“Chuyến đi về cũng khá nhiều hàng đấy.”
Ngày hôm sau, Đại đội Du kích Touri khởi hành từ Engei với một lượng hàng hóa lớn.
Điểm đến là Tiền tuyến Mỏ, khu vực mà chúng tôi ban đầu đóng quân.
“Puku puku puku puku.”
“Đừng cả gan ăn cắp bất cứ thứ gì đấy. Tôi đã kiểm tra kĩ hàng tồn kho rồi. Nếu mất bất cứ thứ gì, cô sẽ bị xử tử.”
“Pueee?!”
Trên đường đến Engei, hàng hóa chủ yếu là vật tư quân sự, nhưng trên đường về, hàng hóa bao gồm nhiều xa xỉ phẩm như rượu Flamel.
Có lẽ quân lính của Austin đã cướp nó từ người dân Engei.
Vận chuyển hàng hóa cướp được không phải là một nhiệm vụ dễ chịu… nhưng những xa xỉ phẩm sẽ giúp tăng sĩ khí lên khá nhiều.
Tôi cố gắng tự thuyết phục mình rằng việc vận chuyển những mặt hàng này cũng phục vụ cho lợi ích quốc gia.
“Thiếu úy Touri, đã đến giờ báo cáo theo kế hoạch. Chúng ta nên báo cáo tiến độ nhiệm vụ như thế nào?”
“Hãy trả lời rằng mọi việc đều ổn.”
“Đã hiểu.”
Nhiệm vụ trên lúc về vẫn giống như trước: trinh sát nơi ẩn náu tiềm tàng của kẻ thù, xác nhận nơi đó an toàn và tiếp tục hành trình.
Nhiệm vụ vận chuyển phải liên tục trinh sát và xác minh.
“Thiếu úy Touri, trời bắt đầu mưa rồi.”
“Vậy thì hãy kiểm tra tình trạng của mặt đường.”
Lịch trình của nhiệm vụ vận chuyển có thể dễ dàng bị gián đoạn bởi những vấn đề nhỏ.
Ví dụ, mưa làm đất lầy lội có thể làm giảm tốc độ hành quân xuống còn chưa đầy một nửa.
Trong những trường hợp như vậy, cần phải liên tục cập nhật thông tin về trụ sở chính thông qua các điểm liên lạc.
“Trông như một cơn mưa rào thoáng qua. Trời sẽ tạnh trong khoảng một giờ nữa. Dự kiến không ảnh hưởng đến tiến độ.”
“Đã nhận được báo cáo. Để phòng ngừa, hãy cho bộ binh đi trước và kiểm tra tình trạng mặt đường.”
“Đã hiểu.”
Tôi thường xuyên liên lạc với trụ sở và có thể thực hiện nhiệm vụ mà không gặp bất kỳ vấn đề gì.
Đối với nhiệm vụ đầu tiên, mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ đến mức có chút lo lắng.
Tôi đã dự đoán sẽ có một số lỗi hoặc vấn đề phát sinh.
“Tài liệu do Chuẩn úy chuẩn bị rất hoàn hảo. Thực sự là không có khiếm khuyết nào cả.”
“Đúng vậy. Mọi thứ đều được chuẩn bị chu đáo để nhiệm vụ có thể hoàn thành bất kể ai là người chỉ huy.”
“Tài liệu tác chiến nên như vậy. Miễn là không có vấn đề gì phát sinh, bất kỳ ai cũng có thể thực hiện nhiệm vụ, và chỉ cần chỉ huy khi có sự cố bất ngờ xảy ra.”
“Tôi hiểu rồi.”
Tài liệu này sẽ cho phép bạn có thể xử lý bất kì tình huống nào trừ khi có sự cố ngoài dự tính.
Nói thì dễ chứ việc chuẩn bị những tài liệu như vậy không hề dễ dàng.
Tôi rất biết ơn năng lực của Chuẩn úy Gilveli.
“Được thôi, hy vọng là không có chuyện gì xảy ra.”
“Vâng.”
Nhiệm vụ của Đại đội Du kích Touri diễn ra cực kỳ suôn sẻ.
Cho đến hôm nay, ngay lúc này…
“Chúng ta sắp đến nơi rồi. Chuẩn bị trại trước khi trời tối thôi.”
“Vâng.”
Ở hậu trường, khi chúng tôi đang thực hiện nhiệm vụ vận chuyển…
“Cầu cho chúng ta an toàn hoàn thành nhiệm vụ.”
Flamel và Aerys.
Tôi không có cách nào biết Sylph đã và đang mài sắc nanh vuốt của cô ta.
Trên thực tế, vào cùng thời điểm chúng tôi nhận nhiệm vụ vận chuyển, cuộc chiến cũng đã có những bước tiến quan trọng.
Đáng kinh ngạc thay, quân đội Aerys đã huy động thêm hai vạn quân tiếp viện cho Flamel
Vào thời điểm đó, dư luận ở Aerys bị chia rẽ sâu sắc.
Phe chủ chiến và phe chủ hòa đang tranh luận gay gắt tại quốc hội.
Ban đầu, Aerys được thành lập bởi những người nhập cư từ Flamel, vì vậy họ có mối quan hệ chặt chẽ.
Ngoài ra, là một quốc đảo có nguồn tài nguyên hạn chế, Aerys tìm kiếm các thuộc địa trên lục địa.
Vì vậy, khi chiến tranh bùng nổ, quốc hội đã ủng hộ việc tấn công Austin để bảo vệ các thuộc địa.
Tuy nhiên, khi tình hình của Flamel trở nên tồi tệ hơn, một số thành viên đã chuyển sang phe phản chiến.
Chính phủ của Aerys luôn do quốc hội chi phối.
Chính phủ được chia thành thượng viện của giới quý tộc và hạ viện của thường dân, cùng nhau quản lý đất nước.
Mặc dù Aerys có một vị vua, vai trò chính của ông là phê duyệt các quyết định của quốc hội.
Do đó, chính trị của đất nước được quản lý bởi quốc hội.
Khi làn sóng phản chiến ngày càng mãnh liệt, Aerys bắt đầu thu hẹp kế hoạch triển khai quân sự.
Quân Aerys bắt đầu rút khỏi Flamel theo lệnh của quốc hội.
Nhận thấy chiến thắng là gần như không thể, họ rút khỏi Flamel và áp dụng đối thoại hòa bình với Austin.
Tuy nhiên, quyết định này đã khiến các nghị sĩ ủng hộ Flamel vô cùng tức giận.
Những nghị sĩ này hoặc là đến từ Flamel hoặc nhận viện trợ từ các tập đoàn Flamel.
Họ tiếp tục khăng khăng rằng, “sự sụp đổ của Flamel sẽ gây tổn hại rất lớn đến lợi ích quốc gia của chúng ta và chắc chắn phải gửi quân tiếp viện.”
Phe chủ chiến tiếp tục tranh cãi nảy lửa trong quốc hội, và chính sách của Aerys vẫn tiếp tục dao động.
────Đã quá muộn để hòa giải rồi. Chúng ta phải tiếp tục chiến đấu đến cùng.
────Không, vẫn có thể đàm phán. Tiếp tục chiến tranh sẽ khiến mọi thứ trở nên không thể cứu vãn.
Cuộc tranh cãi giữa hai phe vẫn tiếp tục và quốc hội phải rất khó khăn mới đạt được sự đồng thuận.
Khi chính phủ ở trong tình trạng như vậy, quân đội trở nên rối loạn, sự phối hợp giữa lực lượng của Aerys và các quốc gia khác trở nên yếu kém, dẫn đến bế tắc trên tiền tuyến mỏ.
Tuy nhiên, có một tin tức khiến quốc hội của Aerys phải chấn động.
Nhận thấy vẫn còn cơ hội chiến thắng, quốc hội của Aerys đã quyết định tham gia trực tiếp.
Aerys thà để Flamel chiến thắng còn hơn phải đối mặt với thất bại.
Lực lượng tiếp viện cho Flamel đã được chuẩn bị từ lâu.
Việc triển khai chỉ đơn giản bị trì hoãn bởi phe phản chiến.
Nếu những lực lượng này có thể được huy động hiệu quả, Aerys vẫn có thể biến Austin thành một thuộc địa như kế hoạch ban đầu.
Và bằng cách học các chiến thuật hiện đại từ người Austin, Aerys có thể nhanh chóng trở thành một thế lực lớn trên lục địa.
Hơn nữa, Aerys có thể giành được sự ủng hộ đáng kể từ Flamel.
Sau nhiều cuộc thảo luận, cuối cùng Aerys đã đưa ra quyết định huy động hai vạn quân tiếp viện.
Tin tức về sự tiếp viện của Aerys ngay lập tức được công bố khắp Flamel.
Hai vạn binh lính Aerys được chào đón bằng tiếng reo hò khi họ vượt biển và đổ bộ lên đất liền Flamel.
Họ được chào đón nồng nhiệt như những anh hùng sẽ bảo vệ đất nước khỏi quân xâm lược Austin.
Các phóng viên đổ xô đến cảng nơi quân đội của Aerys đổ bộ, và vẻ ngoài trang nghiêm của họ được đưa lên trang nhất các tờ báo của Flamel.
Người dân Flamel vui mừng, tin rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi khi quân tiếp viện đã đến.
Tuy nhiên, khi các chỉ huy liên quân nhìn thấy bài báo, họ đã rất tức giận.
Bởi vì…
“Cái gì? Quân đội Aerys đang di chuyển à?”
“Có một bức ảnh cho thấy quân đội Aerys đang đổ bộ!”
“Xác minh tính xác thực ngay lập tức.”
Bài báo đã giúp Bộ Tổng tham mưu Austin phát hiện ra sự hiện diện của quân tiếp viện.
Địa điểm mà Quân đội Aerys đổ bộ có vị trí chiến lược nhằm đe dọa Engei, một tuyến đường tiếp tế quan trọng cho Quân đội miền Nam Austin.
Nếu họ có thể chiếm lại Engei, lực lượng Austin đang tiến quân sẽ bị cắt đứt khỏi tuyến tiếp tế và phải đối mặt với nguy cơ bị tiêu diệt.
Một cuộc đột kích vào đây sẽ là đòn quyết định.
Một cuộc đổ bộ tựa phép màu của một đội quân nước ngoài là không thể lường trước
Nếu hai vạn quân tiếp viện này có thể đổ bộ mà không bị Austin phát hiện thì đó có thể là một đòn xoay chuyển tình thế.
Tuy nhiên, trong một diễn biến không may, Flamel đã vô tình tiết lộ kế hoạch bí mật của họ thông qua chính phương tiện truyền thông của mình.
Hai vạn quân tiếp viện này đáng lẽ là “vũ khí bí mật” của phe Đồng minh chống lại Austin.
Họ chính là quân bài chủ mà Aerys sau nhiều nỗ lực cuối cùng đã huy động được.
Bằng cách công khai tung hô vũ khí bí mật này, giới truyền thông đã vô tình khiến quân đội phải đối mặt với những khó khăn đáng kể.
Các tờ báo không có ý định xấu; họ chỉ muốn truyền bá tin tốt lành.
Vấn đề chính là Flamel đã quá tắc trách khi không bảo vệ bí mật quân sự.
Nhờ vào bài báo ngu ngốc này, Austin đã may mắn thoát khỏi thảm họa─
Hoặc họ hy vọng như vậy.
Tuy nhiên, số phận rất lạ kì.
Nhờ bài báo ngu ngốc này, Austin đã mắc phải một sai lầm nghiêm trọng.
“…Đã hiểu.”
Chúng tôi nhận được thông tin về “lực lượng tiếp viện của Aerys đang đến” khi chúng tôi đang trên đường trở về sau nhiệm vụ vận chuyển.
Tôi nhận được điện đàm khẩn từ Verdi thông báo rằng đang có tình trạng khẩn cấp quốc gia.
Nhiệm vụ vận chuyển đã bị hủy bỏ và chúng tôi được lệnh quay trở lại Engei và gia nhập lực lượng phòng thủ.
Chúng tôi phải thiết lập một mạng lưới phòng thủ ở Engei dưới sự chỉ huy của Verdi.
“Nội dung thông báo của Thiếu tá Verdi là gì?”
“… Có vẻ như một trận chiến lớn quyết định cục diện chiến tranh sắp diễn ra. Dường như chúng ta cũng sẽ tham chiến.”
“Thật ư”
Tôi ngay lập tức chuyển thông tin này cho phó chỉ huy của tôi, Trung sĩ Gavel.
Chúng tôi sẽ phải đối mặt với hai vạn quân Aerys ở Engei.
Dường như trận chiến sẽ diễn ra dưới hình thức chiến tranh chiến hào. Do đó, cần phải có phối hợp chặt chẽ giữa các trung đội.
Chúng tôi cần phải xem xét kỹ lưỡng và củng cố đội hình của mình khi vẫn còn thời gian.
“Cuối cùng thì cũng đến… một cơ hội lớn!”
“Trung sĩ Gavel.”
“Tôi sẽ làm được, lần này tôi sẽ cho họ thấy. Tôi sẽ khiến ông nội và Thiếu tá Verdi công nhận tôi!”
Trung sĩ Gavel nhìn lên bầu trời và hét lên.
Trong mắt anh tràn đầy tinh thần chiến đấu.
“Chúng ta có thể sẽ tham chiến trong chiến hào xung quanh Engei. Có vẻ như Trung sĩ Gavel sẽ hỗ trợ tôi chỉ huy phòng tuyến.”
“Hiểu rồi.”
“Trong khi chúng ta phòng ngự tại Engei, Thiếu tá Bern sẽ có thể chiếm được thủ đô, đưa chúng ta đến chiến thắng.”
“Cuối cùng cũng đến lúc có cơ hội lập công lớn. Tôi trở thành một chiến binh thực thụ.”
Tôi mỉm cười gượng gạo trước sự nhiệt tình của Trung sĩ Gavel.
Và rồi, tôi quyết định đối mặt với “trận chiến thực sự” đột nhiên xuất hiện trước mắt tôi.
“Sẽ ổn thôi. Tôi đã trải qua chiến tranh chiến hào nhiều lần rồi. Tôi sẽ có thể chỉ huy hiệu quả.”
“Thiếu úy Touri?”
“Tôi sẽ không phạm bất kỳ sai lầm nào. Cho dù không thể cứu sống tất cả mọi người, tôi cũng sẽ đảm bảo càng nhiều người sống sót càng tốt.”
Tôi sẽ không mắc phải sai lầm đáng xấu hổ là thất bại do thiếu tầm nhìn xa, như tôi đã từng.
Người chỉ huy phải chịu trách nhiệm về mạng sống của tất cả cấp dưới.
Lần này, tôi sẽ chứng minh rằng tôi có khả năng lãnh đạo như một đại đội trưởng.
“Xin hãy cho tôi mượn sức mạnh của anh, Trung sĩ Gavel.”
“Tất nhiên rồi!”
Mặc dù chúng tôi đột nhiên bị cuốn vào ngọn lửa chiến tranh, nhưng chúng tôi không hề bị dao động.
Thay vào đó, chúng tôi quay trở lại Engei với quyết tâm cao độ, như thể chúng tôi đã háo chờ đợi cơ hội này từ lâu.
…….
………….
Tối hôm đó
“Đây là một vấn đề khẩn cấp.”
Một tin nhắn khẩn từ Verdi.
“Quân đội miền Nam Austin đã không thể đến được thủ đô Flamel và đã bị đánh bại bởi một nhóm dân quân. Đại tá Henri tử trận, và Thiếu tá Bern trọng thương và đang nguy kịch.”
Nội dung không thể tin được.
Tôi đã phải đọc đi đọc lại tin nhắn hai hay ba lần để hoàn toàn hiểu được tình hình.
“Tôi nhắc lại, Quân đội miền Nam Austin đã bị đánh bại và phải rút lui─”
Bern Valou.
Người được ca ngợi như anh hùng của Austin và là chiến lược gia vĩ đại nhất thế kỉ.
Tôi nhận được thông báo rằng anh ta bị đánh bại bởi không gì hơn một nhóm dân quân, không phải lực kượng chính quy Flamel.
“Ah, ahh…”
“Chuyện gì thế, thưa Thiếu úy Touri?”
Nếu đến cả hắn ta còn bị tước đi chiến thắng, còn lại cái gì cơ chứ?
Chuyện quái gì có thể xảy ra ở Flamel thế, khiến cả Bern Valou cũng thất bại?
“Không thể nào… Đây không nên là sự thật…”
“Này, cô có ổn không?”
Dưới bầu trời sao, tôi thấy…
“Là cô sao, Sylph Nova─”
Tôi thấy cô gái thiên tài da trắng muốt ấy cười nhạo tôi.
------------------------------
...
RIP