Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

79 2186

Cách đi trên con đường hoa của nhân vật chính

(Đang ra)

Cách đi trên con đường hoa của nhân vật chính

라몽라몽

Đó là lúc cuộc đời tôi rẽ sang một hướng khác...

16 921

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

309 1298

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

224 7551

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

44 412

Chương 201-300 - Chương 214: Phòng 104, Phòng Nguyền Rủa - ‘Trường THPT Khách sạn Luyện thi Danh tiếng’ Re (8)

- Lee Eunsol

Sau khi đưa Aurelia về nơi ẩn náu, chúng tôi đã có thể biết được nhiều thông tin khác nhau liên quan đến giáo phái từ cô ta.

Vào lúc chúng tôi đang tổng hợp những thông tin đã thu thập được cho đến tận khuya và lập ra một vài kế hoạch, anh Sanghyun đã đến nơi ẩn náu.

Bất ngờ thay, anh Sanghyun, người mà chúng tôi nghĩ đã chết ở thành phố ngầm, đã xuất hiện trong một trạng thái hoàn toàn lành lặn.

“A-! Anh Sanghyun? Sao anh sống sót ra ngoài được vậy?”

“...”

“Anh Sanghyun?”

“Eunsol, lùi lại.”

Nghe giọng nói lạnh lùng của ông vang lên, tôi giật mình vội lùi lại.

Ông đã rút súng ra, chĩa vào một người đồng đội của chúng tôi!

Tôi định nắm lấy cánh tay của ông thì nhưng chợt nhận ra điểm kỳ lạ.

Cứ cho là anh Sanghyun đã may mắn sống sót trong quá trình sụp đổ của thành phố ngầm đi. Vốn dĩ chúng tôi cũng đã ra ngoài một cách lành lặn mà.

Nhưng tại sao bây giờ anh ta mới đến nơi này?

Ngoài Kain ra thì tất cả mọi người đều đã biết ông giữ nút thoát hiểm như một giải pháp cuối cùng. Vị trí của nơi ẩn náu cũng đã được đội giáo viên xác nhận ngay từ đầu.

Vì vậy mà tôi mới có thể đưa Perro Kain và Elena đến đây mà không gặp khó khăn gì.

Trong bầu không khí đầy căng thẳng, Sanghyun bình tĩnh mở lời.

“Mọi người có nhớ lời tôi đã nói trước đây không?”

“Lời anh đã nói trước đây?”

“Tôi đã từng nói rằng ở một không gian đầy rẫy nguy hiểm như Khách Sạn, cần phải có người có khả năng lãnh đạo mạnh mẽ, đúng không?”

“...”

“Tôi đã tìm được một người thích hợp để đảm nhiệm vai trò lãnh đạo đó cho chúng ta rồi. Bây giờ Đấng đã giáng lâm vào tôi. Lời tôi nói chính là ý muốn của ngài, nên mọi người hãy cẩn thận trong cuộc trò chuyện của mình.”

Khi Sangyun nói xong, một ánh sáng mờ ảo phát ra từ cơ thể anh ta!

Elena, người đang đứng bên cạnh lắng nghe, đôi mắt tóe lửa, quát lên.

“Bác sĩ! Không, tên khốn nạn này! Người đã cứu anh chính là Kain đấy, có biết không hả -”

Ông vội kéo em ấy lại.

“Được rồi, được rồi. Ta chắc chắn cậu không đến tận đây chỉ để giới thiệu chủ nhân mới của mình, đúng chứ?”

“Tất nhiên rồi. Đấng có một đề nghị dành cho mọi người.”

“Nói đi.”

“Đấng nói rằng mọi người đã rơi vào thế bí rồi. Mọi người cũng đã biết rằng nguồn gốc lời nguyền của Phòng 104 chính là bản thân giáo phái này rồi phải không? Khoảnh khắc mọi người xử tử các tín đồ và Thánh Nữ, căn phòng sẽ được giải quyết. Thánh nữ thì đã ‘bị loại’ rồi, nên chỉ còn lại các tín đồ thôi. Mọi người có biết các tín đồ đang ở đâu và còn lại bao nhiêu người không?”

“... Chắc là tàn dư còn lại ở Trường THPT Khách Sạn.”

“Hahaha! Mọi người thực sự nghĩ đó là tất cả những người còn lại sao? Mọi người tin là Trường THPT Khách Sạn, một kiến trúc đồ sộ, lại được dựng lên từ không trung bằng một phép màu sao? Nếu làm vậy thì Cục Quản Trị đã gây chiến từ lâu rồi. Đây là một công trình được xây dựng bằng tiền. Mọi người nghĩ tiền đó từ đâu ra?”

“Ý của ngươi là giáo phái có nhiều nguồn lực và nhân lực hơn bọn ta nghĩ sao?”

“Đúng vậy. Cho dù mọi người có tìm ra họ đi nữa, chắc cũng sẽ mất khá nhiều thời gian để xử lý. Xin lưu ý, khoảng giờ này vào ngày mai là Đấng đã hoàn toàn bình phục rồi. Mọi người nghĩ mình có thể giải quyết chuyện này trong một đêm không?

“...”

“Tuy nhiên, Đấng không phải là một con quỷ tàn bạo. Ngài là người mang trong mình trí tuệ và lòng từ. Mọi người có thể đối đầu với ngài ở Phòng 104, nhưng khi ra ngoài, mọi người là thần dân của ngài - những người sẽ thay mặt ngài vượt qua Khách Sạn hiểm trở này. Vì vậy, Đấng đã quyết định ban phát lòng từ bi.”

“Vậy tóm lại, ý cậu là đằng nào bọn ta cũng không còn lựa chọn nào khác, nên cứ quỳ lạy van xin đi, phải không?”

“Đấng sẽ cho mọi người một ngày để suy nghĩ. Hãy đến gặp ngài ở Tòa nhà cũ vào tối mai.”

“Này! Tên khốn-”

Nghe đến đây, Elena đã không thể nhịn được nữa mà lao vào anh ta!

Lần này, tôi phải giữ lấy cả hai tay của Elena và kéo em ấy về phía sau.

... Anh ta đã nói ‘Đấng đã giáng lâm vào tôi’ phải không?

“Elena, xin em đấy!”

Khoảnh khắc tôi kéo Elena lại, ánh mắt của Sanghyun hướng về phía tôi.

Trong mắt anh ta rõ ràng có một tia cảm kích.

Sau khi đã truyền đạt xong thông điệp, Sanghyun rời khỏi nơi ẩn náu. 

***

“Tại sao mọi người lại ngăn em? Em nên -”

“Elena, lúc nãy em còn nhanh nhạy và thông minh như vậy, sao bây giờ đột nhiên lại thế này?”

“Dạ?”

“Elena, những lời Sanghyun nói lúc nãy đều được phán định là sự thật à?”

“... Vâng.”

Ông thở dài.

“Kain, cháu nghĩ thế nào?”

Lần đầu tiên kể từ khi cuộc trò chuyện bắt đầu, Perro Kain, người từ nãy đến giờ không nói một lời, giả làm một con vẹt thực thụ mổ hạt, đã lên tiếng.

“Có vẻ bác sĩ đang dùng mưu kế theo cách riêng của mình. Giống như muốn bắt cọp thì phải vào hang cọp vậy...”

“Phần đầu của lời cậu ta nói có hơi lạ, phải không?”

“Đúng vậy, anh ta nói ‘Đấng đã giáng lâm vào tôi’ và bắt đầu phát ra hào quang, là một hành động hoàn toàn không cần thiết. Chẳng khác nào như đang cảnh báo trước cho chúng ta rằng Đấng cũng đang nghe cuộc trò chuyện này.”

“Và ‘hãy cẩn thận trong cuộc trò chuyện của mình.’ Cách diễn đạt này cũng lạ. Có thể nói ‘cẩn thận lời nói của mình’, vậy mà lại dùng ‘cuộc trò chuyện’. Giống như là bảo chúng ta phải cẩn thận với ‘Cửa Sổ Trò Chuyện’ vậy.”

Elena có phần hoang mang.

“Ý là vì Đấng đã có được tư cách người tham gia nên có thể theo dõi Cửa Sổ Trò Chuyện của chúng ta sao? Nhưng Cửa Sổ Trò Chuyện có giới hạn khoảng cách mà! Tòa nhà cũ cách nơi này xa mà, ngay cả khi đi bằng ô tô.”

Ông lắc đầu.

“Bây giờ thì đúng như vậy, nhưng Sanghyun muốn cảnh báo khi chúng ta đến gần cậu ta. Đừng có tùy tiện dùng Cửa Sổ Trò Chuyện khi ở gần Đấng.”

“Nếu anh Sanghyun thực sự phản bội chúng ta, thì đã có nhiều cách tốt hơn để phụng sự Đấng.”

Ông nói thẳng.

“Nhìn chung nhóm chúng ta thường không nghi ngờ đồng đội, phải không? Nếu Sanghyun đến gặp chúng ta mà trên người có nhiều vết thương thì chúng ta đã không nghi ngờ gì. Nếu cậu ta gia nhập cùng chúng ta, rồi ban đêm đột kích thì chúng ta đã chết hết và căn phòng này đã rơi vào tay Đấng rồi.”

Khác với Elena thường phản ứng theo cảm tính hơn, những người còn lại đều nhanh chóng thống nhất. Sanghyun đang cố gắng cảnh báo chúng tôi thông qua cuộc trò chuyện vừa rồi.

“Dựa vào khả năng phát hiện nói dối của Elena đã xác định, tất những lời anh Sanghyun truyền đạt đều là sự thật. Việc Đấng bảo anh ta truyền đạt một đề nghị thương lượng là có thật.”

Ông chỉ ra thêm một điểm quan trọng.

“Đừng quên, phán định phát hiện nói dối được áp dụng cho Kim Sanghyun. Dù cậu ta có nói thật cũng không đồng nghĩa Đấng không lừa dối chúng ta.”

“Cháu biết ạ. Đấng cũng có thể đã lừa cả anh Sanghyun. Dù sao thì, mọi người cứ nói ra những gì mình nghĩ đi. Phần mà cháu thấy kỳ lạ là câu chuyện liên quan đến thế lực của giáo phái. Có vẻ không giống câu chuyện mà chúng ta đã nghe từ Aurelia.”

“Aurelia đã nói rằng ngoại trừ thế lực cốt lõi của Trường THPT Khách sạn thì các nhóm bên ngoài hoàn toàn không biết gì về giáo phái. Họ không chỉ không biết đến sự tồn tại của Đấng mà ngay cả Aurelia cũng không biết. Họ không phải thật sự là một phần của giáo phái, mà chỉ đơn thuần là tay chân thôi.”

“Đúng vậy. Vậy nên nói rằng sẽ mất rất nhiều thời gian để chúng ta xử lý hết thế lực của giáo phái chỉ đơn thuần là nói suông. Thực tế, chúng ta chỉ cần xử lý tàn dư của Trường THPT Khách Sạn là được.”

Con vẹt gật gù đồng ý.

“Cháu đồng ý. Có một điểm khiến cháu chú ý. Khi anh Sanghyun nói ‘Đấng sẽ cho mọi người một ngày để suy nghĩ’. Mọi người nghe ra ý gì?”

Khóe miệng của ông nhếch lên.

“Ta nghĩ cháu có suy nghĩ giống với ta. Đó là một chiêu trò để lãng phí thời gian của chúng ta.”

Perro Kain đáp lại ngay.

“Lời nói rằng Đấng sẽ hồi phục vào ngày mai hoặc ngày kia nhiều khả năng là sự thật. Không phải chỉ vì anh Sanghyun nói vậy, mà là vì nó trùng khớp với khoảng thời gian mà cháu dự đoán ngay trước khi ra khỏi cơ thể mình. Hơn nữa, Đấng vẫn cần một chút thời nữa có thể sử dụng được lần Giáng Lâm tiếp theo.”

Tình hình đã rõ ràng.

Đấng sẽ hồi phục vào ngày mai, hoặc muộn nhất là ngày kia. Và một khi hắn đã hồi phục, chúng tôi sẽ không còn cơ hội nào nữa.

Nghĩa là bây giờ chính là cơ hội tốt nhất dành cho chúng tôi - khoảnh khắc Đấng yếu nhất!

Đây chính là cái bẫy.

Đấng đã giả vờ đưa ra một đề nghị thương lượng để lừa chúng tôi lãng phí khoảng thời gian quý giá - ngày hôm nay, vào những việc như họp bàn thay vì hành động.

“Được rồi. Đừng lãng phí thời gian nữa, chúng ta xuất phát ngay thôi. Thời gian đang đứng về phía kẻ địch, nên chúng ta phải giải quyết cho xong trong tối nay.”

Elena, vẻ mặt có phần xấu hổ sau khi hiểu ra tình hình, cẩn thận mở lời.

“Ừm... cháu có chuyện muốn nói.”

“Nói đi.”

“Bây giờ chúng ta đến chỗ Đấng thì có thể thắng được không? Ngay cả khi hắn không động đậy gì mà chúng ta cũng đã suýt chết mà.”

“Lúc đó là Đấng đang dùng Giáng Lâm.”

“Cháu không tin Đấng là kẻ chỉ dựa vào một mình Giáng Lâm đâu ạ.”

Tôi đồng ý với em ấy. Từ những gì chúng tôi đã cảm nhận được cho đến nay, Đấng là một kẻ đặt bẫy trong chính cái bẫy hắn đã đặt, kẻ có thể đoán trước mọi hành động của chúng tôi.

Perro Kain, người đã im lặng lắng nghe, cuối cùng cũng lên tiếng.

“Cháu có ý này.”

Sau đó, Elena không phản bác nữa. 

***

Màn đêm buông xuống và sau khi đã quyết định xong kế hoạch, chúng tôi đang định xuất phát đến Tòa nhà cũ thì thêm một người đã gia nhập với chúng tôi.

“Tôi cũng sẽ đi cùng.”

“Aurelia. Tôi cứ tưởng cô đang thiền định một mình chứ.”

“Tôi cần thời gian để sắp xếp lại suy nghĩ. Các người bây giờ sẽ đến Tòa nhà cũ phải không? Các người đã hứa với tôi rồi mà? Rằng tôi sẽ có cơ hội để giải đáp những nghi vấn của mình.”

Thật lòng mà nói, tôi vẫn nghi ngờ cô ta.

Dù chúng tôi đã phần nào thuyết phục được cô ta và biết được nhiều thông tin hữu dụng về giáo phái, nhưng liệu một người đường đường là Thánh Nữ thật sự có thể chống lại thần của mình nhanh như vậy sao?

Liệu cô ta có thể phủ nhận toàn bộ cuộc đời mình không?

Bất ngờ thay, ông lại thoải mái chấp nhận cô ta.

“Đi theo đi. Cô cũng cần phải xem kết cục của riêng của mình chứ.”

“Ông ơi?”

Kim Mooksung: Gợi ý.

Tôi hiểu rồi.

Nếu gợi ý mà chúng tôi đã diễn giải từ trước đến giờ là đúng, thì Aurelia vẫn có một vai trò nào đó trong căn phòng này.

Cô ta không chỉ hữu dụng khi truyền đạt thông tin của giáo phái cho chúng tôi.

Chúng tôi không tin tưởng cô ta, nhưng chúng tôi tin tưởng vào gợi ý.

Với lại, ngay cả chút sức mạnh còn lại của cô ta cũng có thể có ích cho chúng tôi trong lúc này.

--- Vroom!

Đêm nay, chúng tôi sẽ đi săn một vị thần đang khao khát được thoát ra thế giới bên ngoài.

***

Trên một chiếc giường sang trọng là một thanh niên trẻ đã bất tỉnh.

Nhìn cảnh tượng này, có vẻ như chỉ cần ai đó lấy gối đè nhẹ lên mặt là cậu ấy sẽ chết ngay.

Nhưng vị bác sĩ đang chữa trị cho cậu ấy biết rõ rằng dù tên lửa có rơi xuống thì cậu ấy cũng không hề hấn gì. 

Nếu không phải vì huyết độc kỳ lạ đang làm biến dạng cơ thể cậu, thì căn phòng này đã nằm trong tầm kiểm soát của cậu rồi.

Liệu ‘Huyết Cổ’ thật sự có thể làm được việc này sao?

Theo những gì Kim Sanghyun biết, ngay cả ‘Miro’ cũng không thể kiểm soát được kiểu thao túng này.

Một giọng nói vang lên trong đầu anh.

[Ngươi đã truyền đạt thông điệp chưa?]

“Rồi ạ.”

[Hừm... Bề trên này nhớ rõ là đã bảo ngươi giết vài đứa rồi mà, có đúng không?]

“Ngài bảo tôi hãy xem xét tình hình trước đã. Tôi đã hiểu đó là nếu có thể giết thì giết, còn nếu không thì chỉ cần truyền đạt thông điệp thôi.”

[Ngươi không thể giết bọn chúng, chỉ truyền lời của bề trên này thôi sao?]

“Thưa đúng vậy ạ.”

Khóe miệng của người thanh niên đang nằm khẽ nhếch lên.

Nhìn thấy cảnh đó, Kim Sanghyun bị bao trùm bởi một nỗi sợ hãi không thể lý giải được.

Cảm giác của một con thỏ khi đứng trước con sói là thế này sao?

[Đứa trẻ này, ngươi nghĩ bề trên này không phát hiện ra mánh khóe cỏn con của ngươi sao?]

“...”

[Tài vặt của ngươi cũng khá ấn tượng, nên bề trên này sẽ bỏ qua.]

Là ý gì đây.

Giọng nói của thanh niên không còn vang lên nữa.

***

Trên vai một ông lão, con vẹt có trí thông minh cao nhất trong lịch sử nhân loại vừa giật những sợi tóc màu xám vừa suy nghĩ.

Mọi việc đang diễn ra suôn sẻ hơn dự kiến.

Theo kinh nghiệm từ trước đến giờ, khi mọi chuyện bắt đầu dễ dàng như thế này, thường có nghĩa là sắp có chuyện không ổn.

Đương nhiên, có lẽ sẽ có chuyện gì đó ngoài dự kiến xảy ra khi họ đến Tòa nhà cũ.

Nhưng không sao cả.

Dù Đấng có chuẩn bị điều gì đi chăng nữa -

Họ có một lá bài có thể vượt qua tất cả những mánh khóe của hắn.

Khoảnh khắc phân định thắng thua đang đến gần.

Đã đến lúc giải quyết mối quan hệ dài đằng đẵng với Đấng rồi.

“... Sao cháu giật tóc ta?”

“Ấy chết! Có lẽ là do thói quen ạ.”

“...”