Tôi Yêu Nữ Phản Diện

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

(Đang ra)

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

雅楽多

Tasuki Tenma bỗng dưng nhận thấy mình đang đứng trên một đồng cỏ trải dài quá tầm mắt. Có ai đó đã triệu hồi cậu đến thế giới khác cùng với kỹ năng siêu cấp gian lận.

5 19

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

25 58

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

9 25

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

36 149

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

7 21

Arc 11 (143-155) Âm mưu ám sát Giáo Hoàng - Chương 147: Cuộc chạm trán tình cờ

Mọi công tác chuẩn bị của chúng tôi đều diễn ra suôn sẻ, và chẳng mấy chốc, ngày Giáo Hoàng đến cũng đã tới.

Không khí trong lành, bầu trời quang đãng, và ánh nắng mặt trời ấm áp rọi xuống mặt đất.

Các sĩ quan an ninh, bao gồm cả Claire-sama, đã tập trung ở cổng phía tây của thủ đô để chào đón Giáo Hoàng.

Lily-sama dường như đang bận xử lý nhiệm vụ khác nên không có mặt.

Yuu-sama và Misha cũng thuộc số những người đến đón tiếp.

"Ngài ấy đến trễ quá..."

Claire-sama lẩm bẩm. Tính đến giờ, Giáo hoàng đã đến trễ gần một tiếng.

Cũng giống như ở thời hiện đại, không phải lúc nào lịch trình cũng được ấn định chính xác từng phút, nhưng với thời gian đã trôi qua, ai cũng bắt đầu lo lắng rằng có thể đã xảy ra chuyện gì đó.

"Ngài lo lắng ạ?"

"Tất nhiên rồi. Có tin đồn rằng có người muốn ám sá….à ừm, ý ta là, có nhiều tin đồn không hay liên quan đến Giáo Hoàng đang lan truyền mà, đúng không?"

Claire-sama định nói là “ám sát”, nhưng ngài ấy đã kịp điều chỉnh lại.

Dù các sĩ quan xung quanh đều đã biết chuyện, nhưng nói thẳng ra ở nơi công cộng vẫn là điều không hay, dù sao cũng không nên gây những sự chú ý không cần thiết.

"Cũng có khi ngài ấy chỉ ngủ quên thôi"

"Ngài ấy không giống em đâu. Giáo Hoàng sẽ không hậu đậu thế đâu"

Claire-sama vẫn tỏ ra khá cáu kỉnh.

"Sao ngài tàn nhẫn vậy chứ. Sáng nào em cũng dậy nấu ăn cho cả nhà mà"

Tôi giả vờ mếu máo, dùng hai tay che mặt mình.

"Đ-Đợi đã, không, ta xin lỗi, Rei. Ta thật sự rất biết ơn những gì em làm. Những lời vừa rồi là lỡ miệng thôi. Ta xin rút lại, thành thật xin lỗi em mà. Nên đừng khóc nữa mà–"

"Không, em buồn lắm! Em sẽ không ngừng khóc đâu! Trừ khi ngài hôn em!"

Tôi tiếp tục giả vờ nức nở.

"E-Em đang nói gì thế? Nếu ở nhà thì còn được, chứ bây giờ xung quanh có bao nhiêu người, làm sao ta hôn em được chứ"

"Em-không-quan-tâm-! Ngài không hôn em là em khóc tiếp đấy"

Ngay khi tôi đang bắt đầu nhập vai cô vợ nhỏ giận dỗi.

"....Rei. Em đang giả vờ đúng không?"

A, ánh mắt nóng bỏng của Claire-sama đang chiếu thẳng vào tôi kìa.

"Tee-hee"

"Đừng có ‘tee-hee’ ta. Em đang làm cái gì vậy hả? Chúng ta đang làm việc đấy, đừng bày trò như vậy"

"Em làm vậy chính là vì chúng ta đang làm việc nghiêm túc mà, Claire-sama"

Tôi nói, quay lại vẻ nghiêm túc.

"Lạc quan quá mức đúng là không nên, nhưng bi quan cũng không tốt. Trong những tình huống căng thẳng thế này, chúng ta thường dễ nghĩ đến điều tồi tệ nhất, vậy nên ta phải cố hành động một cách tích cực chứ"

"Nói thì dễ lắm..."

Claire-sama lầm bầm.

"Vậy thì, thử nghĩ xem nhé, tình huống tệ nhất lúc này là gì?"

"Có lẽ là nghe tin Giáo Hoàng đã chết"

"Vậy còn hành động tích cực nhất ta có thể làm?"

"Cử người đi kiểm tra"

Ngay lúc đó...

"Nguy rồi! Đoàn của Giáo Hoàng đang bị bầy quái vật phục kích! Họ cần chi viện ngay lập tức!"

Bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng.

"Có bao nhiêu quái vật!?"

Claire-sama hỏi gay gắt.

"Khoảng mười con cấp độ trung bình!"

"Điều động đơn vị một đến ba hỗ trợ. Những người còn lại tiếp tục canh gác tại cổng"

Claire-sama ra lệnh điều phối lực lượng.

“Em đi cùng họ được chứ, Rei?"

"Nếu đó là lệnh của ngài"

"Nhờ em nhé"

"Vâng ạ"

Tôi lập tức gia nhập nhóm chi viện.

Lực lượng bao gồm khoảng năm mươi tu sĩ từ các nhà thờ của Đế Quốc và một trăm binh sĩ.

Ngoại trừ tôi, tất cả học sinh trao đổi từ Bauer đều ở lại.

Nhờ có các pháp sư hệ Gió tăng tốc độ, chúng tôi lao đi như bay.

"Tôi thấy họ rồi!"

Một người trong nhóm hô lớn.

Đoàn hộ tống của Giáo hoàng đang bị bao vây bởi quái vật, cố thủ bằng đội hình phalanx. 

05eb0913-8f76-405c-9037-27bbd78abbc4.jpg

(Kiểu này)

"Tấn công!"

Các chỉ huy của quân chi viện bắt đầu ra lệnh.

Quân của chúng tôi chủ yếu là các pháp sư, nhưng cũng có cả kiếm sĩ nữa.

Những ai có thể cận chiến thì được bố trí ở tiền tuyến, còn các Ma Pháp Sư ở đằng sau hỗ trợ họ.

Bọn quái vật bị đánh úp từ phía sau, không kịp phản ứng.

Khoảng 30% trong số chúng nhanh chóng bị tiêu diệt.

"Tấn công tiếp!"

Lực lượng hộ tống Giáo Hoàng phối hợp, tạo thế gọng kìm. 

Số lượng quái vật giảm đi nhanh chóng.

"Đ-Được cứu rồi......"

Một hộ vệ thở phào sau khi con quái cuối cùng bị hạ. 

Thế nhưng...

"Chưa xong đâu!"

Cảm thấy có bóng đen lao tới tên lính từ phía sau, tôi lập tức bắn mũi tên băng về phía đó.

"Tch…Trong đám này cũng có người nhạy phết nhỉ"

Bóng đen tránh được đòn tấn công và bay lên bằng đôi cánh lớn.

"Một con quỷ!?"

"Loài người các ngươi thích gọi ta sao cũng được, nhưng tên ta là Plato. Nhớ lấy"

"Plato!? Một trong Tam Đại Công Tước sao!?"

Không giống Arist, con quỷ này che giấu bản thân sau lớp da thú khác thường, khí chất của hắn áp bức hơn hẳn.

Tôi nghe nói gặp quỷ là chuyện cực hiếm, vậy mà đây là lần thứ hai rồi đấy?

"Giờ thì, hãy chứng kiến sức mạnh của ta này! Chết hết đi!"

Plato xoay cây gậy lớn một vòng trước khi đập xuống, mặt đất rung lên khiến tất cả chúng tôi ngã nhào.

"Nhận lấy này!"

Ngay khi hắn giơ tay lên, hàng loạt ngọn gai đá trồi lên từ mặt đất.

Ma Pháp đó giống với Chông Đất, nhưng đó vốn chỉ là phép cấp trung thôi mà.

Cảnh tượng trước mắt trông thật rợn người, tôi không thể đếm xuể liệu có bao nhiêu ngọn gai đang dần trồi lên khỏi mặt đất.

"Bùn Lầy!" 

Ngay trước khi chúng kịp xuyên qua đám binh lính, tôi thi triển phép thuật để vô hiệu hóa hắn, biến những mũi nhọn đó thành bùn mềm.

Dù Ma Lực của tôi có cao đến đâu, vô hiệu hóa hàng trăm mục tiêu như thế vẫn vô cùng khó nhằn.

May mà vẫn kịp.

"Chà, khá đấy. Cô là Rei Taylor, đúng không? Đứa oắt con mà Arist để thoát ấy"

Ngay khi tôi cảm nhận được sự tê dại sau khi dùng hết Ma Lực, Plato nhìn thẳng về phía tôi.

Tệ rồi.

"Tên ngu xuẩn đó hẳn lại không biết lượng sức mình nên mới để xổng mấy người. Nhưng ta thì khác. Ta đảm bảo sẽ giết cô đàng hoàng"

Plato nhặt cây gậy lên và lao về phía tôi.

Nhanh quá!

“Đừng hòng!”

Một toán lính lên trước chặn đường Plato, người giơ giáo, người giương cao thanh kiếm, những người còn lại chuẩn bị thi triển pháp thuật.

“Bất lịch sự quá đấy”

Plato chẳng mảy may quan tâm, hắn đánh bay những người đó, trước cả khi họ kịp phản ứng.

“Bắt được ngươi rồi!”

Trong thoáng chốc, hắn đã đứng ngay trước mặt tôi. Tên đó nở nụ cười tự mãn, như thể đã nắm thóp được con mồi trong tay.

Hắn giương cao cây gậy trong tay, nhắm về phía tôi.

"Judecca!"

Tôi đóng băng hắn giữa không trung.

"Chông Đất!"

Giống như Plato ban nãy, tôi phản công bằng gai đất, hi vọng những gì còn lại của tên đó chỉ là mẩu thịt vụn.

Tôi cố gắng thi triển phép thuật yêu thích nhất của mình, Cocytus.

“Trời đất, nguy hiểm thật đấy”

Tuy nhiên, trước khi những ngọn gai kịp xuyên qua hắn, Plato đã thoát ra khỏi khối băng.

Hắn giang đôi cánh và bay lên không trung.

“Cô có tin được không…ngay khi ta vừa bảo không nên coi thường kẻ địch. Loài người đáng sợ thật đó”

Hắn nhìn xuống chúng tôi.

"Cơ mà…hình như cô sắp đến giới hạn rồi nhỉ? Con người đâu có nhiều Ma Lực như chúng ta đâu. Thi triển liên tục từng đó phép, ta đoán cô sắp gục rồi nhỉ?"

Tiếc là đúng như hắn nói. 

Tôi sắp cạn kiệt Ma Lực rồi, dù chưa hết hoàn toàn, tôi cũng chỉ có thể thi triển một hai phép cỏn con nữa thôi. 

Tệ rồi đây.

Ngay khi tôi đang tìm cách để rút lui, một giọng nói oai nghiêm vang lên.

"Ánh sáng, ôm lấy tất thảy"

Một luồng sáng lan tỏa khắp chiến trường.

Tôi dần cảm nhận được sự ấm áp từ đó, cảm giác như nguồn Ma Lực bên trong tôi cũng đang được phục hồi.

Những người lính lại được tiếp thêm sức mạnh, Ma Lực của tôi cũng đã hồi phục hoàn toàn.

"Đó là phước lành của Giáo Hoàng! Tất cả, không ai được phép gục ngã! Chúng ta sẽ đánh bại lũ quỷ này!"

Một tu sĩ hô lớn bên cạnh chiếc kiệu của Giáo hoàng.

Ngay lập tức, tất cả binh lính cùng hưởng ứng, tiếng hô vang dội khắp chiến trường.

Đây là…ma pháp hồi phục sao?

Sức mạnh to lớn thế này, đây thật sự là ma thuật sao?

"Tch, thất bại rồi sao. Thôi vậy, đằng nào ta cũng chỉ đến chào hỏi thôi mà. Tạm biệt nhé"

Thấy chúng tôi hồi phục, Plato liền quay đi.

"Định chạy à?"

"Hmph, đừng có giở trò khiêu khích. Chờ đến khi cô mạnh ngang ta đi rồi hẵng để cái mồm chạy lung tung như thế"

Tôi muốn chiến đấu tiêp, nhưng có vẻ kế khích tướng không thành rồi.

Sau khi chế giễu tôi, Plato liền bay về phía đông.

"Đó là sức mạnh của Giáo Hoàng sao...?"

"Đúng là phép màu..."

Tất cả quân lính ngập tràn sự kính phục.

Thì, cũng không phải chuyện bất ngờ gì.

Dù sao thì chúng tôi cũng vừa suýt bị một con quỷ giết sạch.

Nếu không có Giáo Hoàng, không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa.

"Rei Taylor, xin hãy tới đây"

Tu sĩ vừa rồi gọi tôi.

Tôi nghiêng đầu khó hiểu, nhưng vẫn tiến lại.

"Cảm ơn cô vì đã câu giờ giúp chúng tôi. Ma Pháp của Giáo Hoàng rất mạnh, nhưng ngài ấy vẫn cần thời gian để thi triển"

Tu sĩ – trông cứ quen quen – khen ngợi tôi.

"Không đâu, chính chúng tôi mới là người được cứu. Ma Pháp của Giáo Hoàng thật tuyệt vời"

"―Không phải đâu"

Giọng nói vang lên từ bên trong chiếc kiệu.

"T-Thưa ngài!?"

"Không sao đâu, Giám mục Lorna. Dù gì ta cũng phải lộ mặt sớm thôi”

Bức rèm được vén lên.

Một cô gái với gương mặt y hệt tôi bước ra, nhưng khí chất của người ấy thì hoàn toàn khác.

"Rất vui được gặp cô, Rei Taylor. Ta là Giáo Hoàng"

Với gương mặt không biểu cảm và giọng nói trầm ổn, người ấy xưng tên là Claris Répète đệ tam.