Tôi Yêu Nữ Phản Diện

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

(Đang ra)

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

雅楽多

Tasuki Tenma bỗng dưng nhận thấy mình đang đứng trên một đồng cỏ trải dài quá tầm mắt. Có ai đó đã triệu hồi cậu đến thế giới khác cùng với kỹ năng siêu cấp gian lận.

5 19

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

25 58

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

9 25

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

36 149

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

7 21

Arc 11 (143-155) Âm mưu ám sát Giáo Hoàng - Chương 149: Hoài niệm

Đã vài ngày trôi qua kể từ khi tôi và Giáo hoàng hoán đổi vị trí.

Mặc dù cuộc gặp mặt với Dorothea vẫn còn cách một thời gian nữa mới diễn ra nhưng còn có rất nhiều sự kiện nhỏ khác cần tôi tham dự.

Tôi để hầu hết công việc cho những người xung quanh để giảm thiểu khả năng bị lộ thân phận.

May mắn thay, Giáo hoàng hiếm khi giao tiếp trực tiếp với người khác, nên tôi vẫn chưa mắc phải sai lầm nghiêm trọng nào.

Dù vậy, tôi vẫn không thể hoàn toàn tránh khỏi những sai sót nhỏ.

“Haaah~~~ Mệt chết đi được~~~”

Sau buổi gặp với một quan chức Giáo hội từ Đế quốc, tôi trở về căn phòng mình đang ở, nhảy phịch lên giường trong khi vẫn còn mặc áo choàng rồi thở dài một hơi thật to.

Như bạn có thể thấy, cách Giáo hoàng hành xử hoàn toàn khác biệt với tôi.

Tôi không được phép làm mấy trò ngớ ngẩn và lúc nào cũng phải giữ ý giữ tứ.

Và tệ hơn nữa, tôi còn phải cách xa Claire-sama yêu dấu của mình.

‘Khi xong việc ở đây rồi mình phải chim chuột với Claire-sama thật nhiều mới được’ tôi thầm nhủ, cố gắng khơi dậy quyết tâm của mình.

Cốc cốc.

Có tiếng gõ cửa.

Tôi vội ngồi bật dậy, chỉnh lại tư thế của mình rồi mới cho phép người bên ngoài vào.

“Xin thất lễ, thưa Giáo hoàng”

Người bước vào là Lishe-sama.

Khi nhìn thấy tôi, bà ấy hơi nhướng mày, nhưng nhanh chóng trở lại vẻ mặt bình thường.

“Các công việc hôm nay đều đã hoàn tất. Ngài đã vất vả rồi. Thần mang đến cho ngài một bộ đồ thay, để thần giúp ngài thay y phục”

Lishe-sama vừa nói vừa trải ra bộ quần áo trong tay, là một chiếc áo choàng trắng giản dị.

“Còn nữa... Đừng nằm lên giường khi vẫn còn mặc lễ phục, dễ nhăn lắm ạ”

A, bị phát hiện rồi.

Mà, cũng đúng thôi.

Giáo hoàng thật chắc hẳn cũng không ngồi lên giường như thế này.

“Thần xin lỗi, Lishe-sama”

“Sai rồi”

“Lishe”

“Vâng, thưa Giáo Hoàng”

Ngay khi bị nhắc nhở, tôi lập tức chỉnh lại cách xưng hô. Lishe-sama mỉm cười hài lòng rồi bắt đầu giúp tôi thay đồ.

“…Ta đoán cô khá mệt rồi nhỉ. Phải cư xử như Giáo hoàng hẳn là gò bó lắm phải không?”

Lishe-sama nhẹ giọng hỏi, nhỏ đến nỗi chỉ hai chúng tôi nghe được.

Giọng bà ấy vừa dịu dàng vừa thấu hiểu.

“Vâng ạ, thực sự rất mệt. Nhất là khi bình thường thần luôn cư xử như con thú xổng chuồng vậy”

“Đâu phải thế đâu. Theo những gì ta nghe được, không phải lúc còn đi học điểm môn Lễ Nghi của cô khá tốt sao?”

Tôi vừa trả lời vừa cởi bộ lễ phục nặng nề trên người.

“Dù vậy, trình độ lễ nghi của tôi vẫn còn kém xa so với phong cách của giới quý tộc thật sự. Chắc là vì tôi sống trong thế giới khác với họ”

“…Dù sao thì, đó cũng là chuyện của quá khứ rồi. Bây giờ đâu còn quý tộc hay dân thường nữa”

‘Mặc dù đến bây giờ ta vẫn không biết đó là điều tốt hay xấu nữa’, Lishe-sama thì thầm. 

“Lishe-sama, trước đây ngài từng là người của Giáo hội đúng không?”

“Phải. Nhưng nếu truy ngược lại dòng dõi của ta, ta xuất thân từ một gia đình quý tộc cấp cao ở Bauer”

Phải rồi, kể cả khi có là Hồng y đi chăng nữa, một tu nữ bình thường cũng không thể trở thành Nữ hoàng được.

“Ngài có thấy bỡ ngỡ lúc mới sống ở Hoàng cung không?”

“Thì, cũng có chút. Ta có học về lễ nghi khi còn ở Giáo hội, nhưng chuẩn mực của hoàng tộc còn yêu cầu nhiều thứ hơn nữa”

‘Đó là một trong những thứ ta mãi mới làm quen được’, Lishe-sama nói với giọng hoài niệm. 

“Có một vài người cũng đã giúp đỡ ta. Có thể cô không thích người ấy, nhưng Salas đã giúp ta rất nhiều”

Theo lời Lishe-sama, Salas đã ủng hộ bà ấy từ trước cả khi bà trở thành Nữ hoàng.

“Ai cũng bắt đầu căm ghét Salas sau khi cuộc cách mạng diễn ra và ông ấy bị giam giữ. Dĩ nhiên, việc thông đồng với Đế quốc để kiểm soát Bauer là không thể tha thứ. Nhưng ta nghĩ sẽ không công bằng nếu phủ nhận toàn bộ những cống hiến của ông ấy dành cho Vương quốc”

Quả thật, Salas từng là một Thủ tướng xuất sắc.

Từ khi ông ta lên nắm quyền, chính trị của Vương quốc đã dần trở nên ổn định.

Rousseau-sama có thể là người đề ra tư tưởng trọng dụng người tài, nhưng chính Salas mới là người hiện thực hóa nó.

“Trước đây, Salas chỉ đơn thuần là một kẻ mộng mơ ôm hoài bão to lớn. Người khiến ông ta thay đổi...…là người đó–là lỗi của Lulu-sama.”

Lulu-sama từng là Nữ hoàng trước Lishe-sama.

Dù đã kết hôn với Rousseau, nhưng bà ấy lại ngoại tình với Salas, và Sein-sama chính là kết quả của bi kịch ấy.

“Lulu-sama là người đa tình. Một quý tộc điển hình. Salas khi đó vẫn còn rất ngây thơ, ông ta đã nhanh chóng bị bà ấy cuốn lấy”

Nhận định của tôi khá khác với bà ấy, nên tôi im lặng và hỏi chuyện khác.

“Lishe-sama, ngài có yêu Salas không?”

“……”

Nghe câu hỏi của tôi, Lishe-sama không trả lời ngay.

Chỉ còn tiếng xột xoạt của vải khi tôi đang thay đồ vang lên trong căn phòng.

“Tình cảm cá nhân không có chỗ trong chính trị. Ta là vợ Đức vua Rousseau, và không có mối quan hệ gì với Salas cả. Chỉ vậy thôi”

Có vẻ như bà ấy đang tự nói với chính mình. 

“Dù sao thì, ta đã trở thành Nữ hoàng. Khi sinh ra Yuu, con bé đã trở thành lý do để ta tiếp tục sống. Cô......và cả Yuu có thể không có thiện cảm với ta, nhưng ta thực sự yêu Yuu từ tận đáy lòng”

Khi nhắc đến Yuu-sama, gương mặt Lishe-sama hiện lên vẻ dịu dàng hiếm thấy.

Cảnh tượng đó để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi.

“Về chuyện giới tính của Yuu, ta đã làm điều không thể tha thứ. Có lẽ với con bé ta chẳng phải người mẹ tốt đẹp gì. Kể cả vậy, ta luôn luôn nghĩ cho Yuu trước tiên. Dù có cố phản bác thế nào, đó vẫn là sự thật”

Lishe-sama nhìn thẳng vào tôi khi nói.

Tôi có thể thấy rõ bà ấy không hề nói dối.

“Ngài nghĩ gì về Misha?”

Tôi hỏi một điều vẫn luôn thắc mắc từ lâu.

Lishe-sama cười khổ.

“Misha là một đứa trẻ xuất sắc. Gia đình con bé từng là quý tộc cấp cao, con bé cũng là một trong những người đã giúp Yuu quay lại giới tính thật nữa. Có thể cô không tin, nhưng trước khi gia đình Misha sa sút, ta đã từng nghĩ Misha sẽ trở thành vợ tương lai của Yuu”

Bà ấy kể lại với giọng đầy hoài niệm.

Trong tâm trí, Lishe-sama hẳn đang hồi tưởng về thời thơ ấu của Yuu-sama và Misha.

“Còn bây giờ thì sao?”

“Bây giờ à…...Ta không biết nữa. Yuu đã trở thành một cô gái, và giờ con bé muốn Misha trở thành bạn đời của mình...…Cũng như cô với Claire vậy, ta không thể hiểu được cảm xúc của mấy đứa khi đem lòng yêu người cùng giới tính với mình. Nếu lời ta vừa nói làm tổn thương cô thì cho ta xin lỗi”

Lishe-sama nói với vẻ hối lỗi.

“Không sao đâu ạ”, tôi đáp.

Người dị tính không thể hoàn toàn hiểu cảm xúc của người đồng tính được.

Và ngược lại, người đồng tính cũng không thể hiểu được cảm xúc khi yêu người khác giới.

Đây không phải chuyện đúng sai, mà chỉ đơn giản là xu hướng tính dục khác nhau thôi.

“Dù vậy, ta có chút ghen tị với cô và Yuu. Ít nhất thì, cả hai đều đang cố sống thật với cảm xúc của mình. Dù khó khăn có cản trở, hai đứa vẫn quyết tâm vượt qua. Ta thấy điều đó thật đáng ngưỡng mộ”

Thật bất ngờ. 

Tôi từng nghĩ Lishe-sama sẽ hoàn toàn phản đối tình yêu như vậy.

Thế nhưng, dù không hiểu, bà ấy vẫn nói là mình ghen tị.

“Chắc là thời đại đã thay đổi. Khi ta bằng tuổi cô, tình yêu hay hôn nhân không phải là điều mình có thể chọn. Người lớn thường nói họ hoài niệm quá khứ, nhưng có lẽ điều đó chỉ là vì ghen tị với sự tự do mà họ từng không có. Họ không hẳn là phủ nhận hiện tại, mà chỉ là chưa thể buông bỏ quá khứ”

Lời Lishe-sama nói có chút không ăn nhập với vẻ ngoài trẻ trung của bà ấy.

Khi kể lại quá khứ, bà ấy đem lại cảm giác già dặn hơn so với vẻ bề ngoài của mình.

“Rei. Khi cô trưởng thành, cô cũng sẽ hiểu thôi, cái cảm giác bị mắc kẹt trong quá khứ. Và trong lúc ấy, sẽ có những đứa trẻ cho cô thấy tương lai – và khi đó, cô sẽ thấy chúng thật rực rỡ, sáng chói đến mức cô phải ghen tị”

Tôi sẽ không bao giờ quên những lời Lishe-sama đã nói.

Ngay cả sau những biến cố xảy ra sau này, tôi vẫn tin rằng lời bà ấy là sự thật.