Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

32 50

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

12 51

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

34 315

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

378 3356

Toàn truyện - Chương 17: Ngày hè yên tĩnh

Trong quán lẩu nhỏ.

"Hây, nhìn xem, thằng ngốc kia kìa."

Khi Lộ Mãn và Cố Gia Nhi vừa thanh toán xong chuẩn bị rời đi thì một giọng nói chói tai vang lên trong quán.

Lộ Mãn và Cố Gia Nhi nhìn theo hướng phát ra âm thanh, không xa có một đôi nam nữ đang ăn.

Chàng trai ngồi dạng chân dáng vẻ vô cùng bất lịch sự, chân trái không ngừng nhịp như thể đang đạp máy may đến bốc khói.

Có vẻ như muốn thể hiện bản thân trước mặt bạn gái nên gã đàn ông chỉ ngón trỏ vào Lộ Mãn.

"Học sinh Trung học Phổ thông thì sao? Mặc đồ cũ rích chẳng phải cũng ra đường lừa người được à?"

"Người ta không cẩn thận, dễ bị lừa lắm."

"Đừng nói nữa." Cô gái đi cùng liếc nhìn bên này rồi ngăn lại, "Người ta nghe thấy đấy."

"Nghe thấy thì sao. Loại lừa tiền này, lừa được hai chục tệ là đủ ăn uống cả ngày rồi, còn thằng kia ngốc nghếch đưa cho người ta hơn hai trăm tệ. Đúng là đồ ngu."

"Này." Giọng Cố Gia Nhi lạnh lùng, đôi mắt phủ một tầng không vui, "Ăn nói cho cẩn thận, người ta ngốc hay không anh biết rõ vậy hả? Chẳng lẽ anh là con trai người ta à?"

"Hây?" Gã đàn ông tức giận quay người lại.

Cô gái xinh đẹp này, hắn đã lén nhìn trộm từ lâu rồi.

Cô nói cười vui vẻ với Lộ Mãn, cử chỉ đoan trang, giọng nói dịu dàng, quả thực là một tiểu thư khuê các không chê vào đâu được.

Vậy mà lại mạnh mẽ đáp trả hắn như vậy.

Hắn càng nghĩ càng thấy bất công. Mẹ kiếp, gái xinh thế này dựa vào cái gì mà bênh vực thằng ngốc kia, làm thế nào mà thằng ngốc kia lại có được cô ta chứ.

Cô gái đi cùng hắn vô cùng xấu hổ vội xin lỗi Lộ Mãn và Cố Gia Nhi: "Xin lỗi nhé, mọi người đừng để bụng."

"Gia Nhi, không cần để ý đến hắn."

Lộ Mãn nhẹ nhàng nắm tay cô. Loại người này nếu biết chút lễ phép thì đã không hỗn xược trêu chọc người khác trước mặt như vậy. Không đáng để tức giận với hắn, ai nóng nảy trước thì người đó thua.

Lộ Mãn thầm cảm thán một câu, hai chị em nhà này đúng là song sinh.

Hôm qua đi cùng Cố Linh Y gặp phải tình huống tương tự, vì anh mà chị gái như con nhím nhút nhát cũng sẽ xù gai mềm mại của mình lên phản kích; còn em gái Cố Gia Nhi thì là một con thú nhỏ nanh vuốt sắc bén có thể lập tức xông lên tấn công đối phương.

Lộ Mãn cười với cô gái kia: "Anh bạn, mắt nhìn bạn gái của anh rất tốt, tiếc là những thứ khác thì không được tinh tường cho lắm."

"Mày là cái thá gì!" Gã đàn ông bị một câu nói chọc giận, "Lông mày còn chưa mọc hết mà dám lên mặt dạy đời. Tao nói cho mày biết, hai trăm tệ của mày đến một góc cũng đừng hòng lấy lại!"

Lộ Mãn cười cười, đã vội rồi sao? Ngồi phịch lên cây xương rồng——mông (định lực) không ổn rồi.

Lộ Mãn cũng không trực tiếp tranh cãi với hắn. Không hiểu rõ nội tình mà tùy tiện xen vào chuyện của người khác, tên khốn nạn này còn dám lên mặt dạy đời.

Anh nhấc hai túi nilon trong suốt đựng đồ ăn từ bên cạnh nồi lẩu nhỏ mà Triệu Hồng vừa ăn mì.

Một túi đựng nước dùng, một túi đựng muối và các loại gia vị lẩu khác.

"Bát mì của cô ấy, tôi không cho bất kỳ gia vị gì. Một hạt muối cũng không."

Gã đàn ông nghe vậy, suy nghĩ vài giây thì hiểu ra ý của Lộ Mãn. Sắc mặt hắn trở nên khó coi, lập tức lộ vẻ sợ hãi.

Lộ Mãn nhìn chằm chằm hắn: "Đó là một bát mì sợi luộc suông to tướng, cô ấy ăn hết veo ngay lập tức."

Nói xong, cũng chẳng cần xem phản ứng của hắn, Lộ Mãn nắm lấy cổ tay Cố Gia Nhi và rời đi.

……

Phòng hoạt động của đội bóng đá trường ở lầu hai nhà thi đấu thể thao của Đại học Sư phạm, đi từ cổng Bắc phải băng qua gần hết khuôn viên trường.

Thời đại dịch bệnh sau này các trường Đại học đều lắp cổng kiểm soát để sinh viên quẹt thẻ vào trường. Còn Đại học Sư phạm Tân Hải bây giờ vẫn mở toang cả bốn cổng.

Cư dân Hải Khúc quanh đó, dân văn phòng đi làm có thể tự do ra vào đi dạo trong trường, coi như một công viên để giải khuây.

Lộ Mãn và Cố Gia Nhi đi dọc đường nhìn sinh viên trong trường tràn đầy sức sống tuổi trẻ, thỉnh thoảng gặp những cặp vợ chồng trẻ dắt con nhỏ hoặc những đôi vợ chồng già sánh bước bên nhau.

Gió chiều ấm áp lướt qua mang theo chút hơi lạnh giữa cái nóng hừng hực khiến lòng người thư thái.

Tuy có một đoạn nhạc đệm không vui nhưng Cố Gia Nhi nhanh chóng quên béng, cô vui vẻ ngân nga hát và ngó nghiêng xung quanh.

"Mùa hè tĩnh lặng, bầu trời đầy sao... Trong lòng có chút nhớ nhung, nhớ nhung khuôn mặt người~..."

Hai tay đan sau lưng, ngón trỏ và ngón giữa của hai tay móc vào nhau lắc lư theo từng bước chân nhỏ của chủ nhân, một dáng vẻ ngoắc tay sau lưng đúng kiểu trẻ con.

Gần đến sân tập phía Đông, bên cạnh là nhà thi đấu thể thao.

Cố Gia Nhi kéo tay áo Lộ Mãn, hỏi: "Anh ơi, nếu họ hỏi chúng ta có quan hệ gì thì anh định trả lời thế nào?"

Lộ Mãn thầm nghĩ trong lòng, còn có thể là quan hệ gì?

Em trước đây là bạn gái cũ khó dỗ không nghe lời, tương lai là em vợ tránh xa một chút chứ sao.

"Hai đứa mình là hàng xóm." Lộ Mãn tùy tiện đáp.

Cố Gia Nhi ở sau lưng Lộ Mãn khẽ véo một cái vào eo anh.

"Á!"

Đột nhiên bị tập kích, Lộ Mãn suýt chút nữa hét lên một tiếng. Anh bất lực nhìn Cố Gia Nhi.

Cái tật thích véo người cấu người của cô nàng này chắc chắn là do Lộ Mãn chiều hư từ hồi Trung học Phổ thông.

Chị gái cô ấy là Cố Linh Y sẽ không...

"Anh ơi, cho anh thêm một cơ hội nữa, nói lại."

Cố Gia Nhi không muốn để người ngoài có ấn tượng mình theo đuổi Lộ Mãn.

Hơn nữa Lộ Mãn bây giờ vô liêm sỉ đến đáng sợ.

Nhỡ đâu anh ta nói "À, bọn tôi chia tay rồi. Đây là bạn gái cũ của tôi nhưng cô ấy cứ bám lấy tôi sống chết không chịu chia tay, haizz thật phiền".

Cố Gia Nhi chắc chắn sẽ nổi điên và đấm bẹp anh ta ngay tại chỗ.

Cố Gia Nhi muốn mỗi người nhường một bước: "Vậy anh nói chúng ta là thanh mai trúc mã, được không?"

Như vậy cũng không cần Lộ Mãn thừa nhận họ là bạn trai bạn gái, nhưng càng không thể nói hai người chỉ là hàng xóm và bạn học.

Thanh mai trúc mã đặt trong bối cảnh xã hội của tiếng Trung hiện đại thì quá mập mờ.

Vô số tiểu thuyết ngôn tình và truyện mạng nữ tần đều diễn giải sự mập mờ này đến cực độ, các loại truyện thanh mai trúc mã liên tục xuất hiện, thậm chí còn có đam mỹ hủ nữ viết truyện thanh mai trúc mã...

Cho nên bốn chữ này lọt vào tai các cô thiếu nữ nghe là biết hai người ít nhiều có chút mờ ám.

Không mờ ám á? Thế thì không gọi là thanh mai trúc mã, thế gọi là hồi bé cùng nhau nghịch đất.

"Không được, cái kiểu thanh mai trúc mã ấy làm tổn hại đến hình tượng độc thân quyến rũ của anh sau khi chia tay đấy." Lộ Mãn thẳng thắn nói.

Cố Gia Nhi nhíu mày tỏ vẻ ghét bỏ. Nhớ lại hôm qua Cố Linh Y còn nói người không có quan hệ huyết thống mà đối tốt với mình là phúc trời ban. Theo cô thấy, Lộ Mãn cùng lắm chỉ là sự khiêu khích mà số phận mang đến cho cô thôi!

"Anh ơi, anh nghĩ kỹ chưa? Còn ai tốt bụng mà thèm để ý đến anh nữa chứ?"

Cố Gia Nhi cố tình thở dài một tiếng: "Haizz, ai đó e là phải trải qua bốn năm sống độc thân rồi, anh ta phải làm sao đây?"

Lộ Mãn khẽ động vẻ mặt hỏi ngược lại: "Gia Nhi, nếu là em không có bạn trai em sẽ thế nào?"

Đương nhiên là em sẽ rất buồn, rất buồn rồi! Tiếng lòng của Cố Gia Nhi gần như đã dâng lên đầu lưỡi.

Nhưng cô nàng được cưng chiều trong tình yêu từ trước đến nay nên tính kiêu ngạo khó mà thay đổi ngay được.

"Có gì đâu, vậy thì em với chị Linh Y ăn uống mua sắm vui vẻ thôi." Cô nghiêng đầu trả lời.

Cô nói cũng là thật. Những việc mà các cặp đôi có thể cùng nhau làm dù là ăn uống vui chơi hay thân mật, hai chị em song sinh các cô cũng thích cùng nhau làm.

"Khéo thật, anh cũng vậy." Lộ Mãn thờ ơ nói, "Cùng chị gái Linh Y, ăn uống mua sắm vui vẻ thôi."

[腚 - 定, chơi chữ đồng âm]