Thiên Đường Ngày Tận Thế

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

27 44

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

59 655

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

55 437

Tensai Joyuu no Osananajimi to, Kiss Scene wo Enjiru koto ni natta

(Đang ra)

Tensai Joyuu no Osananajimi to, Kiss Scene wo Enjiru koto ni natta

Mugi Amamiya

Kaito là một nam sinh trung học đang cố gắng trở thành một diễn viên, dù chỉ là một vai diễn nhỏ, để thực hiện lời hứa với cô bạn thời thơ ấu Rena. Một học sinh mới chuyển đến lớp cậu.

7 29

WORLD I: Hỏa Giới - Chương 64: Thị trấn ma

Chương 64: Thị trấn ma

Sáng hôm sau, bốn người bắt đầu cuộc khám phá thị trấn.

Họ chia thành hai nhóm. Lâm Tam Tửu đi cùng Mather, Luther đi cùng Chuột đồng. Họ hẹn sẽ gặp lại nhau ở quảng trường trung tâm vào buổi trưa.

Thị trấn không lớn, chỉ có vài con phố chính. Lâm Tam Tửu và Mather đi dọc theo một con phố, cẩn thận quan sát từng ngôi nhà.

Tất cả các ngôi nhà đều trống không. Đồ đạc bên trong phủ một lớp bụi dày, như thể đã bị bỏ hoang từ rất lâu rồi. Không có dấu hiệu của sự sống, cũng không có dấu hiệu của sự phá hoại hay chiến đấu.

"Nơi này... giống như tất cả mọi người đã đột ngột biến mất cùng một lúc vậy," Mather nhận xét, cô dùng tay quệt một lớp bụi trên bàn.

"Đúng vậy," Lâm Tam Tửu gật đầu. "Không có thi thể, không có vết máu. Thật không bình thường."

Họ đi vào một thư viện nhỏ. Sách vở vẫn còn nằm ngay ngắn trên giá, nhưng tất cả đều đã mục nát vì thời gian và độ ẩm.

Lâm Tam Tửu lật một cuốn sách ra. Những trang giấy lập tức vỡ vụn thành bụi.

Trong lúc đang tìm kiếm, Mather đột nhiên kêu lên: "Tiểu Tửu, qua đây xem này!"

Cô đang đứng trước một tấm bảng thông báo. Trên đó, có dán một tờ lịch.

Tờ lịch đã ố vàng, nhưng những con số trên đó vẫn còn nhìn rõ.

Đó là lịch của tháng 8 năm 2025. Và ngày cuối cùng được đánh dấu, là ngày 17.

Chính là ngày tháng trên tờ báo mà họ đã tìm thấy.

"Có vẻ như," Mather nói, giọng trầm xuống, "vào ngày 17 tháng 8 năm 2025, có một chuyện gì đó đã xảy ra ở thị trấn này. Một chuyện đã khiến tất cả mọi người biến mất."

Nhưng đó là chuyện gì?

Họ không tìm thấy thêm bất kỳ manh mối nào trong thư viện.

Họ tiếp tục đi, và họ đã đến một bệnh viện nhỏ.

Bệnh viện cũng trống không như những nơi khác. Giường bệnh vẫn được trải ga ngay ngắn, nhưng không có một bóng bệnh nhân hay bác sĩ nào.

Trong một phòng làm việc, Lâm Tam Tửu tìm thấy một tập hồ sơ bệnh án. Bệnh nhân cuối cùng được ghi nhận, cũng là vào ngày 17 tháng 8.

Phần chẩn đoán ghi: "Bệnh nhân có triệu chứng mất nước cấp tính, suy nhược cơ thể, và ảo giác. Nguyên nhân không rõ."

"Mất nước cấp tính?" Lâm Tam Tửu cau mày. "Trong một thị trấn có cả một tháp nước và một con sông bên cạnh?"

Điều này hoàn toàn vô lý.

Họ tiếp tục tìm kiếm, và họ đã phát hiện ra một điều còn kỳ lạ hơn.

Trong phòng lưu trữ của bệnh viện, có rất nhiều túi đựng xác màu đen, nhưng tất cả đều trống rỗng.

"Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?" Mather run rẩy nói. "Người chết đâu cả rồi?"

Một thị trấn mà cả người sống lẫn người chết đều biến mất.

Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng Lâm Tam Tửu. Nơi này còn đáng sợ hơn cả một thành phố đầy rẫy Đọa Lạc Chủng.

Khi họ quay trở lại quảng trường trung tâm, Luther và Chuột đồng cũng đã ở đó. Vẻ mặt của họ cũng đầy vẻ hoang mang và sợ hãi.

"Chúng tôi cũng không tìm thấy gì cả," Luther nói. "Chỉ có những ngôi nhà trống không."

"Nhưng chúng tôi đã tìm thấy cái này," Chuột đồng nói, anh ta giơ một chiếc máy ảnh cũ kỹ lên. "Nó nằm trong một cửa hàng cầm đồ. Và bên trong vẫn còn phim."

"Phim?"

"Đúng vậy," Mather nói, mắt cô sáng lên. "Nếu chúng ta có thể tìm cách để rửa những bức ảnh này, có lẽ chúng ta sẽ biết được chuyện gì đã xảy ra."

Nhưng trong thế giới tận thế này, tìm được một phòng tối để rửa ảnh gần như là không thể.

"Để tôi thử xem," Lâm Tam Tửu nói.

Cô cầm lấy chiếc máy ảnh, lôi cuộn phim ra.

Rồi cô đặt cuộn phim vào lòng bàn tay.

"Thẻ hóa."

Một luồng sáng trắng lóe lên. Cuộn phim biến mất, thay vào đó là một tấm thẻ bài.

【 Cuộn phim chưa tráng rửa 】

Loại vật phẩm: Vật phẩm thông thường. Mô tả: Một cuộn phim 35mm, bên trong chứa đựng những hình ảnh chưa được hiện ra. Ghi chú: Cần có một phòng tối và hóa chất chuyên dụng để rửa. Hoặc... có lẽ có một cách khác.

"Một cách khác?"

Lâm Tam Tửu nhìn vào dòng ghi chú, rồi lại nhìn vào giao diện hệ thống của mình.

Năng lực «Phân tích thẻ».

Cô có thể dùng nó để "đọc" nội dung bên trong cuộn phim không?

Cô quyết định thử.

"Phân tích thẻ."

Một luồng sáng mờ ảo bao phủ lấy tấm thẻ. Một lúc sau, một loạt hình ảnh mờ ảo bắt đầu hiện ra trong đầu cô, giống như những bóng ma.

Đó là những bức ảnh về cuộc sống thường ngày trong thị trấn. Mọi người đang cười nói, đi lại trên đường.

Nhưng rồi, hình ảnh bắt đầu thay đổi.

Bầu trời trong các bức ảnh dần dần chuyển sang màu vàng úa. Mọi người trông có vẻ mệt mỏi và hốc hác.

Bức ảnh cuối cùng, là một bức ảnh được chụp từ trên cao, có lẽ là từ đỉnh của tháp nước.

Bên dưới, toàn bộ người dân trong thị trấn đang tập trung ở quảng trường trung tâm. Họ đều ngẩng đầu lên, nhìn về một hướng, vẻ mặt vừa sùng kính lại vừa sợ hãi.

Họ đang nhìn cái gì?

Bức ảnh quá mờ, không thể nhìn rõ được.

Nhưng Lâm Tam Tửu có thể lờ mờ nhìn thấy, ở phía chân trời, nơi mà mọi người đang nhìn, có một thứ gì đó khổng lồ đang lơ lửng.

Một thứ trông giống như... một thành phố.

Một thành phố đang bay.

Thành Phố Vườn Treo.