User: Han Kain (Trí Tuệ)
Ngày: 97
Vị trí hiện tại: Tầng 1, Phòng 104 – Phòng Nguyền Rủa ‘Trường THPT Khách sạn Luyện thi Danh tiếng’
Lời khuyên Hiền triết: X
- Han Kain
Ánh sáng thiên đường bao trùm lấy Aurelia.
Chúng tôi không thể hấp tấp hành động được.
Thà để cho đối phương tấn công trước còn hơn là lao vào để rồi khiến ‘Công Lý’ của Elena không sử dụng được.
Ahri, trong Bộ Đồ Bảo Hộ, tiến về trước để hứng chịu đòn tấn công đầu tiên.
Bây giờ nhìn lại lần nữa, Aurelia vẫn thực sự là một tồn tại huyền bí.
Làm sao một con người bình thường có thể không tôn thờ một tồn tại như vậy được chứ?
“Với tư cách là Thiên Nữ, ta tuyên bố, hôm nay tại nơi này, sẽ không một ai trong số các ngươi phải chết.”
“...?”
“Hơn nữa, trước đó ta muốn hỏi con gái của Người Vừa Mới Trỗi Dậy. Trong khoảnh khắc này, Cán Cân Công Lý đang nghiêng về ai?”
“...??”
“Ta chưa từng làm hại các ngươi. Không một tín đồ nào ở đây đã tấn công các ngươi. Vậy mà các ngươi lại chém giáo viên, tiêu diệt những tín đồ để đến được nơi này. Ta hỏi, ngươi thật sự tin rằng công lý đứng về phía các ngươi sao?”
Tôi như nghẹn thở trước cú sốc từ những lời của cô ta.
Elena cũng bị bất ngờ, do dự trả lời.
“Cô nghĩ chúng tôi không biết các người đang thực hiện nghi lễ tà ác ở đây sao? Các người đang thay thế con người mà!”
“Không phải là thay thế, mà chỉ đơn thuần là cứu rỗi họ thôi. Cứ cho là như lời ngươi nói, là họ đã bị thay thế đi chăng nữa, thì có 'bản gốc' nào chết chưa? Tất cả vẫn đang an toàn ở đây cả mà.”
“Cô đã tẩy não và bắt cóc người khác -”
“Chẳng qua chỉ là một sự xuyên tạc trắng trợn về mục đích cao quý của chúng ta, nhưng ta sẽ chấp nhận lập luận của ngươi. Trong mắt những kẻ vô tri thì có lẽ sẽ trông như vậy. Cứ cho là đã có tẩy não và bắt cóc đi. Các ngươi thật sự có thể nói là mình vô tội không, những kẻ đã giết giáo viên hôm nay? Các ngươi, những tội nhân, lại định trừng phạt chúng ta sao?”
Tôi cau mày trước những lời nói của cô ta.
Cô ta đang đánh lạc hướng khỏi tội lỗi của đám tà giáo bằng cách buộc tôi chúng tôi đã làm điều sai trái.
Đây chẳng phải là ngụy biện công kích cá nhân điển hình sao!
Nhưng trên thực tế những lời ngụy biện như vậy lại rất có hiệu quả, cho thấy chúng hữu ích đến mức nào trong các cuộc tranh luận.
Quả nhiên, Elena đã do dự trước lời nói đó, không thể đáp lại.
“Tất nhiên, ngươi mong muốn bảo vệ đồng đội của mình, và bản thân điều đó cũng có thể coi là một lý do. Vì vậy, ta sẽ thề một lần nữa nhân danh Chúa. Hôm nay tại nơi này, ta sẽ không giết bất kỳ ai trong số các ngươi.”
Lời tuyên bố này, cuộc đối thoại này - không có chỗ cho sự hiểu lầm.
Aurelia biết cơ chế kích hoạt của Công Lý!
Cô ta đã chỉ ra rằng chúng tôi không đủ chính nghĩa để chặn điều kiện kích hoạt Công Lý, và nhân danh thần linh thề sẽ không giết chúng tôi để chặn luôn cả lý do ‘phòng vệ chính đáng’.
Thật hoang mang.
Aurelia còn không phải là Tù Nhân, cô ta là Địch Thủ, cùng lắm chỉ là một NPC trong Khách Sạn.
Làm sao cô ta lại có thể biết được nguyên lý của ‘Phước lành’?
Nguyên lý của Công Lý cũng không phải là một thứ cố định, mà thay đổi với mỗi người nhận được phước lành.
Vậy mà Aurelia lại đang đối phó với phiên bản Công Lý của Elena như thể cô ta nắm rõ tường tận mọi thứ.
Suy nghĩ kỹ lại nào.
Trong lần thử đầu tiên, Aurelia không hề nhắc đến ‘người vừa mới trỗi dậy’, cũng không cố gắng đối phó với Công Lý như bây giờ.
Nghĩa là ban đầu cô ta không biết những thông tin này.
Ai đó đã rót vào tai cô ta những thông tin này trước khi ‘lần thử thứ hai’ bắt đầu.
“Cha đã truyền lời…”
Tình hình đã rõ ràng. Một tồn tại trong kịch bản không thể nào tự mình nhận ra hệ thống của Khách Sạn được.
Nhưng nếu là ‘Đấng’ thì có thể.
Hắn không biết mới là lạ.
Vốn dĩ các Tù Nhân đều biết về Khách Sạn.
Nghi vấn ngày càng nhiều.
Tù Nhân biết về Phước Lành thì cũng dễ hiểu, nhưng rốt cuộc làm thế nào thông tin đó lại có thể được truyền cho Aurelia?
Có điểm không ổn.
Nếu các Tù Nhân có thể tự do tung hoành đến vậy thì chúng tôi đã không thể giải quyết được bất cứ Phòng Nguyền Rủa nào rồi.
Nếu có thể làm được việc này, thì các Tù Nhân khác cũng đã truyền thông tin về chúng tôi cho Kẻ Địch ngay từ lần thử đầu tiên rồi.
Tại sao chỉ có Đấng mới có thể làm những việc mà các Tù Nhân khác không thể?
Tôi mơ hồ nhớ lại Lời khuyên của Con Cú.
- Đấng đã bày ra một ván cờ mà tất cả mọi người đều có thể hưởng lợi.
Ván cờ đó chính là gốc rễ của tình huống không thể hiểu nổi này sao?
... Trước mắt phải ngừng suy ngẫm đã.
Nếu cứ thế này, chúng tôi sẽ phải đối phó với Aurelia đã hóa thành thiên thần, trong khi Công Lý của Elena vẫn bị phong ấn.
Dù cô ta đã thề sẽ không giết chúng tôi, nhưng nó chỉ có nghĩa là chỉ cần không giết thì cô ta có thể làm bất cứ điều gì.
Một cột sáng giáng xuống.
Đồng thời, tất cả chúng tôi cùng hét lên.
“Ngay lúc này!”
Chúng tôi không còn giống như xưa nữa.
Công Lý bị phong ấn không có nghĩa là chúng tôi không có sức mạnh nào!
Một làn sóng lan tỏa ra như muốn đè nát da thịt chúng tôi.
Cùng với một tia sáng trắng lóe lên, tên tà giáo đứng đầu quay nòng súng ra sau.
Ahri lao tới, coi những viên đạn như đạn nhựa BB.
Cơn ác mộng sinh ra từ Tưởng Tượng U Ám bắt đầu gầm rống từ phía xa, và móng vuốt quái dị xé toạc không trung.
Và trên tay tôi, một cuốn sách hiện ra.
“T-tôi sẽ di chuyển ra phía sau với Eunsol!”
Tất nhiên, không phải ai cũng phù hợp cho trận chiến.
Kim Sanghyun di chuyển ra phía sau.
***
Chỉ vài phút sau khi trận chiến bắt đầu, những tên tà giáo chĩa súng về phía chúng tôi đều đã bị hạ gục.
Thậm chí sức mạnh của Ngôi Sao và Vòng Tay còn chưa được giải phóng hoàn toàn nữa.
Một con sâu kỳ dị xuất hiện bên cạnh Elena bắt đầu cất lên một bài hát, và chưa đầy 3 giây sau, sự điên cuồng đã lan ra như lửa cháy rừng.
Cảnh tượng hàng chục tên tà giáo ngã gục trên sàn khiến tất cả mọi người, ngay cả chúng tôi, đều nhìn về phía Elena với vẻ mặt kinh ngạc.
Nhưng không có thời gian để ngưỡng mộ.
Vốn dĩ đám quân tà giáo chưa bao giờ là mối lo ngại của chúng tôi.
Aurelia vươn tay ra, và những tia sáng rực cháy rạch ngang không trung.
Ahri lao đến, dùng thân mình để chặn những tia sáng!
Khoảnh khắc sơ hở đó xuất hiện, tôi lao về phía Aurelia và thử nhập vào cô ta, nhưng một cơn đau dữ dội như thể bị hàng chục cây kim đâm vào đầu ập đến.
Mình thất bại rồi sao?
Aurelia, người sở hữu sức mạnh ngang tầm vũ trụ, đã quá mạnh nên không thể nhập hồn sao?
Nhưng không- không phải là không có hiệu lực!
Toàn thân Aurelia run rẩy dữ dội, có vẻ cũng trải qua nỗi đau tương tự.
Chớp lấy thời cơ đó, Cha Jinchul tấn công Aurelia bằng Ngôi Sao, và toàn bộ ánh sáng trên người cô ta mờ đi.
“Rốt cuộc các ngươi là ai? Tất cả các ngươi đều là sứ đồ của người vừa mới trỗi dậy sao?”
Ahri nói với giọng điệu không thể tin nổi.
“Xin lỗi chứ chúng tôi còn không biết đó là ai.”
‘Người Vừa Trỗi Dậy’ mà cô ta nhắc đến từ nãy đến giờ rốt cuộc là ai?
Thay vì trả lời, Aurelia dậm mạnh chân xuống đất, làm vỡ cả bê tông, rồi dùng một cú đấm đánh bay Ahri hơn 10m như một quả bóng nảy.
Nhưng chừng đó không thể giết được Ahri.
Chúng tôi phải tiếp tục duy trì sức ép.
Ahri đứng dậy phủi người như không có chuyện gì xảy ra.
Tôi dành chút thời gian nhìn xung quanh.
Những tín đồ tà giáo tiếp xúc với sức mạnh của Ngôi Sao và Tưởng Tượng U Ám đã phát điên.
... Người bình thường không thể sống sót sau dư chấn từ trận chiến của các siêu nhân.
Không một ai trong chúng tôi nhắm vào các tín đồ tà giáo, nhưng chỉ riêng dư chấn từ những đòn tấn công trượt hay những gợn sóng tỏa ra từ Ngôi Sao cũng đủ để biến hàng chục người thành những tảng thịt.
Nhận ra tình hình đó, đôi mắt Aurelia ngập tràn cơn thịnh nộ.
“Sao các ngươi dám! Ta sẽ -”
“Giết chúng tôi sao?”
“... Ta sẽ không giết các ngươi.”
Một lần nữa, bài hát tai ương lại vang vọng khắp quảng trường.
Con sâu quái dị bên cạnh Elena cất lên giai điệu rùng rợn, khiến Aurelia nhíu chặt mày.
Bài hát đó chỉ có thể nhắm vào một mình Aurelia sao?
Sao cũng được.
Chớp lấy thời cơ đó, tôi thử nhập vào một lần nữa!
Như thể đã chờ sẵn, vòng tay của Songee lóe lên.
“Lũ chó chết này dám!”
“Với một người tự xưng là con gái của thần thì miệng lưỡi của cô cũng độc địa gớm đấy. Nhận lấy này!”
Cha Jinchul, nhìn thấy Aurelia đang lảo đảo, vung Ngôi Sao như một chiếc rìu và bổ xuống người cô ta.
Aurelia phẫn nộ hét lên và tung ra một cú đấm đủ sức đánh bay cả một chiếc ô tô, nhưng Ahri đã đỡ lấy đòn đó một lần nữa.
Không bỏ lỡ cơ hội, Cha Jinchul tiến vào và lại tấn công Aurelia với Ngôi Sao.
Ánh sáng rực rỡ vốn bao quanh người Aurelia dần dần tối đi.
Trong lúc tôi, Elena và Songee dùng năng lực của mình để khống chế cô ta, Ahri chặn đòn tấn công của cô ta, và Cha Jinchul dùng sức mạnh của Ngôi Sao để tung đòn quyết định.
Thì đột nhiên, tôi lại cảm thấy bất an tột cùng.
Không có Công Lý, tôi đã nghĩ rằng đây sẽ là một trận chiến khó khăn hơn, đau đớn hơn, và hơn nửa trong số chúng tôi sẽ phải chết…
Nhưng ngay lúc này, sáu siêu nhân đang tham gia vào trận chiến tuyệt vọng này, có những người không tham gia trận chiến, đứng lùi lại một bước và suy nghĩ kỹ lưỡng.
Lee Eunsol: Không ổn. Tại sao cô ta không bay?
Kim Sanghyun: Vốn dĩ cô ta có thể bay được sao?
Vẻ mặt của mọi người đồng loạt trở nên đầy nghi hoặc!
Đây chính là cảm giác kỳ lạ mà tôi có từ nãy giờ.
Thành phố ngầm này vẫn đủ không gian để cô ta bay lượn. Vậy thì tại sao Aurelia vẫn ở dưới mặt đất, đấu tay đôi với chúng tôi?
Chỉ cần cô ta bay lên trời thôi thì phần lớn sức mạnh chiến đấu của chúng tôi sẽ giảm mạnh.
Vấn đề không phải chỉ thiếu khả năng bay lượn.
Sức mạnh áp đảo đã hồi sinh người chết bằng một lời cầu nguyện, hay sức mạnh đã nghiền nát Elena dù cô ấy đã kích hoạt Công Lý đã đi đâu rồi?
Trận chiến mới bắt đầu được khoảng 5 phút, vậy mà thế thắng đã nghiêng về phía chúng tôi.
Dù tôi đã nghĩ rằng nếu chúng tôi đoàn kết lại thì có thể thắng được, nhưng tôi không ngờ là có thể thắng nhanh đến như vậy.
Gạt cảm xúc hoang mang sang một bên, chúng tôi không thể rút lui được!
Tôi thử nhập vào một lần nữa. Tư thế của Aurelia sụp đổ, Ahri lao cả người vào giữ lấy cô ta, và Cha Jinchul còn cố nhét cả Ngôi Sao vào miệng cô ta.
--- Bùm!
Là sức mạnh cuối cùng của cô ta sao?
Aurelia đột nhiên phát ra một luồng sức mạnh khổng lồ, hất văng cả Ahri và anh Jinchul sang một bên rồi phun ra những tia sáng rực cháy từ đầu ngón tay.
Tôi phải điên cuồng lăn lộn trên sàn để tránh chúng.
Một khoảng cách đã được tạo ra giữa chúng tôi.
Cả chúng tôi và Aurelia đều bắt đầu lấy lại hơi thở.
Tình trạng của Aurelia rất tồi tệ.
Ánh sáng bao phủ toàn thân cô ta đã mờ đi rõ rệt, quần áo rách hơn một nửa, và những phần lộ ra đã bị Ngôi Sao tàn phá, đến mức gần như không còn hình dạng con người nữa.
Cô ta không có lối thoát nào cả.
Lối ra duy nhất khỏi thành phố ngầm này đang ở sau lưng chúng tôi. Vẻ mặt Aurelia tràn ngập nét tuyệt vọng. Tuy nhiên, khi nghi vấn đã nảy sinh trong tâm trí, chúng tôi không thể chắc chắn chiến thắng được.
Rốt cuộc ‘Đấng’ đang ở đâu?
“Ch-Cha ơi...”
“Cha? Ý cô là ‘Đấng’ phải không? Rốt cuộc tên khốn đó đang làm gì hả?”
Cô ta không còn nghe thấy lời tôi nói nữa rồi sao?
Aurelia như không nghe thấy lời tôi nói, thì thầm đầy tuyệt vọng.
“Tại sao… tại sao người không hồi đáp... Tại sao người lại bỏ rơi con...”
Khoảnh khắc tiếng khóc đầy đau khổ của cô ta vang vọng khắp thành phố ngầm, ngọn lửa bắt đầu xuất hiện giữa không trung, nuốt chửng lấy xác của những tín đồ tà giáo nằm rải rác trên mặt đất.
