Thiên Đường Ngày Tận Thế

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

27 44

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

59 655

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

55 437

Tensai Joyuu no Osananajimi to, Kiss Scene wo Enjiru koto ni natta

(Đang ra)

Tensai Joyuu no Osananajimi to, Kiss Scene wo Enjiru koto ni natta

Mugi Amamiya

Kaito là một nam sinh trung học đang cố gắng trở thành một diễn viên, dù chỉ là một vai diễn nhỏ, để thực hiện lời hứa với cô bạn thời thơ ấu Rena. Một học sinh mới chuyển đến lớp cậu.

7 29

WORLD I: Hỏa Giới - Chương 75: Thoát khỏi hiểm cảnh

Chương 75: Thoát khỏi hiểm cảnh

Thang máy lao lên trên với tốc độ chóng mặt.

"Bọn chúng sẽ chặn chúng ta ở đại sảnh tầng một!" Luther hét lên, anh ta kiểm tra lại vũ khí của mình. "Chúng ta phải chuẩn bị cho một trận chiến ác liệt."

"Không," Lâm Tam Tửu lắc đầu. "Chúng ta sẽ không đi ra bằng cửa chính."

Cô nhìn Mather. "Cô đã tìm được lối ra chưa?"

"Rồi," Mather gật đầu, cô chỉ vào một sơ đồ đang hiển thị trên thiết bị nhận dạng của mình. "Tòa tháp này có một hệ thống xử lý rác thải khổng lồ. Ống dẫn rác chính nối liền tất cả các tầng, và dẫn thẳng ra một trạm xử lý ở bên ngoài thành phố. Chúng ta có thể đi ra bằng đường đó."

"Ống dẫn rác?" Chuột đồng nhăn mặt. "Sẽ bẩn lắm đây."

"Thà bẩn còn hơn là chết," Luther nói.

Thang máy dừng lại ở tầng 15. "Theo sơ đồ, phòng chứa rác của tầng này là gần chúng ta nhất," Mather nói.

Cửa thang máy mở ra. Hành lang bên ngoài đã vang lên tiếng bước chân và tiếng la hét. Lực lượng an ninh đang nhanh chóng tiếp cận.

Bốn người không chút do dự, lao ra khỏi thang máy, chạy về phía phòng chứa rác.

Họ phá cửa, xông vào trong. Một mùi hôi thối nồng nặc lập tức xộc vào mũi.

Ở giữa phòng, có một cái hố khổng lồ, sâu hun hút. Đó chính là ống dẫn rác chính.

"Nhảy thôi!" Lâm Tam Tửu là người đầu tiên hành động. Cô ném vũ khí và túi của mình xuống trước, rồi nhảy xuống.

Ba người còn lại cũng lần lượt nhảy theo.

Họ rơi tự do trong bóng tối. Gió rít lên bên tai họ.

Vài giây sau, họ đáp xuống một đống rác mềm và hôi thối.

"Phù... may mà có đệm," Luther ho sặc sụa.

Họ đang ở trong một không gian tối om và chật hẹp. Xung quanh là những túi rác và phế liệu.

"Đi thôi," Lâm Tam Tửu nói, cô bật bật lửa lên. "Chúng ta phải ra khỏi đây trước khi chúng tìm thấy lối vào này."

Họ đi dọc theo đường ống. Nơi đây giống như một mê cung dưới lòng đất.

Sau khoảng mười phút, họ nhìn thấy ánh sáng ở phía trước.

Đó là một cửa ra. Họ thận trọng đến gần, nhìn ra ngoài.

Bên ngoài là một bãi rác khổng lồ. Vô số rác thải từ thành phố bay được đổ xuống đây, tạo thành những ngọn núi nhỏ.

Và ở phía xa, là bầu trời màu vàng úa và mặt đất khô cằn của Hỏa Giới.

Họ đã ra ngoài.

Họ đã thật sự thoát khỏi Thành Phố Vườn Treo.

Bốn người nhìn nhau, trong mắt ai cũng tràn ngập vẻ vui mừng và nhẹ nhõm của người sống sót sau tai nạn.

"Chúng ta đã làm được!"

Họ đã thành công trong một nhiệm vụ gần như bất khả thi. Họ đã đột nhập vào trung tâm đầu não của kẻ thù, lấy được thứ họ cần, và toàn mạng trở ra.

"Bây giờ... chúng ta phải đi gặp Bà Tám," Lâm Tam Tửu nói. "Chúng ta phải hoàn thành cuộc giao dịch."

Họ đi bộ một quãng đường dài, cuối cùng cũng quay trở lại được Khu vực Xám.

Khi họ đẩy cửa bước vào quán bar "Sự Thật Phũ Phàng", Bà Tám đã ngồi ở đó, như thể đang chờ đợi họ.

"Trông các người có vẻ hơi thảm hại nhỉ," cô ta mỉm cười, "Nhưng xem ra đã thành công rồi."

Lâm Tam Tửu không nói gì, cô ném thiết bị sao chép dữ liệu lên trên quầy bar.

Bà Tám cầm lấy nó, cắm vào một thiết bị của mình. Mắt cô ta lướt nhanh trên màn hình.

Một lúc sau, cô ta gật đầu. "Tốt lắm. Đây đúng là thứ tôi cần."

"Vậy còn phần của chúng tôi thì sao?" Lâm Tam Tửu hỏi.

"Đương nhiên," Bà Tám nói. Cô ta chuyển một tệp dữ liệu sang thiết bị nhận dạng của Mather. "Tất cả thông tin về Oasis số 3 và kẻ đã bán đứng các người đều ở trong đó. Coi như chúng ta đã hoàn thành giao dịch."

Mather vội vàng kiểm tra. "Là thật," cô nói, vẻ mặt có chút phức tạp.

"Bây giờ thì," Bà Tám nhìn họ, "các người định làm gì tiếp theo?"

"Rời khỏi nơi này," Lâm Tam Tửu đáp.

"Ồ?" Bà Tám nhướn mày. "Các người đã trở thành kẻ thù số một của Liên bang rồi đấy. Rời khỏi Thành Phố Vườn Treo, các người có thể đi đâu?"

"Đó là chuyện của chúng tôi," Lâm Tam Tửu nói.

Bà Tám nhìn cô một lúc lâu, rồi bật cười. "Cô bé thú vị thật."

"Được thôi," cô ta nói, "Nếu các người đã muốn đi, tôi cũng không giữ. Nhưng tôi có một lời khuyên cuối cùng cho các người."

"Lời khuyên gì?"

"Đừng đi về phía tây," Bà Tám nói, vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc.

"Tại sao?"

"Bởi vì ở đó," cô ta nói, "có một thứ còn đáng sợ hơn cả Liên bang Tận thế. Một thứ mà ngay cả tôi cũng không dám động đến."

Cô ta không nói thêm gì nữa.

Bốn người rời khỏi quán bar, trong lòng đầy những câu hỏi.

Thứ gì ở phía tây lại có thể khiến một người như Bà Tám cũng phải sợ hãi?

Nhưng đó là câu chuyện của sau này.

Bây giờ, họ phải rời khỏi Thành Phố Vườn Treo, rời khỏi nơi đã mang lại cho họ hy vọng, rồi lại đẩy họ vào tuyệt vọng.

Họ không có xe, nhưng họ có đôi chân.

Họ lặng lẽ rời khỏi Khu vực Xám, biến mất vào trong màn đêm của Hỏa Giới.

Một hành trình mới, lại một lần nữa bắt đầu.