Tôi sẽ quên cảm giác này trong một ngày không xa

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

27 44

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

59 655

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

55 437

Tensai Joyuu no Osananajimi to, Kiss Scene wo Enjiru koto ni natta

(Đang ra)

Tensai Joyuu no Osananajimi to, Kiss Scene wo Enjiru koto ni natta

Mugi Amamiya

Kaito là một nam sinh trung học đang cố gắng trở thành một diễn viên, dù chỉ là một vai diễn nhỏ, để thực hiện lời hứa với cô bạn thời thơ ấu Rena. Một học sinh mới chuyển đến lớp cậu.

7 29

Toàn tập - 04 - 03

Bây giờ, mọi chuyện đúng như những gì bản thân từng nghĩ, tôi đứng thẫn thờ một mình trước trạm xe buýt.Ngay khi cô ấy rời đi, tôi đã xác định cho bản thân được 2 điều, hay đúng hơn chính là những dự đoán của tôi: Thứ nhất, xét theo chiều cao của cô ấy thì tôi dự đoán là cô ấy là phụ nữ nằm trong độ tuổi trung niên có chiều cao trung bình tầm 160 cm - chưa bao gồm phần chán của cô ấy có cao bất thường hay không; Thứ hai, mặc dù không hề nhìn rõ phần còn lại của cô ấy, nhưng đúng là có tồn tại, chính xác như những gì cô ấy đã nói. Khi cô ấy đứng dậy và có vẻ cô ấy đang quay người lại thì một trong những bên ánh sáng của mắt đã biến mất khỏi tầm nhìn. Điều này đã cũng cố cho tôi một dữ kiện rằng cô ấy chắc chắn có đầu và con mắt bị che khuất do góc nhìn của tôi hướng về cô ấy.

Một lần nữa, trạm xe buýt mang lại cho tôi một cảm giác đen tối và im ắng đến lạ thường. Bị bỏ lại một mình trong nhà tiền chế đơn giản này, tôi bối rối, lo lắng. Tim tôi đập nhanh như chưa từng được đập tới vậy, hoàn toán khác hẳn so với lúc mà tôi tập thể dục.

Mới chỉ trôi qua vài phút thôi. Mà tôi đã trải qua được những gì thế này ?

Đã có chuyện gì xảy ra với bản thân tôi vậy ?

Tôi đứng hình một lúc. Hoàn toàn choáng váng và sững sờ, nhớ lại những gì mình vừa chứng kiến hết lần này đến lần khác trong đầu. Tôi bắt đầu tự hỏi bản thân: Liệu điều có thật sự xảy ra không ? Tôi hoàn toàn không biết đáp án cho câu hỏi mình vừa đặt ra. Có lẽ nào đó chính là giấc mơ của bản thân không ? Mặc dù nếu đó là sự thật thì điều đó sẽ kinh khủng đến nhường nào. Đồng thời tôi lại tiếp tục tự hỏi bản thân: Có khi nào tiềm thức nhạt nhẽo của chính mình lại có thể nghĩ ra được một sinh vật có ngoại hình kì ảo như vậy không ? Một sinh vật vô hình nhưng lại trông giống con người, nhưng lại chỉ có móng và mắt ?

Cái đếch gì vừa xảy ra vậy ? Đó là cái giống đell gì vậy ? Chuyện đell gì vừa xảy ra trước mắt tôi vậy ?

Tôi chưa cho phép bản thân cảm nhận bất kỳ niềm vui một cách liều lĩnh. Tôi còn không biết là sẽ có cơ hội lần sau hay không. Cô ấy đã nói rằng chúng tôi sẽ có thể gặp lại nhau, nhưng bản thân lại không hề có bằng chứng cho điều đó hết cả. Cho dù nếu tôi thực sự gặp lại cô gái này. Giả sử đây là lần gặp gỡ duy nhất của chúng tôi, tôi phải đưa nó vào chung với những giấc mơ đẹp mà tôi từng mơ.

Tạ ơn trời, tôi biết rằng cứ đứng đợi ở đó mãi cũng chẳng có lợi ích gì hết. Giả sử như những lời cô ấy nói là sự thật thì biết đâu nếu tôi quay lại vào ngày hôm sau thì có chuyện gì xảy ra thì sao.

Thêm cái nữa, nếu như đây chỉ là giấc mơ, đây thực sự là giấc mơ thì tôi cần tỉnh dậy ngay lập tức để xác nhận mọi chuyện nữa đó chứ. Tôi không thể cứ mãi mãi chìm đắm trong giấc mơ đầy đặc biệt này. Tôi lấy hết can đảm và quyết tâm chạy ra khỏi nới trú ẩn.

Tôi đặt tay lên tay nắm cửa và trượt mở cánh cửa ra. Vừa bước chân ra ngoiaf thì tôi bị cơn gió lạnh thổi ngang qua. Tuy nhiên, nó lại không hề khiến tôi tỉnh giấc say nồng.

Tôi vẫn đang đứng trong thực tại tầm thường của tôi. Trong khi tôi vẫn biết rằng quá sớm để thưởng thức niềm vui vừa mới diễn ra. Tôi đứng đợi trong vài giây để chấn an bản thân và mang về nhà một nét mặt hoàn toàn mới mà không ai biết được.

<< Có thể đây là bản dịch cuối cùng rồi. Có thể là chúng ta không còn gặp lại nhau nữa. Mình cũng đang thảo luận với bên đó chờ xem như thế nào. Trans cảm ơn anh em đã gắn bó trong suốt vài ngày qua. Tuy đã có những sai sót và những lúc dịch không hay nhưng mình thấy đó là cơ hội tốt để giúp bản thân trở nên tốt hơn. Mình rất biết ơn mọi người. Vì chính các bạn đã giúp mình trở nên tốt hơn rất nhiều khi dịch truyện góp phần nâng cao chút trình độ.

Cuối lời thì nếu như có xui xẻo mà bị xóa truyện thì mong anh em ủng hộ cho bạn ấy nhe. Mình đọc trước mắt thấy hay đấy. Cảm ơn anh em rất nhiều. " Vậy là lần cuối đi bên nhau ... " >>