Tôi sẽ biến cậu thành otaku, hãy biến tôi thành riajuu!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

3 6

Mitsuba Monogatari: Thiếu Nữ Bị Nguyền Rủa và Điệu Luân Khúc Tử Thần

(Đang ra)

Mitsuba Monogatari: Thiếu Nữ Bị Nguyền Rủa và Điệu Luân Khúc Tử Thần

Nanasawa Matari

Dù vậy, Mitsuba vẫn bám víu vào những ký ức mơ hồ về một thế giới khác và vô tình nắm giữ sức mạnh của lời nguyền. Đây là câu chuyện về một cô gái, trong nỗi khiếp sợ của mọi người xung quanh, đã tự m

6 5

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

67 490

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

(Đang ra)

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

右薙 光介

Một câu chuyện fantasy "livestream mạo hiểm" nơi nam chính rời đội chứ không bị trục xuất, và hướng tới một cái kết hạnh phúc—bắt đầu từ đây!

237 2941

Haramase Princess: Futari no Hime to no Kozukuri Kankei

(Đang ra)

Haramase Princess: Futari no Hime to no Kozukuri Kankei

Quý tộc sa ngã Aldo, vì mục tiêu trả thù những kẻ thù chính trị, đã quay trở lại hoàng cung với vai trò gia sư cho các công chúa. Kế hoạch của anh là khiến các công chúa mang thai, từ đó trở thành vị

9 7

I Have a Unique Way to Relieve Stress

(Hoàn thành)

I Have a Unique Way to Relieve Stress

胖咪子

Chủ đề: Kẻ dũng cảm là người được hưởng lạc đầu tiên.

37 6

Quyển 3 - Chương 8: Đặc Quyền GAMERS

"Momo, chào buổi sáng!"

Tôi đang thay đồ bơi trong phòng thay đồ thì có người gọi tôi từ phía sau.

"A, Azuki! Chào buổi sáng!"

Quay đầu lại, tôi thấy Azuki mặc đồng phục, đứng đó cười tươi.

"Momo hôm nay cũng đến học bù môn bơi sao!"

"Đúng đúng, vì trước đó tớ có xin nghỉ một buổi."

"Ra vậy à? Tớ thì có một lần bị cảm nên chỉ có thể đứng nhìn thôi."

Bất kỳ học sinh nào xin nghỉ học bơi trong học kỳ đều phải tham gia buổi học bù hôm nay. Tiện thể nói thêm, cứ nghỉ một buổi là phải bơi 10 lần 25 mét. Thật không hiểu tại sao lại phải tổ chức học bù vào kỳ nghỉ hè nữa.

Miki và Mizuki, những người bạn thân nhất của tôi trong lớp, cũng xin nghỉ, nhưng họ chẳng quan tâm, thấy phiền phức nên không đến. Hay còn gọi là trốn học đó. Các bạn khác cũng không đến, tôi còn thấy hơi lo lắng, nhưng bây giờ thấy Azuki thì yên tâm rồi.

"Mà nói mới nhớ, buổi học bù hôm nay rốt cuộc là thế nào vậy? Cho cả nam cả nữ học chung là ý gì chứ?"

Tôi thở dài một hơi.

Các buổi học bơi bình thường đều chia nam nữ riêng, tôi thấy rất thoải mái, nhưng chỉ riêng buổi học bù hôm nay là phải học chung. Điều đó có nghĩa là tôi phải mặc đồ bơi trước mặt các bạn nam.

"Đúng vậy... thật vô lý mà..."

Azuki cũng thoáng thất vọng.

"Ê, Azuki thì có sao đâu, dáng người cậu đẹp thế cơ mà! Ngực lép như tớ mới là thảm họa đó!"

Cởi áo hai dây ra, nhìn xuống bộ ngực của mình, tôi chỉ biết thở dài bất lực. Bình thường trước mặt các bạn nữ tôi đã chẳng dám ngẩng đầu lên rồi, giờ còn phải mặc đồ bơi trước mặt các bạn nam nữa chứ...

"Ê ê, đâu có chuyện đó... Oa! Đồ lót của Momo dễ thương quá!"

Azuki nhìn thấy bộ ngực khiêm tốn của tôi, đột nhiên mắt sáng lên.

Hôm nay tôi mặc chiếc áo lót yêu thích có bèo nhún và họa tiết hoa, mặc chiếc áo này thì dù bị người khác nhìn thấy trong phòng thay đồ cũng không có gì phải ngại cả.

"Cảm ơn! Chiếc áo này đáng yêu lắm, tớ vừa nhìn đã ưng ngay!"

Được Azuki khen, hôm nay mặc chiếc áo này coi như có lời rồi.

Tôi khoác khăn tắm lên người, cố gắng che ngực rồi thay đồ bơi. Quan sát kỹ mới thấy, người có bộ ngực lớn cũng không ít, điều này càng khiến tôi buồn hơn. Có người thì ngực to tròn đầy đặn. Có người thì dáng người mảnh mai nhưng lại có đường cong chữ S. Còn những người ngực lép như tôi... ôi, đếm trên đầu ngón tay.

Tôi liếc nhìn sang bên cạnh, Azuki cũng đã cởi đồ, chỉ còn lại nội y. Bình thường đã thấy ngực cô ấy lớn rồi, cởi ra rồi thì còn kinh khủng hơn. Thậm chí khiến người ta nghi ngờ cô ấy có phải là idol áo tắm hay không. So với những người tôi vừa quan sát, Azuki hoàn toàn là một mình một kiểu.

"Thích thật..."

Tôi vô tình thốt lên.

"Ê, ê!? Momo, sao vậy, tự nhiên nói vậy..."

"Tớ đang nói đến bộ ngực lớn của cậu đó."

"Cậu... cậu nói gì vậy! Tớ thấy con gái phải nhỏ nhắn xinh xắn như Momo mới đáng yêu! Tớ không cần bộ ngực này đâu! Chạy thì nó cứ lắc lư, xấu hổ chết đi được, đi xuống cầu thang còn không nhìn thấy đường, đáng sợ lắm..."

"Đừng nói nữa, còn muốn xát muối vào vết thương của tớ à..."

Tôi nhìn xa xăm một cách trống rỗng.

"Ê ê!? Tớ không có ý đó, tớ thật lòng nghĩ vậy mà!"

"Người vừa có ngực lớn vừa đáng yêu như cậu, đúng là hiếm có trên đời đó nha!"

Dù tôi cũng thấy ghê tởm chính mình, nhưng vẫn không kìm được mà nhìn chằm chằm vào ngực Azuki.

"Azuki Azuki, tớ có thể sờ vào chỗ này được không!?"

Tôi chỉ vào phía trong ngực phải của Azuki, vì tò mò nên đã đưa ra lời đề nghị như vậy.

"Ê ê!? Cũng, cũng không sao đâu..."

Dù hơi ngượng ngùng, nhưng Azuki vẫn đồng ý, tôi cảm kích dùng ngón trỏ ấn vào chỗ vừa chỉ.

"Ô ô! Tuyệt vời! Mềm quá!"

"Momo, đừng có nói to thế chứ... xấu hổ quá đi..."

Azuki ngượng ngùng cười khổ.

"Mà lại còn có độ đàn hồi nữa chứ! Oa~ sướng quá~ ! Chuyện gì đang xảy ra vậy nè~ tuyệt vời quá đi~!"

Vì cảm giác thật sự quá tuyệt vời, tôi không kìm được bắt đầu dùng hai tay xoa ngực Azuki.

"A, a! Momo! Hư, hư ư..."

Tiếng rên rỉ hưởng thụ của Azuki khiến các bạn nữ xung quanh có phản ứng, bắt đầu thỉnh thoảng liếc nhìn chúng tôi.

"Ưm... hừ hừ."

Dưới ánh mắt của mọi người, cuối cùng tôi cũng hoàn hồn, buông tay ra và ho nhẹ một tiếng.

Bây giờ mới nhận ra chúng tôi (cụ thể hơn là tôi) lại đang làm một chuyện kỳ quặc như vậy, mọi người xung quanh hầu như đã thay đồ xong hết rồi.

"Aiya... xin lỗi, tại tớ làm bậy bạ, mọi người đi hết rồi..."

"Thôi mà Momo, chúng ta cũng nhanh thay đồ thôi!"

Tôi và Azuki vội vàng thay đồ bơi, rời khỏi phòng thay đồ để đi xả nước.

Khi xả nước, tôi lại nhìn xuống ngực mình, so với bộ ngực mà tôi vừa trải nghiệm của Azuki thì tôi hoàn toàn là sân bay.

A a, đằng nào cũng phải mặc đồ bơi, tại sao cứ phải mặc đồ bơi do trường quy định chứ...

Bộ đồ bơi này mà mặc lên người tôi thì trông càng giống trẻ con hơn.

Giá mà được mặc bộ bikini màu hồng mà tôi đã mặc khi đi công viên nước với Miki và mọi người vào mùa hè năm nay thì tốt biết mấy, vừa đẹp, mà bên trong còn có thêm miếng độn ngực, ít nhất cũng có thể bù đắp được phần nào...

À, nhưng bikini hở hơn đồ bơi của trường, nếu phải mặc trước mặt các bạn nam thì thấy hơi ngại...

"Nè— Azuki bơi có giỏi không..."

Tôi định hỏi Azuki bơi có giỏi không, nhưng lại thấy cô ấy che ngực, cúi đầu ngại ngùng đi.

Tôi hơi bất ngờ khi Azuki lại ngại mặc đồ bơi như vậy.

Dáng người rõ ràng đẹp như vậy, phải tự tin lên chứ.

"Azuki dáng người đẹp như vậy, cứ ưỡn ngực ngẩng cao đầu cho mọi người ngắm đi chứ~"

"Ơ, Momo cậu nói gì vậy! Tớ làm sao mà làm được chứ!"

"Bây giờ bắt đầu tập thể dục chuẩn bị, mọi người tự xếp hàng đi!"

Dưới sự chỉ huy của giáo viên, các bạn nữ và các bạn nam xếp hàng cách nhau một bể bơi, bắt đầu tập thể dục chuẩn bị.

Cũng may xung quanh tôi không có bạn nam nào, nếu bị người ta nhìn thẳng mặt chắc tôi muốn về nhà luôn quá.

Dù trong lòng có ngàn vạn lần không muốn, nhưng vẫn phải mặc đồ bơi trước mặt các bạn nam. Các bạn nam lớp khác tôi đều không quen, người lạ cũng không ít...

...Ơ, đột nhiên thấy một khuôn mặt quen thuộc đến lạ...

"A, Kashiwada-kun..."

Azuki cũng nhận ra sự tồn tại của cậu ta.

"Cậu có thấy, mắt của cậu ta sắp rớt ra ngoài không?"

"Hả? Có, có sao?"

Tôi liếc nhìn Azuki đang nhảy nhót tập thể dục chuẩn bị, đại khái hiểu ra.

Thằng Kashiwada đó, chắc chắn đang nhìn Azuki rung ngực.

"Đồ khốn... Ghê tởm chết đi được..."

"Ê!? Ơ, Momo, sao vậy!? Mặt cậu đáng sợ quá!?"

Nếu nói cho Azuki biết sự thật chắc sẽ làm hỏng tâm trạng của cô ấy mất, thôi không nói nữa.

Tôi dùng ánh mắt giận dữ kiềm chế Kashiwada, đúng lúc này, tôi phát hiện ra một nhân vật bên cạnh cậu ta.

...Là Suzuki-kun.

Không ngờ Suzuki-kun lại cũng đến tham gia lớp học bơi bù này.

Giữa mùa hè, tóc anh ấy sáng hơn mọi khi, da dẻ rám nắng vừa phải, thân hình lại săn chắc. Vẻ đẹp trai ấy, dù cách cả một hồ bơi vẫn không hề suy suyển.

Aiza, đúng là soái ca mà. Được nhìn thấy Suzuki-kun trong bộ đồ bơi, chuyến này đến đây đúng là không uổng công.

Khoan đã, mình cũng đang mặc đồ bơi mà! Vừa nghĩ đến cái thân hình trẻ con này bị Suzuki-kun nhìn thấy… là mình chỉ muốn chết quách đi cho rồi! Mà anh ấy lại ở ngay phía trước, dù mình không muốn thì cũng chắc chắn sẽ lọt vào tầm mắt anh ấy.

"Huhu… Thôi cứ đứng đây vậy…"

"Ơ, Momo, cậu không muốn đứng đối diện Kasiwada-kun đến thế sao?"

"Ừm—, dù đây cũng là một trong những lý do…"

Sau đó, bọn mình tập thể dục khởi động xong, bắt đầu bơi theo hướng dẫn của giáo viên. Bọn mình, đứa nào cũng muốn bơi cho xong sớm, thế là tức tốc chạy đến vạch xuất phát. Dù có nghỉ ngơi ở bên cạnh thì giáo viên cũng sẽ nhắc nhở ngay lập tức, nên bọn mình chỉ có thể liên tục bơi đi bơi lại 25 mét. Đối với đứa không giỏi bơi như mình thì bơi một lần 25 mét đã thở không ra hơi, bơi xong mười lần thì đã mệt bơ phờ rồi.

"Aaa— mệt quá—"

Azuki đã bơi xong trước mình, đã ngồi bên mép bể bơi nghỉ ngơi. Khi mình đi về phía cô ấy thì thấy Azuki đang nói chuyện với ai đó.

Là Kasiwada.

Tên đó đang nói chuyện với Azuki bằng cái vẻ mặt tởm lợm, mũi thì vểnh lên tận trời. Chẳng hiểu sao cái bộ dạng đó của hắn khiến mình tự dưng nổi điên. Nói thật là kinh tởm quá.

"Kasiwada, dám đứng gần Azuki đến thế, cậu đúng là không khách sáo gì cả nhỉ?"

"Hả, hả!?"

"Mắt cậu sắp lòi ra rồi kìa. Đừng có tiếp tục lại gần Azuki nữa được không hả!"

Mình len vào giữa Kasiwada và Azuki, nắm lấy vai Azuki để bảo vệ cô bé. Cái tên này rõ ràng là thích Hasegawa, gần đây lại cứ sáp lại gần Azuki, thật không thể chịu nổi nữa rồi. Rõ ràng hồi trước nói chuyện với con gái còn lắp ba lắp bắp, gần đây bắt đầu đắc ý đến quên cả trời đất rồi. Cái thứ Kasiwada cỏn con này mà muốn làm thân với con gái á, thì đợi thêm mười năm nữa đi. Rõ ràng trước đó còn vì "Hình như Sakurai-san ghét tớ thì phải~" mà tìm mình tư vấn, giờ thì mối quan hệ tốt hơn chút là bắt đầu đắc ý quên cả lối về. Aiza, tức chết đi được.

Đúng lúc này, một nhân vật không thể tin nổi nào đó đã gọi Kasiwada một tiếng.

"À, Kashi-chan cũng bơi xong rồi hả—?"

"Su…!"

Quay đầu lại thì thấy Suzuki-kun vừa bước ra từ bể bơi.

Đúng là "ngọc thụ lâm phong, tiêu sái phong độ", chính là để nói về Suzuki-kun mà…

Aiza, không ngờ lại có thể chiêm ngưỡng Suzuki-kun trong bộ đồ bơi ở cự ly gần đến thế, dù rất không cam tâm nhưng mình thậm chí còn phấn khích đến mức muốn cảm ơn Kasiwada.

Ngay khoảnh khắc mình đang đắm chìm trong mơ màng, bỗng nhiên mình ý thức được tình trạng hiện tại của bản thân.

Cái thân hình trẻ con của mình… bị Suzuki-kun nhìn thấy ở cự ly gần đến thế…! Mà hôm nay vì đi bơi nên mình gần như không trang điểm (chút son phấn trên mặt cũng đã trôi sạch từ lúc xả nước rồi), hơn nữa trong kỳ nghỉ hè mình còn tăng cân một chút, chân cũng to ra rồi. Giờ cái bộ dạng xấu xí này đều bị Suzuki-kun nhìn thấy hết rồi… Xúi quẩy quá, xúi quẩy chết đi được.

Ngay khi mình đang sốc nặng tự vấn nhân sinh, Suzuki-kun đã rời đi, Azuki cũng đi rửa mắt rồi. Không còn ai khác, mình đành phải càu nhàu với mỗi Kasiwada, người duy nhất còn ở lại.

"Xong rồi? Cái quái gì thế?"

"Tiêu rồi hết!! Nằm mơ cũng không ngờ Suzuki-kun hôm nay lại đến… Nếu mà biết trước, mình nhất định sẽ trang điểm lớp nào không trôi khi dính nước, cũng sẽ cố gắng giảm cân… còn có thể nhét thêm miếng độn ngực vào đồ bơi nữa chứ~!"

"Ngực, ngực độn…"

Kasiwada đờ đẫn nhìn mình.

Tiếng than thở của mình tan vào trong không trung mùa hè.