Tôi đã vào được học viện một cách bình an vô sự… nhưng cái học viện này có lớn quá không vậy?
Đâu cần phải xây rộng đến mức này? Vì là quý tộc nên họ định tiêu xài xa hoa thế này hả.
Tôi định đi đến khu lớp học, nhưng tại sao lại đang lạc trong rừng thế này.
Mà tại sao trong học viện lại có khu rừng vậy nhỉ.
Nếu gặp nữ chính thì tôi có biết cô ấy là nữ chính không.
Trong game dùng tầm nhìn của nữ chính, nên nói thật tôi không rõ ngoại hình cô ấy như nào.
Đúng rồi, tôi vẫn chưa nghĩ xem nên chào như thế nào lúc gặp nữ chính.
Có cách chào nào tốt không nhỉ. Nếu có kiểu chào siêu xấu xa nào thì tốt…
Lần đầu gặp mặt mà đột nhiên nói những lời trêu chọc xấu xa thì kì cục quá nhỉ? Nhưng trước tiên, tự ý tiếp xúc với nữ chính có ổn không.
“Trẻ lạc ư?”
Phải, đúng rồi đó, trẻ lạc…
Tôi quay về hướng có tiếng nói.
“Em có sao không?”
Chủ nhân giọng nói cao và ngọt ngào ấy tiến lại gần tôi.
…Hào quang nữ chính thật khủng mà.
Đôi mắt xanh ngọc lục bảo toát lên vẻ dễ mến, mái tóc đen bóng mượt giống tôi…
Không ngờ tóc cô ấy cùng màu với tóc tôi.
Bên nhà vận hành có ý đồ gì khi để cho tiểu thư phản diện và nữ chính có cùng màu tóc.
…Nhưng tôi vẫn chưa chắc chắn cô ấy có phải nữ chính hay không.
“Này, tên em là gì?”
Coi tôi là trẻ con à…
Thế cũng đúng thôi, tại tôi mới có 10 tuổi.
Nhưng 15 tuổi thì cũng vẫn là trẻ con mà.
“Không phải cô nên xưng tên trước sao?”
Tôi vừa nói xong, người có vẻ là nữ chính tròn mắt ngạc nhiên.
Vì lo lắng nên mới hỏi thăm, nhưng chắc cô ấy không hình dung được việc tôi đáp lại với thái độ ngạo mạn như này đâu nhỉ.
“Ah, xin lỗi. Chị tên là Liz. Liz Cather. Rất hân hạnh.”
Người đâu mà tốt thế. Cô ấy không hề tỏ vẻ khó chịu mà nói tên cho tôi biết.
Nếu ở cùng với cô ấy thì phong thái phản diện của tôi sẽ nổi bật hơn nhỉ.
“Tôi là Alicia Williams. Và tôi chưa từng nghe đến tên nhà Cather.”
“Chị không phải là quý tộc.”
Vậy là xác thực được rồi. Liz Cather đúng là nữ chính!
Cuối cùng mình cũng gặp được rồi. Có biết tôi đã rất muốn gặp cô đến mức nào không.
“Vậy Alicia-chan muốn đi đâu thế?”
Alicia-chan…?
Suồng sã quá đấy. Cô nên tự biết thân biết phận đi.
Tôi muốn nói như vậy, nhưng đáng tiếc là tôi không trở thành quý tộc bằng chính sức mình.
Bằng khả năng chính mình, dẫu là thường dân nhưng Liz-san đã vào học viện ma pháp với tư cách là học sinh được nhận học bổng nên tôi không thể nói gì với cô ấy.
“Tôi…”
Mình muốn đi đâu ư, nhưng mục tiêu ngày hôm nay đã hoàn thành rồi.
Vì tôi đã gặp được nữ chính là Liz-san rồi.
Còn lại là bị bắt vì tội đột nhập.
Vậy quả nhiên nên đi đến khu lớp học sẽ tốt hơn nhỉ.
Tôi cầu mong cái người bảo vệ kia không nói gì với anh Albert rằng em gái ngài đã đến đây.
Chiến lược xâm nhập siêu xấu xa của tôi đã thất bại.
“Tôi muốn đến khu lớp học.”
“À, nếu vậy thì đi hướng này.”
Liz-san nói với một nụ cười như thiên thần.
Bình thường thì đó là nụ cười được yêu mến, nhưng tôi không thích kiểu cười đó.
…Cô ấy thực sự rất trong sáng, thuần khiết.