Tôi đã giúp chị gái hàng xóm đang mang cho mình trái tim tổn thương và chị ấy dần dần yêu tôi đến điên cuồng!?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

(Đang ra)

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

野水はた

Cuộc hội ngộ định mệnhTừ ngày kẻ bắt nạt và nạn nhân tái hợp, cuộc sống thường ngày của họ bắt đầu chìm vào hỗn loạn.Đâm, siết cổ, đốt, dìm nước.

26 70

Sói và Gia vị: Spring Log

(Đang ra)

Sói và Gia vị: Spring Log

Hasekura Isuna

Lawrence và Holo đã xây dựng một cuộc sống lý tưởng bên nhau sau khi mở nhà tắm Sói và Gia vị, nhưng cuộc hôn nhân hạnh phúc của họ bỗng dưng bị xáo trộn bởi một vị khách bất ngờ. Trong mùa thấp điểm

22 219

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

(Đang ra)

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

Sazane Kei

Cuộc chiến tranh trường kỳ giữa Đế Quốc, Cường quốc khoa học và Nebulis, Thiên đường của phù thủy đã diễn ra từ rất lâu - cho đến khi chàng chiến binh trẻ tuổi nhất, kẻ được trao cho danh hiệu của một

103 10365

Web Novel - Chap 1

“Vậy nhé, hẹn gặp lại nha, Chinatsu.”

“Tạm biệt Nacchan nhé~”

“Ừm! Hẹn gặp lại vào ngày mai!”

Khi mặt trời đã lặn kéo theo đó là bóng tối bao trùm lấy bầu trời, một cậu con trai quay lưng bước đi, để lại sau lưng một cặp nam nữ. Tên cậu là Honda Chinatsu, một nam sinh trung học rất bình thường mà mọi người có thể bắt gặp ở bất cứ đâu.

“Thật là, hẹn hò thì hai đứa đi chung đi, kéo theo một đứa cô đơn như mình làm gì không biết nữa.”

Đúng như lời Chinatsu vừa than thở, vừa rồi cậu đã đi chơi với một cặp đôi bạn thân. Ban đầu cậu đã tính về nhà một mình rồi, nhưng hai đứa nó lôi kéo cậu với lý do “Thôi thì lâu lâu có dịp mà, đi chơi cùng bọn tớ một chút đi.”

Dù cậu đã từ chối, nhưng vì vốn hai người họ là bạn bè thân thiết trong trường, cuối cùng cậu cũng không thể nói “không” cho được. Chính vì vậy nên ba người mới bắt đầu đi chơi với nhau. Có lúc, cậu cảm thấy muốn nôn vì sốc đường bởi hai đứa bạn tình tứ sến súa, nhưng cậu vẫn ở lại chứng kiến.

“Mà, mình cũng nên về sớm thôi.”

Nói rồi, Chinatsu tiếp tục bước đi.

Trên con đường về nhà quen thuộc, đôi khi cậu đi một mình, cậu lại cảm thấy cô đơn và nghĩ đến chuyện muốn có cho mình một người bạn gái. Nhưng đáng tiếc thay, tuy là bạn bè cả nam lẫn nữ cậu không hề thiếu, mà là cậu vẫn chưa từng thân thiết với ai đến mức đó. Nói cách khác, tuổi đời của cậu bằng với số năm còn trinh

“…Mà sau cùng thì cũng có người mà mình đã để ý rồi.”

Cậu không phải là không hứng thú với chuyện tình cảm, lãng mạn. Chinatsu cũng biết yêu như bao người. Người cậu để ý là cô gái sống ở căn hộ bên cạnh. Một người phụ nữ xinh đẹp toát ra nét quyến rũ của người trưởng thành.

Mái tóc đen dài và khuôn mặt thanh tú không phải là tất cả đối với chị ấy. Điều gây ấn tượng mạnh chính là vóc dáng của chị ấy – quá quyến rũ đến mức như muốn cướp đi lý trí người khác. Với một học sinh cấp ba như Chinatsu, chỉ cần như vậy là quá đủ để xao xuyến rồi.

Giọng nói ngọt ngào từ đôi môi căng mọng, đôi mắt màu lam sapphire như muốn hút hồn người đối diện.

Vì là hàng xóm nên đôi khi hai người vẫn chào hỏi hay trò chuyện xã giao. Nhưng, họ cũng chưa từng thân thiết quá nhiều... Vì chị ấy đã có bạn trai rồi.

“Bạn trai như nào thế không biết… Đời trước chắc gã làm nhiều việc thiện lắm nhỉ, ghen tị thật!”

Là một cậu học sinh, Chinatsu không tránh khỏi cảm giác ngưỡng mộ người phụ nữ trưởng thành ấy. Từ giọng nói nhẹ nhàng cho đến vóc dáng đầy đặn khiến cậu cứ dõi theo bằng ánh mắt.

“…Không được, nghĩ tiếp thì chỉ càng buồn thêm thôi, về lẹ cho rồi.”

Cho dù có sống cạnh nhau, nhưng ngay từ đầu cậu đã không có cơ hội rồi. Dù cảm thấy bất công, Chinatsu cũng chỉ biết cười khổ cho qua thôi.

Tuy nhiên, dạo gần đây, cậu để ý thấy vài điều: đôi khi, sắc mặt của chị hàng xóm ấy trông rất mệt mỏi. Không hẳn là do thể chất, mà giống như tinh thần đang bị dồn ép đến cực độ vậy.

“Không biết chị ấy có chuyện gì xảy ra không… Mà cũng chỉ là người quen thôi, mình đâu thể nào mà xen vào cho được. Bạn trai chị ấy đang làm gì vậy không biết…”

Cậu nghĩ rằng, “Nếu là mình, chắc chắn sẽ không để chị ấy mệt mỏi như thế.” Dù suy nghĩ ấy vẫn còn non nớt, nhưng đó là điều mà Chinatsu thật lòng nghĩ. Và rồi, mang theo những cảm xúc mông lung, cậu trở về khu chung cư. Nhưng ngay khi định vào phòng...

“…?”

Cánh cửa phòng bên cạnh – nơi chị ấy đang sống – hé mở. Đã tối rồi mà không khóa cửa thì thật sơ suất. Dù nghĩ vậy, nhưng vì lo lắng nên Chinatsu cất tiếng gọi.

“Chị Saeki? Cửa mở đấy ạ?”

Cậu gọi lớn qua khe cửa. Bất ngờ, một tiếng động lớn vang lên, như có gì đó rơi xuống, kèm theo tiếng la thất thanh.

“Chị Saeki!? Chị không sao chứ!?”

Tiếng động lớn đến mức không thể coi là bình thường được. Trong đầu Chinatsu lập tức hiện ra những suy nghĩ tồi tệ. Không lẽ có trộm đột nhập ư? Hay là chị ấy bị tấn công? Không thể nào cậu ngồi yên, cậu xin lỗi và đẩy cửa bước vào phòng.

“Saeki-san! Có chuyện gì… không vậy?”

Chấp nhận cả việc có thể bị mắng hay bị ghét sau này, Chinatsu dũng cảm bước vào… và cậu đã nhìn thấy.

“Chinatsu-kun…”

“……………”

Cạnh chiếc ghế bị đổ là Saeki Madoka, đang ngồi bệt xuống sàn. Nhưng điều khủng khiếp hơn là có một sợi dây thừng được treo lủng lẳng từ trần nhà – sợi dây dùng để treo cổ.

“…Chị định… làm gì vậy?”

“……………”

Không thể tin vào mắt mình, Chinatsu cất lời run rẩy. Madoka cúi đầu. Và khi ngẩng mặt lên, cô bật khóc với những giọt nước mắt trải dài qua má, miệng lẩm bẩm

“…Chị… chỉ là… muốn chết thôi… ahaha…”

“!?”

"Muốn chết" – khi nghe câu đó, Chinatsu cảm giác như thời gian đã ngừng lại. Đó là câu nói mà cậu không bao giờ muốn nghe, khiến cậu thấy đau lòng tột độ.

“…Sao em lại khóc vậy, Chinatsu-kun?”

“Tại sao à, bởi vì…”

Hiển nhiên thôi, một đứa học sinh như cậu chưa từng chứng kiến ai sắp tự tử cả. Chính vì vậy nên cậu vừa bối rối vừa hoảng loạn. Hơn nữa, người phụ nữ ấy chính là người cậu đem lòng yêu. Sao cậu có thể không đau lòng được?

“Tại vì… tại vì em…”

Cảm xúc trong lòng Chinatsu rối như sợi dây tơ bị vò vậy.

Không biết phải nói gì, nhưng cậu hiểu rõ một điều – nếu không nói ra điều gì đó, nhất định cậu sẽ hối hận suốt cả cuộc đời.

“Với em… Saeki-san là một người hàng xóm quan trọng. Nụ cười chị luôn nở mỗi khi gặp mặt làm em thấy rất vui. Cách chị trò chuyện điềm tĩnh cũng rất… rất…”

Trước sự lúng túng và vụng về của cậu, Madoka – đang đắm chìm trong bóng tối – bất chợt mỉm cười nhẹ. Tuy nhiên, nỗi buồn trong đôi mắt cô vẫn chưa hoàn toàn biến mất.

“…Chinatsu-kun tốt bụng quá đó. Nếu sau này có ai đó trở thành bạn gái của em, người ấy chắc chắn sẽ hạnh phúc lắm đấy. Thật sự… chị thật sự ghen tị lắm đấy.”

Chinatsu biết rõ – đó không phải hành động tốt đẹp gì, mà chỉ là sự ích kỷ muốn giữ cô lại trong thế giới này. Tự tử thường đến từ lý do rõ ràng, và việc cậu cản lại có thể xem là ép buộc.

Dù vậy… dù là vậy, Chinatsu vẫn mong cô ấy được sống tiếp.

Chỉ đơn giản là vậy thôi.

“…Chị đã đỡ hơn chút rồi. Xin lỗi em nhé Chinatsu-kun, chị thật là…”

Có vẻ Madoka đã bình tĩnh lại phần nào, nhưng đúng lúc đó, cô làm rơi điện thoại xuống sàn. Màn hình sáng lên, nội dung hiện rõ mồn một. Những dòng tin nhắn giữa Madoka và bạn trai hiện ra trước mắt Chinatsu – đầy rẫy những lời lẽ sỉ nhục và xúc phạm.

“…Chị có thể kể cho em nghe một chút được không ạ?”

“Ừm…”

Nếu chỉ ngồi yên và hối hận, thà hành động còn hơn – dù có chút liều lĩnh, Chinatsu vẫn gật đầu chấp nhận lắng nghe.

Tin nhắn từ bạn trai Madoka:

[Mày trông ghê tởm thật đấy.]

[“Tao đã nói rồi mà. Đừng nhắn tin cho tao nữa. Mà thôi, chia tay đi. Tao chán mày rồi.]

[Chà, tao kiếm được đứa khác ngon hơn mày nhiều. Nó hợp với tao hơn hẳn. Mày thì tao khỏi cần nữa, coi như cắt đứt từ giờ đi.]

Những lời nhắn đó, với Madoka, như dao cứa vào tim vậy.

Từng mong chờ một tình yêu đẹp, cô bắt đầu hẹn hò với một người đàn ông quen ở đại học. Ban đầu anh ta rất dịu dàng, khiến cô nhanh chóng say mê anh. Nhưng sau một thời gian, bộ mặt thật của hắn ta bắt đầu lộ ra.

Tiêu tiền xài hoang phí, hút thuốc trong nhà cho dù bị cấm, và khi cô góp ý thì anh ta lập tức trở nên bạo lực. Cô tự hỏi rằng tại sao anh lại thay đổi đến thế.

Bị xúc phạm bởi những người thân thiết và những lời độc địa làm Madoka gục ngã. Và khi những lời cay nghiệt đó đến cùng hành động ngoại tình công khai, Madoka không còn gì để nghĩ nữa.

“…Hức.”

Cô định dùng sợi dây treo cổ để tự tử, nhưng lại không đủ dũng khí để cô làm vậy – chỉ là một hành động bộc phát. Cô thấy rằng bản thân mình thật yếu đuối và đáng thương. Nhưng rồi, giọng nói ấy đã vang lên…

“Chị Saeki? Chị không sao chứ?”

“Hả? …Aaaaaaa!?”

Vì cô bị giật mình, chiếc ghế bị nghiêng nên đã khiến cho Madoka ngã xuống sàn.

Và rồi, người xuất hiện chính là cậu nhóc tốt bụng đang sống bên cạnh căn hộ – Chinatsu, đã đứng trước cô.

Cậu ấy vừa khóc vừa nói ra những điều mà cậu đang chất chứa trong lòng.

Những lời ấy ấm áp đến mức len lỏi vào trái tim lạnh giá của cô. Thực ra thì, Madoka đã từng nghĩ: “Giá như người làm bạn trai của mình là em ấy” – không chỉ một lần.

Chinatsu – người xuất hiện như để bảo vệ trái tim đang rạn vỡ – khiến tim cô đập rộn ràng hơn bao giờ hết.