ShinkwEdward: Mẹ tôi sẽ thất vọng về tôi.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Dù Euphemia đã ngồi xuống sàn nhà như lệnh của Ferzen, nhưng cô cảm thấy tư thế này có chút xấu hổ nên đã định đứng dậy ngay.
Hự!
“Á!”
Tuy nhiên, bàn tay to lớn của Ferzen ghìm cô xuống. Euphemia không có lựa chọn nào ngoài ngồi yên tại chỗ.
“Lại gần đây.”
Chất giọng ra lệnh của anh ta áp lực đến nỗi mọi lời than thở về bờ vai đau nhức của Euphemia bị quét ra khỏi đầu.
Đáp lại lệnh của anh, cô cẩn thận bò lại gần.
“……”
Trong khi đang ở giữa hai chân Ferzen, cô không có lựa chọn nào ngoài nhìn vào hạ bộ của anh.
Cô cũng không phải kẻ biến thái nên thật xấu hổ khi nhìn vào bộ phận riêng tư của một người đàn ông. Nó làm cô bất giác cúi gằm mặt.
“Ngẩn đầu lên.”
Nhưng Ferzen nào cho cô vùng vẫy.
Nhưng Euphemia vẫn do dự
“Nếu em không thích, hai ta có thể lên giường.”
Sau khi nói ra câu đó, Ferzen đứng dậy khỏi ghế không chút do dự.
Nhưng cuối cùng, anh vẫn dừng lại.
“Đ-Đợi đã…”
Bởi Euphemia đã nắm lấy quần anh bằng đôi tay trắng ngần hiếm có của mình.
Cô lập tức tự hỏi mình hiện tại trông đáng xấu hổ cỡ nào khi giữ lấy anh một cách tuyệt vọng như vậy…
“……”
Ferzen lại bình thản ngồi vào ghế.
Khuôn mặt Euphemia đỏ ửng khi nhìn chằm chằm vào hạ bộ của anh trong im lặng.
Thật ra, khi Ferzen có ý định khiến Euphemia, anh ta chẳng có lý do để chấp nhận cái cớ nghèo nàn đáng tội nghiệp đó.
Kỳ thụ thai của phụ nữ thường kéo dài 6 ngày.
Theo đó, dù hôm nay không quan hệ tình dục thì kế hoạch của anh cũng không gặp trở ngại.
Và Ferzen đã lên kế hoạch cho những ngày dễ thụ thai còn lại của Euphemia.
Nhưng vì hiểu biết hạn hẹp về kỳ thụ thai, cô ấy đơn giản nghĩ hôm nay là ngày duy nhất dễ mang thai. Vì thế chắc chắn cô sẽ không phản kháng mạnh nếu quan hệ tình dục vào những ngày kế tiếp.
Ferzen ý định lợi dụng sự thiếu hiểu biết về kiến thức hiện đại đó của Euphemia.
Nên tình huống bây giờ chẳng khắc nào bắn một được hai với Ferzen. Khi anh ta có thể thử nhiều hình thức huấn luyện khác trong khi Euphemia vẫn đáp ứng mọi mong muốn của anh.
Làm gì có cái lòng tốt vô cớ nào mà không có một đích phía sau?
Người phụ nữ này thật ngây thơ.
Sau khi xác định lại kế hoạch, Ferzen phá tan bầu không khí yên lặng hiện tại.
“Euphemia. Em tính lãng phí cả đêm thế này? Ta cứ nghĩ em đã hiểu tình huống hiện giờ… Nhưng xem ra vẫn cần một chút thúc đẩy.”
Ferzen nắm lấy đôi tay mềm yếu của Euphemia và đặt nó vào giữ hai chân mình.
Theo phản xạ, Euphemia tỏ ra kháng cự nhưng cô sợ rằng nếu mình cứ bất tuân lệnh anh. Anh ta lại ôm lấy và nhấn chìm cô trong khoái lạc như cái đêm đó.
‘Miễn là anh ta không động đến mình như đêm đó…’
Dù nhìn thế nào, quá rõ ràng là Ferzen đang dùng cô để thỏa mãn ham muốn của mình.
Euphemia vô cũng chắc rằng mình hiểu được lối suy nghĩ của Ferzen.
Cảm thấy an ủi phần nào, Euphemia từ từ gỡ bỏ những chiếc cúc và cạp quần của anh…
Xoạt-
Và sau đó là cả cái quần lót.
“Sao……”
Khi nhìn thấy thước mềm nhũn của anh, Euphemia không khỏi cảm thấy bối rối.
“Chuyện gì? Em nghĩ ta là một loại thú vật nào đó mà sẽ hứng tình chỉ vì nhìn thấy em?
“……”
Giọng nói trầm ổn của anh mỉa mai Euphemia như thể anh coi thường lòng tự trọng của cô.
“Ta tự hỏi… em đang cố mưu tính gì khi cứ ngồi nhìn hạ bộ của chồng mình?”
Sau khi nghe anh thúc giục, Euphemia lấy tinh thần và bắt đầu đưa tay…
Tôi phải làm cái gì đây… Tôi chưa từng chạm vào nơi đó của đàn ông bao giờ cả.
‘Nó đang…’
To lên.
Thay vì vuốt ve nó, cô bắt đầu xoa nắn cây gậy thịt của Ferzen một cách vụng về.
Theo đó, cậy gậy của anh cũng nhanh dài ra thành một cây kiếm.
Nhưng chỉ dừng ở đó.
Dù tay Euphemia có vuốt ve nó một cách đáng xấu hổ.
Cây gậy của Ferzen chỉ cương có một nửa.
Trái với ý mình, tâm trí cô không ngừng so sáng cây gậy hiện tại của Ferzen với thanh kiếm cứng cỏi và nóng bỏng đã đâm vào trong cô đêm định mệnh đó.
Nó thật sự tổn thương lòng tự trọng của một người phụ nữ. Cô nghĩ bản thân thật thấp kém và không đủ hấp dẫn.
“Hừ. Em đúng là thiếu kỹ thuật. Đây quả thật là một cảnh tượng đáng thương.”
“Tôi không hề muốn được khen khi biết những thứ đó… Tôi thà–”
“Nếu em cứ đưa mấy cái cớ cho hành động thảm hại đó, ta sẽ dùng miệng của em thật tốt.”
“Hả…… Ô!”
Ferzen nắm đầu Euphemia và ấn vào nơi đó.
“K-Không…!”
Euphemia cảm nhận được thứ đó của Ferzen chọc vào má mình. Cô cố đẩy ra trong hoảng loạn.
Nhận thấy sự chối từ rõ ràng của cô, người đàn ông ấy nhắc nhở hậu quả của việc phản kháng.
Như tỏ ý chấp thuận, sau khi do dự một lúc, Euphemia vẫn lại gần thanh kiếm của anh.
“Nó nồng… anh có rửa nó thường xuyên không vậy?”
Thực ra nó không hề có mùi.
Đúng hơn là, nó có.
Nhưng là mùi thoang thoảng của hoa oải hương.
Vì mới tắm xong nên hẳn mùi hương của tinh dầu vẫn còn đọng lại.
Có thể thấy, chỉ là Euphemia đang cố khiến Ferzen bẽ mặt.
“Hồ… Nếu em thấy sự ngửi được mùi cơ thể của ta qua mùi tinh dầu nồng nàn này, phải chăng mũi em thính không thua mũi chó?”
“Không…”
“Euphemia, em không nghĩ mình chẳng khác nào một con lợn nái khi có thể ngửi được mùi tự nhiên của hạ bộ một người đàn ông?”
“Không phải vậy…”
Lợn nái.
Cơ thể Euphemia run rẩy khi nghe từ miệt thị đó.
Nhưng nhìn vào hiện tại, không phải cô trông rất giống ư?
Thở dài cam chịu, Euphemia nhắm chặt mắt và từ từ đưa thanh kiếm của anh vào trong miệng.
Dù cô mới chỉ ngậm phần đầu và chăm sóc nó bằng chiếc lưỡi ẩm ướt…
Cây hàng của anh ta phình to hơn nhiều lần so với khi cô xoa nắn nó một cách vụng về.
“Thứ này…”
Bị giật trước sự phát triển đột ngột của thanh đại kiếm, Euphemia ngượng ngùng thè lưỡi.
“Sâu hơn.”
“……”
Cô ghét giọng điệu ra lệnh của anh. Nhưng cô vẫn làm theo với hy vọng tình trạng đáng xấu hổ này sẽ mau kết thúc.
Nên cô đưa lưỡi cuộn quanh thanh kiếm khổng lồ.
“Tiếp.”
“……”
Euphemia không khỏi ghê tởm khi cô phải nghe lời Ferzen vô điều kiện. Chôn sâu mình vào hạ bộ của anh, nuốt trọn thanh kiếm hùng dũng ấy.
Cô liếm nó một cách tham lam. Chăm sóc tỉ mỉ hai viên tinh hoàn của. Điều này làm Ferzen vén mái tóc cô lên như muốn khen ngợi.
Chát-
Tuy nhiên, Euphemia ngay lập tức đánh vào tay trái Ferzen và trừng mắt nhìn chằm chằm anh.
“Hah…”
Rồi Ferzen nhìn vào tay trái bị cô đánh văng và nhướng mày.
Theo phản xạ, anh đánh nhẹ vào tay phải Euphemia. Cái tay đang cầm lấy thanh kiếm của anh.
Dựt-
Bởi Euphemia theo phản xạ rụt tay phải mình lại. Giờ đây cô đang được chiêm ngưỡng thanh kiếm huyền thoại của Ferzen trong trạng thái sung mãn nhất.
Nhưng tăng thêm phần xấu hổ cho Euphemia, thanh kiếm đang lấp lánh đầy nước bọt của Ferzen chọc vào mặt cô.
“……”
Không thể xấu hổ hơn, Euphemia trừng mắt nhìn anh. Vẻ mặt bắt đầu trở nên kinh tởm.
Tuy nhiên, biểu cảm đó thật vô nghĩa.
Như không hài lòng với hành động của Euphemia, Ferzen ấn nhẹ đầu cô. Ép cô nuốt chửng thanh kiếm của mình lần nữa.
Có vẻ hơi quá sức với cái miệng nhỏ của cô, Euphemia lắc đầu. Nhưng Ferzen không có dấu hiệu muốn dừng lại. Cô không có lựa chọn nào ngoài mở miệng rộng hơn. Lệ bắt đầu ứa ra khỏi khóe mắt cô. Nhưng cô chỉ mới xoay sở nuốt được một nửa nó.
“Ankk……”
Cằm của mình… như nó sắp rớt đến nơi.
Cô đột ngột nhớ đến chính thứ này cũng đã đâm sau vào bên trong cô…
“Euphemia. Đừng dùng răng của em. Mím môi lại và mút nó chậm rãi …… Tốt.”
Theo quan điểm của tôi, mút là một từ rất thô. Nhưng tôi không tìm ra thêm từ hoa mỹ nào nên quyết định dùng từ vừa lóe lên trong đầu.
“Hrrk Hrrk…”
Tình huống hiện tại khiến Euphemia vô cùng bực bội. Cô có cảm tưởng trong miệng mình hiện tại là một quả đấm.
Cô chật vật khi phải di chuyển đầu mình lên và xuống. Nhưng vẫn không dừng lại vì nghĩ mọi chuyện sẽ xong sớm hơn.
Nên cô nghe theo lời Ferzen, mím môi mình lại và…
……S-lụt.
……S–lục sụp.
Cô mút … la liếm nó một cách cẩn thận.
Mỗi lần đầu Euphemia di chuyển, cái âm thanh ướt át và tục tĩu lại thoát ra khỏi miệng cô. Vang khắp phòng. Cô thật ước mình có thể bịt tai lại.
“Euphemia.”
Sát muốt vào vết thương.
“Ta không ngờ vợ mình có thể tạo ra âm thanh dâm đãng như vậy.”
Khi nghe thấy lời châm biếm ấy, sự xấu hổ và oán giận trào dâng trong lòng cô. Hòa quyện với nhau tạo ra những giọt lệ đắng nơi khóe mắt.
“Thở hết không khí ra. Làm vậy sẽ không tạo tiếng.”
Mặc dù vẫn đang mút cái chày khổng lồ của anh, Euphemia vẫn muốn giữ lại chút tự tôn cuối cùng. Cô thở ra đúng như cách anh bảo. Trong khi đầu cô vẫn lên xuống không ngừng.
Âm thanh dâm đãng đó … đã ngừng vang lên.
Sự im lặng ít nhất an ủi đôi mắt ướt lệ của cô. Mong nó không khóc nữa.
‘Đau quá… hàm mình… sắp rơi ra mất rồi…’
Euphemia vẫn không ngừng phục vụ thanh kiếm của Ferzen bằng những kỹ thuật vụng về.
Cô đã đến giới hạn khi cơn đau từ chiếc cằm nhỏ của mình bắt đầu lớn dần. Và cô cố gắng thoát ra khỏi thanh kiếm của anh…
“Hrrk!”
Nhưng Ferzen đã giữ đầu cô lại. Không cho phép cô trốn tránh.
“Ugh……!”
Cùng lúc đó, nghe thấy tiếng rên rỉ của Ferzen, Euphemia biết nó sắp tới.
“Uhmmm…… Ah!”
Phụt-
Nhầy nhụa.
—Những hạt giống đã được giải phóng.
Lẻn lỏi từng kẽ răng.
Trôi tuột xuống cổ họng.
Thấm đẫm trên chiếc lưỡi.
Lấp đầy khoang miệng cô.
Euphemia giật mình. Một lượng lớn tinh binh đặc quánh tuôn ra chỉ trong tích tắc. Cô đã nghĩ anh ta vừa xả lũ vào miệng cô.
Cô bỗng nhớ lại lượng tinh binh rỉ ra khỏi cơ thể cô ngay hôm đó. Nhiều đến nói chiếc chăn cũng ngả màu.
“Hmmmm…”
Xuất xong, Ferzen liếm môi đầy thỏa mãn.
Euphemia ngay lập tức muốn nhỏ đống tinh binh đó…
“Ah!”
Tuy nhiên, Ferzen đã nhanh chóng giữ cằm cô lại.
“Nuốt nó!”
“……!”
Euphemia thật muốn khạc đống tinh binh này vào khuôn mặt kiêu ngạo ấy của anh ta trong khi anh đang ra lệnh cho cô.
Nhưng cô lại quá sợ hãi hậu quả của việc thách thức danh dự và uy quyền của anh…
“Ực…!”
Vì vậy trước khuôn mặt trông đợi của Ferzen cô nuốt hết đống hạt giống đậm đặc ấy.
Nhưng đó là sau khi, cô nhai ngấu nghiến đống tinh binh đến chết…
“Ta biết rằng em rất háu ăn… Xem ra ta hơi đánh giá thấp cái bụng của em.”
Từ góc nhìn của Ferzen, việc Euphemia nhai hạt giống của anh gợi lên một suy nghĩ méo mó…
“Nó…… Khụ! Khụ!”
Tanh…
Và kinh tởm.
Kết cấu còn dị nữa.
Tuy Euphemia đã tự dối mình quên đi chuyện vừa xảy ra. Nhưng đống tinh binh còn vương lại nơi thực quản vẫn quá rõ ràng…