Nhờ quyết định nhanh chóng của Mastoma hay là nhờ tầm nhìn xa của vua Welmeria, các thủ tục thường sẽ kéo dài giữa hai quốc gia nay lại được giải quyết gọn ghẽ và đưa vào thực thi một cách đáng kinh ngạc.
Có vẻ như phía Salmutaria cũng đã ý thức được mối đe dọa từ "Đại Bạo Tẩu – Stampede", nên đã đồng ý tiếp nhận lực lượng tăng viện khẩn cấp từ Welmeria mà không chút do dự.
"Giờ thì chỉ cần câu giờ nữa thôi."
Benwood lẩm bẩm khi chăm chú nhìn vào tấm bản đồ trải trên bàn trong phòng họp.
Đối phó với một đợt "Đại Bạo Tẩu – Stampede" với quy mô, tốc độ và sức mạnh đều chưa rõ ràng, điều duy nhất mà bọn tôi, những người có mặt tại hiện trường, có thể làm là "tỉa bớt" lũ ma vật đang "tràn ra – Overflow".
Nhưng dù sao đi nữa, nguồn lực hiện tại vẫn còn quá thiếu thốn.
"Ta cũng sẽ tham chiến. Jamie, cô có mang theo đồ mạo hiểm không?"
"Ừm, có… cũng có mang theo trong hành lý, nhưng…"
"Được rồi, với thẩm quyền của ta, ta chính thức cho phép cô tái xuất mạo hiểm. Tham gia vào tuyến phòng thủ đi."
"Ể…?"
Jamie ngẩn người ra.
Bản thân tôi cũng hơi bất ngờ, phải nói là không khỏi bật cười trước sự táo bạo này.
Dù Benwood là hội trưởng hội mạo hiểm, nhưng ông ta không có quyền can thiệp vào những án phạt đã được quốc gia phán quyết.
Công việc của ông chỉ là đảm bảo các mạo hiểm giả tuân theo luật lệ mà thôi.
Đây rõ ràng là hành động vượt quyền và đơn phương quyết định, nhưng có thể thấy Benwood là người rất hiểu tình hình tại hiện trường.
Để một chiến lực quý giá như Jamie bị lãng phí ở đây đúng là kiểu hành chính quan liêu máy móc, chẳng có lợi gì trong hoàn cảnh này.
"Yuke, ta trả Jamie lại cho cậu."
"Cô ấy đâu phải của tôi. Nhưng Jamie, cô có muốn cùng đi với bọn tôi không?"
Tôi đưa tay ra, và Jamie rụt rè đưa tay ra nhưng khựng lại ngay trước khi chạm vào.
"Này… thật sự ổn chứ? Tôi đã từng cười nhạo cậu cùng với bọn họ đấy."
"Vậy à? Mấy chuyện cũ rích đó tôi quên từ lâu rồi."
Jamie mím chặt môi, vai khẽ run lên trước câu đùa của tôi.
Những lời hối hận, sám hối, xin lỗi của cô ấy tôi đã nghe không biết bao nhiêu lần rồi.
Tiếng cười chói tai ngày xưa của cô giờ cũng không còn ám ảnh trong đầu tôi nữa.
"…Xin hãy cho tôi đi cùng."
"Ừ. Chào mừng cô trở lại, Jamie."
Tôi nắm lấy bàn tay Jamie, khẽ cười.
Từ đôi tay siết chặt đáp lại ấy, tôi cảm thấy như niềm tin đã dần trở lại.
"Đang tình tứ ghê nhỉ? Coi chừng vợ khác ghen đấy."
"Đừng nói bậy. Mà này, cần phải cầm cự bao lâu đây?"
Bản thân tôi cũng chưa từng tham gia trận chiến chống lại một đợt "Đại Bạo Tẩu – Stampede" nào.
Nhưng người đàn ông trước mặt tôi, lãnh chúa mê cung "Bạo Ngược Quyền" Benwood, thì khác.
Ông ấy đã từng sống sót qua ít nhất ba đợt "Đại Bạo Tẩu – Stampede" trước đây.
Chỉ cần dựa vào lượng thông tin bọn tôi mang về, chắc chắn ông ấy có thể lập ra một kế hoạch sơ bộ.
"Vua của ta sẽ cho xuất chiến ma đạo phi không phàm thuyền Forneia để hỗ trợ vận chuyển mạo hiểm giả. Nhưng dù thế nào đi nữa, cũng phải mất tối thiểu hai tuần để các mạo hiểm giả cấp cao từ khắp nơi tập trung về đây. Phải chuẩn bị đầy đủ cho cuộc phản công ít nhất ba tuần."
"Với chừng này người và sức chiến đấu… ba tuần liệu có trụ nổi không, Benwood?"
"Không đời nào."
Cái kiểu nửa đùa nửa thật của Benwood đúng là biết cách làm người ta muốn đấm cho một cái.
Nhưng, đó cũng là câu trả lời nằm trong dự liệu của tôi.
"Phía Salmutaria sẽ viện trợ lực lượng khi nào và bao nhiêu, chuyện đó thế nào? Điện hạ Mastoma?"
"Quân chính quy và kỵ sĩ, thêm cả các gia tộc chuyên diệt ma vật đã được triệu tập. Nhưng mọi thứ có vẻ đang chậm trễ. Hình như huynh ta lại đang giở trò cản đường."
Dù tình hình đã đến nước này mà vẫn cố kéo chân nhau, ông anh của Mastoma rõ ràng không biết cân nhắc lợi hại cho đại cục.
Lỡ mà lần này thất bại, có khi quốc gia cũng khó lòng bảo toàn.
"Chắc hắn nghĩ nếu chúng ta thất bại, có thể đổ toàn bộ trách nhiệm lên đầu quốc gia các ngươi và yêu cầu bồi thường. Đúng là cái đầu thiển cận."
"Vậy thì, chỉ còn cách xoay xở với số người hiện có thôi."
Những mạo hiểm giả dày dạn kinh nghiệm như bọn tôi sẽ không bao giờ bám víu vào hy vọng hão huyền.
Chỉ có thể chấp nhận sự thật như nó vốn có và tận dụng mọi nguồn lực hiện tại mà thôi.
"Đồ tiếp tế không bị chặn chứ?"
"Đúng vậy. Những thứ yêu cầu trước đó đã được vận chuyển vào."
"Vậy thì chuẩn bị thêm. Tử tước Bordman, xin ngài hỗ trợ."
Tôi cất tiếng gọi Tử tước Bordman, người đang lầm bầm gì đó trước tấm bản đồ.
Xem ra ý nghĩ của ông ấy cũng tương tự tôi.
"Hừm, có vẻ ngươi đã nghĩ ra kế sách gì rồi, phải không, 'Xích Ma Đạo Sĩ – Warlock'?"
"Chuyện này nằm trong phạm vi của 'Luyện Kim Thuật Sư – Alchemist' mà. Phải không, tử tước?"
"Đúng vậy. Ta sẽ bố trí bẫy bằng luyện kim thuật trên đường tiến quân của chúng. May thay, Salmutaria nổi tiếng là nơi có kiến thức phong phú về đạo cụ ma pháp."
Có vẻ suy nghĩ của chúng tôi đã trùng khớp.
Đối đầu trực diện chỉ tổ bị nghiền nát, rõ ràng cần phải dùng mưu trí và kỹ xảo để bù đắp sự chênh lệch về lực lượng.
Và may mắn thay, trong phòng này không thiếu những kẻ giỏi về trò đó, bao gồm cả tôi.
"Còn lại là…"
Tôi chợt ngừng lời, suy tính đến khả năng thực hiện và rủi ro, không dám nói tiếp.
"Yuke, có gì muốn nói thì cứ nói. Chúng ta sẽ cùng nhau xem xét xem có làm được hay không."
…Có vẻ không thể giấu Benwood được.
"Đánh nhanh thắng nhanh. Để ông và các đạo cụ ma pháp lo chuyện chặn bớt lũ Overflow. Bọn tôi, 'Clover', sẽ tiến thẳng vào mê cung và càn quét tận gốc."
Nói ra rồi mới thấy đúng là điên rồ.
Vậy mà Benwood lại nhếch mép cười đầy hứng thú.
"…Cũng không tồi."
"Không đời nào."
"Không đâu. Đây là kế hoạch khả thi."
Đúng là không thể nào có chuyện phi thực tế như vậy.
Ngay cả Mastoma cũng lộ vẻ khó hiểu trước cuộc trao đổi giữa tôi và Benwood.
"Đối đầu trực diện chỉ tổ bị nghiền nát thôi. Dù có dùng đạo cụ ma pháp để câu giờ, nhưng nếu tình hình đã gần đến mức 'Đại Bạo Tẩu – Stampede', cầm cự được ba tuần là không tưởng. Vậy nên, phương án khả thi nhất là tập trung đánh thẳng vào gốc rễ của vấn đề."
Đôi mắt Benwood ánh lên tia sắc lạnh, nét mặt của kẻ đã từng nhiều lần đánh cược mạng sống trên chiến trường.
"Tôi không thể mạo hiểm mạng sống của đồng đội."
"À, ta biết thể nào cậu cũng nói vậy mà… nhưng cứ cân nhắc đi. Ta đánh giá cao các cậu đấy."
Nhìn nụ cười nhếch mép của Benwood, tôi biết lão già cứng đầu này sẽ không thay đổi ý kiến.
Cuối cùng, tôi chỉ đành thở dài, gật đầu đồng ý như một đứa trẻ bướng bỉnh.
"Được rồi."