Tôi sẽ trở thành nữ phản diện lưu danh lịch sử

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

(Đang ra)

Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

天江龍,明石龍之介

Dần dần họ bắt đầu tiếp xúc với nhau, nhưng vào thời điểm đó cô ấy đã.....

8 46

Cách phục hồi sư sử dụng pháp thuật

(Đang ra)

Cách phục hồi sư sử dụng pháp thuật

Kurokata

Vào một ngày mưa, cậu học sinh bình thường, Usato Ken, bị triệu hồi tới thế giới khác cùng 2 người bạn mới quen Inukami Suzune và Ryuusen Kazuki. Với năng lực mới không quá nổi trội, Ken tưởng rằng mì

2 13

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

(Đang ra)

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

Kurotome Hagane

Đây là bản ghi chép để đời về một chàng trai siêu khéo léo nhưng lại ngại giao tiếp, lui về ở ẩn tại Okutama. Về hành trình cậu trở thành thợ chế tác trượng phép, và từ một góc khuất hẻo lánh, dần làm

26 230

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

322 8332

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

121 3681

Web Novel (Novel Vol 1) - Chương 36

Khó chịu quá…

Có lẽ nào tôi bị lây bệnh từ Gill.

Cổ họng đau như bị thiêu đốt, lại còn buồn nôn, mồ hôi thì cứ tuôn ra không ngừng.

Chỉ trong một ngày mà đã bị lây nhiễm sao?

Chắc chắc hệ miễn dịch của tôi không có tác dụng gì khi gặp đám vi khuẩn từ ngôi làng đó nhỉ.

“Alicia, mọi người đến rồi này.”

Tôi nghe thấy giọng anh Alan từ phía bên kia cánh cửa.

Do tôi nghe nhầm, hay anh ấy thực sự ở đó nhỉ.

“Alicia?”

Tôi không thể nói được. Cổ họng đau rát quá.

Aah, có lẽ tôi sắp lìa đời chăng…

“Alicia có ở đó không?”

Có tiếng mở cửa.

Đầu óc tôi cứ mơ màng mà nhìn về phía anh Alan.

“Alicia!! Em có sao không!?”

Có sao đó. Và mong anh đừng có lớn tiếng.

Tôi rên rỉ, cầu cứu anh Alan.

“Có ai không!!”

Anh Alan hét lên. Nó làm cả đầu và tai tôi đau quá.

Tôi cảm thấy rung khi có nhiều người chạy. Ngay cả mấy rung chấn như này cũng làm khổ tôi đó.

“Có chuyện gì thế?”

Tôi nghe thấy giọng anh Albert.

Chịu thôi, không mở mắt nổi nữa. Tôi cứ thế ngả mình xuống giường.

“Alicia đang sốt cao lắm.”

“Ali-chan, người luôn khỏe mạnh như gorilla ấy ư!?”

Curtis-sama, tôi cho ngài thăng thiên giờ.

“Trước tiên phải đo nhiệt độ đã.”

Anh Albert đặt tay lên trán tôi.

“39 độ…”

Eh, đo kiểu gì vậy. Dùng ma pháp sao?

Nói mới nhớ, hình như có ma pháp đo nhiệt độ thì phải.

Tôi đã từng nghĩ cái đó thì bao giờ mới dùng được, nhưng giờ lại thấy nó hữu ích.

“Sốt khá cao đấy nhỉ.

Tôi nghe thấy giọng Duke-sama.

“Hình như trong kho có josiah thì phải?”

Tôi không tin vào tai mình khi nghe anh Albert nói.

Đùa sao? Trong nhà mình lại có josiah?

Việc mình đi vào thị trấn! …Chẳng hiểu sao tự dưng lại thấy khó thở.

“Ali, em có sao không?”

“Alan, đi lấy cỏ josiah trong kho ra đây.”

“Trước hết chúng ta phải ra khỏi phòng đã.”

“Vi khuẩn không lây sang chúng ta được đâu~”

Aah, thật là, chả phân biệt được giọng ai nữa.

Cảm ơn mọi người vì đã ra khỏi phòng cho tôi nhờ. Tiếng nói chuyện thôi cũng đủ làm người ta đau đớn rồi.

Còn nữa, họ vừa nói gì ấy nhỉ?

Không bị lây vi khuẩn sao? Tại sao?

Tại sao chỉ có mình tôi bị đám vi khuẩn giày vò chứ. Chịu thôi, não tôi không hoạt động được.

Một nữ phản diện không được cho người khác thấy vẻ yếu đuối của mình, nhưng bây giờ thì đành chịu.

Tại tôi đang cảm thấy như sắp chết đến nơi!

Từ khi sinh ra đến giờ, lần đầu tiên tôi thấy khổ sở thế này.

Bài huấn luyện kiếm nghiêm khắc của anh Albert còn không so sánh được với cơn đau này.

Trong khi đang suy nghĩ thì tôi chìm vào giấc ngủ từ lúc nào.

Tôi chợt tỉnh giấc khi nghe tiếng cửa mở.

Hiện giờ đầu tôi còn đau hơn lúc nãy. Cứ như có ai đó đang dùng búa đập vào đầu vậy.

Đầu tôi như sắp nổ tung. Chẳng lẽ tôi cứ thế này mà ra đi sao…

Kiếp trước tôi không sống được lâu, lần này cũng quy tiên khi mới 10 tuổi sao. Thật là tàn nhẫn.

Không được, đừng bỏ cuộc!

Tôi sẽ trở thành nữ phản diện số một thế giới đó! Là nữ phản diện vang danh sử sách đó!

Tôi vẫn còn chưa gặp nữ chính nữa mà!

Dù cho tôi có khích lệ tinh thần bằng cách này thì cơn đau vẫn không thay đổi.

Hơn nữa, ai vừa mới vào đây ấy nhỉ.

Tôi he hé mắt nhìn.

…Duke-sama?

Tôi trông thấy thấp thoáng mái tóc màu xanh dương.