực kỳ hiệu nghiệm, nhưng lại khó nuốt vô cùng, đó là lý do không nhiều người thích dùng nó.

“Một chai thì còn tạm được, nhưng cậu nghĩ tôi sẽ phải uống bao nhiêu chai đây!?”

“Xin cậu đấy! Chúng ta không còn nhiều thời gian! Trong lúc chúng ta nói chuyện, thị trưởng có thể đang bỏ trốn, và Gazas có thể gặp nguy hiểm!”

“Ư… Được rồi! Tôi cứ phải làm thôi chứ gì!?” Urza gào lên trong sự cam chịu.

“Tôi xin lỗi, nhưng tôi trông cậy vào cậu đấy…” Kyle áy náy đưa cho cô những cái lọ đựng thứ chất lỏng màu tím đáng sợ.

May mắn thay, sau chai thứ tư, Urza cuối cùng cũng tìm được lối vào của lối đi bí mật.

“Được rồi, thế này là ổn rồi… Cậu ổn không?”

Nhờ có bờ vai của Lieze, Urza cuối cùng cũng đứng vững được.

“Ư, ghê quá…” Cô ôm miệng, mặt tái mét.

“Thật sự, cậu đã làm rất tốt.” Kyle cảm ơn cô từ tận đáy lòng. “Giờ thì, rất có thể chúng ta sẽ phải đối mặt với lũ quỷ đó một lần nữa… Seran, cho tôi xác nhận lần cuối, con quỷ nam đã tấn công cậu có cặp sừng cừu màu xanh dương trên đầu, đúng chứ?”

“Đúng vậy, mắt chúng tôi chạm nhau ngay cả từ xa, nên không thể nhầm lẫn được. Nó khiến tôi khó chịu vì nó khá đẹp trai.” Seran thầm nguyền rủa mọi người đàn ông đẹp trai hơn mình.

“Ra vậy…”

Trong số loài quỷ, không nhiều kẻ có sừng cừu. Nhận thức được điều này, khuôn mặt của một con quỷ mà Kyle từng chạm trán liền hiện lên trong đầu anh.

“Ngoài ra, nó có vẻ cực kỳ kiêu ngạo. Cậu đã đụng độ một con quỷ cái, và là một mỹ nhân, đúng chứ? Tôi thà chiến đấu với cô ta còn hơn.”

“…Để tôi nói cho cậu biết, kiểu suy nghĩ ngây thơ đó không áp dụng được với lũ quỷ đâu nhé.”

“Tôi biết mà.” Seran thấy Kyle nghiêm túc, bèn gật đầu. “Không sao, tôi sẽ tưởng tượng mình đang chiến đấu với bà già của tôi khi bà ấy nghiêm túc.”

“Ừ, thế thì hoàn toàn ổn.” Kyle cũng gật đầu.

“Hai người có hình ảnh gì về Layla-san vậy trời…” Lieze thề sẽ mách lẻo với Layla-san về hai người này ngay khi họ trở về Rimarze.

“Thôi được, nếu các cậu kiên quyết như vậy, thì tôi cũng có thể yên tâm phần nào…” Kyle nói, rồi nhìn hai cô gái.

“Cậu sẽ không định bảo chúng tôi ở lại vào giờ phút này đâu, đúng chứ?” Lieze trừng mắt nhìn Kyle.

“T-tôi sẽ không ở lại sau khi đã đi xa đến mức này đâu, cậu nghe rõ không?”

“Thì, cá nhân tôi sẽ cảm thấy an tâm hơn nhiều nếu các cậu ở lại xét theo tình trạng hiện giờ… nhưng tôi hiểu mà. Chỉ cần hứa với tôi là luôn đề cao cảnh giác nhé.”

Nếu kẻ địch chỉ là một con quái vật tầm thường hay một người phàm nào đó, Kyle hẳn sẽ không quá bận tâm. Nhưng khi đối đầu với loài quỷ, cẩn trọng bao nhiêu cũng không bao giờ là đủ. Thành thật mà nói, anh ta thà bỏ chạy và bỏ lại hai cô gái kia, nhưng giờ đây khi chưa rõ động cơ và mục tiêu của bọn quỷ, giữ họ ở gần trong tầm mắt sẽ an toàn hơn.

*Có lẽ mình chỉ muốn có họ ở bên cạnh để cảm thấy yên tâm hơn…*

Dù chỉ trong thoáng chốc, hình ảnh cái chết của hai cô gái ấy chợt hiện lên trong tâm trí Kyle, nhưng anh nhanh chóng gạt bỏ, rồi đặt chân xuống lòng đất.

Với tư cách là một thành phố khai thác mỏ, Callan có rất nhiều đường hầm bị bỏ hoang, và một trong số đó được dùng làm lối đi ngầm này. Dọc lối đi có những ngọn đèn nhỏ được yểm phép thuật [Ánh Sáng] rải rác đây đó, nên việc di chuyển vẫn khá dễ dàng. Sau một hồi đi bộ, họ đến một khoảng không gian rộng lớn, báo hiệu đoạn đường hầm đã kết thúc. Bước vào trong, Kyle chợt có cảm giác như mình đã từng thấy cảnh này rồi. Trần của không gian này khá cao, nối liền với một vài lối đi ngầm khác. Một vòng tròn ma thuật đang phát sáng trên mặt đất, giữa là một bàn thờ đơn sơ, cùng những cái bóng giống hình người nằm la liệt trên đó.

Kyle nhớ mình đã từng thấy khung cảnh này. Dù quy mô nhỏ hơn nhiều so với trước đây, nhưng nó khá tương đồng với khung cảnh Kyle từng thấy khi bước vào phòng ngai vàng của Ma Vương.

“Nghi thức cấm kỵ, phải không…” Shildonia lẩm bẩm khi nhìn vào vòng tròn ma thuật.

“Cái gì vậy ạ?” Seran hỏi.

“Đó là một kỹ thuật bị cấm, biến sinh lực thành ma lực… Nói đơn giản, đó là một cách kinh khủng để biến vật tế thành ma lực thô.”

Tiến đến gần hơn, họ thấy những thi thể khô héo nằm rải rác trước bàn thờ, có lẽ đã bị hút cạn ma lực.

“Tôi nhớ bộ quần áo này…” Kyle nhìn thấy một thi thể mặc quần áo sang trọng và nghiêng đầu. “Tôi nhớ rồi, đó là phó thị trưởng đã chào đón chúng ta hai ngày trước.”

Đó là một vị phó thị trưởng hơi mù mịt và thừa cân, nhưng giờ thì ông ta trông gầy trơ xương như một xác ướp.

“Vậy thì… cái kia nữa?”

Giữa bóng tối, Lieze phát hiện một ngọn núi nhỏ toàn… vật chất, trông như những cành cây khô héo. Điều đó cho thấy số lượng của chúng lớn đến mức nào.

“Ở đằng kia… có lẽ đó là những người dân Callan đã bị bắt cóc.” Kyle nhắm mắt lại, và chìm vào im lặng.

“Về cơ bản, chúng muốn sử dụng một phép thuật mạnh mẽ nào đó, và cần rất nhiều ma lực, nên chúng đang dùng những người bị bắt cóc làm vật hiến tế…?”

“Đúng là như vậy đấy.” Kyle xác nhận sự nghi ngờ của Lieze, người vẫn chưa thể tin vào mắt mình.

Đồng thời, Shildonia nhìn vào vòng tròn ma thuật, suy nghĩ.

“Có vẻ như chúng ưu tiên chất lượng hơn số lượng… Nghe thì thật kinh khủng, nhưng vì một vật tế cần thời gian, và chỉ có thể dùng từng cái một, nên cái này được thiết lập để vắt kiệt tối đa từ mỗi cá thể. Điều đó cũng có nghĩa là họ sẽ phải chịu đựng lâu hơn.” Cô gãi đầu khi nhìn thi thể của vị phó thị trưởng đã khuất.

“Tuy nhiên, đối với chất xúc tác ở trung tâm của tất cả, viên đá quý này sẽ sớm đạt đến giới hạn sức chứa, và có thể sẽ trở nên mất kiểm soát ngay sau đó.” Shildonia đang nói về viên ngọc lục bảo màu xanh lục mờ trên bàn thờ.

Cách nó phát sáng cho thấy rõ ràng có rất nhiều ma lực bên trong.

“Mất kiểm soát… Vậy, nó sẽ nổ sao?” Khi bản thân thành phố Callan có thể gặp nguy hiểm bị thổi bay lên trời, Seran cẩn thận lùi lại.

“Yên tâm, với lượng ma lực này, nó sẽ không đủ để thổi bay cả thành phố đâu… tối đa cũng chỉ được một nửa thôi.”

“Thế thì vẫn là một tai họa khủng khiếp rồi… Vậy, chúng đang cố gắng sử dụng loại ma thuật gì vậy?”

“Vì chúng chỉ mới ở giai đoạn thu thập ma lực nên rất khó nói, nhưng bởi vì chúng lại xây dựng thứ này sâu dưới lòng đất…” Shildonia nói đến đó thì ngừng lại, đoạn ngoảnh người như chợt nhận ra điều gì.

Đồng thời, Kyle cũng nhìn về hướng đó. Anh cảm nhận được sự hiện diện của ai đó đang tiến đến từ một con đường dẫn sâu hơn vào bên trong khu vực này.

“Mọi người, mau ẩn nấp!” Kyle hạ lệnh gọn ghẽ bằng giọng khẽ khàng, rồi nép mình sau một tảng đá ở lối vào hang.

Mặc dù một số loài quỷ có giác quan nhạy bén hơn con người, nhưng phần lớn chúng cũng chỉ ngang tầm người thường. Con quỷ cái kia chỉ phản ứng sau khi Kyle xông vào, nên giác quan của nó hẳn không quá nhạy. Còn với con quỷ đực, nếu phán đoán của anh là đúng, thì việc ẩn nấp chắc chắn là đủ.

“Không được nói, không được cử động dù chỉ một li.” Kyle vào thế sẵn sàng cho một trận chiến chớp nhoáng, trong khi cả nhóm của anh trở nên im bặt.

Và rồi, tiếng bước chân của hai kẻ chậm rãi tiến vào khoảng trống lộ thiên.

“Hừm, xem ra đã hoàn tất rồi.”

Một con quỷ đực và một con quỷ cái xuất hiện. Khoảnh khắc nghe thấy giọng của con quỷ đực, khóe môi Kyle khẽ giật giật.

“Dường như chúng ta đã thu thập đủ ma lực… Mà ta có thể hỏi, tại sao ngươi lại tức giận đến vậy?” Con quỷ đực nở một nụ cười khổ, nói với con quỷ cái. “Chẳng lẽ ngươi không thích tình hình này? Thu phục một đồng minh là loài người và lặng lẽ thu thập thông tin, chẳng phải ngươi đã đồng ý rồi sao?”

“Đúng vậy, ta muốn nhắc lại cho ngươi từ ‘lặng lẽ’ ở đây.” Con quỷ cái rõ ràng đang khó chịu. “Ngươi đang nói về đống rác rưởi ở đây sao? Ta không quyết định chuyện này, tất cả là do tên nhân loại đó. Ngay cả những kẻ thân cận với mình cũng hi sinh, đúng là loài người… man rợ.”

“Không phải về chuyện đó. Ta đang nói về những gì đã xảy ra ở cái… nơi đại sứ quán ấy! Ma Vương-sama đã căn dặn chúng ta ‘Hãy giữ cho càng nhiều sinh mạng còn sống càng tốt’, và ta sẽ không để ngươi nói rằng ngươi đã quên.”

Dường như con quỷ đực có cấp bậc cao hơn, nhưng con quỷ cái rõ ràng không phải là kẻ mù quáng tuân theo mọi mệnh lệnh.

“Chuyện đó xảy ra theo yêu cầu của kẻ ủng hộ chúng ta, nên ta không còn lựa chọn nào khác. Và, tất cả những gì chúng ta làm là đã giữ cho càng nhiều sinh mạng còn sống trong khả năng cho phép.”

“Chúng ta còn được lệnh không được quá phô trương.”

“Chuyện đó cũng là do kẻ ủng hộ chúng ta. Một vụ bắt cóc đang diễn ra ở một địa điểm khác, ta đã được bảo là hãy làm cho thật rầm rộ… Tuy nhiên, vụ đó cuối cùng lại thất bại, nên ta đành phải đến đó để dọn dẹp tàn cuộc.” Gã đàn ông nhoẻn miệng cười gian xảo, rồi nói tiếp trước khi con quỷ cái kịp mở lời. “Hơn nữa, ngươi có chắc là mình chưa quên không? Ưu tiên hàng đầu của chúng ta là cái đó, phải không?”

Bị nhắc nhở như vậy, con quỷ cái đành im lặng.

“Đó hẳn là ưu tiên hàng đầu của Ma Vương-sama… và việc thu được thứ đó chỉ có thể thông qua bản khế ước với tên nhân loại kia. Đương nhiên, ta không hề thích bị một tên nhân loại hèn mọn ra lệnh, nhưng ta có thể chịu đựng được vì sự kính trọng sâu sắc dành cho chúa tể của chúng ta, đúng không? Ngay cả khi đó là một chuyện ngớ ngẩn như thế này,” con quỷ đực khẽ vung tay, tạo ra một luồng gió bất ngờ hất tung thi thể của phó thị trưởng vào vách tường, khiến nó nổ tung thành nhiều mảnh vụn.

[IMAGE: ../Images/../img/image.jpeg]

“Thôi nào, chúng ta đã dọn dẹp xong đám rác rưởi. Cái hang động này sắp làm ta phát điên, nên ta sẽ ra ngoài hít thở khí trời. Ngươi có muốn đi cùng không?” Con quỷ đực hỏi với nụ cười, rồi bắt đầu đi theo một con đường khác, không phải lối mà Kyle và nhóm anh đã đi.

Con quỷ cái nán lại thêm một lát, nhưng cuối cùng cũng đi theo con đường đó.

Chẳng rõ đã bao lâu kể từ khi hai con quỷ đó rời đi, nhưng sau khi xác nhận không còn nguy hiểm, Kyle ra hiệu cho mọi người rằng họ có thể di chuyển trở lại. Ngay lập tức, những tiếng thở phào nhẹ nhõm vang lên từ tất cả.

“Thật là một tình huống mà tôi thà không bao giờ phải trải qua lần nữa…” Urza thở hổn hển nhận xét.

“Đứng im thôi mà tôi cũng toát cả mồ hôi.” Lieze lau mồ hôi trên trán.

Cô không chỉ cảm thấy áp lực từ sự hiện diện của kẻ khác, mà còn trực tiếp cảm nhận được sức ép từ lũ quỷ trên da thịt mình.

“Tên đó nói chuyện kiểu gì mà sởn gai ốc thật… Hắn chắc chắn là loại ghê gớm. Trông chẳng giống vẻ ngoài chút nào.” Seran mang lòng thù địch với con quỷ kia vì một lý do khác.

“Dù sao đi nữa… cố gắng giữ cho càng nhiều con người sống sót càng tốt… Tôi nghe nói Ma Vương hiện tại đang cố duy trì hòa bình, nhưng đó là một điều kỳ lạ khi nghe thấy. Hồi tôi còn ở Zaales, chuyện như vậy là không thể tưởng tượng nổi.” Shildonia thốt lên với vẻ mặt phức tạp.

“Nhưng ít nhất hắn cũng khá lắm lời, nhờ vậy mà chúng ta đã thu thập được một số thông tin quý giá.”

Cụ thể là mục tiêu chính của chúng là thu thập thông tin, và chúng muốn có được một vật phẩm nhất định. Để đạt được điều đó, chúng đã hợp tác với thị trưởng.

“Ngoài ra, còn có vị trí của thị trưởng và Gazas nữa.”

May mắn thay, cả hai người họ đều không có thi thể trong ngọn núi xác chết khổng lồ này. Thật tiện lợi, giờ đây khi lũ quỷ đã biến mất, nhóm của Kyle theo lối đi mà hai con quỷ kia vừa tới để tiến vào.