TS Medic's Battlefield Diary

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thiên Đường Ngày Tận Thế

(Đang ra)

Thiên Đường Ngày Tận Thế

须尾俱全 - Tu Vĩ Câu Toàn

Nhưng cô không ngờ rằng vẫn còn những nguy hiểm lớn hơn đang chờ cô trên con đường phía trước. Bởi vì Lâm Tam Tửu đột nhiên phát hiện ra rằng thế giới đã trở thành một địa ngục tận thế nóng bỏng.

69 1067

I Am Sought After by Everyone in a Different World Where the Power and C*astity of Men and Women Are Reversed

(Đang ra)

I Am Sought After by Everyone in a Different World Where the Power and C*astity of Men and Women Are Reversed

タジリユウ

Tôi tiếp xúc mọi người trong khi cố gắng che giấu sự thật rằng công việc của tôi là một 『Thánh nam』, nhưng những người xung quanh dần dần bắt đầu tôn kính tôi…

2 5

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

263 5085

Arc 8 - Kì tích Argalia - Chương 148

Cuối cùng, tôi chỉ là một chỉ huy đại đội trên danh nghĩa và chỉ chịu trách nhiệm đào tạo tân binh.

Chỉ là một nhân vật tuyên truyền theo chiều tin đồn “Lucky Carry”.

Tuy nhiên, tôi hiểu ý kiến cho rằng không được đào tạo làm sĩ quan thì không thể được giao quyền chỉ huy.

Không đời nào một người như tôi, phụ thuộc vào Trung sĩ Gavel ngay cả về giấy tờ, có thể đảm nhiệm được nhiệm vụ chỉ huy chiến đấu thực tế.

Hơn nữa, đào tạo tân binh là một công việc rất quan trọng.

Đào tạo tân binh để tránh bị thương sẽ hiểu quả hơn thiết lập một hệ thống điều trị nhiều.

Theo nghĩa đó, vai trò của tôi luôn là “cứu người”.

Tôi phải vừa duy trì sĩ khí của binh lính, vừa đảm bảo họ được huấn tuyện toàn diện.

Đây không phải là một nhiệm vụ dễ dàng.

Tôi phải đối mặt với nhiệm vụ khó khăn này một thời gian.

“Đằng trước… Thẳng! Bước đều… Bước!”

“Vâng, thưa ngài!”

Dưới ánh bình minh, bên cạnh trại lính.

150 thành viên của Đại đội du kích Touri nuốt cơn ngáp lại khi xếp hàng.

“Ai sẽ bắn hạ bọn Flamel cặn bã?”

“Là Chúng tôi! Thưa ngài!”

“Ai sẽ chôn bọn lợn Aerys xuống đất?”

“Là Chúng tôi, thưa ngài!”

“Tốt, để xem bọn mày làm được không. Trước tiên, squat hai phút!”

“Vâng, thưa ngài!”

Theo lệnh, họ hô to và bắt đầu squat tại chỗ.

Với giọng nói ồ ồ, những người đàn ông hăng hái di chuyển cơ bắp mạnh mẽ.

“Mày làm chậm quá! Có chịu cố gắng không.”

“Xin lỗi, thưa ngài!!”

“Cái tư thế tệ hại này là gì? Đến chó cũng không cắn nổi cái mông thảm hại đó!”

“Vâng, tôi sẽ cẩn thận, thưa ngài!”

“…”

Ở giữa là một người đàn ông to lớn, lực lưỡng với bộ râu rậm và khuôn mặt nghiêm nghị, đó là Hạ sĩ Maeve.

Tay cầm một cây dùi cui đen, anh hung tợn cười toe toét và đe dọa những tân binh.

“Tiếp theo, chống đẩy tại chỗ hai phút! Này, anh kia, hạ thấp người xuống nữa!”

“Vâng, thưa ngài!”

“Mày nhấc hông cao quá! Mày định dụ tao bằng cái mông thối của mày à, đồ khốn nạn!?”

“Tôi xin lỗi, thưa ngài!”

Huấn luyện theo kiểu quân đội chắc chắn là rất khó khăn.

Nhưng cả Trung sĩ Gavel và tôi đều không thể điều hành huấn luyện quân sự theo cách này.

Vì vậy, tôi đã nhờ Maeve làm người huấn luyện.

“Maeve, anh thực sự giỏi việc này.”

“Puku.”

Chúng tôi chắc chắn cần một huấn luyện viên để cải thiện chất lượng đào tạo.

Maeve có ngoại hình ấn tượng và kinh nghiệm dày dặn nên anh là sự lựa chọn hoàn hảo cho vai trò này.

“Anh khá thích chuyện này nhỉ, Maeve.”

“Puku!”

Khi tôi yêu cầu anh làm huấn luyện viên, Maeve đã vui vẻ nhận lời và nói rằng anh ta luôn muốn thử vai trò này.

Có lẽ khá giải trí đối với anh ta.

“Nào, hô to lên, một, hai! Một, hai!”

“Một, hai! Một, hai!”

Verdi cho biết sẽ có một thời gian đào tạo.

Vì vậy, trước tiên, tôi muốn đảm bảo rằng những tân binh có đủ sức mạnh thể chất để huấn luyện.

“Thiếu úy Touri cũng đang quan sát đấy! Đừng có lơ là, lũ ngốc!”

“Vâng, thưa ngài!”

“Cứ tiếp tục.”

Nhân tiện, tôi không tham gia buổi huấn luyện. Thay vào đó, tôi sẽ giám sát và đảm bảo không ai lười biếng.

Tôi cũng muốn tham gia, nhưng mấy người cứ bảo tôi là cần phải có người giám sát nên tôi đành phải làm theo.

“Puku.”

“…”

Với tư cách là thành viên của đội y tế, Argie đã túc trực bên cạnh trong khi những người lính tập luyện.

Cô ấy trông rất vui khi biết mình không phải tham gia khóa đào tạo.

“Tôi cũng muốn tham gia…”

“Puku puku.”

“Ít nhất thì tôi và cô có thể cùng nhau tập luyện vào buổi chiều, Argie ạ.”

“Puku!?”

Không như Argie vô tư lự, tôi quan sát những tân binh đang tập luyện với ánh mắt vô hồn như cá chết.

Tôi ghen tị với họ vì có thể thỏa sức đổ mồ hôi trong làn gió mát dễ chịu.

“Mày đang chế giễu tao đấy à, đồ khốn?!”“

“Gwah!”

“Ah, một người bị thương.”

Buổi sáng này chỉ có một người bị thương.

Người lính này bị Maeve bắt gặp đang lười biếng trong khi huấn luyện và bị đánh.

“Đau quá… Răng tôi gãy rồi…”

“Argie, đến giờ làm việc rồi.”

“Puku.”

“Này, làm ơn làm việc đi.”

Tôi giục Argie chữa trị cho người lính bị thương, nhưng cô ấy quay đi và nằm xuống.

Cô y tá này thực sự không có động lực để làm việc.

“…Vậy thì, anh lính, hãy đến đây.”

“Ồ, vết thương đang lành lại.”

Như thường lệ, Maeve không giỏi kiềm chế và chấn thương khá nghiêm trọng.

Phép thuật chữa lành không phải là toàn năng, vì vậy tôi sẽ rất cảm kích nếu anh ấy có thể kiểm soát sức mạnh của mình tốt hơn.

Cứ thế, Đại đội Du kích Touri ngày qua ngày tập luyện.

Sau đó, binh lính sẽ được điều chuyển căn cứ khi họ đạt đến một trình độ nhất định trong khi thực hiện các nhiệm vụ an toàn như “nhiệm vụ vận chuyển hàng hóa” và “chiếm đóng khu vực không người”

Có vẻ như còn có những “đơn vị huấn luyện” khác ngoài chúng tôi, và tất cả đều dưới sự chỉ huy của Verdi.

Austin cuối cùng đã bắt đầu tập trung vào việc đào tạo tân binh.

“Tôi nghe nói Đại tá Henri sắp phát động một chiến dịch lớn.”

“Chúng ta lại phải tiếp tục chiến đấu sao?”

Giữa lúc đó…

Quân đội miền Nam, do Đại tá Henri chỉ huy, bắt đầu chạy vội qua căn cứ.

Nhìn thấy điều này, những người lính suy đoán rằng một chiến dịch quy mô lớn khác sắp bắt đầu.

“Chúng ta cũng sẽ bị phái đi sao?”

“Không thể nào. Chúng nào chỉ là đơn vị tuyên truyền thôi.”

“Có tin đồn rằng rất có khả năng chúng ta cũng sẽ được triển khai.”

“Thật chứ?”

Ngay cả tôi cũng không được biết Đại tá Henri đang có kế hoạch gì.

Tôi chỉ mơ hồ nghĩ rằng, “Bern đang có âm mưu gì đó.”

Và rồi, vào cuối thu…

Lực lượng của Austin cuối cùng đã tiếp tục cuộc xâm lược vào Pari, thủ đô của Flamel.

Phe của Renvel, bao gồm cả chúng tôi, đang đóng quân tại mỏ để ổn định tiền tuyến.

Trong lúc đó, Đại tá Henri và Bern được kỳ vọng sẽ lãnh đạo quân đội chiếm thành công lãnh thổ Flamel

Renvel đã đề xuất một chiến lược xâm lược chi phí thấp tập trung vào các cuộc tấn công bằng khí độc, nhưng chiến lược này không được chấp thuận trong cuộc họp, khiến ông phải ở lại.

Chúng ta chỉ có thể thắng Sabbath từ trước tới nay phần lớn dựa vào Quân đội miền Nam do Bern lãnh đạo

Không giống như Quân đội Trung tâm, vốn đã mất hầu hết Ace, Quân đội miền Nam vẫn còn nhiều Ace.

Có ông Zafqua, thợ thủ công “Shield”, Trung sĩ Rydelt, chiến sĩ xung kích mạnh mẽ, và Thiếu úy Reitalyu, quân y “Tử thần”, tất cả tạo nên đội quân toàn sao thuộc Quân đội miền Nam.

Mặt khác, người duy nhất có thể được gọi là Ace của Quân đội Trung tâm là thiếu tá trẻ thiên tài Verdi.

Xét về số liệu đơn giản, Quân đội miền Nam có 30.000 quân so với 20.000 quân của Quân đội Trung tâm.

Về cả nhân lực và tài năng, lực lượng chủ yếu của chúng ta là Quân đội miền Nam.

Bern Valou, người chỉ huy Quân đội miền Nam, là quái vật vĩ đại nhất của thời hiện đại.

Nếu chúng ta xâm chiếm nội địa Flamel, chúng ta không thể hy vọng có lực lượng nào mạnh hơn Quân đội miền Nam.

Renvel rõ ràng rất bực bội khi được lệnh ở lại tiền tuyến mỏ.

Austin tin rằng Quân đội miền Nam sẽ dễ dàng chiếm được thủ đô Pari.

Và ông nhận ra rằng chiến tranh sẽ kết thúc một khi chiếm được Pari.

Là một sĩ quan quân đội, hẳn ông cảm thấy không hài lòng khi không được tham gia vào trận chiến quyết định cuối cùng này.

Khi mùa đông đến, Quân đội Austin bắt đầu cuộc xâm lược.

Có một số lý do khiến chúng tôi phải đợi đến mùa đông mới bắt đầu chiến dịch.

Đầu tiên, chúng tôi đang chờ hàng tiếp viện đến từ ngày Sabbath.

Mặc dù chính quyền Sabbath hiện tại từ chối gửi quân tiếp viện, nhưng họ vẫn cung cấp viện trợ.

Khoảng một năm đã trôi qua kể từ cuộc cách mạng và tình hình trong Sabbath dần dần ổn định.

Mặc dù vẫn còn thiếu lương thực, nhưng việc giảm giao tranh đã dẫn đến tình trạng dư thừa vũ khí và đạn dược.

Họ đã viện trợ những vật tư quân sự dư thừa này và một số đồ xa xỉ như một biểu tượng của thiện chí.

Thứ hai, Flamel vẫn ấm áp ngay cả trong mùa đông.

Trong khi gần như không thể tác chiến tại Sabbath trong mùa đông, Flamel lại có nhiệt độ đủ để hành quân.

Quan trọng nhất là khi mùa thu hoạch kết thúc, thực phẩm đã được dự trữ tại các ngôi làng của Flamel.

Ở Flamel, lúa mì được thu hoạch vào mùa thu.

Bằng cách tấn công họ ngay sau vụ thu hoạch, chúng tôi có thể kiếm được lương thực tại địa phương trong khi hành quân về thủ đô.

Mặt khác, nếu kho dự trữ của nông dân bị lấy đi, họ sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chết đói.

Khi nghe tin về cuộc xâm lược của Quân đội Austin, các ngôi làng ở Flamel đã thể hiện ý chí kháng cự kiên quyết.

Chính quyền Flamel đã áp dụng khẩu hiệu “mỗi công dân là một chiến sĩ” và kêu gọi các ngôi làng tiến hành các cuộc phản công quyết liệt.

Như người xưa có câu, con giun xéo lắm cũng quằn.

Kể cả đối thủ là nông dân thì cũng không thể coi thường họ khi họ đang chiến đấu để giành giật sự sống.

Austin sẽ cần phải tiếp tục chiếm nhiều ngôi làng để duy trì cuộc chiến.

Vậy Bern Valou, người phản đối các cuộc tấn công bằng khí độc vì “quan điểm nhân đạo”, đã thực hiện loại xâm lược nào?

Hắn cung cấp cho họ thức ăn, nước uống và đàm phán để họ đầu hàng.

Thật khó tin, nhưng Bern đã thành công trong việc chiếm đóng mà không đổ máu thông qua thương lượng mà không cần phải cướp bóc.

Tôi tự hỏi liệu hắn có vô tình té giếng không hay hay hắn ta tự dưng nhặt được lương tâm.

Trước tiên, hắn ta lấy lương thảo ở đâu mà không phải cướp bóc?

Sự thật là…

“Cứ bắn chúng đi.”

Bern đã đi trinh sát các ngôi làng để đánh giá xem liệu họ có thể kháng cự hay không.

“Không giống như các anh, người dân ở ngôi làng đó đã từ chối bàn tay chúng tôi đưa ra.”

“Các anh có thể tiếp cận bọn họ và trà trộn.”

“Xin hãy cho chúng tôi mượn sức mạnh để có một giải pháp hòa bình.”

Chiến lược mà Bern chọn khá đơn giản.

Những ngôi làng “không vũ trang” bị thảm sát và tài nguyên của họ bị cướp đoạt.

Những ngôi làng được “vũ trang” buộc phải tuyên thệ trung thành bằng cách sử dụng các nguồn tài nguyên cướp được làm mồi nhử.

“Austin là đồng minh của anh. Chắc hẳn anh cũng là đồng minh của Austin, phải không?”

“Những người trong làng đó là kẻ thù. Chính họ đã tìm cách gây ra xung đột này với chúng ta.”

“Giờ thì tùy các anh. Các anh sẽ giết hết dân làng đó—”

Hắn ta đối xử tử tế với những người nông dân có ý chí phản kháng mạnh mẽ để giành được sự ủng hộ của họ.

Ngay cả những người nông dân có vũ trang và sẵn sàng chết cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đầu hàng khi phía Austin nhẹ nhàng thuyết phục họ.

Họ cầm vũ khí vì họ không muốn chết và muốn bảo vệ gia đình mình.

Nếu đầu hàng đồng nghĩa với việc họ sẽ không bị cướp và được bảo toàn mạng sống, họ đã ngoan ngoãn giao nộp những ngôi làng khác.

Quân đội Austin đã giữ lời hứa và không làm hại dân làng.

Những người có thể nói tiếng Flamel đóng vai trò là người phiên dịch và họ thậm chí còn cùng nhau uống rượu.

Những người nông dân, cảm thấy oán giận chính quyền Flamel vì không bảo vệ họ và biết ơn cách đối xử của Austin, đã chấp nhận.

Austin chỉ yêu cầu họ một điều duy nhất.

Đó là để những thanh niên trong làng đi theo quân đội với tư cách là “cộng tác viên dân sự”.

“Làm tốt lắm, thật là xuất sắc. Kẻ thù của chúng ta đã bị tiêu diệt.”

Những người cộng tác dân sự về cơ bản là lực lượng dân quân.

Bern đã sáp nhập “Đội quân Nông dân Flamel” vào Quân đội Austin.

Họ phải tự cung cấp vũ khí và lương thực từ kho dự trữ của mình nên Austin không phải trả một xu nào.

Hơn nữa, những người cộng tác dân sự phục vụ trong quân đội không thể chống lại Austin.

Vợ con họ bị bỏ lại ở làng và bị bắt làm con tin.

“Chúc mừng. Anh đã làm rất tốt khi giết được kẻ thù.”

“Bây giờ các anh là những công dân Austin của chúng tôi.”

“Chào mừng đến với Austin.”

Bern rất xảo quyệt trong việc tẩy não dân làng Flamel.

Hắn ta chủ động ra lệnh cho cộng tác viên dân sự tấn công các ngôi làng gần đó.

Bằng cách bắt gia đình họ làm con tin và buộc họ phải giết những người đồng hương Flamel của mình, hắn đã đảm bảo rằng họ sẽ không phản bội hắn.

Những kẻ đã những ngôi làng Flamel khác sẽ không thể không tiến lên như đồng minh của Austin.

Và cứ thế, những cộng tác viên dân sự đã đóng vai trò tiên phong trong cuộc xâm lược, thực hiện nhiều cuộc đột kích ở nhiều nơi khác nhau.

Trong thời gian đó, phần lớn thương vong là những cộng tác viên Flamel.

Số lượng cộng tác viên dân sự tăng lên theo bước tiến quân.

Với Austin thì lực lượng dân quân này là một tài sản vô giá khi đang thiếu nhân lực.

Bern đã bổ sung sức mạnh quân sự trong lãnh thổ của kẻ thù.

Những cộng tác viên dân sự cũng đóng vai trò quan trọng trong việc thuyết phục các ngôi làng tiếp theo.

Thực tế là lực lượng dân quân vẫn còn sống là bằng chứng cho thấy rằng, “nếu đầu hàng, bạn sẽ sống sót”.

Những người cộng tác dân sự đều ca ngợi Austin bằng tiếng Flamel.

Bị thuyết phục, các ngôi làng lần lượt đầu hàng.

Nhờ vậy, Quân đội Austin nhận thiệt hại không đáng kể và tiến gần tới thủ đô Pari.

Chính quyền Flamel không có cách để chống lại chiến lược này.

Họ không có nguồn lực để bảo vệ các ngôi làng nông thôn.

Lực lượng Đồng minh đã lên kế hoạch cho một trận chiến quyết định ở thủ đô và đã xây dựng các vị trí phòng thủ vững chắc.

Họ đã bỏ rơi những ngôi làng nông thôn, nghĩ rằng sẽ rất may mắn nếu kẻ thù lãng phí đạn dược vào họ.

Họ không bao giờ tưởng tượng được rằng các làng quê sẽ đầu hàng và gia nhập phe địch.

Vào thời điểm này, kết quả của cuộc chiến đã gần như được định đoạt.

Bern Valou đã khôn ngoan chiếu hết Flamel.

Vào thời điểm này, có lẽ hắn tin rằng chiến thắng của Austin đã được đảm bảo.

Việc thành lập các ngôi làng thân Austin rõ ràng là một hành động hướng tới thời kỳ hậu chiến.

Hơn nữa, còn có dấu vết cho thấy Bern đã cố gắng liên lạc với các tổ chức chống chính phủ Flamel trong quá trình tiến công.

Có lẽ hắn cũng đang hình dung ra một kịch bản tương tự như cuộc Cách mạng Sabbatian dành cho Flamel.

Nhưng không phải mọi việc lúc nào cũng diễn ra theo đúng kế hoạch.

Như Bern Valou nổi lên để đáp trả Sylph Nova.

Như Remi Ulyakov đã nắm bắt cơ hội để lật đổ chế độ Sabbath giữa lúc hỗn loạn.

Vào những thời điểm chuyển giao của lịch sử, luôn có những “anh hùng” cưỡi trên ngọn sóng thời đại và xuất hiện như một vì tinh tú.

Vào cuối năm, một nhân vật như vậy lại xuất hiện trên sân khấu.

Một đứa con của số phận sánh ngang với Bern và Sylph, và là người cuối cùng của thời đại này.

Tuy nhiên, anh ta không phải là người có tài năng quân sự.

Anh ta chỉ là một chàng trai đẹp trai trong đoàn kịch, có tài ca hát và diễn xuất.

Và anh ấy là người đã từng là đồng chí của tôi.

Những người ở thế hệ sau khi nghe về cuộc đời của anh sẽ nói:

“Ông ấy thực sự là nhân vật chính của Flamel.”

Từ nhỏ, anh đã rất khỏe mạnh và chưa từng thua cuộc ẩu đả nào.

Anh cũng rất thông minh, tốt nghiệp thủ khoa tại một trường đại học địa phương danh giá.

Hơn nữa, anh ấy đẹp trai và có tài diễn xuất, trở thành ngôi sao trong một đoàn kịch.

Không có điều gì anh nghĩ đến mà anh không thể thực hiện được.

Với thành tích thành công như vậy, anh ta tin rằng mình là “nhân vật chính của thế giới này”.

Nguyên tắc anh luôn rất đơn giản.

Hành động đó có phù hợp với nhân vật chính của câu chuyện hay không?

Quan trọng là thế.

Cho dù nguy hiểm đến đâu, nếu đó là điều nhân vật chính nên làm, anh ta cũng có đủ can đảm để làm mà không do dự.

Anh không bao giờ hành động vì lợi ích cá nhân, luôn hành động như nhân vật chính trên sân khấu.

Vì vậy, có lẽ việc anh được gọi là “anh hùng” là điều tất yếu chứ không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên.

“Những con quỷ ở Austin đang tới.”

Anh ta sắp đối đầu với Quân đội Austin khi họ tiến quân đến ngôi làng anh ta sống.

Anh ta chạy khắp nơi để diễn thuyết và tập hợp mọi người.

“Hỡi đồng bào của tôi. Những người đồng chí mang trong mình linh hồn rực lửa của Flamel. Ngày chúng ta vùng lên đã đến.”

Giọng nói của anh rất nam tính và tuyệt đẹp, vang vọng trong tâm trí mọi người với một sự ngọt ngào mê hoặc.

Vẻ đẹp của anh đã làm say đắm tất cả mọi người, truyền cảm hứng cho những người dân làng đang sợ hãi.

“Tôi sẽ dẫn đầu. Hãy xem tôi giết kẻ thù mà không một vết xước.”

Arunoma Diskens.

Anh vốn là một người tốt bụng và là diễn viên ngôi sao trong một đoàn kịch nổi tiếng.

Một người đàn ông có tinh thần công lý mạnh mẽ và ghét sự gian dối.

Vào thời điểm đó, tôi không có cách nào biết được Arunoma đã trỗi dậy.

Arunoma, người đàn ông tốt bụng, chu đáo và đẹp trai.

Một đồng chí nước ngoài đã giúp chữa thương cho những người lính trong Trung đội Quân y Touri.

Người cấp dưới tội nghiệp của tôi đã bị bỏ tù vì Flamel tham gia vào cuộc chiến.

Đó là tất cả những gì tôi biết về anh ấy.

Sau khi bị trục xuất khỏi quân đội của Austin, anh đã vỡ mộng vì họ đã sử dụng một cô gái trẻ (tôi) làm mồi nhử.

Mặt khác, anh cũng kinh hoàng và tức giận trước cuộc xâm lược cơ hội của Flamel.

Bởi vì đã từng phục vụ bên phe Austin, anh biết Liên minh Flamer-Aerys lời tuyên chiến độc ác như thế nào.

Vì vậy, Arunoma không nhập ngũ vào quân đội nước mình mà trở về quê hương để sống một cuộc sống yên bình.

Trong khi làm nghề chữa bệnh, anh cũng trở thành một “người nổi tiếng” thi thoảng biểu diễn trong các vở kịch.

Khi biết về vụ thảm sát và cướp bóc dân thường trên diện rộng của Quân đội Austin, anh đã quyết định hành động.

“Mặc dù tôi thông cảm với Austin và cho họ mượn sức mạnh của mình, nhưng Quân đội Austin không phải cũng giống như Sabbath sao?”

Nhân vật chính Arunoma không thể bỏ qua đội quân Austin đang hoành hành trong lãnh thổ của Flamel.

Tức giận, anh đã sử dụng sức hút của mình để thành lập một đội quân tình nguyện.

Đội quân tình nguyện, được trang bị súng săn và dụng cụ nông nghiệp, đã đối đầu trực diện với quân xâm lược Austin.

Quan trọng là Arunoma có kinh nghiệm phục vụ trong quân đội Austin.

Anh có một số hiểu biết về chiến tranh chiến hào hiện đại.

Vì vậy, ngay cả khi là một đội quân tình nguyện, họ vẫn có thể xây dựng được một vị trí phòng thủ khá vững chắc.

Hơn nữa, Arunoma còn sở hữu sức hút to lớn với khả năng lãnh đạo mọi người.

Điều này khiến anh trở thành một vị chỉ huy đặc biệt phù hợp.

Sức hút của anh được cho là ngang ngửa với huyền thoại Remi Ulyakov.

Những người nông dân được truyền cảm hứng từ lời nói của Arunoma và quyết tâm chiến đấu đến chết.

Hành động dũng cảm của Arunoma đã thay đổi đáng kể số phận của Flamel.

Bern Valou, “quái vật” do Austin tạo ra, kẻ không biết gì về trái tim con người.

Sylph Nova, “thiên tài” sinh ra từ Sabbath, người đi trên con đường đẫm máu.

Và Arunoma Diskens, “nhân vật chính” bị số phận nghiệt ngã của thế giới tàn khốc này xô đẩy.

Số phận của ba người này sắp trói chặt vào nhau.

-----------------------------

Bớt một đồng chí, thêm một kẻ thù.

Mất nhiều người thân, chất chồng thù hận.

Mất đi lương tâm, lòng đầy sát ý.

Đời khổ hơn chó chính là Touri.