Chương 32: Những truyện ma đều là lừa người
“Anh Hoàng, ngoài mấy quả trứng phục sinh mà cố sáng lập viên để lại, trong game này còn lời đồn nào ly kỳ nữa không? Em thấy mấy thứ đó hấp dẫn hơn.”
“Nếu cậu thật sự tò mò thì lên diễn đàn game bất kỳ cũng đào ra cả đống, mà đa phần đều là tin đồn vớ vẩn thôi.” Hoàng Doanh hừ mũi khinh thường: “Tôi từng thấy có bài viết nghiêm túc phân tích phương pháp ‘gặp ma’ trong game. Hắn liệt kê cả đống điều kiện, nào là nửa đêm bước vào Khu vui chơi đêm rồi đẩy cửa căn phòng ở trung tâm mê cung là sẽ thấy cánh cửa dẫn đến thế giới khác; nào là một mình đi vào Phố tang lễ lúc rạng sáng có xác suất gặp người giấy biết nói; hay là bốn giờ sáng vào phòng chat 444 có thể đụng ma… Tôi chơi game này mỗi tối, ngày nào cũng lên phòng 444 tám chuyện mà có thấy ma quỷ gì đâu!”
“Quả thật, phần lớn truyện ma đều là lừa người ta thôi.” Hàn Phi cố gắng giữ nét mặt chất phác.
“Đám lời đồn đó nhìn cái là biết bịa đặt. Trước kia còn có mấy tin đồn lan truyền y như thật, lừa được không ít người chơi nội bộ đấy. Ví dụ như trò chơi có một thế giới sâu hơn, hay là Cuộc đời hoàn mỹ còn có một bản đen tối gì đó.”
“Thế giới sâu hơn?”
“Cậu còn nhớ cái người thử nghiệm từng tàn sát nguyên một khu dân cư không? Hắn phát điên rồi cứ khăng khăng là thấy ma trong game, còn nói bản thân lạc vào một nơi đầy ác linh, thậm chí bảo phải giết hết tất cả NPC trong game.” Hoàng Doanh cũng lộ vẻ khó hiểu: “Ban đầu khi thử nghiệm cũng có người giết NPC, nhưng điên đến mức đó thì đúng là chưa từng có. Nhiều người chơi nội bộ tin lời hắn, thế là bắt đầu tìm kiếm cái gọi là thế giới sâu hơn đó.”
“Nói vậy thì thế giới sâu hơn là một nơi đầy ác linh?”
“Làm gì có khả năng tồn tại nơi đó trong game chứ? Đừng quên Cuộc đời hoàn mỹ là trò chơi dùng để chữa lành tâm hồn đó. Trừ khi ngay cả nhà phát triển và nhà điều hành cũng không biết, chứ nếu không họ chẳng đời nào để một yếu tố nguy hiểm như vậy tồn tại trong game.” Hoàng Doanh xua tay: “Càng thử nghiệm lâu thì người tin vào thế giới sâu hơn càng ít.”
“Nói cũng đúng, vậy chắc là do chính người thử nghiệm kia có vấn đề?”
“Cụ thể nguyên nhân không ai biết. Có thể là đột nhiên bị kích thích gì đó. Dù không giết người ngoài đời thật nhưng vì hành vi vượt rào, hắn đã bị hệ thống công dân đánh giá là có mức độ nguy hiểm trung bình, hiện tại đang bị nhốt trong khu nặng của bệnh viện tâm thần Tân Hỗ để điều trị tâm lý.”
“Bệnh viện tâm thần Tân Hỗ khu nặng…” Hàn Phi ghi nhớ địa danh này rồi không nhắc lại nữa: “Anh Hoàng, cảm ơn hôm nay đã dẫn em đi tham quan, em còn việc nên đi trước.”
“Lão đệ, tôi thật sự thấy hối tiếc vì gặp cậu muộn quá. Lâu lắm rồi tôi mới nói chuyện thoải mái được như vậy.”
Hoàng Doanh là kiểu người thích nói, nhưng những người bên cạnh dường như chẳng ai muốn nghe. Mãi đến khi gặp Hàn Phi.
Để moi thêm thông tin, Hàn Phi chăm chú lắng nghe từng câu từng chữ của Hoàng Doanh rồi đáp lại. Cậu chẳng khác nào người nghe tuyệt vời nhất.
“Có lẽ vì chúng ta có cùng sở thích. Chờ đến khi Cuộc đời hoàn mỹ mở test chính thức, mình gặp nhau trong game nhé.” Hàn Phi chủ động lấy điện thoại ra, kết bạn với Hoàng Doanh.
Bị sức ép từ game Cuộc đời hoàn mỹ, kỹ năng xã giao của Hàn Phi lại tiến thêm một bước.
“Được thôi. Đến lúc đó tôi dẫn cậu làm nhiệm vụ hiếm có thưởng cao nhất, cho cậu xem thử thực lực dân chơi nội bộ.” Hoàng Doanh ghé sát lại, nhìn quanh không thấy ai mới nói nhỏ: “Tôi còn phát hiện ra một nhiệm vụ ẩn có xác suất kích hoạt chỉ 1%, chờ đến lúc test chính thức chúng ta cùng làm nhé.”
“Nhiệm vụ ẩn… hiếm lắm sao?” Hàn Phi bày ra vẻ ngây ngô.
“Tất nhiên rồi! Nhiệm vụ ẩn chỉ có trong truyền thuyết thôi đó. Gặp được một lần đã là may mắn trời đánh rồi. Cậu đến lúc đó đừng dại dột mà đi kể với ai chuyện tôi biết nhiệm vụ này đấy!”
“Vâng, cảm ơn anh Hoàng.”
Rời khỏi triển lãm game, Hàn Phi lập tức đến bệnh viện tâm thần Tân Hỗ. Theo góc nhìn của cậu, rất có thể người thử nghiệm kia thật sự từng bước vào thế giới đầy ác linh.
Cậu chạy đôn chạy đáo đến bệnh viện, dùng đủ mọi cách nhưng vẫn không moi ra được tin tức về người thử nghiệm kia.
Sau cùng còn bị nhân viên y tế đuổi thẳng. Nghe giọng điệu của họ, hình như có không ít người như cậu từng đến dò hỏi, họ đã thấy quen rồi.
Những người đó, phần lớn đều là người chơi Cuộc đời hoàn mỹ, cũng ôm suy nghĩ như Hàn Phi, muốn tìm thế giới sâu hơn thông qua người thử nghiệm kia. Chỉ tiếc là ai cũng tay trắng quay về.
Trời tối mà vẫn chẳng thu hoạch được gì, Hàn Phi đành tạm gác lại.
Một mình vào tiệm ăn một bữa thịnh soạn, sau khi được “ẩm thực chữa lành” thân thể, cậu quay về nhà chuẩn bị chữa lành tâm hồn.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, cậu đã không còn cảm giác hoang mang ban đầu. Thay đổi này ngay cả cậu cũng thấy bất ngờ.
Đọc sách, học tập, phân tích vụ án, ghi nhớ đầy đủ thông tin các nạn nhân, luyện tập thể lực.
Đến đúng nửa đêm, Hàn Phi kết nối thiết bị, đội mũ trò chơi, nằm lên giường.
“Chào mừng đến với Cuộc đời hoàn mỹ, bây giờ bạn có thể lựa chọn cuộc sống hoàn mỹ thuộc về mình!”
Màn sương máu dần tan đi, Hàn Phi mở mắt ra, xung quanh tối om, cậu đang ngồi trong góc một căn nhà ma.
“Đồng hồ trên tường chỉ đúng mười hai giờ. Thời gian trong game trùng khớp hoàn toàn với hiện thực.”
Hàn Phi hít sâu một hơi, định đứng dậy thì trong đầu bất chợt vang lên giọng nói lạnh như băng của hệ thống.
“Người chơi số 0000 xin chú ý! Giai đoạn bảo hộ tân thủ đã kết thúc! Nhiệm vụ tân thủ – Tắm rửa; Nhiệm vụ tân thủ – Ngủ (chưa hoàn thành) sẽ bị thay thế! Xin người chơi cân nhắc kỹ lưỡng việc từ bỏ vĩnh viễn nhiệm vụ tân thủ!”
“Hết bảo hộ tân thủ rồi á?” Hàn Phi nghe tiếng hệ thống trong đầu thì chết lặng: “Tôi mấy lần suýt mất mạng mà các người bảo vẫn đang được bảo hộ? Thế sau giai đoạn này thì nguy hiểm đến mức nào nữa?”
Còn chưa kịp hoàn hồn thì một tiếng “rầm” vang lên. Hàn Phi giật mình bò dậy, ghé vào khe cửa sổ nhìn ra ngoài, hình như có một xác người vừa bị ném từ tầng trên xuống.
“Mẹ ơi? Cứ vậy mà quăng xác ra ngoài luôn á?”
Cậu không rõ chuyện gì xảy ra phía trên, nhưng chắc chắn chẳng có gì tốt đẹp.
“Người chơi số 0000 xin chú ý! Nhiệm vụ tân thủ sắp bị thay thế! Có muốn từ bỏ vĩnh viễn nhiệm vụ tân thủ không?”
Hệ thống liên tục ép cậu đưa ra lựa chọn, nhưng thực tế thì Hàn Phi đâu có quyền chọn gì. Ít ra nhiệm vụ tân thủ còn ở trong phòng, nhiệm vụ thay thế thì không chắc sẽ đơn giản vậy, thậm chí có thể tăng độ khó vọt lên trời.
Thấy nhiệm vụ tân thủ đang dần chuyển sang màu xám, Hàn Phi nghiến răng chấp nhận cả hai nhiệm vụ cùng lúc.
“Người chơi số 0000 chấp nhận nhiệm vụ tân thủ cấp G – Ngủ!”
“Lưu ý: Sau khi nhiệm vụ tân thủ thất bại, nhiệm vụ sẽ không biến mất, nhưng mỗi lần thất bại độ khó sẽ tăng nhẹ!”
“Yêu cầu nhiệm vụ: Hãy tắt tất cả đèn trong phòng, nằm lên giường trong vòng năm phút, bất kể xảy ra chuyện gì cũng không được rời giường trong ba tiếng tiếp theo.”
“Người chơi số 0000 chấp nhận nhiệm vụ tân thủ cấp G – Tắm rửa!”
“Tắm rửa (nhiệm vụ tân thủ): Mỗi lần tắm vào buổi tối, bạn luôn có cảm giác trong phòng còn một người khác.”
“Yêu cầu nhiệm vụ: Trước bốn giờ sáng, dùng đạo cụ trong game để làm sạch cơ thể, mặt và đầu. Tổng thời gian tắm không dưới hai mươi phút.”