Nhìn cảnh cô vừa cọ má tôi vừa bám riết không rời, cả Kouhei và Kaori đều tỏ ra vô cùng thích thú.
"Nè nè, kể tớ nghe lý do cậu ấy lại quấn quýt cậu đến vậy đi." Kouhei thốt lên, giọng điệu đầy háo hức.
Họ tò mò không hiểu tại sao một cô bé không muốn kết giao với ai lại thân thiết với tôi đến vậy. Thế là tôi bắt đầu kể lại cho họ nghe câu chuyện của chúng tôi.
Lúc đầu, cả hai tỏ ra vô cùng hào hứng, nhưng khi đến đoạn cô bị bắt nạt và tôi vì bảo vệ cô mà bị thương, họ như đã thông suốt mọi chuyện.
"Nếu vậy thì tớ hiểu tại sao cậu ấy lại tin tưởng cậu đến thế rồi." Kaori nói.
"Đúng vậy. Cứ như có sợi chỉ đỏ liên kết hai người lại với nhau á."
Nói rồi, cả hai tiến lại gần Yuuka và thì thầm.
"Bọn tớ sẽ luôn ủng hộ cậu, Yuuka-chan."
"Phải đó, bọn tớ sẽ là đồng minh của cậu."
Nghe những lời ấy, Yuuka ngước lên nhìn thẳng vào mắt hai người bạn, rồi khẽ gật đầu một cái thật dứt khoát.
Và cô ghé sát miệng vào tai tôi, thủ thỉ bằng một giọng nói trong trẻo.
"Hai người này… có thể tin tưởng. Vậy nên… kết bạn với họ cũng được."
"Chuyện đó không phải nói với tớ đâu." Tôi đáp.
"Cậu phải nói với hai cậu ấy chứ."
Tôi thực sự mong cô có thể tự mình nói ra điều đó, nên đã nhẹ nhàng đẩy cô về phía hai người họ. Có lẽ vì xấu hổ, cô cứ lúng túng nghịch vạt áo, rồi lí nhí cất lời.
"X-xin… hãy… làm bạn… với tớ… nhé."
Chứng kiến sự trưởng thành của cô, lòng tôi ngập tràn một niềm hạnh phúc khó tả. Trước đây, dù tôi có nói thế nào, cô cũng nhất quyết không bắt chuyện với người khác. Nhưng giờ cô đã chịu mở lòng rồi.
"Ok! Rất vui được làm bạn với cậu, Yuuka-san." Kouhei đáp.
"Tớ cũng vậy, Yuuka-chan. À mà, cậu là con lai hay là người nước ngoài vậy?" Kaori tò mò hỏi.
Quả thật, với mái tóc này, việc bị nhầm là người nước ngoài hay con lai cũng là điều dễ hiểu. Ban đầu, chính tôi cũng đã nghĩ như vậy.
"Bố tớ… mẹ tớ… đều có tóc đen. Ông bà tớ… cũng có tóc đen. Tớ… tớ cũng không biết tại sao…"
Đó vẫn luôn là một điều bí ẩn. Có lần tôi hỏi cha mẹ Yuuka, họ nói rằng có lẽ trong gia tộc từ rất xa xưa đã có người kết hôn với người ngoại quốc, nên màu tóc này là do di truyền từ đời đó, nhưng cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi.
Kể từ hôm ấy, ngày nào bốn chúng tôi cũng cùng nhau đi học, cùng nhau chơi đùa.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, chúng tôi tốt nghiệp tiểu học và cùng nhau bước vào trường cấp hai.
Dĩ nhiên cả tôi, Yuuka, Kouhei và Kaori đều học chung một trường.