“Salas…?”
Salas Lilium, cựu Thủ Tướng của Bauer.
Cái tên quỷ quyệt đó trốn khỏi trại giam rồi ư?
Đây chính xác là lý do tại sao tôi cực kỳ phản đối việc ân xá cho tên đó đấy.
Lại một lần nữa, tôi lại không thể phán đoán được mối nguy hại lớn thế này.
“Nhưng hắn ta trốn thoát kiểu gì chứ? Phòng giam của Salas được giám sát chặt chẽ hơn những tù nhân khác mà?”
“Chuyện đó thì, người hiểu rõ hơn về mọi chuyện đã được phái đến đây rồi. Sau khi tan học hãy gặp nhau ở phòng họp tại ký túc xá”
“Mình biết rồi”
Sau khi truyền tin cho chúng tôi, Yuu-sama liền quay trở lại lớp học.
“Claire-sama…”
“Ừ, ta cũng có dự cảm xấu về điều này”
Claire-sama gật đầu với biểu cảm chua xót khi tôi nhìn sang ngài ấy.
◆◇◆◇◆
“Claire, Rei, lâu rồi không gặp nhỉ!”
“Cha!?”
“Dor-sama…”
Sau giờ học, tôi và Claire-sama đi tới địa điểm đã hẹn với Yuu-sama.
Vậy ra người được ủy nhiệm đến đây chính là cha chúng tôi sao.
“Mei với Alea đâu rồi? Ta đoán giờ chúng lớn lắm rồi nhỉ”
“Bọn trẻ đang ở trong ký túc rồi ạ. Với cả, bọn con mới rời Bauer được chưa đầy hai tháng thôi mà”
“Con nói gì vậy? Trẻ con lớn nhanh lắm đấy, một hai tháng có nhằm nhò gì. Con biết gì không Claire, khi con còn bé–”
Dor-sama lại chuyển sang trạng thái lải nhải của mấy ông bố rồi.
“Dor, ta xin lỗi, nhưng ông có thể giải thích tình hình hiện tại không? Bọn ta vẫn chưa hoàn toàn nắm bắt được mọi chuyện”
Yuu-sama nhẹ nhàng ngắt lời Dor-sama.
“Ôi trời, thứ lỗi cho thần. Chỉ là con gái và cháu gái của thần quá đáng yêu—”
“Thôi được rồi mà. Chúng ta quay lại chủ đề chính đi Cha”
“Vẫn thiếu kiên nhẫn như mọi khi nhỉ, Claire. Con với Miria giống nhau thật đấy”
Miria là tên người mẹ quá cố của Claire-sama.
Giọng điệu của Dor-sama thoáng chút buồn bã, nhưng ngài ấy nhanh chóng điều chỉnh biểu cảm của mình sau một tiếng ho nhẹ.
“Khoảng cuối tháng trước, Salas Lilium, người đang bị giam giữ trong nhà tù đặc biệt của Vương Quốc, đã biến mất. Bọn ta tin rằng hắn đã tìm cách nào đó để trốn thoát”
Có vẻ như thời gian Salas biến mất khá gần với lúc chúng tôi rời Bauer.
Nhà giam mà hắn bị nhốt cũng chính là nơi tôi từng bị tạm giam sau khi bí mật về giới tính của Yuu-sama lộ ra.
Những kẻ bị đày vào đó đặc thù hơn những tù nhân bình thường, vậy nên canh gác cũng được bố trí nghiêm ngặt hơn.
“Vẫn chưa rõ hắn trốn đi bằng cách nào, nhưng bọn ta đoán rằng ai đó ở trong Cung Điện đã giúp đỡ hắn. Hiện tại, đối tượng tình nghi nhất là…”
Dor-sama thoáng chần chừ, ngài ấy quay sang nhìn Yuu-sama.
“Là mẹ ta, đúng chứ?”
Yuu-sama thở dài, dường như cậu ấy không quá bất ngờ với tin tức này.
Dor-sama gật đầu.
“Phải. Thần rất tiếc, nhưng Lishe-sama quả thực là người đáng nghi nhất. Lishe-sama và Salas thì…ngài biết mà, khá thân thiết”
Dor-sama cố gắng nói một cách mơ hồ.
“Nói thẳng ra cũng không sao đâu, Dor. Ta biết mẹ ta yêu Salas, kể từ khi Salas bị giam giữ, mẹ ta rất thường hay tới thăm hắn”
Tôi không hiểu tên Salad có gì tốt, tại sao ai cũng mê đắm tên đó vậy nhỉ.
Ông ta vụng trộm với Lulu-sama, người mẹ quá cố của Sein-sama, và giờ thì cả Lishe-sama nữa.
Rousseau-sama trước khi qua đời là một vị vua vô cùng xuất sắc, thế mà lại chẳng có người phụ nữ nào dành trái tim cho ngài ấy.
Dù sao thì tôi vẫn thích Rousseau-sama gấp trăm lần Salas.
Không phải tên đó chỉ có cái mặt đẹp thôi sao?
“Thật ra thì, chúng thần vẫn chỉ đang suy đoán thôi. Lishe-sama chỉ là một trong những đối tượng tình nghi. Tuy nhiên, dạo gần đây ngài ấy có một số hành động khá đáng ngờ, vậy nên chúng ta cũng cần phải cảnh giác”
“Hành động đáng ngờ trong lời Cha là thế nào vậy?”
Claire-sama hỏi.
“Con đã biết chuyện Lishe-sama từ bỏ danh xưng Thái Hậu rồi, đúng không?”
“Vâng ạ, và bà ấy đã quay trở lại Giáo Hội với cương vị là một Hồng Y”
Vì có thể bạn đã quên rồi, nên tôi sẽ nhắc lại đôi chút. Lishe-sama từng là một Hồng Y trước khi liên hôn với Đức Vua quá cố Rousseau để củng cố sức ảnh hưởng của Giáo Hội.
Sau khi Đức Vua qua đời, Lishe-sama đã giữ danh xưng Thái Hậu một thời gian, sau đó bà ấy lại quay lại Giáo Hội và tiếp tục với vai trò Hồng Y.
Dù có cấp bậc ngang với Yuu-sama, Lishe-sama vẫn từng là Thái Hậu, vậy nên quyền lực của bà ấy chỉ đứng sau Giáo Hoàng.
“Sau khi trở lại vị trí Hồng Y, Lishe-sama ngày càng dấn thân vào chính trị và cố gắng khẳng định vị trí của mình trong Giáo Hội. Dường như ngài ấy đang âm mưu đẩy Giáo Hoàng hiện tại xuống”
“Về cơ bản thì…Có phải giống như con đang nghĩ không?”
Claire-sama hoang mang nhìn về phía Yuu-sama.
Đến cả Dor-sama cũng mang một vẻ nghiêm trọng khó tả, ngài ấy gật đầu trước câu hỏi của Claire-sama.
“Ý ngài là sao vậy ạ?”
Tôi chả hiểu gì sất, vậy nên tôi quay sang hỏi Claire-sama.
“Có vẻ Lishe-sama vẫn chưa muốn từ bỏ Yuu-sama, hẳn là vậy. Trước đây bà ấy đã thất bại trong việc để Yuu-sama kế vị ngai hoàng, vậy nên giờ Lishe-sama đang tìm cách biến Yuu-sama thành Giáo Hoàng tiếp theo”
Ahh, ra là vậy.
Không quan trọng Vương Quốc có tuyên bố thế nào, dân chúng đều đã biết Yuu-sama là phụ nữ.
Sein-sama cũng đang nhận được vô vàn sự công nhận từ cả trong và ngoài Vương Quốc, trong tình thế như này, Yuu-sama hoàn toàn không có cách nào để giành lấy ngôi vị.
Tuy nhiên, vị thế của Yuu-sama trong Giáo Hội đang dần dần tăng lên.
Với sự trợ giúp của Lishe-sama và người của bà ấy, Yuu-sama đã thành công có được vị trí Hồng Y.
Như tôi đã nói trước đó, Giáo Hội đặc biệt cởi mở đối với phụ nữ, vậy nên giới tính của Yuu-sama cũng không còn là trở ngại nữa.
Còn có Lily-sama, người có tiềm năng nhất để kế nhiệm Giáo Hoàng, nhưng dạo gần đây vị thế của cậu ấy đã có dấu hiệu tụt dốc - một điều vô cùng thuận lợi cho đám người Lishe-sama.
“Nhưng mà Giáo Hoàng khá trẻ mà, ngài ấy sẽ không bị thay thế sớm đâu chứ?”
“Chuyện đó thì, có khá nhiều tin đồn mà con chưa nghe được, Rei”
Dor-sama nhăn mày.
“Tin đồn gì cơ ạ?”
“...Dù sao cũng chỉ là tin đồn thôi. Có vẻ có người đang ủ mưu ám sát Giáo Hoàng”
“!”
Nếu chuyện đó xảy ra, mọi thứ sẽ lại rơi vào khủng hoảng.
“Con biết rồi mà, đúng không? Tháng tới Giáo Hoàng sẽ đến Đế Quốc Naa. Đây là thời khắc hoàn hảo để thực hiện âm mưu đó”
Dor-sama lắc đầu buồn bã, gương mặt ngài ấy lộ rõ vẻ chua xót và bất lực.
“Nếu ngài đã biết rõ mọi chuyện, vậy tại sao ngài không bắt giữ Lishe-sama luôn?”
Tôi hỏi một câu khá đơn giản.
“Không thể được. Người chúng ta đang đối đầu là Hồng Y của Giáo Hội, bà ấy lại còn từng là Thái Hậu nữa. Đó không phải người chúng ta có thể trắng trợn giam giữ được. Hơn nữa, có vẻ Lishe-sama đã lên kế hoạch mọi thứ rồi. Tất cả những việc dơ bẩn hẳn không cần Lishe-sama phải trực tiếp ra tay. Với tình huống hiện tại, chúng ta còn không có cả bằng chứng xác đáng chống lại bà ấy”
Đại khái thì, nếu bắt được bà ta thì họ đã làm từ lâu rồi.
Với cả, dù gì trước đây Dor-sama cũng từng là quý tộc, ngài ấy đã quá quen thuộc với những âm mưu và suy tính kĩ lưỡng như này. Dor-sama hiểu rõ rằng để bắt được kẻ thù trước mắt là một việc vô cùng khó khăn.
“Ngoài ra thì, ta đã nói trước đó rồi, vẫn chưa xác thực được liệu Lishe-sama có phải kẻ chủ mưu không”
“Không phải đã khá rõ ràng rồi sao ạ?”
“Lishe-sama đã yêu cầu phải có một người vệ sĩ hộ tống Giáo Hoàng trong chuyến thăm lần này. Nếu bà ấy thực sự là kẻ chủ mưu, không nhất thiết phải tự phá bĩnh kế hoạch của mình như thế”
Tôi hiểu rồi.
Nếu ngộ nhỡ có chuyện gì xảy đến với Giáo Hoàng, Lishe-sama và người vệ sĩ sẽ là đối tượng bị tình nghi đầu tiên.
Nói cách khác, không có lý do gì để bà ấy phải tự kiếm thêm rủi ro về mình cả.
“Nếu như mọi thứ chỉ là để qua mặt chúng ta thì sao ạ? Người hộ tống đó sẽ biết rõ nhất điểm yếu của Giáo Hoàng mà, không phải như thế còn khiến việc ám sát dễ dàng hơn sao”
“Đương nhiên đó cũng là một khả năng. Thế nhưng, một mặt Lishe-sama đã khẳng định sẽ nhận hết trách nhiệm về mình nếu có chuyện xảy ra, mặt khác bà ấy muốn đích thân tiến cử một người. Vấn đề là–”
Không hiểu sao, nhưng Dor-sama lại nhìn thẳng vào tôi khi nói điều đó.
Tự nhiên tôi có cảm giác không ổn.
“Vấn đề là…Rei, bà ấy muốn con đảm nhiệm vai trò đó”
Cái quỷ gì vậy.
Hình như tôi lại vướng vào rắc rối rồi.