Không khí có hương vị của riêng nó, không khí được hoàng hôn sưởi ấm mang theo vị ngọt, nghe nói rằng ánh tà dương và nụ hôn ngây ngô là sự kết hợp hoàn hảo nhất.
“Ngọt quá…”
Có lẽ ngọt ngào và đau khổ luôn song hành cùng nhau.
“Cậu quậy đủ chưa!”
Sự thật lại sắc như dao găm.
“Dù cho bao nhiêu lần đi nữa, em đều yêu anh!”
Cậu luôn tự lừa mình dối người mà vùng vẫy trong vòng xoáy.
“Anh sẽ không lừa dối em nữa… phải không?”
Nhưng dù thế nào đi nữa, đã là đấng nam nhi thì phải đưa ra lựa chọn của riêng mình.
“Trở thành một gã tồi không phải là chủ đích của tôi.”
Và có lẽ còn phải đối mặt với sự nghi ngờ của người khác.
“Tiểu Lục, cậu chắc chắn muốn làm vậy sao?”
“Mấy người thích nói chuyện úp mở có thể chết hết đi được không!”
Nhưng những lúc mệt mỏi, luôn có một vòng tay ấm áp để tựa vào.
“Lê Tử, mừng em đã về.”
“Trần Gia Ninh, cậu bị điên à!!”