Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn chị xinh đẹp của câu lạc bộ bắn cung đang ngủ hở bụng trong phòng tôi

(Đang ra)

Đàn chị xinh đẹp của câu lạc bộ bắn cung đang ngủ hở bụng trong phòng tôi

Shijou kanata

Một câu chuyện tình học đường ngọt ngào, nơi cô đàn chị lạnh lùng dần trở nên vô tư và đáng yêu hơn bên cạnh nhân vật chính!

44 8

Cách tước đoạt mạng sống

(Đang ra)

Cách tước đoạt mạng sống

Ao Jūmonji; Eve

Đây là câu chuyện về cách để ăn "sự sống".

4 7

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

58 600

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

23 31

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

54 418

Web Novel - Chương 59.1: Không Gian Mini

Những hình xăm mà các truyện ma để lại trên tôi đều là văn bản.

Một cái là tiếng Latinh.

: Socius :

Nó xuất hiện khi thẻ thành viên do linh vật rồng xanh ở công viên giải trí bị cháy rụi. Theo lời Braun thì ký hiệu này đại diện cho quyền truy cập đặc biệt như một tấm thẻ thông hành.

Cái còn lại là chữ tiếng Trung.

: 恩主 :

Nó hiện ra khi ký kết hợp đồng với người trông nhà nghỉ sát nhân, trên da tôi, nó trông như chữ viết in trên giấy hanji.

Tuy nhiên, vì tôi không đạt đủ ‘điều kiện’ nên nó chỉ là một ký hiệu vô dụng.

Nếu phải chọn một cái để “nâng cấp” thì...

‘Chắc chắn là cái này rồi.’

“Tôi trông cậy vào cô hết đó.”

Thợ xăm cúi xuống xem kỹ hình xăm mà tôi chỉ.

: 恩主 :

Lý do tôi chọn cái này rất đơn giản, ‘Mở rộng số kỹ năng có sẵn vẫn tốt hơn.’

Việc tôi tiếp tục dấn thân vào các truyện ma gần như là điều không thể tránh khỏi. Mà điều đó đồng nghĩa với việc chỉ trông chờ vào một năng lực là quá ngây thơ.

‘Đến cả Đội trưởng Thằn lằn còn suýt chết bao nhiêu lần mặc kệ anh ấy có mạnh cỡ nào, suy ra, sức mạnh đơn thuần vẫn chưa đủ.’

Sẽ tốt hơn nếu tôi có nhiều năng lực khác nhau để linh hoạt xoay sở trong các tình huống.

‘Sử dụng cái hình xăm chưa bao giờ kích hoạt vẫn hợp lý hơn.’

Với tiệm xăm Ánh Trăng, tôi không cần lo vụ “vô tình dẫm phải mìn”.

Tiệm này cực kỳ tốt bụng nên nó không bao giờ ban phát năng lực gây hại. Tôi có thể tin tưởng rằng người trông nhà nghỉ sẽ không đột nhiên xuất hiện bóp cổ tôi trong lúc ngủ.

Hơn nữa...

Tôi liếc nhìn hình xăm tiếng Latinh.

⦃ Đ ứ a T r ẻ N g o a n ⦄

Nghĩ đến mối liên kết cảm xúc mình vô tình hình thành với linh vật kia, tôi cảm thấy việc che hình xăm này… trái với lương tâm.

‘Đó là dấu hiệu cần tránh xa rồi.’

Là một độc giả trung thành của 「Hồ sơ Về Những Bí Ẩn Trong Bóng tối」, tôi thừa hiểu rằng đụng vào mấy thứ mang tính cảm xúc là cực kỳ nguy hiểm.

☾ A, bắt đầu rồi kìa! ☽

Vậy là tôi đã quyết định. Thợ xăm bắt đầu chuẩn bị dụng cụ.

Khi cô ấy định đưa tôi xem vài mẫu thiết kế, tôi giơ tay ngăn lại.

"Cứ chọn mẫu nào cô thấy hợp nhất là được."

Nếu muốn có kết quả tốt nhất, tôi cần tin tưởng chuyên gia.

Tôi nở nụ cười tươi tắn.

"Tôi tin vào tay nghề của cô, thợ xăm-nim."

“…!”

Với đôi mắt thợ xăm ánh lên vẻ hào hứng, cô ấy ra hiệu cho tôi ngả người lên ghế.

Sau đó, cô cũng đưa Braun cho tôi ôm chặt.

☾ Cô ấy tưởng tôi là thú nhồi bông chống stress hả? Hiểu lầm này vừa thô lỗ vừa buồn cười ghê! ☽

Nhưng tôi chẳng thấy đau chút nào.

Thợ xăm đeo một cặp kính bảo hộ kiểu steampunk rồi bật một cỗ máy xăm to bằng cái máy phẫu thuật.

‘...Cái máy xăm kiểu gì mà to thế kia?’

Do kích thước máy xăm hình to ngang một cỗ máy y tế, tôi hoảng sợ trong phút chốc.

Tiếp tới, ánh trăng đổ vào trong máy.

Bzzzzzzzz—

Đèn LED trên trần bị hút vào đầu máy, hội tụ thành một luồng sáng rực ở đầu kim.

Mũi kim phát sáng như viên ngọc khi áp sát cánh tay tôi. Theo chỉ dẫn, tôi nhắm mắt lại.

“…”

Một cảm giác lạ lan tỏa khắp cánh tay trái. Đó không là phải đau, không phải nhột, nhưng cũng không phải nặng nề.

Cảm giác này giống như tôi vừa được bóc một lớp bụi bặm lâu ngày, làn da được xăm lên cũng tái tạo rồi ghép lại hoàn hảo, tạo thành một cảm giác cực kỳ thư giãn và dễ chịu.

Tách, tách.

Xong rồi.

Sau khi ánh sáng mờ dần. Nghe theo tín hiệu của thợ xăm, tôi mở mắt ra.

“…!”

‘Trời ơi.’

Hình xăm giờ đây có cả nền.

Một bầu trời đêm xanh đậm với mặt trăng tròn được vẽ bằng một nét cọ táo bạo. Trên bóng trăng là hai ký tự được khắc họa. Xung quanh, những ngôi sao rải rác như chòm sao cài ngọc trai, lấp lánh mờ ảo.

Tách, tách.

Thợ xăm khoanh tay như thể cô ấy đang hỏi, “Anh có ưng không?”

“Nó rất đẹp.”

Thợ xăm mỉm cười hài lòng, vỗ nhẹ vai tôi rồi chạy lại quầy.

“…?”

Lúc quay lại, cô ấy cầm theo một viên ngọc trai giống viên đã nằm trong chuỗi vòng cổ mà tôi giao dịch.

‘Cái gì đây?’

Cô đặt viên ngọc lên hình xăm trên tay tôi.

Và nó chìm hẳn vào trong.

“…?!”

☾ Ô hô... thật kỳ lạ. ☽

☾ Anh Hoẵng, chuyện này hiếm có đấy. Một ‘lối vào’ đã mở ra. ☽

Lối vào?

☾ Thử chạm nhẹ vào hình xăm xem. Anh sẽ cảm nhận được điều gì đó. ☽

Tôi giơ tay lên, chạm nhẹ vào hình xăm. Nó không sưng, không đau, như chưa từng có gì xảy ra.

“…!”

Tôi cảm nhận được nó. Giữa các lớp da của tôi có một ‘khoảng trống’.

“...”

Tôi cẩn thận... ‘luồn tay’ vào đó.

Khi tôi rút tay ra, trong tay tôi là viên ngọc trai mà thợ xăm đã đặt vào trước đó.

‘...Một không gian phụ?’

☾ Chính xác! Có vẻ bản hợp đồng với tên quản gia vô vị đó từng bao gồm cả điều khoản “cung cấp không gian” cho khách! ☽

☾ Phục vụ khách thì phải có phòng chứ, đúng không? Xem ra cô ấy đã tận dụng lỗ hổng trong hợp đồng để tặng luôn cho anh một khoảng không gian nhỏ! ☽

Khoan đã.

Tức là... tôi vừa được tặng một cái kho mini à?

‘Đây là thật á?!’

Tim tôi đập thình thịch trước món quà tưởng chừng như chỉ có trên webtoon... một cái may mà tôi không bao giờ ngờ được sẽ đến từ creepypasta.

☾ Để tôi xem… Anh hãy tưởng tượng một khối lập phương cạnh khoảng 2 feet. Đó là kích thước không gian đang được ‘kết nối’ với anh. ☽

2 feet... khoảng 60 cm.

Tuy Braun vẫn dùng cái đơn vị đo lường ngốc nghếch kiểu Mỹ (đúng chuẩn phong cách truyện ma kiểu Mỹ mà) nhưng thông tin này thì cực kỳ hữu ích.

Nhưng giờ tôi lại có thêm một câu hỏi khác.

‘Vậy... không gian này có nối với nhà nghỉ đó không?’

Cái nhà nghỉ sát nhân đó lẽ ra phải biến mất từ lâu rồi mà...

☾ Cái đó thì tôi không rõ. Không ai biết không gian này kết nối với đâu cả. ☽

☾ Chỉ người nắm hợp đồng gốc mới rõ ông quản gia đó từng đồng ý cung cấp dạng không gian thế nào. ☽

“...”

☾ Hấp dẫn thật đấy chứ? Anh muốn cá độ chút không? Cược cho cuộc sống rực rỡ hơn ha? ☽

Cảm ơn, nhưng tôi không cần.

Phong cách kiểu thời kỳ sử dụng đầu máy hơi nước