Tại sao Duke-sama lại vào phòng tôi?
Ngài ấy là người mà tôi không muốn đến đây nhất…
Ngài ấy sẽ nghe thấy tiếng rên rỉ của tôi. Cảm giác cứ như đang bị nắm thóp điểm yếu vậy.
Bộ dạng của tôi hiện rất thảm hại. Từ giờ tôi sẽ trở thành nữ phản diện vậy mà…
Họng tôi vẫn chưa bớt đau. Nhìn từ bên ngoài thì tôi đang vô cùng khó thở.
Đau đến mức không cử động được cơ thể.
“Alicia, uống cái này đi”
Duke-sama đưa cho tôi một cái cốc.
Hiện giờ tôi không đủ sức cầm cốc đâu.
Giờ tôi không dậy nổi thì làm thế nào để uống nhỉ.
Tôi gạt cái cốc mà Duke-sama đang cầm sang một bên.
Duke-sama, xin lỗi. Nhưng bây giờ tôi thật sự rất đau, mong ngài hãy hiểu cho.
Một khoảng lặng. Mình làm ngài ấy giận rồi chăng.
Chỉ có tiếng thở hổn hển và tiếng rên rỉ của tôi.
Tôi không biết giờ Duke-sama đang làm ra vẻ mặt gì nữa.
Rồi tay Duke-sama chạm vào cổ tôi.
Chưa kịp bất ngờ thì khuôn mặt Duke-sama đã hiện ra trước mặt tôi.
Dù đang nhắm mắt, tôi vẫn cảm nhận được sự quyến rũ mê hoặc ấy. Và lại còn có mùi hương tuyệt vời nữa.
Môi Duke-sama chạm vào môi tôi.
…Eh? Rồi tôi cảm nhận được nước đang chảy vào trong miệng.
Tôi muốn suy nghĩ gì đó, nhưng do bị sốc và đầu óc không hoạt động nên chẳng nghĩ được gì.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Tôi nuốt chỗ nước đang chảy vào miệng.
Dần dần tôi thấy khá hơn. Hơi thở cũng trở nên đều hơn rồi.
Quả nhiên Josiah có hiệu quả rất nhanh nhỉ. Bản thân tôi vừa sử dụng nó, và cũng hiểu được sự tuyệt vời của nó.
…Giờ thì nghĩ xem chuyện gì vừa xảy ra.
Bờ môi mềm mại chạm vào… đây là mớm thuốc sao?
Cái này có được tính là nụ hôn đầu không nhỉ?
…Chỉ là đang cứu giúp người khác thôi nhỉ. Tại tôi sắp chết mà.
Nếu suy nghĩ về tuổi tác thì tôi mới có 10 tuổi. Còn Duke-sama 15 tuổi.
Chúng tôi cách nhau 5 tuổi, nên chắc chắc Duke-sama không suy nghĩ gì khi làm vậy đâu.
Chỉ đơn giản là lòng tốt muốn giúp đỡ một cô bé mà thôi…
Alicia, dùng cái đầu lạnh mà nghĩ đi. Tôi ghét những cô gái ngu ngốc. Tôi không phải là nữ chính đâu đó.
Không có ai cứu người mình ghét bằng cách dùng miệng đâu.
Mà ngay từ đầu thì người hầu phải cho tôi uống thuốc chứ nhỉ?
Điều đó nghĩa là Duke-sama thích tôi ư?
Nhưng đó không phải tình cảm yêu đương đâu nhỉ.
…Cho dù không phải là tình cảm yêu đương, nếu ngài ấy thích tôi thì sẽ lớn chuyện đó.
Tại vì Duke-sama được thiết lập là sẽ rơi vào lưới tình với nữ chính mà!
Giả sử nếu tôi bắt nạt cô ấy mà Duke-sama vẫn thích tôi, thì lúc đó chỉ đơn giản là tôi bắt nạt kẻ yếu mà thôi!
Cho dù sở thích của nữ phản diện là bắt nạt đi chăng nữa thì cũng không bắt nạt kẻ yếu đâu!
Mà nữ chính đang ở học viện ma pháp phải không?
Chắc chắn ngài ấy đã gặp nữ chính rồi nhỉ?
Ớ, có khi nào họ đã yêu nhau rồi sao.
Nếu vậy thì ngài ấy sẽ không miệng-chạm-miệng với tôi đâu nhỉ?
Những nghi vấn liên tiếp xuất hiện trong đầu. Mọi người chẳng nói gì về mấy việc trong học viện nên tôi không biết gì cả.
“Em đã thấy đỡ hơn chưa”
Duke-sama thì thầm bằng giọng dịu dàng rồi xoa đầu tôi.
Lần này tôi sẽ ngỏm theo một nghĩa khác. Nếu cứ như này thì tim tôi sẽ bay ra ngoài mất. Tôi phải giữ vững tâm trí mới được.
…Đầu óc tôi đã hoạt động trở lại, cuối cùng thì cũng nhớ ra rồi.
Để tạo hệ miễn dịch với vi khuẩn và các chất độc, ngay từ nhỏ những cậu bé quý tộc sẽ uống đồ uống chứa vi khuẩn và độc ở mức độ yếu, từ đó tạo nên kháng thể.
Vì thế nên họ không bị vi khuẩn lây bệnh nhỉ…
Lúc nhỏ chịu đựng gian khổ, khi lớn lên sẽ dễ dàng hơn chút nhỉ.
Tôi cảm nhận được Duke-sama vẫn đang ở bên cạnh.
Khi nào ngài ấy mới rời khỏi đây nhỉ…
Dù tôi chỉ đang nhắm mắt, nhưng dù gì cũng vẫn là gương mặt khi ngủ đó.
Tôi không muốn bị người khác nhìn thấy mặt khi ngủ đâu.
Do tác dụng phụ của thuốc mà tôi đang dần cảm thấy buồn ngủ. Thuốc có hiệu quả nhanh chóng nên tác dụng phụ cũng nhanh nhỉ.
Rồi cứ thế, tôi chìm vào giấc ngủ một lần nữa.