Curtis, trưởng nam nhà Kenwood, hiện tại 15 tuổi.
Tuy tôi là quý tộc nhưng không phải là ngũ đại quý tộc cốt cán của vương quốc. Chuyên môn của tôi là Lục ma pháp.
Bạn bè tôi đều là ngũ đại quý tộc, nhưng không vì thế mà tôi cảm thấy mình khác biệt, và chưa từng thấy mặc cảm.
Chắc chắn đó là nhờ tính cách của những người bạn.
Trong đám chúng tôi, chủ đề hay được bàn tán nhất là về Alicia, em gái của Albert, Alan và Henry.
Chúng tôi nghe nói em ấy là một người ngạo mạn, luôn tự cho mình là trung tâm.
Tôi rất bất ngờ khi nghe điều đó, tại tôi không hề cảm thấy Albert, Alan và Henry giống như vậy.
Tôi có chút hứng thú và rất muốn được gặp thử cô em gái ấy.
Sau khi được gặp thực tế thì tôi lại thấy hoàn toàn khác. Albert nói rằng có vẻ như em ấy đã thay đổi, làm cho tôi ngạc nhiên.
Không ai biết em ấy bị làm sao.
Khoảng khắc Alicia rút thanh kiếm trên hông Albert, chém quả táo làm đôi, trái tim tôi như bị tê dại.
Tôi không tin được một cô bé 7 tuổi chưa từng cầm kiếm bao giờ lại làm có thể làm điều đó.
Tiếp theo đó là một loạt những điều bất ngờ.
Mỗi ngày Alicia đều nghiêm khắc luyện kiếm, sau đó dành 10 tiếng đồng hồ trong thư viện đọc trên trăm cuốn sách.
Còn nữa, buổi tối em ấy lén lút lẻn ra khỏi phòng, tự mình luyện vung kiếm.
Không thể tin được đó là những việc mà một cô bé hay làm.
Không chỉ vậy, qua cuộc trò chuyện với quốc vương, tôi còn thấy được sự thông minh, sắc sảo của em ấy.
Tôi nghe nói Alicia đã nói chuyện với quốc vương những 2 lần, nhưng trước mặt quốc vương em ấy không hề tỏ ra e dè, luôn giữ vững thái độ kiên quyết, nói ra những suy nghĩ của mình.
Tuy ngạc nhiên trước việc em ấy có thể hiểu được ngay quốc vương nói gì, nhưng điều làm tôi ngạc nhiên nhất là những đề xuất mà em ấy nghĩ ra.
Đúng như Gayle nói, thiên tài dùng để chỉ những những người như em ấy.
Lúc 7 tuổi em ấy đã từng gợi ý rằng, ủng hộ nước Calverra được độc lập, thoát khỏi sự cai trị của nước Ravaal, điều đó làm tôi rất sửng sốt.
Để họ mang ơn chúng ta, tạo ra lợi nhuận, làm nền kinh tế trở nên trù phú hơn…
Phương án này tuy hợp lí nhưng có vấn đề, đó là Ravaal là một cường quốc rất lớn.
Nếu gây thù hằn với vương quốc Ravaal thì chắc chắn chúng ta sẽ bị đè bẹp.
Và còn một điều đáng ngạc nhiên nữa, đó là Duke có hứng thú với Alicia.
Tôi biết sự hứng thú đó mang hàm ý tốt.
Có rất nhiều người yêu thích Duke, kể cả người hầu, nhưng Duke lại không có hứng thú với bất kì ai cả.
Đúng hơn là thấy họ phiền toái. Giờ Duke đang có thiện cảm với một cô gái nhỏ hơn 5 tuổi.
Nhất định Alicia sẽ trở thành một cô gái quyến rũ với bất kì ai.
Mái tóc đen óng ả cùng ánh mắt vàng kim trong veo ấy, không nghi ngờ gì khi em ấy trở thành mĩ nhân đẹp nhất thế giới.
Tôi muốn chứng kiến xem em ấy trông như nào khi lớn lên.
Từ khi vào học viện ma pháp đến giờ, dù được rất nhiều cô gái dễ thương vây quanh nhưng tôi lại hoàn toàn không có hứng thú với ai.
Trong đám đó, tôi nhớ rõ nhất là cô gái thường dân đã vào được học viện ma pháp này.
Cô ấy có mái tóc cùng màu Alicia, và đôi mắt màu xanh ngọc lục bảo.
Cô ấy trở thành chủ đề bàn tán khắp trường. Vì từ trước đến giờ chưa có tiền lệ nào mà thường dân được vào học viện ma pháp cả.
Hơn nữa cô ấy là người hiếm hoi sử dụng tất cả các loại ma pháp. Tất cả mọi người đều có hứng thú với cô ấy.
Cô ấy còn rất nỗ lực. Nhưng nếu so với Alicia thì khác một trời một vực.
Liz Cather là một cô gái thường dân, nhưng cô ấy thông minh đến độ có thể nói chuyện một cách ngang hàng với Duke.
Không chỉ mọi người, ngay cả Duke cũng ngạc nhiên trước sự thông minh của Liz.
Duke và Liz cũng hay nói chuyện với nhau. Có tin đồn rằng cả hai người họ có tình cảm với nhau.
Ban đầu Liz hay bị bắt nạt, nhưng rồi mọi người bị sự nhân hậu và thuần khiết của cô ấy thu hút và không còn bắt nạt nữa.
Đã có một lần tôi thấy Duke giúp đỡ Liz khi cô ấy bị bắt nạt.
Chứng kiến cảnh Liz đi tìm những quyển sách bị ai đó giấu đi, Duke im lặng và bắt đầu tìm cùng.
Đối với Duke, đó chỉ đơn giản là tình bạn, không phải là tình cảm yêu đương gì cả.
Nhưng với Liz lại khác. Ánh nhìn của Liz dành cho Duke chắc chắn là tình cảm yêu đương.
Kể từ đó, Liz hay đi cùng Duke.
Chắc Duke không suy nghĩ gì đâu, nhưng Liz thỉnh thoảng lại đỏ mặt khi ở cùng Duke.
Liz đã nhiều lần xin lời khuyên từ tôi.
Cô ấy hỏi tôi làm cách nào để Duke chú ý đến mình, còn tôi lại nói với cô ấy trong vô thức một câu trả lời mà đến bản thân tôi cũng thấy rất lạnh lùng.
“Cô sẽ không bao giờ vượt qua được cô ấy đâu.”
Và hiện tại, chúng tôi đang ngắm nhìn một cô gái, với bàn tay bé nhỏ cầm phấn viết chữ liên tục trên cái bảng đen ở thư viện cũ của học viện.