Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

32 50

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

12 48

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

34 315

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

378 3355

Toàn truyện - Chương 19: Công dụng tuyệt vời của BBS

Cộc cộc cộc.

"Mời vào."

"Vương Hải Long, thằng nhóc này mày học gõ cửa từ bao giờ đấy?"

Mấy cầu thủ bóng đá bước vào, người dẫn đầu chính là hậu vệ Vương Hải Long vừa nãy còn ngẩn ngơ.

Lý Triều Huy cười nói: "Ối trời, đúng là chuyện lạ có một không hai. Mày nhìn mấy cái dấu chân đen sì trên cửa phòng chiến thuật xem, cái nào mà không phải do mày đạp hả?"

"Hì hì, sư huynh, người mới còn ở đây, anh chừa cho em chút mặt mũi đi."

Chàng trai to lớn này lại trở nên ngại ngùng mà gãi đầu bối rối.

"Bọn em mua trái cây cho người mới."

Cố Gia Nhi nghe bọn họ cứ "người mới, người mới" mãi thì khẽ che miệng cười.

Cô nhích người một chút lại gần Lộ Mãn, đầu tựa vào vai anh.

"Anh ơi, các sư huynh cứ gọi người mới người mới nghe kỳ cục quá, ha ha."

Vương Hải Long bên cạnh đang vui vẻ, vừa nhìn thấy cảnh này thì tim như rụng rời và vỡ tan một nửa.

"Đây là hoa đã có chủ rồi, hoa còn mang cả chủ đến nữa cơ đấy."

Nụ cười trên mặt Vương Hải Long trông còn thảm hơn cả khóc.

Tình cảm vừa nảy sinh chưa được mười phút thì ảo mộng đã tan vỡ nhanh đến vậy.

"Có gì mà kỳ cục chứ." Lộ Mãn không hiểu trong đầu cô bé này chứa cái gì.

"Tân nhân đó." Cố Gia Nhi cười trộm.

Rồi cô bắt chước nhạc trưởng dàn nhạc, vung tay vài cái, lại nói: "Xin mời đôi tân nhân vào lễ đường, sau đó tưng~ tưng tưng~ tưng, bật bài 《Wedding March》 lên."

Gương mặt cô bé rạng rỡ, đôi mắt hạnh xinh đẹp chớp động vì mong chờ câu trả lời của Lộ Mãn mà trở nên long lanh ướt át.

"Anh ơi, anh liên tưởng ra rồi chứ?"

"Thôi đi cô nương." Lộ Mãn mặt lạnh vô tình, "Người ta nói chuyện trên trời dưới đất, em lại nói chuyện đâu đâu."

"Hừ." Cố Gia Nhi quay mặt đi.

Cái đồ không hiểu phong tình.

Vương Học Ái cầm lấy túi đồ mà học đệ trong đội đưa, không khách sáo lấy một quả táo cắn ngay.

Cô nhìn vào trong túi rồi "ồ" một tiếng: "Mấy đứa đúng là thiên vị quá nha. Táo, chuối, dưa lưới, dưa hấu thì cắt miếng sẵn bỏ hộp, còn có cả đĩa hoa quả thập cẩm nho với xoài nữa, tốn kém ghê."

Vương Học Ái xách túi lên bàn: "Lộ Mãn, Gia Nhi, ăn tạm chút gì lót dạ đi. Cái đãi ngộ này chị còn thấy ghen tị đó."

"Mấy thằng chó chết này." Lý Triều Huy vừa cười vừa mắng, "Bình thường chị Tiểu Ái của chúng ta mà ghi được bàn thắng trong trận đấu mới có đãi ngộ này thôi, hôm nay là quẹt thẻ ở cửa hàng của anh Quả hả? Mua cho người mới cả một đống đồ ăn ngon thế này cơ chứ."

"Chị bổ sung một chút." Vương Học Ái vừa gặm táo vừa nói, "Tháng trước chị ghi bốn bàn trong một trận cũng không được ăn dưa hấu cắt miếng bỏ hộp đâu. Mấy tên này ôm mấy quả dưa hấu nguyên quả đến mà lại không mang dao, là Nghê Hiểu Vũ biểu diễn tay không bổ dưa hấu tại chỗ đó."

Lý Triều Huy giới thiệu: "Người mới của chúng ta, Lộ Mãn đến từ Hà Thị xa xôi, vỗ tay vỗ tay, hoan nghênh!"

Các thành viên trong đội vỗ tay rào rào. Đồng thời mấy người nhìn nhau trao đổi ánh mắt, hóa ra không phải học muội nào đó gia nhập đội bóng đá nữ.

"Cô bạn bên cạnh tên là Cố Gia Nhi..."

"Em ấy là bạn học của em." Lộ Mãn sợ Lý Triều Huy khẳng định thân phận người có vợ của mình nên vội vàng nói.

Anh ta còn muốn lên Đại học sẽ cùng Cố Linh Y ngọt ngào ân ái, không thể để lại ấn tượng lăng nhăng trước mặt đội bóng theo kiểu mình mập mờ với em gái song sinh của bạn gái được.

"Thêm thanh mai trúc mã!" Cố Gia Nhi không chịu thua kém lập tức phụ họa theo, "Chúng em từ Tiểu học đến Trung học luôn là bạn học."

Ba người như đang tranh nhau nói, Lý Triều Huy cười hì hì không nói thêm gì nữa.

Người tinh ý đều nhìn ra, có thể cùng một chàng trai sáu tiếng đồng hồ đi lại mệt nhọc, dù vượt núi băng đèo bằng tàu hỏa thì cũng phải tình cảm đặc biệt tốt mới làm được.

Chẳng phải có câu "so với người đã vượt núi băng đèo để đến gặp mình, con gái càng không nỡ rời xa người mà mình phải vượt núi băng đèo để gặp" hay sao?

Vương Hải Long điều chỉnh tâm trạng rất nhanh. Đối với anh ta mà nói thì đây là chứng kiến một màn kinh diễm buổi trưa hè, cộng thêm tiêu dùng hoang dã ở cửa hàng của anh Quả khiến ví tiền xẹp đi một nửa.

Giọng anh ta ồm ồm: "Cũng hoan nghênh Gia Nhi học muội. Sau này nếu nhập học mà Lộ Mãn học đệ sút bóng vào lưới, chúng ta cũng có đội cổ vũ của trường, hoan nghênh em đến lúc đó cân nhắc tham gia."

Số tiền mua trái cây này không thể lãng phí, ít nhất phải tận dụng triệt để mà dụ dỗ một thành viên đến đội cổ vũ!

Câu nói này của anh ta khiến mấy sư đệ đội bóng phía sau mắt lại sáng lên.

Không phải cầu thủ bóng đá nữ nhưng có thể khuyên cô ấy gia nhập đội cổ vũ, chẳng phải càng tốt hơn sao?

Với nhan sắc và vóc dáng của Cố Gia Nhi mà mặc trang phục cổ vũ đứng bên cạnh sân bóng, đây đâu phải là học muội xinh đẹp, đây là buff sĩ khí cho toàn bộ cầu thủ!

"Cảm ơn Vương sư huynh." Cố Gia Nhi gật đầu với anh ta, "Em không cổ vũ cho cái người này đâu, nhưng đội cổ vũ nghe có vẻ thú vị đấy. Sau khai giảng sẽ cân nhắc xem sao."

Lộ Mãn biết cô chỉ khách sáo thôi. Cố Gia Nhi hồi trung học đã được Lão Ngoan Cố sắp xếp, vì để được tuyển thẳng mà học qua cổ vũ chuyên nghiệp. Nhưng vì Cố Gia Nhi tự mình có chướng ngại tâm lý với việc tuyển thẳng nên kế hoạch luyện cổ vũ để đánh giá vận động viên này không dùng đến.

Trước khi trùng sinh, Cố Gia Nhi cũng vì khúc mắc này mà từ chối gia nhập các câu lạc bộ trường kiểu nhảy nhót này ở Đại học.

"Được rồi, cũng không còn sớm nữa, nên hẹn bữa tối rồi."

Lý Triều Huy vỗ tay: "Vẫn như cũ, chọn nhà hàng đi. Người đưa ra ý kiến đóng góp tối nay miễn ba ly rượu."

"Hay là Kiêm Gia Minh Nguyệt Các đi?" "Thôi đi, Đàm Việt mời chúng ta ăn hai lần, ngán lắm rồi."

"Tôi bỏ phiếu cho Lão Binh Nướng." "Ở đó có ồn quá không? Ở chợ đêm ấy."

Nghê Hiểu Vũ kêu lên: "Mấy người con trai đúng là đồ lỗ mãng, không thể hỏi khẩu vị của người mới trước à?"

Mọi người nhìn Nghê Hiểu Vũ với ánh mắt kỳ lạ, giận mà không dám nói. Rõ ràng cậu còn lớn hơn đám con trai mà...

"Người mới vừa đến, không quen xung quanh có gì ngon." Vương Học Ái nói, "Hiểu Vũ em đừng làm khó họ."

Lộ Mãn giơ tay lên: "Vậy về nguyên tắc em cũng có thể tham gia hoạt động miễn ba ly rượu này à?"

"Không được." Nghê Hiểu Vũ lập tức phản đối. Hôm nay cô ấy hăng hái muốn cụng ly với người mới của đội bóng, "Hoặc là Lộ Mãn cậu tham gia, cuối cùng chọn không ra chỗ nào ngon thì phạt thêm ba ly."

Lộ Mãn thầm nghĩ: ăn ở bốn năm Đại học ở đây, có những hương vị dù mười mấy năm sau vẫn nhớ mãi không quên, lẽ nào lại làm khó được mình?

Nhưng một học sinh Trung học Phổ thông vừa mới đến Đại học Sư phạm Tân Hải mà lại tỏ ra quá quen thuộc với các quán xá xung quanh thì có vẻ hơi kỳ lạ.

Lộ Mãn suy nghĩ một lát. Thấy Vương Học Ái đang rảnh rỗi dạy Gia Nhi đăng ký vào diễn đàn BBS của trường, anh liền nảy ra một kế.

BBS là viết tắt của "Hệ thống Bảng Tin" hy còn gọi là diễn đàn mạng. Vào những năm đầu thiên niên kỷ, BBS của các trường Đại học là một thứ rất hay ho và nổi tiếng khắp cả nước.

Đặc biệt là BBS Thủy Mộc Thanh Hoa của Đại học Thanh Hoa thu hút rất nhiều người từ các trường Đại học khác và các tầng lớp xã hội đăng ký. Trong đó có thể bàn chuyện trên trời dưới biển hoặc chém gió lung tung, khiến Thanh Hoa phải tách ra một mạng ngoài dành riêng cho các IP bên ngoài trường đăng ký và đăng nhập.

Trong thời gian đó, có một người Mỹ gốc Hoa tốt nghiệp Đại học Thanh Hoa đã thực hiện hai ba dự án mạng xã hội SNS nhưng vẫn không thành công.

Được truyền cảm hứng từ BBS của trường, vào mùa thu năm 2005 người này đã thành lập một trang web thương mại chỉ dành cho sinh viên Đại học giao lưu. Đặt tên là Xiaonei (Mạng trong trường).

Người này tên là Vương Hưng.

Nhưng sau đó anh ta sẽ bán Xiaonei. Khi anh ta xuất hiện trước công chúng một lần nữa với tư cách là một doanh nhân thành công, màu sắc đằng sau anh ta không còn là màu xanh lam của Xiaonei mà là màu vàng tươi sáng——bởi vì sản phẩm mới của anh ta có tên là Meituan.

Tất nhiên đó là chuyện sau này.

Việc Lộ Mãn đang làm bây giờ chỉ là lợi dụng một chút cái diễn đàn BBS của Đại học Sư phạm Tân Hải, "Hạnh Đàn Triều Thanh".

147.23.69.1 đăng bài ẩn danh: 【Xin lỗi phải nói thẳng, quanh Đại học Sư phạm Tân Hải bình quân dưới 30 tệ căn bản không có quán ăn nào ngon. Không phục thì vào tranh luận!】

Bài đăng ẩn danh này đương nhiên là do Lộ Mãn đăng. Lúc này, việc ẩn danh vẫn sẽ hiển thị một địa chỉ IP rất đặc trưng.

Mức độ hoạt động của người dùng khách trên BBS cao đến mức có thể nói là sự kết hợp giữa nhóm chat WeChat và bài đăng Weibo trong tương lai. Tính kịp thời cao, phản hồi nhanh, số lượng người đông, các bài đăng nối tiếp nhau thành một chuỗi dài.

Rất nhanh, tin nhắn trả lời đến ngay lập tức.

【Chủ thớt người sao Hỏa, đã xác định.】

【Vãi cả chưởng, chủ thớt chắc là không biết quán Nghêu Trương ngon đến mức nào đâu!】

【Chủ thớt chắc chắn là sinh viên năm nhất. Đã đến Tiểu Trù Thành Ký chưa? Bình quân 25 tệ, ngon bá cháy!】

【Nhất định là Kim Ngũ Phúc rồi. Người anh em, ngay cạnh ký túc xá Đông Thăng đó.】

[Tân nhân dịch nghĩa đen cũng là người mới nhưng còn một nghĩa khác là gọi chung tân lang, tân nương aka chú rể cô dâu]