Tôi Được Cô Bạn Thanh Mai Trúc Mã Tóc Bạch Kim, Một Loli Với Thân Hình Đầy Đặn Hết Mực Cưng Chiều

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Oda Nobuna no yabou

(Đang ra)

Oda Nobuna no yabou

Mikage Kasuga

Sagara Yoshiharu bỗng tỉnh dậy và thấy rằng mình đã quay ngược thời gian trở về thời Chiến quốc. Trong ngay phút đầu tiên, cậu ta đã suýt bị giết trên chiến trường.

84 1883

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

42 1562

Solo Leveling: Ragnarok

(Đang ra)

Solo Leveling: Ragnarok

Daul

Sự tồn tại của Trái Đất một lần nữa bị đe dọa, khi ‘Itarim’ – các Ngoại Thần, tìm cách thế chỗ mà Đấng Tối Cao để lại. Sung Jinwoo không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gửi Beru, vua kiến bóng tối, đ

76 935

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

(Đang ra)

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

Manashiro Kanata

Tuy nhiên, điều anh không ngờ tới là cô bé ấy lại chính là em gái của idol nổi tiếng nhất trường học – người con gái hoàn hảo trong mắt bao nam sinh. Từ sự kiện định mệnh đó, cuộc sống tưởng như u ám

29 27

Web novel - Chương 01

Tôi có một cô bạn thanh mai trúc mã.

Cô có một mái tóc màu bạch kim dài và đẹp đến lạ thường, một màu tóc hiếm thấy ở Nhật. Gương mặt cô rất dễ thương, tôi đã luôn muốn được làm thân với cô, nhưng dường như thế giới xung quanh lại chẳng hề nghĩ vậy.

"Sao mày lại khác màu tóc với bọn tao nhỉ?"

Đó là thứ logic độc ác chỉ có ở trẻ con, cái suy nghĩ muốn loại trừ bất cứ ai khác biệt với chúng.

"Ê, dừng lại coi! Không thấy người ta đang khó chịu à!"

Tôi hét lên, đuổi đám bắt nạt đi. Lũ trẻ kia liền chạy đi mất.

"Cảm ơn cậu… nhưng đừng có lo chuyện bao đồng nữa."

Cô cảm ơn tôi. Tuy nhiên có lẽ câu nói ấy đã chạm vào tự ái của tôi hay sao đó, mà kể từ dạo ấy tôi chẳng còn giúp cô bé bị bắt nạt ấy nữa.

Từ đó, cô liên tục bị bắt nạt. Chúng viện đủ thứ cớ, khi thì vì màu tóc, lúc lại bảo cô hỗn xược, để rồi lại tiếp tục làm bắt nạt cô.

Cho đến một ngày nọ—

"Tao ghét cái màu tóc này của mày." 

Một đứa trong bọn chúng nói, tay lăm lăm cây kéo định cắt phăng mái tóc của cô.

"Dừng lại! Đừng cắt tóc của tôi!"

Cô ra sức chống cự, nhưng liền bị mấy đứa con trai khác giữ chặt lại.

Không thể chịu đựng thêm được nữa, tôi liền lao tới đấm thẳng vào mặt tên cầm kéo.

"Dừng lại ngay! Một đám con trai các người xúm lại bắt nạt một đứa con gái, giờ còn định cắt tóc của người ta nữa hả?"

Cú đấm của tôi khiến thằng nhóc đó ngã lăn ra đất. Thấy đồng bọn bị đánh, những đứa đang giữ cô liền hoảng sợ bỏ chạy. Tên bị đấm thì mếu máo như sắp khóc.

"Mày… mày dám đánh tao!" Đôi mắt nó rực lên vì tức giận.

"Lần này mày quá trớn rồi." Tôi thở dài, ra vẻ người lớn. "Cũng may là không xảy ra chuyện gì lớn."

"Mày, tao sẽ không tha cho mày!" Nó hét lên rồi vung kéo về phía tôi.

"Này, nguy hiểm lắm đấy. Dừng lại coi!"

Tôi vội ngăn lại, tóm lấy cổ tay nó, nhưng mũi kéo sắc lẹm đã sượt qua má tôi. Máu bắt đầu rỉ ra từ vết thương. Thấy máu, thằng nhóc kia sợ hãi tột độ rồi cắm đầu bỏ chạy.

Còn về phần cô gái kia—

"Máu… máu chảy kìa! Uwaaaah…!" 

—Cô bật khóc nức nở.

"Không sao đâu, chỉ là sượt qua chút thôi mà." 

Tôi mỉm cười để trấn an cô.

"Cảm ơn cậu… Tớ đã sợ lắm…" 

Ngay sau đó, các thầy cô cũng có mặt và sơ cứu vết thương cho tôi.

Và trong suốt khoảng thời gian đó, cô cứ nép chặt vào lưng tôi, không rời nửa bước.