Tôi sẽ trở thành nữ phản diện lưu danh lịch sử

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 6

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 11

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 6

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 481

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

Web Novel (Novel Vol 1) - Chương 36

Khó chịu quá…

Có lẽ nào tôi bị lây bệnh từ Gill.

Cổ họng đau như bị thiêu đốt, lại còn buồn nôn, mồ hôi thì cứ tuôn ra không ngừng.

Chỉ trong một ngày mà đã bị lây nhiễm sao?

Chắc chắc hệ miễn dịch của tôi không có tác dụng gì khi gặp đám vi khuẩn từ ngôi làng đó nhỉ.

“Alicia, mọi người đến rồi này.”

Tôi nghe thấy giọng anh Alan từ phía bên kia cánh cửa.

Do tôi nghe nhầm, hay anh ấy thực sự ở đó nhỉ.

“Alicia?”

Tôi không thể nói được. Cổ họng đau rát quá.

Aah, có lẽ tôi sắp lìa đời chăng…

“Alicia có ở đó không?”

Có tiếng mở cửa.

Đầu óc tôi cứ mơ màng mà nhìn về phía anh Alan.

“Alicia!! Em có sao không!?”

Có sao đó. Và mong anh đừng có lớn tiếng.

Tôi rên rỉ, cầu cứu anh Alan.

“Có ai không!!”

Anh Alan hét lên. Nó làm cả đầu và tai tôi đau quá.

Tôi cảm thấy rung khi có nhiều người chạy. Ngay cả mấy rung chấn như này cũng làm khổ tôi đó.

“Có chuyện gì thế?”

Tôi nghe thấy giọng anh Albert.

Chịu thôi, không mở mắt nổi nữa. Tôi cứ thế ngả mình xuống giường.

“Alicia đang sốt cao lắm.”

“Ali-chan, người luôn khỏe mạnh như gorilla ấy ư!?”

Curtis-sama, tôi cho ngài thăng thiên giờ.

“Trước tiên phải đo nhiệt độ đã.”

Anh Albert đặt tay lên trán tôi.

“39 độ…”

Eh, đo kiểu gì vậy. Dùng ma pháp sao?

Nói mới nhớ, hình như có ma pháp đo nhiệt độ thì phải.

Tôi đã từng nghĩ cái đó thì bao giờ mới dùng được, nhưng giờ lại thấy nó hữu ích.

“Sốt khá cao đấy nhỉ.

Tôi nghe thấy giọng Duke-sama.

“Hình như trong kho có josiah thì phải?”

Tôi không tin vào tai mình khi nghe anh Albert nói.

Đùa sao? Trong nhà mình lại có josiah?

Việc mình đi vào thị trấn! …Chẳng hiểu sao tự dưng lại thấy khó thở.

“Ali, em có sao không?”

“Alan, đi lấy cỏ josiah trong kho ra đây.”

“Trước hết chúng ta phải ra khỏi phòng đã.”

“Vi khuẩn không lây sang chúng ta được đâu~”

Aah, thật là, chả phân biệt được giọng ai nữa.

Cảm ơn mọi người vì đã ra khỏi phòng cho tôi nhờ. Tiếng nói chuyện thôi cũng đủ làm người ta đau đớn rồi.

Còn nữa, họ vừa nói gì ấy nhỉ?

Không bị lây vi khuẩn sao? Tại sao?

Tại sao chỉ có mình tôi bị đám vi khuẩn giày vò chứ. Chịu thôi, não tôi không hoạt động được.

Một nữ phản diện không được cho người khác thấy vẻ yếu đuối của mình, nhưng bây giờ thì đành chịu.

Tại tôi đang cảm thấy như sắp chết đến nơi!

Từ khi sinh ra đến giờ, lần đầu tiên tôi thấy khổ sở thế này.

Bài huấn luyện kiếm nghiêm khắc của anh Albert còn không so sánh được với cơn đau này.

Trong khi đang suy nghĩ thì tôi chìm vào giấc ngủ từ lúc nào.

Tôi chợt tỉnh giấc khi nghe tiếng cửa mở.

Hiện giờ đầu tôi còn đau hơn lúc nãy. Cứ như có ai đó đang dùng búa đập vào đầu vậy.

Đầu tôi như sắp nổ tung. Chẳng lẽ tôi cứ thế này mà ra đi sao…

Kiếp trước tôi không sống được lâu, lần này cũng quy tiên khi mới 10 tuổi sao. Thật là tàn nhẫn.

Không được, đừng bỏ cuộc!

Tôi sẽ trở thành nữ phản diện số một thế giới đó! Là nữ phản diện vang danh sử sách đó!

Tôi vẫn còn chưa gặp nữ chính nữa mà!

Dù cho tôi có khích lệ tinh thần bằng cách này thì cơn đau vẫn không thay đổi.

Hơn nữa, ai vừa mới vào đây ấy nhỉ.

Tôi he hé mắt nhìn.

…Duke-sama?

Tôi trông thấy thấp thoáng mái tóc màu xanh dương.