Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

79 2186

Cách đi trên con đường hoa của nhân vật chính

(Đang ra)

Cách đi trên con đường hoa của nhân vật chính

라몽라몽

Đó là lúc cuộc đời tôi rẽ sang một hướng khác...

16 921

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

309 1298

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

224 7551

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

44 412

Chương 201-300 - Chương 210: Phòng 104, Phòng Nguyền Rủa - ‘Trường THPT Khách sạn Luyện thi Danh tiếng’ Re (4)

- Cha Jinchul

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Sau nghe chỉ thị của Kain, tôi quay người lại và bước đi, nhưng đột nhiên, tim tôi bắt đầu đập dữ dội. 

Bước đầu tiên, đầu tôi đau nhói.

Bước thứ hai, chân tôi bắt đầu run lẩy bẩy.

Và tôi không tài nào nhấc nổi bước thứ ba.

[Lùi lại!]

Đây không phải là nỗi sợ hãi tâm lý đơn thuần.

Những âm thanh kỳ lạ vang vọng trong tâm trí tôi, và một sức mạnh bí ẩn không ngừng đè nặng lên đầu tôi, ép buộc tôi phải quỳ gối xuống và xin lỗi.

May là nỗi đau khổ không kéo dài.

Một cảm giác sảng khoái, như thể dòng nước mát lành rửa trôi cổ họng đặc quánh, khiến áp lực bí ẩn đang hành hạ tôi tan biến trong nháy mắt.

Songee chắc đã dùng vòng tay lên mình rồi!

Tôi lao về phía Kain đang cứng đờ, một lần nữa nắm Ngôi Sao trong tay.

"Ugh!"

Cùng với cảm giác lòng bàn tay bị xé toạc là âm thanh của ba ngón tay bị gãy.

Phản ứng phụ do liên tục sử dụng Ngôi Sao trong trận chiến với Aurelia đã bắt đầu ảnh hưởng đến tôi.

Nhưng bây giờ không thể lùi bước được.

Tôi đổi sang tay kia, rồi như lúc đối phó với Aurelia, tôi bổ mạnh Ngôi Sao xuống Kain.

--- Rầm! Rầm!

Cảm giác nặng trịch như đang đập vào bê tông vậy!

Cơ thể Kain đã trở nên cực kỳ vững chắc nhờ sức mạnh của Giáng Lâm.

Nhưng cũng không đến mức hoàn toàn miễn nhiễm với sức mạnh của Ngôi Sao!

Mỗi lần bổ xuống, ánh sáng vàng kim tỏa ra từ người Kain lại mờ đi một chút.

--- Xẹt!

Cùng với âm thanh như tia lửa điện, ánh sáng ở nửa thân trên Kain tắt ngấm.

Đồng thời, Ngôi Sao mà tôi đang vung ra đã găm chặt vào người Kain!

"Được rồi! Với cái này thì dù có là quái vật cũng -"

Một làn sóng ánh sáng ập xuống.

Một làn sóng vàng kim lấp đầy tầm nhìn tôi, và một sức mạnh bí ẩn đã tóm lấy và ném văng tôi đi.

Khi tôi tỉnh táo lại sau cú va chạm mạnh xuống sàn, tôi đã nhìn thấy một 'Mặt Trời Sống' đang đứng trước mặt mình!

[Kẻ ngu ngốc, Cha Jinchul. Chẳng phải bề trên này đã sớm cảnh cáo ngươi lùi lại rồi sao?]

"Đây rốt cuộc là cái trò khốn kiếp-"

[Bề trên này đã nhân từ với ngươi, ban cho ngươi cơ hội tự mình lùi bước. Vậy mà ngươi không giấu được sự kiêu ngạo, dám làm tổn hại đến cơ thể của Đấng Vĩ Đại, nên tội lỗi đó của ngươi lớn và sâu lắm.]

"Nói cho đúng đi. Đó không phải là cơ thể của ngươi! Là của Kain mà!"

[Ánh sáng phán xét sẽ giáng xuống…]

Ánh sáng rơi xuống từ trên trời.

Tôi thậm chí còn không thể nghĩ đến việc chống cự.

Cứ như đang đứng bất động trên đường và nhìn tên lửa hạt nhân rơi từ trên trời xuống - tôi không thể làm được gì cả.

Ngay trước khi mất đi ý thức, một suy nghĩ lởn vởn trong đầu tôi.

Con quái vật này thậm chí còn không động đậy một ngón tay, mà dùng một quyền năng kỳ bí để giết tôi.

Làm sao chúng tôi có thể đánh bại được một sinh vật như vậy chứ?

***

- Kim Ahri

"Hai người đã chết trong vòng chưa đầy 30 giây... Kain, anh thật sự rất quá đáng."

Diễn biến của trận chiến rất nhanh.

Quá nhanh.

Cha Jinchul lao lên đầu tiên, triệu hồi Ngôi Sao để phá hủy Kain Giáng Lâm đang đứng bất động, và những người còn lại chờ đợi vì không thể chiến đấu gần Ngôi Sao.

Songee đã giúp Cha Jinchul một lần bằng sức mạnh của vòng tay.

May mắn là Kain Giáng Lâm không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ đứng yên như một cái bao cát.

Trong lúc đó, sức phá hủy mạnh mẽ của Ngôi Sao, thứ đã làm biến dạng cả cái kén của Kẻ Không Được Sinh Ra, đã có tác dụng với Kain Giáng Lâm.

Cùng với một tiếng động ầm ĩ, trên nửa thân trên của Kain xuất hiện một cái lỗ thủng to đến mức đủ để nhét vừa cả một cái đầu người, và cơ thể anh ta bắt đầu biến dạng thành những hình thù kỳ quái.

Ngay khi chúng tôi vừa nghĩ đã có hiệu quả, một sức mạnh bí ẩn đã biến Cha Jinchul thành một vũng máu chỉ với một đòn, rồi tiếp theo hạ gục cả Songee.

Rốt cuộc đây là sức mạnh gì?

Kain Giáng Lâm đến bây giờ vẫn không cử động dù chỉ một ngón tay nữa mà.

Dù không biết đã dùng sức mạnh gì, nhưng chắc chắn đã đến lượt mình phải hành động.

“...”

Thật kinh hoàng, dù có một cái lỗ thủng khổng lồ trên nửa thân trên, và cơ thể còn bị vặn xoắn và biến dạng, vậy mà anh ta vẫn không chết.

Dần dần, những khối thịt biến dạng rơi ra, và cái lỗ thủng khổng lồ bắt đầu khép lại.

Một khi quá trình hồi phục đó hoàn tất, chắc chắn sẽ không thể cứu vãn được nữa.

Ahhh~! Phải giết anh ta như thế nào đây?

Không có sự bảo vệ tinh thần thì ngay cả đến gần anh ta cũng là việc không thể rồi.

Đến cả Ngôi Sao cũng phải tấn công một lúc lâu mới có thể gây ra được một đòn mạnh.

Và thậm chí khi thành công đánh trúng một đòn, thì một sức mạnh bí ẩn đã phản công và giết chết chúng mình, trong lúc khả năng hồi phục của Kain đã tái tạo lại mọi thứ như thằn lằn.

Điều đáng kinh ngạc nhất chính là từ nãy đến giờ, Kain Giáng Lâm còn không hề động đậy nữa cơ!

Chúng mình đấu với một bao cát và vẫn có nguy cơ bị tiêu diệt hoàn toàn.

Không biết nữa.

Mình thật sự không có lời giải.

May mà chúng mình đã đưa Mooksung đến nơi an toàn rồi.

Hãy cứ làm những gì mình có thể.

Ít ra mình cũng có thể làm chậm quá trình hồi phục.

…Xem ra hôm nay sẽ rất vất vả rồi.

--- Cạch!

Tôi cởi Bộ Đồ Bảo Hộ ra.

“Eunsol!”

“Hả?”

“Cái này giờ chị mặc đi.”

Một luồng gió lạnh giá bắt đầu hình thành từ đầu ngón tay tôi.

--- Xoẹt!

***

- Lee Eunsol

“Áaaaaaa! Ahri à, em đang làm gì vậy!”

Tôi hét lên, không thể kìm được cảm giác kinh hoàng.

Không có ai ở đây để trả lời câu hỏi của tôi.

Ahri, người vừa gọi tôi đến và bắt tôi mặc Bộ Đồ Bảo Hộ, đã tự cắt cổ mình!

Đột nhiên sao lại tự sát?

Không lẽ Kain Giáng Lâm đã dùng một sức mạnh bí ẩn để tẩy não Ahri sao?

Không phải.

Cái đầu em ấy lăn xuống sàn, và một lượng máu khổng lồ phun ra bao phủ khắp người Kain!

Đó là một cảnh tượng kỳ quái như thể chính lượng máu đó đang sống và di chuyển theo ý mình vậy.

Làn sương đỏ thẫm trôi về phía cơ thể Kain rồi sủi bọt và thấm vào cơ thể đó.

Sau đó, tiếng xé rách rợn người vang vọng lên, và máu bắt đầu bắn ra từ cơ thể Kain.

Đó là đòn kết liễu của Ahri sao?

Mình cũng có nghe Seungyub kể rằng em ấy đã từng dùng một kỹ thuật tương tự trong Phòng 201... 

Tôi lắc đầu xua đi những suy nghĩ hỗn loạn.

Mình cũng phải làm những gì mình có thể làm.

Tất nhiên mình không thể nào đến gần con quái vật đó được.

Nhưng có lẽ con bướm thì có thể chăng?

--- Cạch!

Bướm Ác Mộng tuyệt đẹp bay về phía cơ thể Kain và nhập vào em ấy.

Được rồi sao?

Làm ơn chết đi! Kain à, là ước nguyện của chị đó, làm ơn chết đi cho chị nhờ!

Rốt cuộc bao nhiêu người phải hy sinh cho chuyện này đây?

Jinchul và Songee đã hy sinh chỉ để tạo ra một cái lỗ trên cơ thể Kain.

Ahri đã hy sinh để ngăn cái lỗ đó lành lại.

Vậy mà con quái vật này vẫn chưa chết nữa!

--- Giật giật!

Lần đầu tiên, cơ thể của con quái vật, từ trước đến giờ không hề động đậy dù chỉ một ngón tay, đã cử động. 

Cảm thấy sợ hãi đến nghẹt thở, tôi lùi lại rồi phát hiện ra Elena.

“Elena!”

“... Chị.”

“Em có sao không? Vẫn có thể chiến đấu được chứ?”

Tôi hỏi, nhưng không có nhiều kỳ vọng.

Bây giờ mọi người đều đã biết sự tồn tại trong cơ thể Kain chính là ‘Đấng’.

Dù tôi không biết Đấng chính xác là gì, nhưng ít nhất cũng không phải là con người.

“...”

“Em không dùng Công Lý được à? Tưởng Tượng U Ám thì sao? Em còn đủ sức không?”

“...”

Kỳ lạ thay, Elena không đáp lại.

Em ấy mệt quá rồi sao?

Hay là em ấy đã phát điên vì bị ảnh hưởng khi tiếp xúc gần với Giáng Lâm?

Thật ra cũng không có gì lạ. Ngay cả mình cũng sắp phát điên rồi đây!

Chúng mình phải thoát khỏi nơi này.

Jinchul và Songee đã chết, Ahri thì không biết tình trạng thế nào nhưng ít nhất cũng không thể cùng chiến đấu với chúng mình được nữa.

Chúng mình không còn con bài nào để dùng nữa.

“Elena, chạy thôi. Chúng ta phải hội quân với ông!”

“... Kain ở đâu ạ?”

“Nếu ý em là Kain trong cơ thể Perro thì em ấy đang ở phía sau cùng anh Sanghyun.”

“Vậy ạ.”

“Chúng ta phải di chuyển ngay bây giờ! Nhanh lên nà-”

“Im mồm đi, con khốn! Không thấy tao đang tập trung tinh thần sao?”

“Sa-sao...”

Tôi bị bất ngờ đến mức chỉ biết há hốc miệng!

Elena đột nhiên tại sao lại -

“Đừng có giả bộ như bị điếc nữa. Không nghe thấy gì à?”

“C-cái gì...”

“Mặt đất đang rung chuyển thế này, mày không nghe thấy sao? Nếu cái tai vô dụng của mày không nghe thấy thì thà lấy kéo cắt phăng đi cho rồi! Ahahaha! Tao đã nghe thấy rồi, nghe thấy rồi!”

Mặt đất đang rung chuyển?

Rốt cuộc ý em ấy là ý gì?

Nếu mặt đất đang rung chuyển thì phải cảm nhận được rung chấn trước chứ?

Nhưng mình không cảm nhận được gì cả mà.

“Ngay từ khi đặt chân vào cái tầng hầm bẩn thỉu này thì tao đã nghi rồi. Làm sao một cơ sở ồn ào lại có thể xây dựng ở một nơi như thế này mà nền đất không sụp đổ được chứ? Quả nhiên đúng như tao nghĩ! Cái thành phố ngầm bị nguyền rủa này sắp sụp đổ rồi! Mặt đất đang rung chuyển. Đang rung chuyển! Ahahaha”

... Thành phố ngầm do đám tà giáo xây dựng bên dưới tòa nhà cũ của trường học rất sáng sủa dù nằm dưới lòng đất.

Và bây giờ ánh sáng tỏa ra từ người Kain khiến tôi còn khó mà mở mắt được.

Elena chắc đã phát điên rồi.

Vì vậy, tôi quyết định không cản trở.

Vì đằng nào đây cũng là năng lực của Elena.

--- Ầm ầm!

Mình nghe thấy rồi!

Tiếng đất đá rung chuyển và mặt đất rung lắc!

Cùng lúc đó, Elena bắt đầu lảo đảo.

Nhờ sức mạnh của Bộ Đồ Bảo Hộ, tôi có thể bế Elena bằng một tay và chạy đi.

Tôi chạy, chạy và chạy mãi.

Dù phía sau có tiếng động kinh hoàng như thể cả thế giới đang sụp đổ, tôi cũng không quay đầu lại.

Trong lúc điên cuồng chạy qua cánh cửa dẫn vào thành phố ngầm, tôi thậm chí còn có thời gian tóm lấy con vẹt đang hoang mang dưới sàn.

Perro, à không, Kain thì ở đây rồi, còn anh Sanghyun đâu rồi?

Không biết nữa. Bây giờ không phải lúc để suy nghĩ!

Tôi phóng lên cầu thang, chạy về phía cửa của Tòa nhà cũ.

Dù sau khí chúng tôi đã quay về lại trường học, rung chấn vẫn không dừng lại.

--- Uỳnh!

Nơi đó đang sụp đổ.

Toàn bộ nền đất bên dưới Tòa nhà cũ đang chìm xuống lòng đất!

Tôi nhìn thấy những học sinh và nhân viên của Trường THPT Khách Sạn đang la hét và chạy tán loạn.

Tôi cứ chạy mãi, chạy mãi, cho đến khi đến được một nơi an toàn.

Đó là lúc một tấm biển hiệu hiện ra.

[Trường THPT Khách Sạn Luyện Thi Danh Tiếng]

“ ... “

“Xin lỗi nhé, nhưng từ giờ tôi sẽ gỡ biển hiệu này xuống.”

May mắn là không có giáo viên nào ở gần để phản đối khi tôi gỡ biển hiệu xuống cả.