Thiên Đường Ngày Tận Thế

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

27 44

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

59 655

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

55 437

Tensai Joyuu no Osananajimi to, Kiss Scene wo Enjiru koto ni natta

(Đang ra)

Tensai Joyuu no Osananajimi to, Kiss Scene wo Enjiru koto ni natta

Mugi Amamiya

Kaito là một nam sinh trung học đang cố gắng trở thành một diễn viên, dù chỉ là một vai diễn nhỏ, để thực hiện lời hứa với cô bạn thời thơ ấu Rena. Một học sinh mới chuyển đến lớp cậu.

7 29

WORLD I: Hỏa Giới - Chương 70: Khu vực Xám

Chương 70: Khu vực Xám

Vào ngày thứ tám, tuần lễ an toàn của họ đã kết thúc.

Một thông báo tự động được gửi đến thiết bị nhận dạng cá nhân của họ: "Tiền thuê nhà cho tháng tới là 200 điểm tín dụng (50 điểm mỗi người) sẽ được trừ vào cuối tháng. Nếu số dư không đủ, các bạn sẽ bị trục xuất. Chúc may mắn."

"Xem ra," Luther nói, "trò chơi đã thật sự bắt đầu rồi."

Họ không lãng phí thời gian, lập tức đi đến trung tâm nhiệm vụ.

Trung tâm nhiệm vụ là một trong những nơi đông đúc nhất trong thành phố. Hàng ngàn người chen chúc trước những màn hình khổng lồ, nơi danh sách các nhiệm vụ được cập nhật liên tục.

Không khí ở đây tràn ngập sự căng thẳng và cạnh tranh. Mọi người đều vội vã, cố gắng tìm kiếm những nhiệm vụ phù hợp với khả năng của mình trước khi bị người khác nhận mất.

Bốn người tách ra, cố gắng thu thập càng nhiều thông tin càng tốt.

Sau một giờ, họ tập trung lại ở một góc khuất.

"Tình hình không lạc quan lắm," Mather nói, vẻ mặt nghiêm túc. "Hầu hết các nhiệm vụ an toàn trong thành phố đều có phần thưởng rất thấp, chỉ đủ để sống qua ngày. Những nhiệm vụ có phần thưởng cao đều yêu cầu phải ra ngoài Hỏa Giới, và độ nguy hiểm rất cao."

"Tôi đã xem qua một vài nhiệm vụ cấp cao," Luther nói, "Có nhiệm vụ yêu cầu đi săn một con Đọa Lạc Chủng biến dị, phần thưởng là 5000 điểm. Nhưng đội nhận nhiệm vụ đó tuần trước, không có ai quay về cả."

"Nói cách khác," Lâm Tam Tửu tổng kết, "thành phố này đang dùng điểm tín dụng để ép buộc các Tiến Hóa Giả phải ra ngoài mạo hiểm, trở thành những người thu thập tài nguyên và lính đánh thuê cho chúng."

"Đúng vậy," Mather gật đầu. "Và tôi phát hiện ra rằng, tất cả các vật phẩm đặc biệt và công nghệ cao trong thành phố này, như vũ khí năng lượng hay thuốc chữa bệnh, đều có giá cực kỳ đắt. Một người bình thường gần như không thể nào mua nổi."

"Đây là một hệ thống bóc lột hoàn hảo," Luther kết luận. "Nó tạo ra một tầng lớp lao động vĩnh viễn, phải bán mạng để phục vụ cho một tầng lớp thống trị vô hình nào đó."

"Vậy... chúng ta phải làm sao?" Chuột đồng lo lắng hỏi. "Tiền thuê nhà sắp đến hạn rồi."

"Chúng ta sẽ không làm nhiệm vụ cho chúng," Lâm Tam Tửu nói một cách dứt khoát. "Chúng ta sẽ đi đến Khu vực Xám."

Theo thông tin mà Mather đã hack được, Khu vực Xám là những khu vực không bị giám sát trong thành phố. Đó là những nơi bị bỏ hoang, những khu công nghiệp cũ, hoặc những tầng hầm bị lãng quên.

Đó cũng là nơi mà những người không muốn hoặc không thể sống theo quy tắc của thành phố tụ tập lại.

"Nhưng... nơi đó chắc chắn rất nguy hiểm," Chuột đồng nói.

"Nguy hiểm, nhưng cũng đầy cơ hội," Lâm Tam Tửu đáp. "Và quan trọng nhất, ở đó, chúng ta có thể tự do."

Họ không do dự nữa. Họ rời khỏi trung tâm nhiệm vụ, đi theo bản đồ mà Mather đã tải về, tiến về phía Khu vực Xám gần nhất.

Khu vực Xám nằm ở tầng thấp nhất của Thành Phố Vườn Treo. Càng đi xuống, không khí càng trở nên ẩm ướt và ngột ngạt. Những tòa nhà hoa lệ dần biến mất, thay vào đó là những đường ống kim loại chằng chịt và những bức tường bê tông xám xịt.

Khi họ đến nơi, họ nhìn thấy một cảnh tượng hoàn toàn khác biệt so với những gì họ đã thấy ở các tầng trên.

Nơi đây giống như một khu ổ chuột trong một bộ phim khoa học viễn tưởng. Những ngôi nhà tạm bợ được dựng lên từ những mảnh kim loại và phế liệu. Ánh sáng yếu ớt hắt ra từ những ngọn đèn tự chế. Không khí tràn ngập mùi dầu mỡ, rỉ sét, và cả mùi của sự tuyệt vọng.

Rất nhiều người đang đi lại trên những con đường chật hẹp. Họ mặc những bộ quần áo cũ kỹ, vẻ mặt ai nấy đều lạnh lùng và cảnh giác.

Đây là một thế giới hoàn toàn khác, một thế giới không có quy tắc, chỉ có luật rừng.

Bốn người đi vào, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

Quần áo sạch sẽ và vẻ mặt có phần "ngây thơ" của họ đã tố cáo họ là những người mới đến.

Vài ánh mắt không mấy thiện cảm bắt đầu đổ dồn về phía họ.

"Xem ra chúng ta được chào đón nồng nhiệt quá nhỉ," Luther thì thầm, tay anh ta đã đặt lên con dao phay giấu trong áo.

"Cứ bình tĩnh," Lâm Tam Tửu nói nhỏ, "Đừng gây sự."

Họ đi dọc theo con đường chính, cố gắng tìm một nơi để ở.

Đúng lúc này, một người đàn ông gầy gò, mặc một chiếc áo khoác da cũ, chặn đường họ.

"Người mới à?" gã hỏi, miệng nhai một thứ gì đó, ánh mắt láo liên. "Trông các người có vẻ lạ lẫm nhỉ. Có cần người dẫn đường không? Chỉ cần 10 điểm tín dụng thôi."

Lâm Tam Tửu nhìn gã. Cô biết rằng, những kẻ như thế này thường là những kẻ biết nhiều thông tin nhất.

"Chúng tôi không cần người dẫn đường," cô nói, "Nhưng chúng tôi muốn hỏi một vài chuyện."

"Hỏi chuyện thì cũng phải trả tiền chứ," gã cười khẩy.

Lâm Tam Tửu không nói gì, cô chuyển 1 điểm tín dụng cho gã qua thiết bị nhận dạng.

"Ồ, cô em hào phóng nhỉ," gã liếc nhìn số dư trên thiết bị của mình, có chút kinh ngạc. "Được thôi, hỏi đi."

"Chúng tôi muốn biết," Lâm Tam Tửu nói, "ở Khu vực Xám này, ai là người có quyền lực nhất?"

Gã đàn ông sững lại một chút, rồi nhìn cô với một ánh mắt khác.

"Câu hỏi này... không đáng giá 1 điểm đâu," gã nói, "Nhưng vì cô em xinh đẹp, nên tôi sẽ nói cho."

Gã ghé lại gần, hạ giọng.

"Ở đây không có người thống trị, chỉ có các thế lực. Và thế lực mạnh nhất," gã nói, "chính là một người phụ nữ. Mọi người đều gọi bà ta là 'Bà Tám'."