Đáng sợ quá.
Tôi thực sự rất sợ tình huống này.
Giữa tiếng gầm rú của trận chiến kinh thiên động địa, tôi hồi tưởng lại ký ức về khoảnh khắc tôi tỉnh lại ‘lần thứ hai’ ở Khách Sạn.
Tôi nhớ những suy nghĩ đầu tiên khi nhìn thấy những người đồng đội sau khi hồi sinh lại.
Làm sao những người như thế này lại có thể lên đến được tầng hai vậy?
Dù không nỡ nói ra trước mặt những người đồng đội mới, nhưng tôi chắc chắn rằng dù người hồi sinh là ai khác chứ không phải tôi, chắc họ cũng sẽ cảm thấy tương tự.
Ở một nơi nguy hiểm như cái Khách Sạn này, khi nhìn thấy một nữ sinh, một cậu bé còn nhỏ tuổi hơn thế, hay một cô gái trong độ tuổi 30 nhưng trông như đã sống trong môi trường cao quý, bất cứ ai cũng sẽ thắc mắc rằng ‘Rốt cuộc mọi người đã đến được đây bằng cách nào?’
Những người còn lại cũng không khác mấy.
Một nam sinh viên vừa mới nhập học hay một nữ diễn viên triển vọng, dường như không có ai có triển vọng hơn cả.
Ít ra còn có ba thành viên đáng tin cậy hơn, một ông lão từ Cục Quản Trị, một tên khổng lồ với thân hình vạm vỡ, và một cô gái bí ẩn là con gái của Mirro.
Có lẽ bằng cách nào đó, ba người họ đã dẫn dắt cả nhóm đến được đây.
Mãi cho đến giờ, mình mới nhận ra bản thân ngu ngốc đến nhường nào.
À! Trong thế giới siêu nhiên, những kiến thức mà mình đã tích lũy hơn 40 năm qua thật vô giá trị làm sao?
Vốn dĩ, ‘cô ấy’, người đã đẩy tất cả mọi người vào nỗi kinh hoàng ở Khách Sạn Biển Sâu, trông cũng không khác gì nữ sinh cơ mà?
Chỉ sau khi trải qua trận huyết chiến giữa các á thần diễn ra ở trung tâm thành phố ngầm này, tôi mới thực sự ngộ ra.
Ở nơi này không có con người nào cả.
Những kẻ yếu đuối vốn đã bị nghiền nát như sâu bọ, và những người còn đứng vững chỉ còn là những vị thần tà ác hay những á thần đang lầm tưởng rằng mình vẫn còn là con người thôi.
“...”
Tôi đã nghe thấy một giọng nói thiêng liêng.
[Kim Sanghyun, điều gì đã khiến ngươi sợ hãi đến vậy?]
“... Thưa Thần.”
[Đừng sợ hãi. Ta vốn đã chuẩn bị một vị trí cho ngươi rồi. Vậy thì cớ sao ngươi lại ngồi ở một nơi sai lầm? Hãy đến bên cạnh ta. Ngày bề trên này đặt chân ra thế giới bên ngoài, ngươi sẽ được ngồi ở vị trí ngay dưới kẻ vĩ đại nhất.]
***
- Lee Eunsol
Sau khi Trường THPT Khách Sạn đã bị phá hủy, tôi mang theo Perro và Elena và bắt đầu di chuyển đến nơi ông đang ở.
Thời gian trôi qua, tâm trạng tôi dần dần ổn định lại.
Suy xét lại thì tình hình hiện tại không phải là một cuộc khủng hoảng lớn.
Chúng mình đã chuẩn bị hai phương thức để trốn thoát, mặc dù mình không biết làm thế nào để giải quyết những vấn đề nan giải của căn phòng này!
Vốn dĩ ngay từ đầu, nhóm chúng tôi đã lường trước khả năng xấu nhất là phải chiến đấu với Kain, nhất là Kain đã Giáng Lâm rồi.
Chúng tôi phải đối phó với chuyện đó như thế nào?
Kết luận mà chúng tôi đưa ra sau cuộc họp bàn kéo dài đến tận khuya vào đêm trước khi vào Phòng 104 rất đơn giản.
Không thắng được.
Chúng mình tuyệt đối không thể thắng được Kain Giáng Lâm.
Đương nhiên không phải là không có đối sách nào. Nếu không có thì ngay từ đầu chúng mình đã không vào rồi.
Kế hoạch rất đơn giản
Đầu tiên, để Seungyub trốn thoát trước.
Thứ hai, giao nút trốn thoát cho ông rồi gửi ông đi đến một nơi thật xa.
Bước thứ nhất đã được tiến hành rồi.
Theo kinh nghiệm của Ahri trong lần thử đầu tiên, thông báo trốn thoát khỏi Phòng 104 không xuất hiện ngay sau khi bị bắt giữ.
Thông báo chỉ được kích hoạt sau một phiên tòa và có phán quyết cuối cùng để khả năng quay trở lại Trường THPT Khách Sạn hoàn toàn biến mất.
Vì ít nhất cũng phải mất một tháng mới có phán quyết của phiên tòa sơ thẩm,, nên đây là cách thoát tốn nhiều thời gian, và giữa chừng cũng có nhiều biến số.
Vậy nên bây giờ là lúc thực hiện đối sách thứ hai.
Không lâu nữa ông sẽ phải nhấn nút trốn thoát, nên bây giờ là lúc để bàn bạc.
"Chị ơi."
... Kain vẫn đang nhập vào Perro.
Hừm… từ giờ để cho tiện, cứ gọi là ‘Perro Kain’ đi.
"Hả?"
"Trên đường đến đây em đã suy nghĩ kỹ rồi. Ông vẫn đang giữ Nút Trốn Thoát chứ ạ?"
"Đúng vậy."
"Chị đã nhắn ông nhấn nút qua Cửa Sổ Trò Chuyện chưa?"
"Ý em là sao? Nếu chị nhắn thì em cũng biết mà. Chị vẫn chưa nói gì cả. Chị định gặp ông rồi mới nói."
“... Chị ơi, bây giờ em không thể dùng Cửa Sổ Trò Chuyện được nữa.”
Tôi chợt nghẹn lời.
Kain đã nhập vào Perro được vài tiếng rồi.
Theo tiêu chuẩn của Khách Sạn, Perro Kain không còn là người tham gia nữa.
“Chị, chúng ta không thể trốn thoát ngay lúc này được. Chị cũng nhắn với ông là đừng nhấn nút trốn thoát.
... Có vẻ như một chuyện nghiêm trọng đang xảy ra.
Tôi truyền đạt lại lời của Kain cho ông rằng đừng thoát ra.
"Chị đã nói rồi. Khoảng 15 phút nữa chúng ta sẽ đến chỗ ông. Khi đến nơi, em sẽ cần phải giải thích rất nhiều điều."
"Vâng."
Ngay sau khi chúng tôi đến được nơi ẩn náu của ông, cuộc họp bàn đã bắt đầu.
***
"Cháu nói sẽ có chuyện xấu xảy ra nếu chúng ta trốn thoát bây giờ á? Cháu nói gì vậy? Chúng ta vào đây với hy vọng trốn thoát mà?"
Đúng như dự đoán, khi chúng tôi đến nơi, ông trông có vẻ hoang mang.
Perro Kain bắt đầu một lời giải thích dài.
"Trước tiên, để cháu giải thích tình hình hiện tại. Bắt đầu với tin xấu trước, Năng Lực Hóa Thần của cháu đã hết từ khá lâu rồi. Vốn dĩ cháu chỉ có thể duy trì sức mạnh đó trong khoảng 10 phút thôi. Do đó, bây giờ Đấng có thể tự do hành động. Tất nhiên, ngay lúc này chắc hắn đang bận rộn phục hồi cơ thể."
Đấng đã có thể di chuyển tự do rồi!
Nghe đến đây, sắc mặt tôi và ông trở nên tái nhợt.
Ông hỏi lại ngay.
"Nhưng nếu là thì tại sao chúng ta vẫn còn sống? Nếu tên đó có thể tự do hành động thì hắn đã giết chết chúng ta từ lâu rồi chứ? Vẫn là vì vết thương đó à?"
"Vết thương đó là một phần, nhưng lý do lớn hơn là vì Giáng Lâm đã kết thúc. Sức mạnh và thời gian duy trì của Giáng Lâm không phải vô hạn. Chúng ta đã dốc toàn bộ lực lượng để kết thúc thời gian duy trì của Giáng Lâm. Đây là một tin tốt. Tin xấu là vẫn còn lại một lần Giáng Lâm nữa."
Lần Giáng Lâm thứ hai đã kết thúc.
Vậy nên Đấng mới không truy đuổi và giết chúng mình ngay lập tức!
Nhưng nghe nói vẫn còn lần Giáng Lâm thứ ba, sắc mặt của chúng tôi lại tái đi.
Perro Kain tiếp tục giải thích.
"Theo thông tin cháu thu thập được cho đến ngay trước khi kết nối bị ngắt, Đấng vẫn bị thương rất nghiêm trọng vào lúc Giáng Lâm kết thúc. Sự hy sinh của anh Jinchul, Songee và Ahri đã có hiệu quả. Elena làm sụp đổ nền đất cũng rất hiệu quả. Ngoài ra, Giáng Lâm là một sức mạnh bắt buộc Đấng phải hao tổn rất nhiều sức lực, nên vẫn còn lại một vài thời gian trước khi hắn có thể sử dụng lần Giáng Lâm thứ ba."
Chúng tôi vẫn còn thời gian. Nghe vậy, tôi và ông thở phào nhẹ nhõm.
"Lúc nãy ông có hỏi tại sao chúng ta không nên thoát ra phải không ạ? Đó là vì hệ thống của Khách Sạn. Sau này cháu sẽ còn nhấn mạnh điều này nhiều lần nữa, nhưng Đấng thực sự quá khác biệt so với các Tù Nhân khác. Hắn không hẳn là một Tù Nhân..."
"Không hẳn là một Tù Nhân?"
"Giống như hắn đang điều khiển hệ thống Khách Sạn như một bàn cờ thì đúng hơn. Như mọi người đã biết, ‘Cửa Sổ Trạng Thái’ bị ràng buộc với thể xác, nên dù cho ý thức của cháu có di chuyển sang một cơ thể khác thì nó cũng không di chuyển theo. Bây giờ cháu không thể nhìn thấy Cửa Sổ Trạng Thái. Điều này có nghĩa là cháu không còn là người tham gia nữa. Vì Phước Lành là bằng chứng của người tham gia."
Như mình đã đoán.
Bây giờ Perro Kain không còn là người tham gia nữa.
... Vậy thì, ai là người nắm giữ tư cách người tham gia vốn thuộc về Kain?
"Là Đấng! Tên khốn đó giờ đang có tư cách người tham gia rồi!"
"Đúng vậy ạ. Đấng, kẻ đang chiếm giữ cơ thể cháu, bây giờ đã có Cửa Sổ Trạng Thái và tư cách người tham gia. Ngay từ khoảnh khắc lần đầu tiên chiếm lấy cơ thể cháu thì hắn đã bắt đầu chia sẻ tư cách người tham gia với cháu rồi. Và bây giờ, vì đã vượt quá giới hạn một giờ nhập hồn nên cháu đã mất tư cách, giờ chỉ còn Đấng sở hữu nó."
"Cửa Sổ Trạng Thái và tư cách người tham gia đã được chuyển đi, vậy còn Quỷ Thư thì sao?"
"Đó là phần thú vị. Cháu chưa từng trải qua chuyện gì như thế này nên cũng tò mò, nhưng Quỷ Thư vẫn còn ở bên cháu. Nghĩ lại thì cũng là điều đương nhiên. Suốt thời gian qua cháu đã nhiều lần nhập vào cơ thể người khác, và mỗi lần như vậy Cửa Sổ Trạng Thái không đi theo nhưng Quỷ Thư thì có."
Vậy là bây giờ, Cửa Sổ Trạng Thái và tư cách người tham gia đang ở chỗ Đấng, kẻ đang bị chôn vùi dưới thành phố ngầm.
Ít ra Perro Kain vẫn sở hữu Quỷ Thư.
Perro Kain tiếp tục giải thích.
"Như mọi người đã biết, trốn thoát và giải quyết căn phòng là hai vấn đề tách biệt. Khi Phòng Nguyền Rủa được giải quyết, toàn bộ căn phòng sẽ biến mất, còn trốn thoát thì không làm nó biến mất. Căn phòng vẫn còn đó. Dù có người trong số chúng ta thoát ra được, những người còn lại vẫn có thể tiếp tục. Vốn dĩ chúng ta cũng đã nhiều lần lợi dụng nguyên lý này rồi."
"Đúng vậy, là chiến thuật chúng ta đã sử dụng kể từ sau Truyền Thông Chỉnh Sửa Thường Thức. Đầu tiên để một hoặc hai người thoát ra trước, và những người còn lại sẽ tiếp tục giải quyết căn phòng."
"Nguyên lý đó cũng được áp dụng lên Đấng, kẻ giờ đây đã nhận được tư cách người tham gia. Nếu bây giờ ông, Seungyub hay chị thoát ra thì mọi người nghĩ Đấng sẽ thế nào?"
"Đấng chỉ còn lại một mình trong căn phòng này và hắn sẽ tự mình tiếp tục."
"Và dần dần hắn sẽ giải quyết được căn phòng này."
Nói đến đây, ông tỏ vẻ khó hiểu.
Khác với tôi, người đã biết được sự thật rằng Đấng đang cố gắng giải quyết căn phòng bằng cách giết Aurelia, ông, người không có mặt tại đó, không hiểu Perro Kain đang nói gì.
"Bây giờ chỉ có mình ta là không theo kịp cuộc trò chuyện à? Tại sao Đấng lại muốn giải quyết căn phòng? Hắn muốn chết sao? Nếu hắn giải quyết xong thì sẽ biến mất, còn Kain, cháu sẽ nhận được Di Sản rồi ra ngoài đúng không? Cháu lo Đấng sẽ tiếp tục ở trong đầu cháu?"
"Không phải vậy đâu ạ. Khoảnh khắc Phòng Nguyền Rủa được giải quyết, mọi thiệt hại chúng ta phải chịu đều sẽ biến mất."
"Ý ta là vậy đó. Dù bây giờ cơ thể cháu đang bị Đấng chiếm giữ, nhưng một khi căn phòng được giải quyết, Khách Sạn sẽ chữa trị cho cháu và xóa sổ Đấng khỏi đầu cháu mà."
"Ông ơi, khi Phòng Nguyền Rủa được giải quyết, mọi thứ bên trong phòng đều sẽ biến mất. Tù Nhân, Địch Thủ, NPC. Nhưng có một thứ duy nhất có thể ra khỏi."
"Chúng ta?"
"Không phải, là Di Sản."
Ông và tôi đều nghẹn lời trong giây lát.
"Ông, chị. Di Sản, ‘Mặt Trời Thiêng Liêng’, là một bản thể khác của Đấng. Mục đích của hắn không phải là cướp đoạt cơ thể của cháu. Đó chỉ đơn thuần là một cách để cướp đi tư cách người tham gia, làm cho việc trốn thoát của chúng ta trở nên vô nghĩa, một dạng mục tiêu ngắn hạn. Mục đích thật sự của hắn chính là khiến chúng ta giải quyết được căn phòng này, để giải phóng ‘Mặt Trời Thiêng Liêng’ ra thế giới bên ngoài."
Vậy hãy tóm tắt lại những gì đã mình hiểu từ nãy đến giờ...
Điều đầu tiên, mục đích của Đấng là giải quyết căn phòng để giải phóng ‘Mặt Trời Thiêng Liêng’, một bản thể khác của hắn, ra thế giới bên ngoài.
Điều thứ hai, Đấng đã cướp đoạt cơ thể của Kain để nhận được tư cách người tham gia. Nên bây giờ dù chúng mình có nhấn nút trốn thoát, thì tự hắn vẫn có thể đi tiếp.
Chóng mặt quá.
Một khi đã vào phòng, thì chỉ có ba kết cục: giải quyết căn phòng, trốn thoát, hoặc bị tiêu diệt hoàn toàn.
Bị tiêu diệt hoàn toàn là điều không được phép xảy ra.
Giải quyết căn phòng thì lại chính là hoàn thành mục đích của Đấng. Và trốn thoát thì cũng chỉ để một mình hắn tiếp tục thôi!
Rốt cuộc chúng mình phải làm sao mới phá vỡ được ván cờ mà Đấng đã bày ra đây?
Lời giải thích của Perro Kain vẫn còn kéo dài sau đó.
