Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Anh hùng ca muộn màng của mạo hiểm giả tuổi trung niên, khi vung kiếm 10.000 lần mỗi ngày với lòng biết ơn, kiếm thánh đã đến xin làm đệ tử

(Đang ra)

Anh hùng ca muộn màng của mạo hiểm giả tuổi trung niên, khi vung kiếm 10.000 lần mỗi ngày với lòng biết ơn, kiếm thánh đã đến xin làm đệ tử

Miyama Suzu

Guy Gullveig tuy là con trai của một quý tộc nhưng lại là một đứa con ngoài giá thú. Cậu đã trải qua những ngày tháng bất hạnh bị anh trai cùng cha khác mẹ ngược đãi và bị cha mình phớt lờ.

7 17

Góc nhìn của tác giả

(Đang ra)

Góc nhìn của tác giả

Entrail_JI

Anh ta là trung tâm của vũ trụ.Anh ta đánh bại mọi kẻ thù và cuối cùng giành được cô gái xinh đẹp.

1 5

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

300 437

Mii-kun dối trá và Maa-chan hư hỏng

(Đang ra)

Mii-kun dối trá và Maa-chan hư hỏng

Hitoma Iruma

Mayu, tại sao cậu lại bắt cóc những đứa trẻ đó?

28 120

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

635 6190

Vol 3 - Chương 21: Phán đoán và linh cảm xấu

"Mastoma! Nói lại lần nữa xem!"

"Tai anh nghễnh ngãng rồi à? Tôi bảo cút đi."

Từ phòng họp vọng ra một giọng nói lạ đầy tức giận, âm lượng đủ lớn để tôi có thể nghe thấy dù đứng khá xa.

Chắc hẳn đó là tiếng của vương tử Rahuma, anh trai của Mastoma.

"Đi thôi."

Tôi hít sâu, bước thẳng vào phòng họp.

Trước mắt tôi là một người đàn ông thấp đậm, làn da nâu gần như đỏ lên vì giận dữ, đối diện với Mastoma đang nhìn gã ta bằng đôi mắt lạnh lùng.

Mastoma thấy tôi bước vào thì lập tức nở nụ cười tươi.

"Yuke! Ngươi đã về rồi à!"

"Xin lỗi, có vẻ tôi đã trễ một chút."

Nghe thấy giọng tôi, người đàn ông kia lập tức quay phắt lại, thở hồng hộc như con thú bị chọc giận.

"Chắc ngài là vương tử Rahuma. Tôi là Yuke Feldio, Bá tước Mê Cung của vương quốc Welmeria. Xin thứ lỗi vì sự đường đột, nhưng vì có việc khẩn cấp nên đành thất lễ."

Đứng trước hai thành viên vương tộc, lẽ ra tôi nên tuân theo nghi thức, nhưng tình huống này không cho phép câu nệ hình thức.

Chậm trễ để rồi bỏ lỡ cơ hội thông báo chuyện khẩn cấp sẽ là một sai lầm lớn.

"Hừm, hóa ra ngươi là Bá tước Feldio. Đưa đàn bà trẻ con theo mình, quả là nhàn hạ đấy."

Mở miệng là đã không mấy thân thiện, nhưng với người thuộc vương tộc, kiểu thái độ này cũng không phải bất thường.

Dù sao thì, tôi không tới đây để đấu khẩu với gã ta.

Điều quan trọng nhất lúc này là chia sẻ thông tin.

"Để cậu ta yên đi. Nói báo cáo của ngươi ra."

"Ngươi...!"

"Giờ là lúc khẩn cấp đấy, Rahuma."

Mastoma cất giọng bình tĩnh, cắt ngang cơn thịnh nộ của người anh.

Thấy vậy, tôi cũng lập tức quỳ gối, tuân theo nghi thức.

Rain và Nibelrun, cả hai đều đã được giáo dục đầy đủ, nên cũng làm theo không chút do dự.

"Từ 'Tử Cốc', một bức tường đen khổng lồ đã xuất hiện. Phạm vi của nó rất rộng, dù chưa có số liệu chính xác. Đồng thời, các ma vật quanh đó đã trở nên cuồng bạo."

"Có dấu hiệu của 'Đại Bạo Tẩu' không?"

"Về việc đó, toàn bộ khu vực khả nghi đã bị bức tường đen nuốt chửng, nên hiện chưa thể xác nhận."

Nghe tôi báo cáo, Mastoma khẽ "hừm" rồi chống khuỷu tay lên bàn.

Đó là thói quen của anh ta mỗi khi trầm ngâm suy nghĩ.

"Yuke, ngươi nghĩ sao về chuyện này?"

"Chỉ là phỏng đoán thôi."

"Cứ nói đi."

Để Rahuma nghe thấy cũng không sao, ý Mastoma hẳn là vậy.

Đúng là một người có phong thái quân vương đến tận xương tủy.

Dù có mâu thuẫn với anh trai, nhưng vương tử Rahuma vẫn là người đang chỉ huy quân đội quốc gia tại đây.

Không thể bỏ qua nhân tố này khi quyết định chiến lược.

"Tôi cho rằng đó là một mê cung."

"Hừm, ý ngươi là 'Vương miếu' đã tràn ra sao?"

"Không, không phải Vương miếu. Có lẽ... là 'Vô Sắc Ám'."

Đôi mày của Mastoma khẽ giật.

Là người hiểu rõ hệ thống mê cung của Welmeria, chắc chắn anh ta cũng từng nghe qua cái tên này.

"Là sao?"

Tôi chưa kịp nghĩ cách giải thích thì bên cạnh đã vang lên giọng nói trong trẻo của Nibelrun.

"Tất cả mê cung đều kết nối với nhau."

"Ý ngươi là gì?"

Mastoma hỏi, và Nibelrun khẽ gật đầu.

"'Vô Sắc Ám' là bóng tối không màu, trong suốt và bao hàm mọi màu sắc. Tất cả mê cung sinh ra từ đó, quay về đó, và độ sâu của nó vượt ra ngoài ranh giới của thế giới nà,y."

Là 'Vu Nữ Hoàng Kim', không ngạc nhiên khi Nibelrun biết được điều này.

Hơn nữa, phỏng đoán của em ấy trùng khớp với kinh nghiệm thực chiến của tôi.

"Nghĩa là, mọi mê cung đều thông với 'Vô Sắc Ám'?"

"Đúng vậy. Và không chỉ dừng lại ở đó, mà còn có thể thông đến mọi thế giới. Bằng chứng là Run - chính tôi - đã vượt qua ranh giới thế giới."

Nghe Nibelrun nói, Mastoma khẽ nhắm mắt, thở sâu như để suy ngẫm.

Ngược lại, vương tử Rahuma, người có vẻ đối lập hoàn toàn với em trai mình, đột nhiên hét lên.

"Đừng nói nhảm! Đây chẳng phải là trò của các ngươi, bọn Welmeria, hay sao? Kỳ lạ quá nhỉ! Sao vừa tới thì lại xảy ra chuyện này? Chắc chắn các ngươi đã mang tai họa đến 'Tử Cốc'!"

"Im đi. Không thì cút ra ngoài."

Giọng nói bình tĩnh nhưng lạnh như băng của Mastoma khiến Rahuma phải im bặt, dù ánh mắt gã ta vẫn đầy đe dọa.

Nhìn vẻ tức giận đó, tôi biết nếu gã ta rút kiếm, tôi sẽ phải dùng ma pháp để khống chế ngay.

"Yuke, sau khi nghe tất cả, ngươi có ý kiến gì không?"

"Nếu bức tường đen đó thật sự là 'Vô Sắc Ám', thì ít nhất chúng ta có thể gác lại mối lo về 'Đại Bạo Tẩu'."

"Lý do?"

"Vì lũ ma vật đã bị hút vào bên trong."

Nếu định nghĩa 'Đại Bạo Tẩu' là hiện tượng ma vật tràn ra khỏi mê cung, thì ngược lại, những ma vật bị bức tường đen nuốt chửng vẫn nằm trong phạm vi mê cung.

Dù chưa rõ điều này sẽ kéo dài bao lâu, nhưng ít nhất là chúng ta chưa cần lo về một cuộc xâm lăng ngay lập tức.

"Nhưng cũng không thể bỏ qua bức tường đó được."

"Đúng vậy. Nó đang từ từ lan rộng. Nếu cứ để yên, có thể nuốt chửng cả Salmutaria... thậm chí là toàn thế giới."

"Welmeria có tiền lệ nào không?"

Thực ra là có.

Ví dụ, các mê cung dạng trường dã như 'Thần Điện Cổ Đại Velvet' thường có vùng rìa mở rộng liên tục, tạo thành những tiểu mê cung phụ.

Nhưng trường hợp này... không phải mở rộng, mà giống như... lộn ngược từ trong ra ngoài.

Như thể cả thế giới này đang bắt đầu lật ngược từ tâm của một mê cung vậy.

"Không lẽ...!"

Đến lúc này, tôi bất giác cảm thấy sống lưng lạnh toát.

Và kỳ lạ thay, những linh cảm xấu như thế này thường lại chính xác một cách đáng ghét.

"Yuke! Hóa ra cậu ở đây! Tình hình khẩn cấp rồi!"

Cánh cửa bật mở mạnh mẽ, và Benwood xuất hiện với vẻ mặt hoàn toàn mất đi sự điềm tĩnh thường thấy.