Tôi bị tên senpai NTR mất bạn gái, nên tôi NTR lại bạn gái của hắn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7365

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 136

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

100 2481

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 194

Trả thù đôi gian phu dâm phụ - Chương 6: Thám tử lừng danh Touko-senpai (Phần sau)

Touko-senpai bỗng nhiên nghẹn lại.

“Sao vậy ạ?”

Rồi với một khuôn mặt cứng ngắc, chị ấy trả lại điện thoại cho tôi.

“Tôi không thể nào nói ra được, cậu hãy tự xem đi.”

Trên đó là dòng chữ ‘Chúng ta hãy hẹn nhau ở nhà vệ sinh đa dụng ở công viên ngay gần trường’.

“Ở một chỗ như vậy.......bọn.....”

.......súc sinh này!.....

Tôi tsukkomi trong lòng.

Bởi vì nó khá tục tĩu nên tôi không nói ra lời.

Trong lúc tôi đang điên cuồng chửi bậy, Touko-senpai tiếp tục suy luận.

Chị ấy đã thực sự trở thành một ‘Thám tử Lừng danh’ rồi.

“Nhưng nếu nghĩ kĩ lại, nơi đó hoàn toàn phù hợp những điều kiện mà tôi vừa nêu.”

“Thế ạ? Em nghĩ cái công viên ngay sát trường đó khác hoàn toàn những điều chị vừa nêu chứ?”

“Vậy, cậu có biết trong công viên có một cái ‘nhà vệ sinh đa dụng’ không?”

“Không.”

Tôi ngẫm một lúc rồi trả lời.

Tôi lâu lâu có đến công viên đó một lần, nhưng thường thì không bởi nó nằm ngược hướng so với ga tàu điện ngầm.

“Nhưng nơi đó là một công viên, nên có một nhà vệ sinh ở đó cũng là phải thôi ạ?”

“Đúng là như vậy, nhưng người bình thường thường sẽ không sử dụng nó vào giữa ban ngày hay vào buổi tối. Hơn nữa, cái công viên đó nằm ở hướng ngược lại so với ga tàu, nên rất ít sinh viên tới đó. Cho dù có gặp phải người quen, cậu cũng thế dùng lý do ‘Tôi vô tình gặp cô ấy ở đây’ để trốn tránh.”

Quả thế, Touko-senpai nói hoàn toàn có lý.

“Em hiểu rồi. Vậy về mặt thời gian, em sẽ quay trở lại trường vào thứ 2 và thứ 5. Ga tàu điện gần nơi 2 người họ thường lui tới sẽ là nơi mà sinh viên khác ít sử dụng. Và một nơi có khách sạn gần đó. Nơi đấy sẽ là mục tiêu.”

“Đúng vậy, nhưng cậu hãy cẩn thận khi theo dõi Karen-san, bởi nguy cơ cậu bị phát hiện sẽ cao hơn gấp mấy lần khi tôi theo dõi Tetsuya đấy.”

“Vậy ạ?”

“Khi mà cả người vợ lẫn người chồng đều ngoại tình, có thể người chồng sẽ không phát hiện ra vợ mình ngoại tình, nhưng chắc chắn người vợ sẽ phát hiện việc chồng mình ngoại tình. Đó là do người phụ nữ thường cực kỳ nhạy cảm đối với tất cả những thay đổi trong đời sống hằng ngày của bản thân. Chỉ cần một chút khác thường về mặt cử chỉ hay hành vi thôi là đã đủ để bị phát hiện rồi.”

Tôi gần như câm lặng.

Chắc chắn rằng, lý do của Touko-senpai đến bây giờ đều hoàn toàn xuất sắc, và nó đã chỉ ra những nơi cần phải chú ý mà tôi không bao giờ để ý tới.

Và chắc chắn mọi thứ Touko-senpai nói đều hoàn toàn chính xác.

“Vậy nên cậu không nên tra hỏi hay điều tra chính diện với Karen-san. Những thứ như ‘Hôm nay em đi đâu, làm gì’ là cấm kỵ. Chỉ cần chú ý đến cử chỉ và thái độ của cô ấy là được rồi. Nếu cô ấy nhắc tên một nhà hàng nào đó mà cậu chưa từng biết, hay không muốn đến một nơi nào đó cùng với cậu, hay cho tôi biết.”

“Em sẽ.”

“Hơn nữa, từ giờ trở đi chúng ta sẽ phải tạo một tài khoản SNS khác để liên lạc với nhau. Rồi tạo một thư mục mà cả 2 chúng ta cùng có thể truy cập bằng mật khẩu trên Đám mây, chúng ta sẽ tải những hình ảnh, video chứng cứ lên đó.”

“Tuân lệnh, em sẽ cho hình ảnh cuộc hội thoại của Karen lên Đám mây ngay bây giờ.”

Khi trò chuyện với chị ấy, tôi ngày càng cảm thấy tích cực hơn hẳn.

Sakurajima Touko, tôi cảm giác mình sẽ có thể ra được một đòn phản kích cực mạnh vào 2 người kia khi cùng với chị ấy.

Nhưng cuối cùng, chị ấy bỗng nói với một biểu cảm buồn bã.

“Thật sự thì, không phải tôi không đau đớn chút nào. Thành thật mà nói, tôi luôn tự nhủ trong đầu ‘Lỡ như đây là một lời nói dối thì sao?’, ‘Lỡ như đây là một hành động ác ý của ai đó thì sao?’ và tin tưởng vào Tetsuya. Nhưng cũng không thể cho rằng bằng chứng mà cậu đưa ra là giả tạo được. Vậy nên, đầu tiên, tôi muốn nhìn tận mắt xem có phải 2 người họ đang cùng nhau ngoại tình hay không.”

Chị ấy lần đầu tiên trong ngày, nói chuyện với tông giọng mềm yếu.

Mà cũng phải thôi.

Chẳng ai mà không cảm thấy vô lực khi người yêu của mình đi ngoại tình cả.

Nụ cười của người yêu, nhưng lời nói ấm áp của người yêu, thái độ chân thành tha thiết của người yêu, và còn nhiều ký ức khác nữa.

Ta nên tin tưởng vào thứ gì trên thế giới này nữa, nếu người mà ta yêu nhất lại chính là người bẻ gãy niềm tin của ta?

Tuy nhiên, nói gì thì nói, Touko-senpai đã có thể bình tĩnh giải thích kế hoạch trong tương lai mà không hề than thở hay thất vọng.

Trong khi tôi, một người đàn ông, lại tỏ ra yếu đuối hơn hẳn.

...........Tại sao cái thằng Kamokura đó lại đi ngoại tình khi đã có một người bạn gái tuyệt vời như thế này cơ chứ?............

Tôi một lần nữa lại cảm thấy phẫn nộ tột cùng đối với Kamokura Tetsuya.

Cùng lúc đó, tôi bắt đầu cảm thấy mình phải giúp đỡ, hỗ trợ tinh thần cho Touko-senpai.

“Touko-senpai, cảm ơn chị vì ngày hôm nay. Nhờ chị, mà em như được khai sáng. Và em biết ơn vì đã có một người đồng chí như chị, để cùng nhau chiến đấu từ giờ trở đi.”

Tôi vươn tay phải ra.

Touko-senpai ngẩng mặt lên.

Không biết tôi có tưởng tượng gì hay không, nhưng hai khóe mắt của chị ấy có vẻ hơi ửng đỏ.

“ ‘Đồng chí’, một từ hay đấy. Ừm, hãy cùng nhau cố gắng nào.”

Touko-senpai cũng vươn tay ra và nắm lấy bàn tay phải của tôi.

Tôi làm, tôi sẽ làm hết mức có thể!

Để cho chúng biết thế nào là lễ độ, vì đã khiến chúng tôi trải qua chuyện như thế này!