Tôi, một cựu Anh Hùng, người đã bị cả công chúa lẫn bạn gái từ chối, được thánh nữ yêu cầu chiến đấu chống lại quỷ tộc. Vậy thì, với tư cách là một sinh viên khoa nhân văn, tôi sẽ cho họ thấy khả năng của mình.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

248 177

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

(Đang ra)

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

Tsukikage

Liệu Kurai có thể thuận lợi từ bỏ việc làm thợ săn được không!?

48 51

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

(Đang ra)

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

Xúc Tu san - 触手桑

Tóm lại, làm tròn số chính là trở thành một linh vật cao cấp hai mang được người người yêu mến!

153 100

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

426 8817

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

307 7868

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

(Đang ra)

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

Hiiro Shimotsuki

Kế hoạch của anh: kiếm lời thật đậm từ hàng hóa mang từ quê nhà để trở nên giàu sụ, và sống một cuộc đời an nhàn đến hết kiếp, không bao giờ phải nhìn mặt sếp nữa!

137 703

Tập 02: Đạn ma pháp cuồng nộ xuyên phá - Chương 4: Lý thuyết Thức Thần của Matsuda và Kỹ thuật Tán gái

"Sở thích của cô là gì?"

"À, ừm... hát với nhảy múa ạ."

"Ồ, nhảy múa cơ à! Thú vị đấy chứ. À mà này, Lisha-san, cô có biết về nữ thần Kali không?"

"Ừm... Em xin lỗi, em không am hiểu lắm ạ."

"Không không, không sao đâu. Kali là một nữ thần vừa hung tợn mà cũng vừa vĩ đại, có một câu chuyện kể rằng bà ấy đã nhảy múa điên cuồng trên người chồng mình là thần Shiva. Thật sự rất thú vị đấy."

"Ra vậy..."

"Nhân tiện, cô nghĩ sao về việc tìm hiểu những thành tựu vĩ đại của Kali như một hình thức nghiên cứu nhỉ? Ồ, đừng lo. Matsuda ở đây, dù có hơi tự phụ, nhưng tin rằng mình có thể đảm nhiệm vai trò của thần Shiva――"

"Mày sắp chọc giận người dân Ấn Độ đến nơi rồi đấy, đồ ngu!"

Bốp! Souji từ phía sau đẩy đầu Matsuda, kẻ đang bắt đầu mất bình tĩnh.

"Ối! Mày làm cái quái gì thế, Souji? Tao đang giao lưu văn hóa mà!"

"Nói chuyện giao lưu văn hóa Hindu ở Nhật Bản á? Thật tình, mày chỉ được cái thẳng thắn thôi. Có gì thì nói thẳng ra đi."

"Thật ra, tao muốn Lisha-san giẫm lên người tao! Đừng có cản trở!"

"Matsuda, nói thật, không phải cái gì cũng được phép đâu, mày biết không?"

"Ugh, mày đang đổi trắng thay đen đấy!"

Souji nhấc bổng Matsuda lên bằng một cú Kìm Sắt. Mặc dù Souji trông gầy gò, nhưng cậu ta lại nhấc bổng Matsuda một cách dễ dàng. Sức mạnh cơ bắp kiểu gì mà có thể nhấc một tên to con lên bằng một tay vậy?

Lisha nhìn họ với một nụ cười gượng gạo. Ngay cả Lisha thánh thiện cũng thấy Matsuda thật khó đỡ.

"À, nhân tiện, Senpai, anh chắc là mình không muốn em ngăn họ lại chứ?"

Hinata, đang ngồi cạnh họ, lên tiếng.

Khi tôi nhìn sang, đó là một cô gái sinh viên đại học hiện đại với mái tóc hạt dẻ sáng màu, kiểu tóc bán dài được buộc nửa đầu. Cô ấy có đôi mắt hạnh nhân, khuôn mặt có phần tinh nghịch nhưng rất quyến rũ, cùng những cử chỉ tinh tế, nữ tính. Tên cô ấy là Yukari Hinata, một thành viên khóa dưới của câu lạc bộ văn học của chúng tôi. À mà nói thêm, người đàn ông tóc đỏ đang nhấc bổng Matsuda là Kongou Souji, và tên biến thái đang bị nhấc lên kia là Matsuda Munenori.

"Xin lỗi, anh chỉ đang nghĩ..."

"Có chuyện gì thế?"

"Anh đang tự hỏi một người trong sáng như Lisha sẽ phản ứng thế nào khi đối mặt với một kẻ biến thái thực sự."

"Chà... Senpai, anh cũng thật quái đản đấy."

Hả? Cô ấy không thấy khó chịu sao? Ý tôi là, đó là một sự đối lập khá lớn đúng không? Lisha, người hóa thân cho sự tốt đẹp, lại tương tác với một người vốn dĩ đã biến thái.

Thật tình, cách tiếp cận của Matsuda độc đáo đến mức kỳ lạ. Ý tôi là, nữ thần Kali thì có liên quan gì chứ?

Mấy câu tán tỉnh của hắn ta quá sức xa vời. Chà, tôi cũng chẳng biết mấy câu tán tỉnh chuẩn để ai đó giẫm lên người là như thế nào nữa...

Nhân tiện, kết luận là phải có người can thiệp. Ý tôi là, khách quan mà nói, một gã đàn ông trưởng thành lại yêu cầu một nữ sinh trung học nhảy múa trên người hắn? Nếu Souji không ra tay, có lẽ đã cần đến sự can thiệp chính thức rồi.

Dù sao thì, chúng tôi vẫn ở đây tại căng tin Đại học Seijo với nhóm quen thuộc của mình. Cùng với Lisha, người đã tỏa sáng rực rỡ khi gia nhập Câu lạc bộ Văn học, chúng tôi đã tránh được những câu hỏi dồn dập từ các thành viên câu lạc bộ.

Mọi người vẫn không ngừng tò mò nhìn ngó. Mặc dù sinh viên nước ngoài không phải là chuyện lạ, nhưng Lisha lại là một mỹ nhân siêu phàm. Vì vậy, việc mọi người nhìn chằm chằm cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Nhưng mà nói thật, chuyện này thật đáng kinh ngạc. Bình thường, trừ giờ ăn trưa, căng tin thậm chí còn chưa đầy một nửa.

Khi tôi đang nhìn quanh, ấn tượng về điều này, Hinata, ngồi cạnh tôi, nhấp một ngụm nước ép rau củ đóng hộp và nói:

"À nhân tiện, có thật là Lisha-san đã chính thức được công nhận là sinh viên trao đổi chưa ạ? Anh đã đàm phán với nhà trường sao, Senpai?"

"Anh á? Anh làm gì có quyền lực như vậy. Chuyện này giống như có mối quan hệ thì đúng hơn."

Nói đúng ra, đó là áp lực từ phía các cơ quan chức năng. Nhưng thôi, vì tôi đã nhờ vả rồi, nên phải công nhận Lực lượng Đặc nhiệm Chống Quỷ thật đáng nể.

「Ồ, cậu có quen biết à?」

「Ừm, quen biết quyền lực lắm. Có quen biết là thường thì mọi chuyện trong đời đều xoay sở được cả.」

「Triết lý vớ vẩn gì đâu không.」

Thật ra, tôi đã tận mắt chứng kiến nên cũng chẳng cãi lại được.

Ở vương quốc xa lạ kia, Vương quốc Centraris, có những đội kỵ sĩ mà thành viên là những người được làm kỵ sĩ nhờ quan hệ của cha mẹ họ. Dù không giỏi chiến đấu lắm, nhưng họ lại rất xuất sắc trong việc biểu diễn và giao tiếp với dân chúng cũng như các quốc gia khác. Hầu hết trong số đó đều có thái độ thượng đẳng, nhưng tôi cũng có kết bạn với vài người, thậm chí thỉnh thoảng còn cùng nhau chén chú chén anh nữa. À mà, ở dị giới, việc uống rượu dù chưa đủ tuổi cũng không phải là tội.

「Ừm, Yuusuke-san?」

Tôi đang mải nghĩ không biết họ thế nào rồi, thì Lisha đã đến sát bên lúc nào không hay. Cô bé nhìn tôi với vẻ mặt hơi bối rối.

À, Matsuda và Souji đâu rồi nhỉ?

「Có chuyện gì sao?」

「Không, ý em là... bình thường mọi người ở thế giới này giao tiếp như vậy sao?」

「Giao tiếp như vậy là sao?」

Lisha chắc đang nói đến Matsuda và Souji, những người có lẽ đã chuyển từ tuyệt chiêu Khóa Tay Sắt sang Khóa Cổ Rắn trong cuộc giao tiếp của mình. Nếu cô bé hỏi có bình thường không thì, ừm, ít nhất là khi có Matsuda ở đó, họ không nên được xếp vào loại bình thường. Như vậy là xúc phạm đến những người bình thường khác!

「Lisha, hai người đó khá đặc biệt, em đừng có mà gộp chung họ với người bình thường nhé.」

「Ồ, vậy ạ? Em nghe nói ở Shinden, đàn ông thường kết nối tình bạn bằng cách trao đổi những cú đấm, nên em cứ tưởng nó cũng tương tự.」

「Cái gì? Tình huống đó cụ thể quá vậy.」

Chương trình giáo dục ở Giáo hội Nữ thần Thiêng liêng nghe cứ như bước ra từ một bộ manga học sinh đầu gấu thời Showa vậy. Ngay cả người dạy nó cũng có vẻ ngây thơ nữa. Giáo hội Nữ thần Thiêng liêng như vậy có ổn không đây?

Hừm, Hinata, sao lại có vẻ mặt khó xử thế?

「Shinden...?」

Ồ.

Lisha cũng dường như nhận ra mình lỡ lời nên vội bịt miệng, trông rất khổ sở. Một vị thánh thuần khiết như cô bé không hợp để giữ bí mật chút nào.

Trong cuộc sống thường ngày, những từ như "giáo hội" hầu như không bao giờ xuất hiện.

Tôi phải tìm cách thoát khỏi tình huống này. Chắc phải dựa vào kỹ năng của câu lạc bộ văn học thôi.

「Hinata, không phải giáo hội như em nghĩ đâu. Đó là hiểu lầm thôi. Lisha chỉ nhắc đến 『Shiten』 thôi. Nó giống như một trường học ở quê hương cô bé ấy mà.」

「Ồ, ra là vậy. Hóa ra là thế.」

Được rồi, tôi đã xoay sở được...

「À, nhân tiện, quê hương của Lisha không phải là Mỹ sao? Vậy thì chỉ đơn giản là trường học thôi mà, đúng không?」

Ôi không, không ổn rồi... Nghĩ đi, mình ơi! Mày đã vượt qua nhiều tình huống khó khăn hơn thế này nhiều rồi!

「À, ở Mỹ có những vùng khá nông thôn, và họ cũng dùng tiếng lóng nữa.」

「À, đúng vậy, nước Mỹ rộng lớn thật.」

Tôi thầm thở phào nhẹ nhõm khi Hinata gật đầu. May mắn là Hinata là một trong những cô gái Tanka không biết nói tiếng Anh.

Giờ nghĩ lại thì, 『Shiten』 là gì nhỉ? Hầu hết các nơi đều gọi là trường học mà.

Tạm thời thì coi như ổn thỏa. Tôi sẽ phải nhắc Lisha cẩn thận hơn trong những cuộc trò chuyện hàng ngày.

Vừa mới quyết tâm như vậy, tôi lại nghe thấy tiếng ai đó gọi mình.

「Ồ, đúng rồi! Yuusuke, Yuusuke!」

Lần này là Matsuda.

Sao hắn ta lại có thể nói chuyện thoải mái như vậy khi đang bị khóa cổ rắn chứ? Chắc hẳn đau lắm.

「Yuusuke, hôm nay cậu có rảnh không?」

「Ừm, hiện tại thì tôi cũng không bận gì đặc biệt.」

Dường như vẫn chưa có dấu hiệu nào cho thấy con quỷ tiếp theo sẽ xuất hiện. Tôi đang định về nhà tập tạ và đi tuần tra thành phố.

Matsuda sau đó mỉm cười toe toét, vẫn đang bị kẹp trong đòn Cobra Twist.

「Vậy thì, chúng ta hãy tổ chức tiệc chào mừng Lisha-san đi!」

Ồ, tiệc chào mừng à? Ý kiến này cũng không tệ.

Không chỉ mình tôi nghĩ vậy. Souji, người đang kẹp Matsuda bằng đòn Cobra Twist, cũng bất ngờ lên tiếng.

「Ồ, hiếm khi Matsuda lại nói được lời hay ý đẹp đấy chứ.」

「Đúng vậy, quả thật rất hiếm khi Matsuda-san lại nói được câu tử tế như thế.」

Matsuda, vẫn đang bị khóa chặt trong đòn Cobra Twist, mỉm cười một cách kỳ quặc trước lời nói của Hinata – không biết nên coi là khen hay chê nữa. Thôi nào, Souji nên thả cậu ta ra đi là vừa.

「Thôi nào, làm tôi ngại đấy, Hinata-chan.」

「Ư, ghê tởm quá đi mất.」

「Hinata, tớ đồng ý là cậu ta ghê tởm thật, nhưng con gái không nên làm cái vẻ mặt đó đâu.」

Hinata, người vốn luôn cố gắng giữ gìn vẻ đáng yêu của mình, lúc này lại trưng ra một biểu cảm khó tả cùng với tiếng lầm bầm ghê tởm. Nói thẳng ra thì trông cô bé như vừa cắn phải một viên thuốc đắng ngắt rồi tráng miệng bằng nước ép rau xanh vậy.

Souji, cuối cùng cũng chịu buông Matsuda ra, nhìn Hinata rồi bật cười khúc khích.

「Thôi bỏ qua cái vụ Matsuda như mọi khi đi, tiệc chào mừng nghe có vẻ hay đấy. Lâu rồi tôi cũng chưa được uống rượu ngon.」

「...Xin lỗi nhé, Yuusuke.」

「Hả? Cậu nói gì vậy?」

「Không có gì đâu.」

Souji đang cười phản ứng của tôi vì chúng tôi đã đi uống rượu cùng nhau vài ngày trước. Chắc hẳn cậu ta đang ám chỉ chuyện tôi đã càm ràm không ngừng về việc bị Tsukiko đá.

Nhưng đúng như Souji nói, buổi nhậu hôm đó chẳng vui vẻ gì. Thật tình mà nói, tôi uống quá nhiều, đến nỗi những ký ức từ nửa đêm về sau đều mơ hồ. Hơn nữa, những gì xảy ra sau đó quá sốc, có lẽ tôi đã cố tình chôn vùi chúng.

Lisha, người có liên quan đến sự cố gây sốc đó, trông có vẻ bối rối.

「Tiệc chào mừng...?」

Souji là người trả lời vẻ mặt khó hiểu của Lisha.

「Đúng vậy, vì cậu sẽ gia nhập câu lạc bộ văn học mà, nên đây chỉ là cách để thể hiện sự chào đón thôi. Chẳng có gì to tát đâu. Tối nay chúng ta sẽ đến Shouraku nhé.」

「Souji-san, còn các thành viên khác thì sao? Nếu chúng ta mời quá nhiều người vào nhóm chat, có thể sẽ đông đấy.」

「À, tôi nghĩ không cần quá nhiều người đâu. Với lại, nếu đông quá thì tôi cũng không nói chuyện được với Lisha-san.」

「Bất kể lý do là gì, Matsuda nói đúng về số lượng người. Nếu đông quá sẽ khiến Lisha-san thấy choáng ngợp mất.」

Nhờ có hai người điều phối, kế hoạch cho buổi nhậu được quyết định suôn sẻ. Còn Matsuda ư? Cậu ta chỉ ở đó để gây rối, trong khi tôi thì là một trong những người tham gia. Trong những tình huống như thế này, cả Hinata và Souji đều rất hiệu quả.

Đây có phải là bức tường không thể vượt qua giữa dân thường và dân không-thường không?

「Ừm, Yuusuke-san...」

「Hửm? Có chuyện gì vậy, Lisha?」

Chẳng lẽ Lisha không thích quán nhậu? Cô bé, với tư cách là một thánh nữ, nhất quyết phải đến những quán bar hay nhà hàng sang trọng sao? Không, cô bé không phải người như vậy, hơn nữa, giáo lý của nhà thờ còn nhấn mạnh việc sống giản dị.

Tuy nhiên, suy nghĩ của tôi hoàn toàn sai lệch.

「À, có ổn không ạ? Em chưa làm gì để xứng đáng được chào mừng cả, mà còn gây ra rắc rối nữa.」

「Hả?」

Cô bé đang nói gì vậy?

「Kyah! Yuusuke-san!?」

Tôi đặt tay lên mái tóc vàng óng của Lisha và vò mạnh. Tóc của Lisha mềm mại như lụa hảo hạng, cảm giác nó lướt qua kẽ tay thật dễ chịu. Đó là một mái tóc mê hoặc khiến tôi muốn chạm vào mãi không thôi. Thánh nữ quả thật đặc biệt về mọi mặt.

"Đừng bận tâm làm gì. Mà thôi, dù tôi có nói cô đừng lo thì tôi biết cô vẫn sẽ bận tâm thôi, nhưng cả Matsuda lẫn bọn tôi đều là người thật thà. Nếu không muốn thì bọn tôi đã chẳng đề nghị tổ chức tiệc chào mừng làm gì. Họ làm vì muốn vậy, nên cứ coi như đó là chút tấm lòng của họ mà đón nhận thôi."

"Thật vậy ư?"

"Đúng vậy đó. Khi có ai đó làm gì cho mình, rồi một ngày nào đó mình có thể đền đáp lại họ. Đời là thế mà."

Lisha ngẫm nghĩ lời tôi nói với vẻ mặt trầm tư.

Những thánh nữ mà tôi biết, bao gồm cả Lisha, thường xem việc cho đi là lẽ sống của mình. Được nuôi dạy và sống theo cách đó, họ có rất ít kinh nghiệm nhận được thứ gì từ một vị thế ngang bằng.

Nếu Lisha sống sót qua Cuộc Chiến Thần Ma này, cô ấy sẽ trở về Asteris. Một khi điều đó xảy ra, cô ấy sẽ lại quay về với cuộc sống nhảy múa, ca hát và dâng lời cầu nguyện vì một ai đó mà thậm chí cô ấy còn chẳng biết.

Tôi không ở vị trí để phán xét cách sống của người khác, nhưng có một sự khác biệt lớn giữa việc tự mình lựa chọn sau khi trải nghiệm và việc chỉ biết đến một con đường duy nhất.

Vậy nên, ít nhất là khi ở đây, chẳng phải cô ấy nên có được những niềm vui hồn nhiên mà một cô gái bình thường có ư?

"Ối, ối không! Yuusuke-san đang quấy rối tình dục Lisha-san!"

"Hả?"

"Tiền bối... chuyện đó hơi..."

"Yuusuke, cô ấy là học sinh trung học đấy, được chứ?"

"Này, đợi đã. Đừng có dán mác lolicon cho tôi!"

Ôi trời ơi! Tôi không thể kết thúc câu chuyện một cách tốt đẹp hơn sao!