Tôi bị tên senpai NTR mất bạn gái, nên tôi NTR lại bạn gái của hắn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 324

Trả thù đôi gian phu dâm phụ - Chương 10: Chiến thuật paparazzi bắt gian tại trận (Phần giữa)

“Vậy, chúng ta sẽ nói về chuyện gì?”

Tôi bắt đầu.

“Um, nhờ vào phát hiện của cậu, tôi cho rằng chúng ta đã biết được đại khái họ sẽ hẹn nhau ở đâu, nên tôi muốn bàn với cậu.”

Touko-senpai lấy chiếc laptop kiêm máy tính bảng từ túi xách ra.

Chị ấy mở bản đồ của khu đại đô thị Tokyo rồi đặt nó lên bàn.

“Trường đại học của chúng ta nằm giữa Nakano và Kouenji, Tetsuya, Karen, tôi và cậu thường sử dụng ga Nakano.

Tôi im lặng nhìn chăm chú cái bản đồ đang được zoom lên.

“Căn hộ của Tetsuya thì ở Kinshichou. Nên cậu ta chỉ có thể đi tuyến Sobu. Karen-san thì sống chung với cha mẹ ở Koshigaya nhỉ?”

“Đúng vậy. Cô ấy thường đến trường bằng cách chuyển ga từ Koshigaya tới Kitasenju hoặc Akihabara.”

Nghe vậy, Touko-senpai gật gật đầu.

“Tôi nghĩ có tổng cộng 3 cách để Karen-san về nhà từ trường. Đầu tiên là quãng đường mà cậu vừa nói. Thứ 2 là từ Ikebukuro thông qua Shinjuku. Thứ 3 là đi tuyến Hanzomon từ Kinshichou đến Koshigaya.”

“Chuyển tuyến ở Kinshichou thì đơn giản nhưng lại hơi tốn thời gian nên cô ấy nói là mình chọn tuyến đi hiện tại.”

“Đúng là thế. Nhưng căn hộ của Tetsuya lại ở Kinshichou, nên tôi cho rằng là ‘Có thể’. Nhưng khi tôi nghe báo cáo của Isshiki-kun hôm nay, tôi cho rằng trường hợp đó gần như là không thể xảy ra.”

“Vậy theo Touko-senpai thì họ sẽ gặp nhau ở đâu?”

“Tôi đoán là đâu đó ở Nippori~?”

Touko-senpai chỉ vào bản đồ.

“Trong trường hợp này, nó nằm dọc theo tuyến Yamanote, và những nơi có nhiều Love Hotel nhất theo thứ tự là Shin-Oukubo, Shinjuku/Ikebukuro, Nippori, Shibuya/Uguisudani.”

Quả là Touko-senpai.

Chị ấy đã suy ra được một đống thông tin.

Quả nhiên là ‘Sinh viên đứng đầu ở năm 2 ngành Khoa học Máy tính’.

“Dựa vào đó, chúng ta có thể loại Shibuya bởi nó không nằm trên quãng đường đi tới trường. Hơn nữa, Shinjuku, Shibuya, và Ikebukuro cũng rất dễ bắt gặp học sinh cùng trường. Lại còn đi trong khu vực Love Hotel nữa thì chắc chắn sẽ nảy sinh tin đồn.”

“Em hiểu rồi, vậy khả năng cao nhất là ở Nippori hoặc Uguisudani bởi vì Kamokura-senpai chuyển tàu ở Akihabara.”

“Đúng vậy, hơn nữa tôi nghĩ họ sẽ không đi những nơi mà tốn quá nhiều chi phí đi lại, bởi cả 2 đều là sinh viên và cũng không quá dư dả.”

“Nippori và Uguisudani, chị nghĩ là nơi nào?”

“Tôi cũng không chắc nữa…..nhưng trực giác của tôi là Nippori. Bởi vì ấn tượng về Nippori là thiên đường cho giới sành ăn, chứ không phải là nơi để đi Love Hotel.”

“Vậy chúng ta hãy tập trung vào Nippori trước, sau đó thì làm như nào ạ? Thứ 2 tuần sau, khi mà 2 người họ khả năng cao là sẽ hẹn nhau tiếp, chúng ta sẽ canh ở cổng ra vào sao?”

“Nhưng ga Nippori có Cổng soát vé phía Bắc và Cổng soát vé phía Nam. Có vẻ như Cổng phía Nam chỉ có một lối ra, nhưng Cổng phía Bắc lại có hai lối ra. Như vậy là chúng ta sẽ sót một lối.”

Touko-senpai thao tác trên chiếc laptop kiêm máy tính bảng một lần nữa và mở bản đồ của ga Nippori lên.

Quả là thế, có tới 3 cổng ra vào.

“Hay là chúng ta canh ở Cổng soát vé?”

Nhưng Touko-senpai lắc đầu.

“Như vậy không được. Sẽ rất đáng nghi khi có người cứ nhìn chằm chằm vào Cổng soát vé. Hơn nữa, khi mà có bất kì ai đứng ngay trước Cổng soát vé, ta thường sẽ ngước lên nhìn theo bản năng. Và nếu đó là người mà ta biết, thì chắc chắn cậu sẽ bị phát hiện.”

Thế cơ à? Tôi chưa hề nghĩ tới việc đó.

Và lúc này, tôi bỗng nhớ tới khuôn mặt của Ishida.

“Touko-senpai, em có nói với chị lần trước là em đã kể cho Ishida nghe về chuyện này rồi đúng không? Hay là em nhờ cậu ta canh hộ lối ra vào còn lại? Em nghĩ là chúng ta có thể tin tưởng cậu ta, và cậu ta chắc chắn sẽ giúp chúng ta.”

Touko-senpai suy nghĩ một lúc.

“Đó chắc là cách duy nhất rồi. Cũng được. Tôi sẽ nói chuyện với Kazumi. Và nếu cần thiết, tôi sẽ nhờ cô ấy giúp đỡ.”

Chị ấy đồng ý.