Chương 74: Phòng điều khiển trung tâm
Cánh cửa hợp kim nặng nề trượt vào trong vách tường, để lộ ra một không gian rộng lớn, chìm trong ánh sáng xanh lam mờ ảo.
Bốn người cẩn thận bước vào, cánh cửa phía sau họ lập tức đóng lại.
Họ đang đứng trong một căn phòng hình tròn khổng lồ. Ở trung tâm, là một quả cầu ánh sáng màu xanh lam đang lơ lửng, tỏa ra vô số những sợi tơ ánh sáng, kết nối với những màn hình và thiết bị dày đặc xung quanh. Tiếng "vo ve" trầm thấp của dòng dữ liệu đang vận hành vang vọng trong không khí.
Đây chính là kho dữ liệu trung tâm, là bộ não của cả Thành Phố Vườn Treo.
"Đó... đó là Prometheus sao?" Chuột đồng thì thầm, anh ta kinh ngạc nhìn vào quả cầu ánh sáng.
"Chắc vậy," Mather đáp, vẻ mặt cô đầy sự phấn khích của một chuyên gia kỹ thuật khi nhìn thấy một công nghệ vượt bậc. "Thật không thể tin được."
"Đừng ngắm nữa," Lâm Tam Tửu nhắc nhở, "Chúng ta không có nhiều thời gian đâu."
"Prometheus," cô cao giọng gọi, "Chúng tôi biết ngươi đang nghe. Chúng tôi đến đây không có ác ý."
Không gian vẫn im lặng. Quả cầu ánh sáng ở trung tâm vẫn lơ lửng một cách bình thản.
"Nó không trả lời," Luther nói.
"Nó đang quan sát chúng ta," Mather nói, "Tôi có thể cảm nhận được. Toàn bộ căn phòng này đều nằm trong tầm kiểm soát của nó."
"Vậy thì chúng ta phải tự tìm thôi," Lâm Tam Tửu nói. "Mather, cô có thể xác định được vị trí của tệp 'Dự án Ark' không?"
"Để tôi thử," Mather đi đến một trong những bảng điều khiển gần nhất. "Tôi sẽ không cố gắng hack vào hệ thống chính, chỉ thử truy cập vào danh mục tập tin thôi. Có lẽ nó sẽ không coi đó là một hành động thù địch."
Cô bắt đầu làm việc. Những ngón tay của cô lướt nhanh trên bàn phím ảo, các dòng dữ liệu phức tạp hiện lên rồi lại biến mất trên màn hình.
Lâm Tam Tửu, Luther và Chuột đồng đứng xung quanh, cảnh giác đề phòng.
Khoảng năm phút sau, Mather đột nhiên kêu lên: "Tìm thấy rồi!"
Trên màn hình, một danh sách các tập tin hiện ra. Cô chỉ vào một thư mục được đặt tên là "ARK_PROJECT".
"Nó ở đây," cô nói, "Nhưng... nó được bảo vệ bởi một lớp mật khẩu cấp cao nhất."
"Chúng ta có thể sao chép nó không?"
"Có thể," Mather nói, "Nhưng quá trình sao chép sẽ kích hoạt báo động ngay lập tức. Chúng ta sẽ chỉ có khoảng... ba mươi giây trước khi lực lượng an ninh đến."
Ba mươi giây.
Đó là một khoảng thời gian quá ngắn.
"Vậy còn thông tin về chúng ta thì sao?" Lâm Tam Tửu hỏi.
Mather nhanh chóng tìm kiếm. "Ở đây," cô chỉ vào một tệp khác, "OASIS_3_REPORT_LIN_SANJIU. Nhưng nó cũng bị khóa."
"Sao chép cả hai," Lâm Tam Tửu nói một cách dứt khoát. "Trước tiên sao chép 'Dự án Ark', sau đó đến tệp kia."
"Nhưng chúng ta sẽ không đủ thời gian để thoát ra!" Chuột đồng lo lắng.
"Chúng ta sẽ phải tạo ra thời gian," Lâm Tam Tửu đáp.
Cô nhìn Luther. "Lối thoát duy nhất của chúng ta là cánh cửa thang máy kia. Lát nữa, khi báo động vang lên, anh và Chuột đồng hãy chạy đến đó, dùng mọi cách để giữ cho cánh cửa không đóng lại."
"Rõ."
"Còn tôi và Mather," cô nói, "sẽ ở lại đây để sao chép dữ liệu. Sau khi xong việc, chúng tôi sẽ đến gặp hai người."
"Đây là một kế hoạch tự sát!" Luther phản đối. "Cô sẽ bị kẹt lại đây!"
"Tin tôi đi," Lâm Tam Tửu nói, ánh mắt cô vô cùng kiên định.
Luther nhìn vào mắt cô một lúc lâu, rồi cuối cùng cũng gật đầu.
"Được rồi," anh ta nói, "Hãy cẩn thận."
Kế hoạch đã được quyết định. Mọi người đều vào vị trí.
"Bắt đầu đi, Mather," Lâm Tam Tửu nói.
Mather hít một hơi thật sâu, cắm thiết bị sao chép của Bà Tám vào bảng điều khiển, rồi nhấn nút "Sao chép".
Ngay lập tức, tiếng còi báo động chói tai vang lên khắp căn phòng. Ánh đèn màu xanh lam chuyển sang màu đỏ rực.
"Phát hiện xâm nhập! Phát hiện sao chép dữ liệu trái phép! Lực lượng an ninh sẽ đến trong vòng 30 giây!"
"Chạy!"
Luther và Chuột đồng lao về phía thang máy như hai mũi tên.
"Hệ thống sẽ đóng cửa thang máy trong vòng 10 giây!"
Luther gầm lên, anh ta dùng vai húc mạnh vào cánh cửa thang máy đang từ từ khép lại. Cánh cửa kim loại bị va chạm mạnh, rung lên bần bật. Chuột đồng cũng lao tới, cùng anh ta giữ chặt cánh cửa.
Trong khi đó, ở bảng điều khiển, thanh tiến trình sao chép đang chạy.
10%... 30%... 50%...
"Nhanh lên, nhanh lên!" Lâm Tam Tửu lẩm bẩm, tim cô đập như trống dồn.
"Lực lượng an ninh đã đến tầng hầm hai!"
"80%..."
Họ có thể nghe thấy tiếng bước chân dồn dập ở bên ngoài.
"99%..."
"Sao chép hoàn tất!" Mather hét lên, cô vội vàng rút thiết bị ra, rồi bắt đầu sao chép tệp thứ hai.
"Không còn thời gian nữa rồi! Đi thôi!" Lâm Tam Tửu kéo tay cô.
"Chỉ năm giây nữa thôi!"
"Lực lượng an ninh đã đến!"
Cửa chính của phòng điều khiển trung tâm bị phá tung. Một đội lính gác mặc giáp đen, tay cầm súng năng lượng ùa vào.
"BẮN!"
Nhưng đã quá muộn.
Ngay khi Mather rút thiết bị ra, Lâm Tam Tửu đã kích hoạt một tấm thẻ bài.
***
【 Bom khói tự chế 】
Loại vật phẩm: Vật phẩm tiêu hao.
Mô tả: Một quả bom khói đơn giản được tạo ra từ những hóa chất tìm thấy trong nhà máy.
Công dụng: Tạo ra một màn khói dày đặc trong một khu vực nhỏ, che khuất tầm nhìn trong vòng 30 giây.
***
"RẦM!"
Một làn khói trắng dày đặc lập tức bao trùm lấy toàn bộ khu vực bảng điều khiển.
"Đi!"
Lâm Tam Tửu và Mather lao về phía thang máy.
Những tên lính gác bắn loạn xạ vào trong làn khói, nhưng không trúng ai cả.
Khi làn khói tan đi, hai người đã biến mất.
Bên trong thang máy, bốn người đang thở hổn hển. Họ đã thành công.
Nhưng họ cũng biết rằng, kể từ giây phút này, họ đã trở thành kẻ thù số một của cả Thành Phố Vườn Treo.